“Đi học vìa là đi học vìa….ồ lá la…zui zui”. _Thưa bà cháu mới về!!!
^-^. Từ ngoài cửa nó lanh lảnh chào bà như những đứa con nít tiểu học lễ phép chào mỗi khi học về _Học vui không cháu.-bà nó quan tâm hỏi han.
_Dạ bình thường như hoa hường đang nở bà ạ nhưng cháu mới làm quen được
hai bạn mới dễ thương như cục xương con gấu ấy bà, hihaho. Nó lanh lẻo
trả lời bà (con này so sánh người ta gốm qá). _Cháu lên lầu học đây, bái bai bà xíu cháu xuống ăn cơm.
_Học tốt nhá heo của bà. _Vâng
ạ-nó chỉ chờ giây phút này rùi phóng thẳng lên phòng…ôm gấu…ngủ (ôi bái
phụt bái phụt). Đang ngủ thì “ Baby life was good to me but you just
made it better…”-điện thoại nó reo là Untill you nó kết bài này lắm cơ
suốt ngày cứ mở nghe khan và thế là nó cài làm nhạc chuông luôn. Bực bội nghe điện thoại chưa kịp alo thì bên kia lánh lót giọng hót như chim
hát…(My nhà ta chớ ai) _Alo! Trân An hả đi ăn không tui với bé Hân đang
chờ bà nè!! Chỗ cô bánh tráng trước hẻm nhà bà nhan.
Còn nó đang
ngủ mà nghe đi ăn là tỉnh như ban ngày. Không phải nó tham ăn mà nó ăn
để giải cục tức khi còn học nghe tên trời đánh ấy…gầm._Ukm được đợi tý
tớ ra liền Thay đồ xong nó chạy thẳng xuống xin bà và phóng cái vèo ra
trước hẻm. Điểm đáp của nó là chỗ hai con bạn _ Hế lu!! Hai con Gấu của
chụy.-nó hí ha hí hửng gọi
_Ê con quỷ tụi tao nố nô “lét” nhá mài.-Hân lên tiếng. My ngồi kế bên phụ họa theo.
_Đúng đúng níu mài les thì hãi tránh xa ta rê. _Thôi ko giỡn nữa tụi bay kiu gì chưa.-Nó hăng hái đáp
_Kiu rồi hai đĩa bánh trán và hai ly trà sữa sâm dứa còn mày ăn gì kiu đi tụi tao bao choa.-My nhanh nhẹn trả lời nó
_Nếu mấy đứa bây bao thì….hưm….Cho tao giống hai đứa bay. Nhăm nhăm.-nó như con heo bị bỏ đói đáp nhanh gọn.
Một đĩa bánh 1 ly trà sữa của nó đã được bưng lên và 5’ nó đã chén sạch và
cục tức cũng từ đây mà rửa trôi nó đang rất vui vẻ thì hai con bạn phải
trố mắt nhìn vì tốc độ ăn súp-pờ của nó, nhận thấy những ánh mắt
nhìn….nó nhe hàm cười trông rất là….”ngây thơ” vô (số) tội. Ăn xong thì
tụi nó đi ra công viên…dạo.
Trong khi chờ hai con bạn đi mua nước thì nó đi dạo nhưng lâu quá không thấy quay lại thì nó định quay ra đi
về thì thấy hắn đứng đằng sau với nụ cười nham hiểm. Nó đang định lơ đi
thì… _Đi đâu đấy-hắn dở giọng đểu cáng
_Kiếm bạn.-nó ko nhường gì đáp trả_Tôi bảo hai cô ấy đi về rồi.-hắn rất tỉnh tới độ có thể gọi là… đểu!!!
_Anh…!-nó đứng họng không cãi lại được và giờ thì cục tức “khi xưa” “lại bay về” nơi ấy nó rất mong được bóp chết hắn *hừ hừ*.
_Mua cho tôi lon pepsi lạnh. _Thích thì tự mua.
_E hèm! Alo Hàn Hân hả tớ Phong nè mình….- chưa kịp nói xong thì nó bay
tới giựt cái điện thoại và bấm nút stop và bực bội chạy đi trong khi hắn đứng cười sằn sặc (chỉ là trong bụng nhỡ cười thật mất sĩ diện lắm).
Nó đang chạy về thì 1 bóng đèn thoáng vụt qa trong đầu nó. _Lắc tui lắc nè lắc cho a chết cho a chết hehe.- Nói xong nó lắc cái lon nguầy nguậy và cười sằn sặc để khi về đó nó có thể kìm chế cảm xúc “dâng trào” =.=
nhưng nó cũng không quên chạy đi mua ình 1 ly cappuchino nóng hổi, thơm
phức. Nó thong dong tiến lại và đưa hắn lon nước còn mình thì thoải mái
uống cappuchino và chờ đợi…Nhưng… _Cô khui giúp tui đi.-hắn đã dự đoán
được điều sắp xảy ra nên đã đưa lon nước cho nó khui.
_Anh có tay sao ko tự khui nhờ tui chi.-mặt nó méo xệch
_Tui thích! Hay là cô muốn…-vừa nói hắn vừa phe phẩy cái điện thoại. Còn cô
nhóc mặt bây giờ chẳng khác cái bánh bao thiu là mấy. “Bóc” bao nhiêu
nước đều phun lên người nó. Lúc này bao nhiêu máu nóng đều dồn lên tới
não nhưng hắn đã đưa cho nó cái áo khoác của mình cho nó (hên cho ông
đấy) rùi lên tiếng: _Mặc vô đi rùi tui dắt cô đi mua áo khác.
Nó
tức lắm vì toàn bị “gậy nó đập lưng nó” nhưng vẫn rán nhịn đi theo mua
áo. Leo lên chiếc mô tô, hắn “phóng” với tốc độ “tử thần” nhưng nó chẳng có biểu hiện gì là sợ làm hắn rất ngạc nhiên(nó là sư phụ chơi tàu lượn siêu tốc mà sợ gì keke) bởi vì chưa có đứa con gái nào là bình thường
khi “được” phóng với tốc độ này. Tới nơi hắn thắng lại trước cửa hàng
shop “Pink style” và dắt nó vào mua áo. Vừa bước lũ con gái mê trai đều
đổ xô về phía hắn nào là anh ơi cho em xin số phone, làm bạn trai em
nha, v.v.v (công nhận mấy bà này hám giai thật =. nhưng nó cũng chẳng
quan tâm mà đi lựa tiếp (bởi bụng chỉ đang cười rét toa). Nó chọn ình
cái áo thun trơn màu trắng lại chỗ chị thu ngân trả tiền rồi thay vào
mặc cho hắn đang bị vây bởi đám con gái. Nó vui vẻ ra khỏi cửa hàng
nhưng cũng không quên rủa hắn đáng đời. Trong khi đó hắn thì đang rất
khổ sở với đám con gái này thấy nó đi ra hắn cũng múôn đi lắm nhưng khổ
nỗi các ‘chụy” này ko chịu tha cho hắn. Hôm nay với nó thì đúng là ngày
xui xẻo bị hắn chơi khăm hai lần nó tức lắm nhưng vì “quân tử trả thù 10 năm chưa muộn” nên đành rút lui mà tính kế lâu dài!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT