CHƯƠNG 15: THĂNG CẤP NẤU NƯỚNG

Có một cái mặt nạ nằm trong góc phòng, ta lấy ra nhìn, cái mặt nạ này che nửa trên khuôn mặt, lộ ra cái miệng ở bên dưới, mặt nạ bạch sắc có hoa văn tử sắc, hoa văn cũng không có phức tạp, rất đơn giản lại không mất vẻ tinh xảo, hơn nữa khác với dự đoán, cái mặt nà này cũng có thuộc tính.

Ảnh tập diện cụ (bạch)

Đẳng cấp: 1

Phòng ngự: 1

Tuy nói thuộc tính cũng không lớn, bất quá có còn hơn không, tối trọng yếu là, ta chỉ cần 1 cái mặt nạ, để che đi khuôn mặt phiền toái này, nhìn giá cả, thật đúng là không tiện nghi, một cái mặt nạ giá 89 ngân tệ, đối với tài sản của ta chỉ có hơn 100 ngân tệ mà nói, đích thực rất quý a.

Nhịn đau mua trang bị vừa ý, xem chính mình, cũng không tệ lắm. Bởi vì ta thiên về lực lượng, nhưng thuộc tính bẩm sinh lại không tốt, ta không có đi mua trọng khải, chỉ mua một thân khinh khai cùng da khố, vừa nhẹ nhàng mà phòng nhự cũng không thấp, cho nên đối với thân trang bị này ta rất là thoã mãn.

Ôi! Một trăm lẻ một lần thở dài. Ta đi ở trên đường, tuy nói thân trang bị này sẽ không bị người chê cười, nhưng! Hầu bao của ta cũng biết, vẻn vẹn chỉ còn lại vài đồng tệ, ta thiệt là buồn bực a!

Trong Long Hồn trước mắt còn chưa có khai mở nghiệp vụ RMB, căn cứ theo công ty là để cho người chơi ngoạn càng thêm chân thật, cũng để công bằng, cho nên nghiệp vụ chuyển đổi nhân dân tệ sau này mới khai mở.

Tuy thiết lập như vậy ta cũng hiểu không có gì bất hảo, chỉ là hiện tại ta có tiền nên mới nghĩ như vậy. Cảm thán tính xác thực của Long Hồn, ta nhân cơ hội đến phái sau trù phòng, tìm đầu bếp của Quỷ Thanh Cư — Lý sư phụ.

“Lý sư phụ, ở đây có một phong thơ cho bạn, là Vương bác gái muốn ta đem đến cho bạn.” Đưa ra bức thư, ta yên lặng chờ Lý sư phụ đọc thư.

“Tiểu tử a,” Lý sư phụ vừa nhìn ta từ trên xuống dưới, vừa hỏi: “nghe Vương thẩm nói ngươi rất thích nấu nướng? Như vậy hiện tại làm món rau cho ta xem.”

[ĐINH!!!] Xin hỏi bạn có thay không tiếp nhận khảo nghiệm của Lý sư phụ?

Âm thanh quen thuộc của hệ thống nói cho ta biết có nhiệm vụ, không chút do dự nói tiếp nhận, sau đó bắt đầu quan sát nguyên liệu nấu ăn trước, suy nghĩ xem phải làm món gì.

Muốn nói nấu ăn kỳ thực một điểm cũng không làm khó được ta, nhưng ta biết, cái khảo nghiệm này cũng không giống như khảo nghiệm bình thường, nếu như ta có thể thông qua khảo nghiệm, có thể sẽ nhận được kết quả không tưởng. Cho nên ta cũng nghiêm túc suy nghĩ không so đo.

Lúc đầu ta muốn làm một món ăn tương đối phức tạp, như vậy cũng có thể cho Lý sư phụ nhìn ta 1 sơ cấp đầu bếp với cặp mắt khác, nhưng sau lại nghĩ, chính là bỏ đi cái ý niệm này.

Nếu như làm được một món cầu kì như vậy, có thể biểu hiện được bản lĩnh của mình, nhưng, dù sao Lý sư phụ cũng là đầu bếp chính nơi đây, cho dù món ăn ngon đối với hắn mà nói, cũng chỉ là một món bình thường.

Cân nhắc một hồi lâu, ta quyết định làm món ăn sở trường. Sở dĩ nói đây là món ăn sở trường nhất, chỉ có một nguyên nhân, đó là trước đây hắn thích món này nhất, thời gian chúng ta cùng ở chung một chỗ, ta đã không biết làm bao nhiêu lần, ta muốn cho dù là đầu bếp tốt nhất cũng phải quay lại, chúng ta cũng chỉ là ngang tài ngang sức mà thôi.

Món ăn này tin tưởng mọi người đã từng nghe qua, hơn nữa cũng là món ăn bình thường nhất — Ngư Hương Nhục Ti, đây không chỉ là món phổ thông nhà nhà đều biết, mà còn có nhiều khi đây là món ăn cơ bản trong mỗi khách sạn, tiệm cơm, trong các đề bài sát hạch.

Trước đem thịt cắt nhỏ, rồi sử dụng tinh bột cùng muối trộn đều, mộc nhĩ (nấm mèo), thái nhỏ sợi rau, hẹ tây, tiêu, gừng, đập nhỏ tỏi, thêm chút nước tương, dấm chua, đường trắng, bột ngọt, đổ tinh bột vào trong cái bát, pha thêm 3 muỗi nước. Sau khi chuẩn bị tốt, đổ dầu vào nồi đã được đốt nóng, để thịt sắt sợi vào sao lên, sao tới biến trắng. Đem thịt vớt ra, sau khi để gừng, tỏi, tiêu đã dã nhuyễn rang lên thành hồng hồng, đổ sợi mộc nhĩ vào, rồi bỏ thịt vào rồi đảo đều. Sau cùng thêm bột canh vào, rồi nhấc nồi ra.

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi đã chế tác Ngư Hương Nhục Ti thành công! Thưởng 60 kinh nghiệm, 4 ngân tệ.

Món ăn thơm ngào ngạt được bày ở trên bàn, thật lâu không có làm món này, tay không có cứng nhắc, lúc nấu thì đủ loại cảm giác đã quay về.

Sau khi Lý sư phụ thưởng (dùng, ăn) qua, hài lòng gật đầu nói: “Trẻ nhỏ dễ dạy, bản lĩnh thật không tệ, lại có thể học 1 biết 10, là người tài hiếm có, chỉ cần được bồi dưỡng, không lâu sau, tất có thành tựu.”

Nhìn khuôn mặt Lý sư phụ hài lòng như thế, trái tim ta cũng buông xuống, cười ha ha giơ chén trà hỏi: “Lý sư phụ, chẳng biết ngươi có nguyện ý nhận ta làm đồ đệ?”

Lý sư phụ tiếp nhận trà uống xong, chỉ cười cười, cái gì cũng chưa nói. Chẳng qua ta biết, uống chén trà này, đó chính là thu. Ta trực tiếp quỳ xuống, nói: “Sư phụ ở trên, xin nhận của đồ nhi một lạy.” Ôi! Không có biện pháp! vì bái sư, hoàng kim dưới gối cũng phải từ bỏ. Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play