CHƯƠNG 4: NẤU NƯỚNG

Quay đầu hướng thôn khẩu qua một loạt nhà tranh, đến trước Vương bác gái đang nấu ăn hỏi, “Bác Vương, ngươi đang làm gì đó?” Vươn tay xoa xoa gương mặt tươi cười, một bộ lơ đãng đem kỹ năng giao tiếp trên thương trường dùng tại đây.

“Tiểu tử, ngươi tới thật đúng lúc, hiện tại ta không có diêm, ngươi giúp ta qua nhà Lí đại thẩm bên cạnh đem diêm về đi.” Lúc này bên tai truyền đến thanh âm của hệ thống:

[ĐINH!!!] Xin hỏi có tiếp nhận nhiệm vụ lấy diêm của Vương bác gái hay không?

“Tiếp nhận.” Trả lời một tiếng, trong khung xuất hiện nhiệm vụ, xoay người hướng đến sân Lí đại thẩm, “Lí đại thẩm, bác Vương hỏi người có diêm không?”

“Ui! Tiểu tử a, thôn chúng ta đây thật lâu chưa có người lạ tới qua rồi,” Lí đại thẩm cầm một cái bình nhỏ nhét vào trong tay ta, tiếp tục nói, “một hồi nữa sau khi đưa hết diêm thì lại qua đây một chuyến, con trai ta vừa vặn muốn ngươi giúp một việc.”

Cầm bình nhỏ về cho Vương bác gái, hệ thống thưởng ta 1 đồng tiền đồng. Ai, kinh nghiệm của nhiệm vụ này thật ít, cần nhờ kinh nghiệm của nhiệm vụ để thăng cấp, ta năm nào tháng nào mới lên tới cấp 10 a?

Cứ như vậy, ta đông chạy Lí đại thẩm, tây chạy Trương gia, hận không thể đem 7 cô 8 dì làm một lần, hệ thống cũng vang lên thanh âm nhắc ta thăng cấp. Lau một đầu đầy mồ hôi, con đường thăng cấp đúng là mệt a.

Tới tới lui lui trong thôn mấy lần, phát hiện đã không còn nhiệm vụ mới có thể làm, bất quá, đa số nhiệm vụ có thể lặp đi lặp lại, ôi! nếu đã không thể đánh quái, cũng chỉ có thể không ngừng làm những nhiệm vụ này, liên tiếp vài ngày, vẫn giúp Vương bác gái, đẳng cấp cũng chậm chạp bò lên tới cấp 4.

Nhìn khung thuộc tính:

Tên nhân vật: Thùy Dũ Tranh Phong.

Chủng tộc: quỷ tộc.

Chức nghiệp: không.

Đẳng cấp: 4

Danh vọng: 200

Kinh nghiệm: 325/700

Thể lực: 170/170

Nội lực: 90/90

Lực lượng: 5

Thể chất: 7

Trí lực: 3

Tinh thần: 4

Mẫn tiệp: 4

May mắn: ẩn

Mị lực: ẩn

Điểm phân phối: 0

Độ đói bụng: 42

Mỗi cấp có 2 điểm phân phối thuộc tính, ta phân vào lực lượng, trí lực, tinh thần, mẫn tiệp mỗi loại 1 điểm, thể chất 4 điểm, phỏng chừng sẽ có người hỏi ta, tại sao lại thêm điểm như thế này?

Chủ yếu là, ta trước muốn đem toàn thể tố chất đề cao một chút, bằng không đến lúc công kích sẽ không cao, huyết lại không nhiều, thật vất vả mới có 1 kỹ năng lại theo không kịp, ta còn chơi cái gì a?

Đảo mắt nhìn lại đồ vật trong ba lô một chút, đồ trong ba lô không ít, bác Vương cho bánh màn thầu a, Lí đại thẩm thì cho trứng gà a, Điền đại gia thì cho rơm a, còn có bác Triệu thợ rèn cho khách thạch, nhìn kỹ thật đúng là không ít.

Bất quá ta có chút buồn, chính là đến bây giờ, ta trên người cũng chỉ có một cây mộc kiếm, làm nhiều nhiệm vụ như vậy cũng không cấp cho ta một kiện trang bị, xem ra trang bị trong trò chơi này còn phải chờ đánh chết quái rớt ra mới được.

Hoàn hảo có bánh màn thầu của bác Vương chống đỡ cơn đói, bằng không với chút tiền này, còn chưa đủ mua bánh màn thầu ấy chứ.

Nhìn một ít tiền trong bao, coi như tương đối vui vẻ, đã có đã có 27 bạc 34 đồng, cũng không biết bên ngoài tân thủ thôn là cái dạng gì, tới lâu như vậy, chỉ có mình ta có chủng tộc ẩn dấu. Chính là, dù sao ta cũng quen một mình, như thế này cũng không có gì bất hảo.

“Bác Vương, ta lại tới hỗ trợ!” Đi tới trước Vương bác gái, phát hiện hôm nay Vương bác gái không nấu cơm, chỉ ngồi ở trong sân trầm tư, cau mày giống như là gặp phải phiền phức gì đó.

Mắt ta sáng lên, có lẽ là có nhiệm vụ mới, nhanh bước lên, vỗ vỗ vai Vương bác gái hỏi: “Bác Vương, người làm sao vậy, ngay cả ta kêu người cũng không nghe.”

“Tiểu Phong a, ngươi tới, ôi! ***g hấp của ta bị hư, ta đây làm sao chưng bánh màn thầu a? Muốn cho ngươi cùng Vương đại gia 1 cái, nhưng tử lão đầu lần này lại ra thôn làm việc, ôi!” vừa nói vừa lắc đầu thở dài.

Ta cầm lấy ***g hấp bằng tre lá bên cạnh nhìn một chút, trong lòng khẽ động, xuất ra rơm trong ba lô, thắt một vòng dưới đáy ***g, lại dùng rơm rạ làm đường nối cố định, tuy ta không phải người có trình độ cao trong việc này, bất quá, như thế này cũng có thể dùng đi…?

Có phần không quá xác định đem ***g hấp đưa cho Vương bác gái: “Bác gái, ngươi xem như thế này có thể sử dụng được không?”

Vương bác gái nhìn ***g hấp một chút, mừng rỡ đi qua: “Tiểu Phong a, không nghĩ tới ngươi hài tử tay đúng là thật khéo, cảm ơn ngươi, lần này ngươi giúp ta một cái đại ân a.”

Nói xong đem bánh màn thầu đi chưng, xoay người nói thêm: “Ta cũng không có gì đưa cho ngươi…” ánh mắt lại chuyển, “không bằng ta dạy cho ngươi nấu ăn đi?”

Ta vừa nghe lời này, trong lòng như nở hoa, trong bao có nhiều tài liệu nấu ăn như vậy, nhưng cũng chỉ có thể mỗi ngày gặm màn thầu, cũng nên thay đổi a.

Tuy ta chưa từng thấy Vương bác gái làm món gì khác ngoài chưng bánh màn thầu, nhưng sau khi học kỹ năng sinh hoạt, ta có thể tự mình sáng tạo a, mỗi lần muốn làm chút gì gì đó, hệ thống lúc nào cũng nói ta không có kỹ năng nấu ăn, không thể chế biến, lần này cuối cùng cũng đã có thể làm.

“Vậy trước tạ ơn bác.” vừa nói xong, bên tại truyền đến thanh âm của hệ thống.

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi học được kỹ năng nấu nướng! Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play