Thời điểm Tô Linh Nhi xuống dưới, ở một nơi khác nơi lầu hai, một người đàn ông mặc tây trang nhoài người ở lan can nhìn Tô Linh Nhi trở thành tiêu điểm của toàn trường, khóe miệng lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm.
"Thiếu gia, lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi, ngài còn không nhanh đi xuống, tôi nghe nói gia hỏa Trương Vũ này đã tặng lão gia tử một tượng đại Phật bằng lục ngọc Vân Nam mới thỉnh được lão gia tử tự mình ra mặt nói ngài tới đây chứng hôn."
Nghe được lời này, môi người đàn ông phác hoạ ra một tia tươi cười hài hước: "Hừ, hắn ta sao? Ngay cả vị hôn thê của mình cũng không đối phó được còn muốn cùng Từ gia chúng ta hợp tác."
Từ Minh theo tầm mắt chủ nhân nhà mình nhìn lại, nhìn Tô Linh Nhi giờ phút này ở đại sảnh như có ánh hào quang xung quanh, trong lòng đột nhiên cả kinh.
Chẳng lẽ thiếu gia nhà bọn họ coi trọng vị hôn thê của người khác?
"Thiếu gia, chẳng lẽ ngài đối với Tô gia tiểu thư cảm thấy hứng thú? Nhưng tôi phải nhắc người một câu, nếu để lão gia tử biết được ngài chính là ăn không hết gói đem đi!" (?)
Nghe vậy, nụ cười của người đàn ông càng thêm tươi: "Bổn thiếu gia quả thật cảm thấy hứng thú với người phụ nữ này, chỉ là qua hôm nay cô ấy sẽ không còn là vị hôn thê của người khác."
"Cái gì?"
Từ Minh mù mờ không hiểu, chờ đến khi phản ứng lại thì không khỏi kinh ra tiếng tới: "Thiếu gia, chẳng lẽ ngài muốn cướp hôn?"
"Cướp hôn căn bản không cần bổn thiếu gia làm, chúng ta ở chỗ này xem kịch vui là được."
Tô Linh Nhi yểu điệu từ phía trên đi xuống tới, bộ bộ sinh liên.
Đừng nói là khách khứa đến đây, ngay cả người giúp việc luôn làm việc trong biệt thự Tô gia vừa thấy Tô Linh Nhi cũng không khỏi kinh ngạc há to miệng.
Lúc trước còn cười nhạo Tô Linh Nhi ban ngày mơ mộng làm công chúa, sau khi thấy một màn này, trong đầu chỉ còn lại có một ý niệm là giờ phút này Tô Linh Nhi chính là công chúa chân chính.
Kiếp trước làm công chúa vương triều, Tô Linh Nhi từ nhỏ đã bắt đầu học tập làm như thế nào để đem dáng vẻ tốt nhất của mình bày ra, cho dù là hiện tại có một xô nước từ đỉnh đầu dội xuống người, Tô Linh Nhi cũng có thể đủ bình tĩnh đi xuống.
Một lễ đính hôn tầm thường, làm sao có thể làm khó được cô!
Chờ đến khi Tô Linh Nhi từ cầu thang đi xuống, mọi người vẫn không kiềm chế được mà chìm đắm trong say mê.
Không sai biệt lắm qua mười lăm phút, mọi người phòng khách rốt cuộc phát hiện một vấn đề.
Đó chính là không thấy nam chính của lễ đính hôn đâu!
"Tô tiểu thư, Trương đổng đâu?"
Có người không chịu nổi mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Tô Linh Nhi lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: "Vừa rồi tôi để Tuệ Tuệ đi ra ngoài tìm hắn, kết quả đợi nửa ngày đều không có động tĩnh, vì thế tôi tự mình ra ngoài."
"Bọn họ đều đi nơi nào?"
Mọi người hai mắt nhìn nhau.
Quản gia cũng đi lên trước an ủi Tô Linh Nhi một phen rồi mang người đi tìm kiếm Trương Vũ cùng Tô Tuệ.
Một lát sau, quản gia dẫn người trở về, lắc lắc đầu, đối với Tô Linh Nhi thập phần xấu hổ nói: "Tiểu thư, chúng tôi không có tìm được biểu tiểu thư cùng Trương thiếu gia."
Nghe được lời này, Tô Linh Nhi đều trở nên nóng nảy.
Địa phương khác đều tìm, chẳng lẽ không biết đường đi tới phòng cô nhìn xem sao!
Mặc dù như vậy Tô Linh Nhi vẫn nỗ lực áp chế chính mình, giả bộ hoảng hốt dáng vẻ lo lắng hỏi: "Toàn bộ Tô gia đều tìm cả rồi sao?"
Vốn tưởng rằng quản gia sẽ suy tư một phen, sau đó nghĩ đến phòng của mình còn không có tìm, kết quả nào biết quản gia cư nhiên gật gật đầu quyết đoán trả lời: "Tiểu thư, đều tìm hết rồi."
Tô Linh Nhi sửng sốt, môi hơi hơi mở ra.
Trong lòng có một thảo nê mã lao nhanh qua!
Một tiểu nhân ở trong lòng kêu gào: Ngươi nha, chính là mở to mắt to nói nói dối, rõ ràng còn có một gian phòng không có tìm!
Toàn bộ biểu cảm của Tô Linh Nhi đều lọt vào tầm mắt của người đàn ông ở lầu hai.
"Từ Minh, đợi lát nữa ngươi nói như vậy......"
Người đàn ông thu hồi tươi cười, vỗ vỗ tay.
Nhìn thân ảnh Tô Linh Nhi lầm bầm lầu bầu nói: "Làm lễ gặp mặt, bổn thiếu gia giúp cô ấy giải quyết phiền toái này đi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT