Nghe chỉ thị của Đỗ Lam Hiên, hiệu trưởng Trường Tùng thở ra một hơi, trực tiếp chà lau mồ hôi lạnh toát ra trên trán vào âu phục quý báu đang mặc.
"Ai, một đám trẻ con không biết trời cao đất rộng, ngay cả Lưu đại tiểu thư cũng dám trêu chọc, chẳng lẽ các cô không biết trường Thiên Lam này chính là Lưu gia cùng Đỗ gia liên thủ sáng lập sao!"
......
Ngày tiếp theo, sau khi Lưu Chấn Thiên cùng Đỗ Lam Hiên xuất hiện ở văn phòng hiệu trưởng, bản tin trường Thiên Lam dán một tờ thông báo.
Mộ Dung Vân, Đỗ Hiểu Phượng cùng mười ba nữ sinh ngày hôm đó, tất cả đều bị khai trừ.
Bất kể người nhà nữ sinh đó tìm cách gì hay gây sức ép cho hiệu trưởng, những nữ sinh đó cũng không còn cách nào ở lại trường Thiên Lam.
Sau khi bị trường Thiên Lam khai trừ Đỗ Hiểu Phượng chỉ có thể tiếp tục đi học ở một trường ở khu nhà bình thường, chỉ là, bởi vì ở trường Thiên Lam có chế độ dạy học đặc thù nên Đỗ Hiểu Phượng sau khi học ở trường học bình thường liền trượt dốc không phanh.
Vậy nên, Đỗ Hiểu Phượng từ một tấm gương tốt trở thành đối tượng bị lôi ra nói mỗi khi giáo huấn học sinh.
Sau khi tốt nghiệp cao trung, Đỗ Hiểu Phượng cũng không có thi đậu đại học, ba cô ta để cô ta vào làm ở nhà xưởng.
Sau này, Đỗ Hạo đem chỗ ngồi của mình dọn đến khu ban ba năm nhất, một tấc cũng không rời, canh giữ ở bên người Tô Linh Nhi.
Tuy rằng bởi vì chuyện này Tô Linh Nhi đã kháng nghị rất nhiều lần, nhưng mà thời điểm một học tra đối mặt một học thần, "Chủng tộc" mang đến áp chế thiên nhiên, ai cũng thoát khỏi không được.
Tháng sáu, thời tiết đã bắt đầu trở nên nóng bức.
Trường Thiên Lam lại nghênh đón lễ tốt nghiệp một năm một lần.
Đây là tập tục ở trường Thiên Lam, ở trong lễ tốt nghiệp mỗi người đều phải dẫn một người cùng nhau bước trên thảm đỏ, sau đó ở trên tường trường Thiên Lam để lại họ tên của mình.
Một ngày này, tất cả mọi người tụ tập ở cổng trường Thiên Lam.
Thảm đỏ thật dài trải từ cổng trường thiên lam cho tới khu lễ đường.
"Đi thôi!"
Đỗ Hạo quay sang nhẹ giọng nói với Tô Linh Nhi đứng bên cạnh.
Một thân váy trắng liền thân do nhà thiết kế hàng đầu thế giới thiết kế.
Toàn thân che kín, dưới ánh nắng chiếu xuống làm người khác không mở được mắt.
"Linh Nhi thật xinh đẹp a!"
Hứa Như Như đứng ở một bên hưng phấn hô.
Hiên Viên Thiên Minh nghe thế liền vươn tay đè lại đầu nhỏ của Hứa Như Như: "Chờ sau này em tốt nghiệp, anh tự mình thiết kế cho em một bộ lễ phục độc nhất vô nhị trên thế giới."
Vũ hội trong lễ tốt nghiệp lần này bị các nữ sinh coi là bi thảm nhất trong lịch sử của Thiên Lam!
Bởi vì trong cùng một ngày, hai nam thần mà các cô luôn mơ ước đồng thời có bạn gái!
Mọi người nhìn ở trung tâm sân nhảy, bên người Đỗ Hạo cùng Hiên Viên Thiên Minh là Tô Linh Nhi cùng Hứa Như Như, trong mắt toát ra oán niệm ngập trời cùng ghen ghét.
Sau khi tốt nghiệp, Đỗ Hạo từ bỏ chuyên ngành máy tính mình thích nhất, ghi danh trường đại học được coi là "cái nôi của thiên tài thương nghiệp ", đại học H ở nước Z, một năm sau, Đỗ Hạo còn chưa tốt nghiệp đại học đã tiếp quản xí nghiệp Đỗ thị, sau đó dùng thủ đoạn lôi đình chèn ép xí nghiệp Mộ Dung gia, khiến cho công ty Mộ Dung gia thiếu chút nữa đóng cửa.
Thẳng đến khi Mộ Dung Vân đi vào trường Thiên Lam, nơi Tô Linh Nhi đang học, quỳ xuống trước mặt cô xin tha, Đỗ Hạo sau khi biết được thì mới dần dần giảm xuống thủ đoạn chèn ép. Mặc dù như vậy, Mộ Dung gia vẫn như cũ không thể vãn hồi kết cục phá sản.
Đây cũng coi như là hoàn thành lời nói ngày đó của Đỗ Hạo ở WC với Mộ Dung Vân.
Mộ Dung Vân nhìn phòng ở trong nhà càng đổi càng nhỏ biết vậy chẳng làm, nếu có thể trở về quá khứ, cô ta tuyệt đối sẽ không đi tìm Tô Linh Nhi phiền toái.
Edit: Help me (っ˘̩╭╮˘̩)っ các mỹ nữ ta đang muốn đào thêm hố, nàng nào có truyện gì hay giới thiệu ta với, thích rải đường mà hổng tìm thấy hủ đường.( ≧Д≦)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT