Tô Linh Nhi đứng ở một bên nhìn hành động của hai người khóe miệng lộ ra một nụ cười phúc hắc.
Vội vàng quay sang Hiên Viên Thiên Minh hỏi: "Thầy giáo, buổi chiều thầy có thời gian không?"
Nghe vậy, Hiên Viên Thiên Minh hướng về phía Tô Linh Nhi gật gật đầu.
"Có thời gian a!"
Sau khi nghe thấy đáp án mình mong muốn, Tô Linh Nhi hưng phấn hô lớn: "Thật sự? Vậy thật đúng là thật tốt quá."
Hứa Như Như đứng bên cạnh nghe tiếng la của Tô Linh Nhi vội vàng mở miệng nhắc nhở: "Linh Nhi, cậu nói nhỏ chút, nơi này là thư viện."
"Được! Đã biết, tớ còn không phải quá kích động sao, thầy Hiên Viên nếu buổi chiều thầy có thời gian không bằng cho chúng em phụ đạo một chút đi, hôm nay đi học đề thầy giảng thật là quá khó ~"
Ngữ khí làm nũng cùng ánh mắt, giống như những nữ sinh hôm nay ở trong ban.
Tô Linh Nhi cũng không nghĩ tới có một ngày cô lại bắt chước những người không biết xấu hỗ lẳng lơ kia.
Nhưng mà vì tương lai hạnh phúc của Hứa Như Như, cô đóng vai không biết xấu hỗ lẳng lơ cũng đáng giá.
Lệnh Tô Linh Nhi không nghĩ tới chính là Hiên Viên Thiên Minh từ chối thỉnh cầu của nữ sinh trong lớp, lúc này lại không cần nghĩ ngợi đồng ý.
"Được!"
Ngón tay thon dài đem sách đặt đúng vị trí ở trên giá.
Hiên Viên Thiên Minh xoay người nhìn về phía hai người Tô Linh Nhi cùng Hứa Như Như, khẽ cười nói: "Chúng ta qua bên kia đi."
"Dạ."
Tô Linh Nhi kích động gật đầu.
Vội vàng lôi kéo Hứa Như Như đang mang vẻ mặt không thể tưởng tượng đi theo phía sau Hiên Viên Thiên Minh.
Tô Linh Nhi dọc theo đường đi phát huy hết chức măng phụ trợ của mình.
"Thầy Hiên Viên, ngài năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"23!"
Ở trong lòng Tô Linh Nhi nhanh chóng làm một phép trừ, sau đó dùng ngón tay hướng tới Hứa Như Như giơ lên ý nói cách bảy tuổi.
Hứa Như Như sợ quá lộ liễu liều mạng lôi kéo Tô Linh Nhi muốn rời đi.
Chính là Tô Linh Nhi còn chưa hỏi được thông tim mấy chốt, làm sao có thể cam lòng rời đi.
Cô chợt dùng một loại nói giỡn như vô tình hỏi: "Thầy Hiên Viên, thầy gạt người quá đi, người ưu tú như thầy làm sao lại không có cô gái nào theo đuổi đâu."
Nghe vậy, Hiên Viên Thiên Minh xoay người trên mặt lộ ra một cái tươi cười.
"Như thế nào? Em chuẩn bị giới thiệu cho thầy một cô bạn gái sao?"
Nghe được Hiên Viên Thiên Minh nói, Hứa Như Như sợ tới mức vội vàng tránh ở phía sau Tô Linh Nhi.
Xong đời, xong đời!
Cái sẽ ném chết người a!
Thầy Hiên Viên thế nhưng phát hiện ra tâm tư nhỏ của mình.
Đều tại Linh Nhi, hỏi vấn đề trực tiếp như thế.
"Cái này...... Thầy giáo chúng ta vẫn là nhanh chóng giảng đề đi."
Tô Linh Nhi vội vàng chuyển đề tài.
Trong lòng tính toán vừa rồi Hiên Viên Thiên Minh nói rốt cuộc có bao nhiêu phần chân thật
Hiên Viên Thiên Minh vẫn luôn nhìn Hứa Như Như tránh ở sau lưng Tô Linh Nhi, khuôn mặt tuấn lãng lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt.
Nhưng mà trong khoảng thời gian tiếp theo, Tô Linh Nhi có thể khẳng định câu nói vừa rồi của Hiên Viên Thiên Minh một chút cũng không có lừa các cô!
Hiên Viên Thiên Minh ưu tú như thế xác định không có bạn gái!
Bởi vì ở trong khoảng thời gian Hiên Viên Thiên Minh giúp các cô giải đề, không có người gọi điện thoại đến, Hiên Viên Thiên Minh cũng không nhìn điện thoại mà chăm chú giảng cho các cô.
Phải biết rằng ở trường Thiên Lam không chỉ mình học sinh buổi chiều không khóa, các giáo viên buổi chiều cũng nghỉ.
"Hắc hắc."
Phát hiện bí mật này, Tô Linh Nhi hưng phấn cười ra tiếng.
"Linh Nhi đồng học, em cười gì đó?"
Hiên Viên Thiên Minh vẻ mặt nghi hoặc hỏi.
Nghe vậy, Tô Linh Nhi nghiêm trang nói hươu nói vượn: "Thầy giáo nghe được giải thích của thầy em đã hiểu bài hơn rồi ạ, lúc trước những kiến thức chưa hiểu, tất cả đều hiểu được, đúng rồi, thầy Hiên Viên em đột nhiên nhớ ra trong nhà còn có chút việc, em xin phép về trước, thầy nhất định phải thay emg chăm sóc Như Như a!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT