“Hai, cậu ấy còn nhìn kìa.” Tiền Tuyết quay đầu, trong phòng cái vị biểu tình chuẩn oán phụ kia thật là đáng yêu.
Tiền Hàng không nói gì, Tiền Tuyết lại nói: “Có phải cậu ấy gọi anh là đường lang vì đầu anh không có tóc không, có điều còn thiếu hai cọng râu.”
“Cậu ta thần kinh, em cũng vậy?”
Tiền Tuyết nghe ra Tiền Hàng thật sự muốn phát hỏa bèn không giỡn nữa, đề xuất ý tưởng muốn đi vòng vòng trong bệnh viện, Tiền Hàng không có gì làm liền mang cô đi. Có một ít bác sĩ y tá thấy Tiền Hàng dắt theo một mỹ nữ thì đều hỏi thăm là ai, Tiền Hàng giới thiệu với từng người một, Tiền Tuyết lại lấy nụ cười tựa thiên sứ của cô mà giành được hảo cảm của mọi người, mỗi lần Tiền Hàng đều nhịn không được muốn cảnh báo bọn họ chớ bị lừa, nha đầu này chính là một con bạo long khoác da thú Ba Đạt. Hai người đi một vòng trước lầu nằm viện, trong lúc vô tình Tiền Tuyết trông thấy Nguyễn Văn Hách đang dán lên cửa kính nhìn bọn họ, đôi mắt trợn tròn trừng cô chuẩn một oán linh.
[nhớ thú Ba Đạt hôn? >.Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT