Trần Phong không bỏ cuộc. Hắn thả lỏng cơ thể, hai mắt nhắm lại, tập trung cảm nhận tia khí xám thần bí trong cơ thể.
Trần Phong hoảng sợ phát hiện ra, tia khí xám vốn trước kia to cỡ que tăm, nay lại bị rút đi chỉ còn như sợi chỉ.
“Vậy là khí xám này có thể bị tiêu hao, hơn nữa cũng không dễ bổ sung. Hiện giờ ta mới chỉ biết hai cách có thể bổ sung nó là phương pháp tu luyện của sách cổ và giết chết quái vật.”
Trần Phong bình tĩnh suy nghĩ lại, bắt đầu phân tích thông tin. Khí xám này đối với hắn cực kì quan trọng, có thể nói chính là con bài tẩy của hắn.
Mọi người xung quanh đang tiến tới đột nhiên thấy Trần Phong như vậy lại tưởng hắn bị bất tỉnh lần nữa. Tất cả vô tình đều hướng ánh mắt về phía người thanh niên có đôi mắt sáng như đang dò hỏi ý kiến.
Hắn đang đứng dựa lưng vào tường, trên tay cầm một quyển sách cũ. Dường như cảm nhận được ánh mắt mọi người, hắn gập quyển sách lại, ngẩng đầu cười, khẽ lên tiếng.
_Có lẽ Phong đang mệt nên không muốn bị làm phiền. Theo tôi mọi người nên tạm thời để cho cậu ta yên tĩnh. Tôi sẽ ở lại đây theo dõi.
Trần Phong lảng tránh không trả lời, đổi nội dung câu chuyện qua chủ đề khác.
_Đây là nhà bác Trung, còn tôi là Lê Khắc Thành, mọi người đều gọi tôi là Lê Thành.
"Lê Thành!”
Trần Phong thầm ghi nhớ, đối phương mặc dù tuổi tác còn trẻ, thế nhưng lại tạo cho hắn cảm giác không hề đơn giản. Cảm giác này, giống như là đang nói chuyện với ông nội.
Lê Thành bắt đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện. Bao gồm suy đoán của hắn, quá trình mọi người hỗ trợ Trần Phong cho đến tận lúc hắn tỉnh lại. Trần Phong càng nghe càng kinh ngạc. Đối phương vậy mà có thể làm được những chuyện như thế càng chứng minh hắn không đơn giản.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT