Tô Linh Nhi ngẩng đầu lên, chỉ thấy một giáo viên tuổi trẻ diện mạo soái khí đứng ở trên bục giảng, biểu tình nghiêm túc nhìn mọi người phía dưới.
Bằng vào ký ức nguyên chủ, Tô Linh Nhi biết tên này nam giáo viên tuổi trẻ soái khí tên gọi là Hiên Viên Thiên Minh, mà học sinh trường học quý tộc sở dĩ sợ hãi hắn ta như thế, trừ bỏ Hiên Viên Thiên Minh là giáo viên tốt nhất ở Thiên Lam, còn có một cái nguyên nhân càng quan trọng, đó chính là bản thân Hiên Viên Thiên Minh chính là một người xứng danh với từ phú nhị đại.
Cho nên Hiên Viên Thiên Minh ở đối mặt đàn học sinh phú nhị đại phía dưới, có thể dùng một tâm tình bình thường tới đối đãi!
Ở cao trung Thiên Lam không biết có bao nhiêu "Tình đậu sơ khai, hoa quý thiếu nữ" muốn cùng Hiên Viên Thiên Minh tới diễn một vở tình thầy trò oanh oanh liệt liệt.
"Chúng ta trước tiên điểm danh một chút!"
Ngón tay Hiên Viên Thiên Minh thon dài mở sổ điểm danh ra.
Tô Linh Nhi nhìn trong ban một đám nữ sinh vẻ mặt hoa si, không khỏi thở dài một hơi.
Quả nhiên, đây là một cái thế giới đề cao giá trị nhan sắc!
Mà ngồi ở phía dưới mặt nữ sinh khác thì trong lòng nhịn không được cầu nguyện: Nhanh nhanh điểm tên của ta, nhanh nhanh điểm tên của ta!
Kết quả là, ở kế tiếp thời gian gần hai ba phút.
Tô Linh Nhi bị thanh âm thuyết phục, thậm chí có một ít nữ sinh làn điệu đã sắp đuổi kịp một ít động tác aiqing của nữ chính!
"Lưu Linh Nhi!"
"Có!"
Có lẽ là thật vất vả nghe được một cái thanh âm bình thường, Hiên Viên Thiên Minh hơi dừng lại ngẩng đầu lên nhìn về phía phương hướng của Tô Linh Nhi.
Nhìn thấy Hiên Viên Thiên Minh nhìn qua Tô Linh Nhi hơi hơi mỉm cười lộ ra một cái tươi cười khéo léo.
Hiên Viên Thiên Minh tiếp tục điểm danh thì thầm: "Đỗ Hiểu Phượng!"
Mọi người:......
Không nghe được đáp lại, lúc sau, Hiên Viên Thiên Minh lại một lần gọi tên, kết quả vẫn không có nghe thấy có người trả lời.
Vì thế, Hiên Viên Thiên Minh liền cầm lấy bút đỏ chuẩn bị ở tên họ Đỗ Hiểu Phượng này viết lên【 đến trễ 】.
Đột nhiên một bóng hình cấp tốc từ bên ngoài lao vào.
Có lẽ là chạy nhanh, Đỗ Hiểu Phượng cũng không có nhìn đến Hiên Viên Thiên Minh trên bục giảng.
Khi cô ta vừa chạy đến trước mặt Tô Linh Nhi chuẩn bị trở lại chỗ ngồi của mình, Hiên Viên Thiên Minh đứng ở trên bục giảng rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói: "Đỗ Hiểu Phượng đồng học, chẳng lẽ bạn không biết đến muộn phải đánh một tiếng báo cáo, khi giáo viên đồng ý lúc sau mới có thể tiến vào sao?"
Oanh!
Cả người Đỗ Hiểu Phượng cứng đờ.
Cô ta cư nhiên đã quên hôm nay tiết học đầu tiên là Hiên Viên Thiên lên lớp!
Đều do Hứa Linh Nhi không đáng chết có đi đón cô ta, nếu không phải như thế làm sao cô ta sẽ đến trễ!
Phải biết rằng Hiên Viên Thiên Minh ở toàn bộ cao trung Thiên Lam đều biết hắn ghét nhất là người đến trễ.
Bởi vì Hiên Viên Thiên Minh từ nhỏ đã tiếp thu giáo dục quý tộc, cùng người khác kết giao coi trọng nhất đó là người này có đúng giờ hay không!
Nhưng Đỗ Hiểu Phượng không chỉ có đi học đến trễ lại còn có làm lơ hắn, trực tiếp vọt tiến vào, đừng nói là tu dưỡng tốt đẹp như Hiên Viên Thiên Minh, chuyện này đặt ở bất luận trên người một vị giáo viên nào đều sẽ không vui.
"Thưa thầy, em......"
Đỗ Hiểu Phượng xoay người sắc mặt trắng bệch một mảnh.
"Mặc kệ là lý do gì ít nhất giờ giấc đều làm không được, lại còn có làm lơ không tôn trọng thầy giáo, loại học sinh này bản thân giáo dưỡng đã có vấn đề!"
Hiên Viên Thiên Minh không lưu nửa điểm tình cảm.
Tô Linh Nhi nhìn Đỗ Hiểu Phượng đứng ở phía trước mình bởi vì lời nói của Hiên Viên Thiên Minh mà kích động đến run run.
Đột nhiên cảm thấy có chuyện không tốt muốn phát sinh.
Quả nhiên, ở thời điểm cái ý tưởng này ở trong đầu Tô Linh Nhi chợt lóe qua, Đỗ Hiểu Phượng vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng lập tức xoay người.
Edit: Ách edit một mạch chỉ để thấy nam 9 mà trốn kĩ quá (;´ຶДຶ ")
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT