Hoàng Tiểu Nguyệt vừa xấu hổ vừa tức giận lại có chút thẹn thùng.
Chỉ vào đám kia binh lính mang theo tiếng khóc nói: "Các người! Một đám chó mèo không biết xấu hổ!"
Đám binh lính kia cũng không giận, như cũ cười nói: "Không sai, đàn ông chúng tôi đều là chó mèo, đến lúc đó cô cũng đừng có để cho chúng tôi cẩu đồ vật gì đó...... thượng!"
"Anh......"
Mắt thấy Hoàng Tiểu Nguyệt càng nói càng có hại.
Một người bên cạnh vội vàng giữ chặt cô ta, nhỏ giọng khuyên nhủ:
"Được rồi, tiểu Nguyệt, cô nhanh câm miệng, bọn họ là một đám người thô bỉ như thế, cô làm sao nói lại được bọn họ chứ, chúng ta vẫn là nhanh nhanh tới điểm hẹn, chờ đến lúc trở về liền cho bọn họ đẹp mặt."
"Hừ, tốt nhất để cho bọn hắn tự cắn nhau!"
Hoàng Tiểu Nguyệt xoay người không hề phản ứng mọi người.
Lý Lỗi cười cười nhìn Tô Linh Nhi nói: "Ngô tiểu thư, chúng ta khởi hành đi!"
"Ừ"
Dựa theo biểu hiện radar khoảng cách nơi kia không xa.
Nhiều nhất một ngày bọn họ hẳn là có thể đến.
"Em xinh đẹp, cô ta xấu!"
Minh Xa ngắn gọn sáng tỏ một cái bổ đao, làm Tô Linh Nhi thập phần hưởng thụ.
Ngoại trừ Tô Linh Nhi ra, những người khác lần đầu tiên nghe được Mình Xa nói chuyện.
"Các người...... Các người liên hợp lại khi dễ người!"
Hoàng Tiểu Nguyệt chỉ vào Lý Lỗi nói: "Khi trở về tôi sẽ khiếu nại với trưởng quan của các người!"
Lý Lỗi vẫn chưa đáp lời Hoàng Tiểu Nguyệt, mà là đối với một đám binh lính nói: "Lập tức sẽ đến địa điểm đã hẹn trước, mọi người ăn no đủ đi, bảo toàn mạng sống, không khéo trở về nữ nhân xinh đẹp cái gì tìm không thấy."
"Anh......"
Hoàng Tiểu Nguyệt tức tới nỗi cả người đều sắp điên mất rồi.
"Đi thôi!"
Tô Linh Nhi mỉm cười nhìn Lý Lỗi.
Biết hắn đây là vì mình báo thù!
"Ừ"
Dọc theo đường đi, Hoàng Tiểu Nguyệt ngậm miệng, ánh mắt âm trầm nhìn phía Tô Linh Nhi và đám người Lý Lỗi.
"Tiểu Nguyệt, cô đừng thương tâm, đến khi tới nơi, chúng ta sẽ khiến cho một đám bọn họ phải chết trong hối hận."
Nghe vậy, Hoàng Tiểu Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Đi tới nơi hẹn làm cho bọn họ dễ chịu, đặc biệt là cái tên Lý Lỗi kia cùng Ngô Lan, trước nay đều chưa cho chúng ta sắc mặt tốt." (beta: cảmthấyhình nhưnghĩacâunàykhônghợpcảnhlắmnhỉ?)
Tuy rằng Tô Linh Nhi đi ở phía trước nhưng cô luôn cảm giác một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt có âm mưu, vừa quay đầu lại liền thấy một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt ghé vào nhau khe khẽ nói nhỏ.
"Minh Xa, đến lúc đó nếu có cái gì không bình thường, lập tức ra tay!"
Tô Linh Nhi nhỏ giọng nhắc nhở Minh Xa đang đi bên cạnh.
"Được! Giết!"
Ánh mắt Minh Xa trở nên lãnh khốc lạnh thấu xương.
Rốt cuộc, ở chạng vạng khi trời sắp tối thì tới chỗ hẹn.
Tô Linh Nhi mang bọn họ đến nơi giao ước ―― một tòa tiểu viện vùng ngoại ô Nông Gia Nhạc.
"Rốt cuộc tới rồi!"
Một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt hưng phấn nhiệt liệt hô.
Lý Lỗi lại trừng mắt nhìn bọn họ liếc mắt một cái: "Câm miệng, nói không chừng nơi này còn có tang thi, cảnh giác cho tôi."
Vừa nghe đến tang thi một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt lập tức im tiếng câm miệng, dẫn đầu đi vào là Lý Lỗi còn Tô Linh Nhi đành ở phía sau trốn tránh.
Tô Linh Nhi làm lơ động tác Hoàng Tiểu Nguyệt, lực chú ý cả người đều bị hấp dẫn bởi vết bánh xe còn mới trên mặt đất.
"Chú tâm một chút!"
Tô Linh Nhi nói những lời này tự nhiên là nói cho Minh Xa bên cạnh.
Bá!
Móng vuốt màu bạc nháy mắt xuất hiện.
Đồng tử thuần trắng trong nháy mắt chợt biến thành màu lam.
Lý Lỗi dẫn một đám binh lính cầm vũ khí cẩn thận đi vào cửa tiểu viện, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra một đám nối đuôi nhau mà vào.
"Không thành vấn đề!"
Lý Lỗi vẫy tay ý bảo.
Ngay sau đó Tô Linh Nhi cùng Minh xa cũng theo đi vào.
Đi vào, lực chú ý của Tô Linh Nhi vẫn đặt ở trên mặt đất, quả nhiên một đường vết bánh xe đi tới tiểu viện Nông Gia Nhạc.
24.8.2018
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT