Đám người này ăn uống no đủ liền ngồi dưới đất nghỉ ngơi, những người này chính vì bọn họ mà vào sinh ra tử, những quân nhân đáng yêu như thế.
"Được rồi, nhớ kỹ lời tôi vừa nói! Hiện tại nghỉ ngơi tại chỗ."
Lý Lỗi cũng không rảnh lo phản ứng của Hoàng Tiểu Nguyệt, một người trông mong nhìn về phía xưởng ô tô.
Bên kia, hai người phí nửa ngày, mới thu hết toàn bộ tinh thạch, chuyện khiến Tô Linh Nhi không nghĩ tới chính là cho dù là loại trang bị nghịch thiên như súng nguyên cũng không thể bắn vỡ tinh hạch.
"Xem ra chỉ có đường ăn mới có thể làm tan tinh hạch."
Lúc này đây, Tô Linh Nhi thu hoạch được khá nhiều.
Có tới một trăm viên tinh hạch như vậy, trong một tháng bọn họ không cần lo lắng thức ăn trong vòng một tháng tới.
"Ngô ngô......"
Trong tay Minh Xa cầm một viên tinh thạch mới lấy ra từ trong đầu tang thi bỏ vào miệng.
Thấy thế, Tô Linh Nhi vội vàng lấy đi.
"Dơ!"
Tô Linh Nhi chỉ vào vật màu trắng hồng dính trên tinh hạch nói với Minh Xa.
"Ngô ngô......"
Minh Xa nghe Tô Linh Nhi nói ủy khuất dùng ngón tay chỉ chỉ vào bụng.
"Ngô ngô......"
Tô Linh Nhi vẫn nhẫn tâm đem tinh hạch bỏ vào trong túi.
"Đói cũng không được, thứ này quá bẩn, chờ em tích góp đủ băng lượng cho súng nguyên tố, sau đó rửa sạch cái này rồi mới được ăn."
Minh Xa như khinh khí cầu xì hơi, ủ rủ đi sau Tô Linh Nhi.
Tô Linh Nhi vừa đi ra khỏi xưởng ô tô, nhìn thấy cách đó không xa đoàn người Lý Lỗi đang chuẩn bị đi ngủ.
Nói thật, đối với những quân nhân như Lý Lỗi Tô Linh Nhi cũng không phản cảm.
Ở thời mạt thế mà hoàn cảnh người người đều cảm thấy sợ hãi này, bọn họ có thể làm lơ an nguy tính mạng của mình, đi vào nước Z ở khu vực dày đặc tang thi này để cứu người, phần dũng cảm kia cũng khiến người khác khâm phục!
Tô Linh Nhi chỉ là chán ghét loại người giống Hoàng Tiểu Nguyệt, rõ ràng tay trói gà không chặt, lại cáo mượn oai hùm, loạn cậy mạnh! Rõ ràng dựa vào người khác mới có thể sống sót, lại không biết cảm ơn, đúng là đồ sâu gạo lòng lang dạ sói!
"Khụ khụ......"
Tô Linh Nhi đi đến gần chỗ Lý Lỗi đang ngủ gà ngủ gật, lúc tới bên cạnh cố ý ho khan một chút.
"Ai nha!"
Lý Lỗi bỗng nhiên bừng tỉnh, theo bản năng liền hướng tới bên hông sờ soạng.
Lúc thấy người đứng trước mặt mình, Lý Lỗi vội vàng từ trên mặt đất bò dậy, kích động mà cười nói: "Cô gái, chúng tôi là binh lính quân đội khu liên hợp châu Á......"
Vẻ mặt Tô Linh Nhi không kiên nhẫn xua tay nói: "Được rồi, đừng nhiều lời, nói trọng điểm!"
Nghe được Tô Linh Nhi nói, Lý Lỗi có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.
"Là chuyện này, cô gái, chúng tôi gặp một ít khó khăn, tổn thất một ít anh em, nhiều người như vậy chúng tôi bảo vệ hơi khó khăn......"
Nghe vậy, Tô Linh Nhi ngẩng đầu lên trực diện hỏi: "Bảo vệ bọn họ? Xin hỏi tôi sẽ được chỗ tốt gì?"
Lý Lỗi bị Tô Linh Nhi nói thẳng vào vấn đề như thế có chút bối rối.
Khi đối mặt với thi triều hơn một ngàn con tang thi, hai người đều không tốn nhiều sức giải quyết hết, bọn họ không có lý do gì mang theo một đám người chỉ biết kéo chân để phải gặp nguy hiểm đây.
"Cái này......"
Lý Lỗi suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng phát hiện bọn họ thật sự là không có đồ vật giá trị gì có thể hứa hẹn cho Tô Linh Nhi.
Nhìn thấy biểu tình Lý Lỗi buồn bã mất mát, Tô Linh Nhi thở dài một hơi: "Được rồi, tôi đáp ứng thỉnh cầu của anh, nhưng muốn làm trao đổi ngươi cần phải đáp ứng tôi hai điều kiện."
Lý Lỗi thấy Tô Linh Nhi rốt cuộc chịu nhả ra, vội vàng gật đầu nói: "Đừng nói là hai điều kiện cho dù là mười cái, một trăm cái, tôi cũng đáp ứng."
Nghe vậy, Tô Linh Nhi hơi hơi mỉm cười: "Anh vẫn nên nghe tôi nói xong hãy quyết định đi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT