Gin.Tama.600.1662890

Persephone trở về Sicilian đã năm tháng, bây giờ cô giống như một người phụ nữ mang thai hoàn toàn. Vẻ đẹp ngây ngô đã biến thành sự quyến rũ, bộ ngực của cô to hơn một chút, cái bụng cũng như quả bóng cao su.

Cô đi lại tập tễnh trong cung điện nhìn Demeter bận rộn thu thập này nỗ, cô muốn giúp đỡ nhưng bị Demeter chặn lại.

“Bảo bối nhỏ, con sắp sinh cho nên mấy ngày này không được lộn xộn, nghe không?”

“Nhưng con chán lắm mẹ ơi!” Persephone ai oán nhìn Demeter, giống như con chó nhỏ bị bỏ rơi.

“Nhàm chán cũng vậy. Con bây giờ có thể sẽ sinh non, ngoan, bảo bối nhỏ, ngày mai mẹ sẽ về, mẹ chuẩn bị đồ ăn cho con rồi, nó đủ cho con ăn cả mấy ngày đấy!”

Demeter nói xong, hôn lên trán Persephone rồi đi khỏi.

Persephone than một tiếng, xoay người về phòng. Cô biết mình bây giờ giống như cái thúng vậy. Cô chán nản ngồi trên giường vuốt cái bụng nhỏ.

Đứa trẻ trong bụng giống như đáp lại cô. Persephone nở nụ cười đầy yêu thương. Thời gian qua rất nhanh, tính tới tính lui, cô chỉ còn nửa tháng nữa là sinh, nhưng Hades giống như biến mất, không chút tin tức. Sự nhớ nhung nay biến thành oán hận, một người con gái như cô mang theo quả bóng này dễ lắm à? Cả tháng ói mửa xong rồi thì đỡ, nhưng lại phải ôm theo quả dưa hấu này đi khắp nơi, mệt muốn chết. Mà cái tên gieo mầm quả này lại biến mất không chút tin tước. Không lẽ đứa nhỏ này không phải con của hắn? Không hổ là chúa tể của địa ngục, thật sự lạnh lùng!

“Ba của con là kẻ đáng ghét! Con ngoan, sau này thấy hắn cũng đừng nói chuyện với hắn, nếu không mẹ sẽ không để ý đến con nữa” Persephone trẻ con nói.

“Nàng hận ta như vậy sao? Ngay cả đứa nhỏ cũng không cho nói với ta?”

Âm thanh bén nhọn vang lên sau lưng Persephone, làm cô sợ suýt nữa ngã xuống, may Hades nhanh tay lẹ mắt đem cô ôm vào lòng.

“Nàng giận ta còn chưa đủ hả? Còn muốn hù ta chết luôn à?” Hades nhắm mắt thở phào, sau đó mở mắt nói.

“Ai bảo chàng xuất hiện đột ngột? Phải nói là chàng muốn hù chết ta mới đúng!” Persephone tức giận chỉ vào Hades.

“Được, được, là ta sai, nàng không cần tức giận, chú ý thân thể” Hắn trấn an, vuốt nhẹ lưng của cô.

Persephone giận tái mặt.

“Sao chàng lại đến? Năm tháng không đến, bây giờ xuất hiện là sao?”

“Biết nàng sắp sinh nên tới xem”

Ánh mắt Hades thâm thúy nhìn bụng của cô. Đây là đứa con đầu tiên củ hắn, hắn đương nhiên muốn nhìn nó sinh ra. Nhưng mà ánh mắt của hắn làm Peresphone hiểu lầm.

“Sau đó thì sao? Đem đứa trẻ của ta đi đâu?”

Hades ngạc nhìn nhìn cô.

“Đương nhiên là mang về địa ngục, hắn là con của ta” Hắn nói như lẽ đương nhiên.

Persephone đột nhiên khóc lớn, nước mắt tràn ra như sông.

“Nàng sao vậy? Sao lại khóc?” Hades hốt hoảng ôm lấy cô, luống cuống lau nước mắt.

“Chàng quả nhiên là vì đứa nhỏ… Ta làm cho chàng chán ghét, chàng đã làm sai thì không nhận sai, bây giờ lại muốn cướp đi đứa nhỏ của ta. Hades, chàng thật là kẻ vô sỉ! Làm ta lo lắng cho chàng, tâm của ta thà cho chó ăn còn hơn để cho chàng giẫm lên, ta hận chàng, chàng đừng hòng cướp con của ta!”

Hades sửng sốt một lát, rồi tức giận đến mức tái mặt.

“Persephone, nàng nói cái gì thế? Tại sao ta lại cướp đi đứa trẻ “của nàng”? Nó là con của “chúng ta”, ta nghĩ nàng sinh xong sẽ đem hai người về địa ngục!”

“Chàng nói dối!” Persephone khóc lớn “Ta có thể sinh con ở địa ngục, nhưng vì sao chàng để cho ta sinh nó ở đây rồi mới về? Chàng rõ ràng không muốn đem ta về! Hades, chàng nghe cho rõ, ta có thể không có chàng, nhưng không thể không có con!”

Hades không thèm nói lại, sắc mặt âm trầm như cũ. Hắn đứng lên nhìn Persephone.

“Peresphone, nếu nàng không mang thai, tha thật sự muốn đánh vào mông của nàng! Nàng thật sự đem ta dày vò đến mức điên rồi!”

Giọng nói của hắn lạnh như băng khiến Persephone sợ hãi.

Cô ngơ ngác nhìn hắn.

“Nàng nhớ rõ lời hứa sau khi chúng ta cãi nhau lần đầu chứ?”

Cô ngây ngốc, đương nhien cô nhớ. Vì vậy mới than thở nói.

“Không cần…%@………, nếu…&*%………”

“Không cần nói nữa, ta không hiểu” Hades khoanh tay, quay đầu.

“Không được tùy hứng, có hiểu lầm phải nghe chàng giải thích” Persephone nói với hắn.

“Được, đây là lời hứa của chúng ta, nhưng mọi thứ đều là ta nhìn thấy, không lẽ là hiểu lầm? Còn có… Còn có chàng và Minthe làm cái chuyện chết tiệt đó, chàng định giải thích thế nào? Không lẽ người đó không phải là chàng sao?” Nói xong nước mắt của cô lại chảy xuống.

Hades thở dài, niệm một câu chú ngữ, sau đó cắt ngón tay của mình.

Trong phòng xuất hiện hình ảnh của Hades và Minthe ngày hôm đó. Persephone giật mình nhìn Hades.

“Phép thuật?”

Hades vẫy tay xóa bỏ chú ngữ, nhìn cô.

“Cứ xem là phép thuật đi, nhưng mà phép thuật này không đơn giản như những phép thuật khác, nó cần máu của ta. Bởi vì chỉ có thể mới đem ta giấu đi được, Hecate không phải đứa ngốc, cô ta ở địa ngục lâu như thế đương nhiên đã quen với hơi thở của ta, nếu ta dùng phép thuật bình thường cô ta sẽ không tin tưởng”

“Chàng đã biết là Hecate sao?” Persephone tái mặt.

“Không…”Hades ngẩng đầu nhìn ra xa “Ta vẫn tin tưởng cô ta nhưng Diana, nếu không sao ta có thể để cô ta chăm sóc nàng? Nhưng từ sau khi nàng đến địa ngục, ta cảm thấy có gì đó không đúng. Đầu tiên là đám Titan, sau đó là việc Theseus bắt cóc nàng, rồi Hercules xuất hiện, mỗi thứ đều nhằm về chúng ta, cho nên ta giả bộ bị Aphrodite xóa đi trí nhớ, muốn xem ai là kẻ đứng sau thao túng mọi thứ. Kế hoạch này ngoài ta ra không ai biết”

Hades cúi đầu nhìn cô.

“Persephone, xin lỗi vì đã để nàng chịu ủy khuất…”Hắn thở dài, đem cô ôm vào lòng “Ta muốn giải thích cho nàng nhưng lúc đó nàng lại tức giận đến mức không muốn nghe ta nói, mà ta lại lo cho nàng…”

“Chàng biết ta mang thai?”

Hades gật đầu “Tất cả mọi thứ của nàng ta đều biết, kể cả kỳ sinh lý” Hắn nói như lẽ dĩ nhiên.

Khuôn mặt Persephone hồng lên.

“Đáng ghét! Chàng sao lại….”Cô muốn đánh hắn nhưng lại bị Hades cầm chặt tay, hai người ngồi với tư thế ái muội, từ góc độ này Hades có thể thấy được bộ ngực căng tròn của vợ hắn, làm hơi thở hắn hỗn loạn.

“Persephone, ta nhớ nàng đến mức điên rồi!” Hades ôm lấy cô, môi hắn cùng môi cô dây dưa, mà tay hắn cũng hư hỏng xoa lên bộ ngực đầy đặn của cô, đã lâu hắn không đụng vào cô, tuy rằng tối nào cũng ôm cô đi ngủ nhưng hắn không cái gì vì sợ cô thức dậy.

Hắn xé quần áo của cô, đôi môi nóng bỏng trượt một đường từ cổ xuống ngực, hắn muốn nhấm nháp quả cấm này, tay hắn lại đi đến bên hông của cô… Persephone mơ màng trong biển tình, cô cũng nhớ Hades đến mức điên rồi, cứ tùy ý hắn làm bậy. Đột nhiên Hades dừng lại. Persephone mở mắt, trong ánh mắt màu xanh lam cơ hồ hiện lên dấu chấm hỏi khó hiểu.

Vẻ mặt Hades mang theo tia dục vọng lẫn chật vật.

“Hắn… động…” Dục vọng của Hades biến mất hơn một nửa, hắn thở sâu, ổn định lại mình.

“Persephone, xin lỗi, nàng sắp sinh mà ta lại làm như vậy”

Persephone nhìn vẻ mặt co quắp của hắn, cười hiểu chuyện, hắn đang sợ.

Cô vẫy tay với hắn, sau đó kéo tay hắn để trên bụng cô. Hades rùng người. Khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện sự phức tạp khó hiểu.

“Kỳ diệu lắm phải không?” Persephone cười thỏa mãn.

Hades gật đầu.

“Tuy rằng mỗi ngày ta đều thấy hắn, nhưng chưa từng đụng hắn như vậy” Hades thì thào nói.

“Mỗi ngày?” Persephone nhíu mày, đột nhiên phát hiện cái gì đó.

“Không lẽ tối nào chàng cũng ở bên cạnh ta? Chẳng trách tối nào ta cũng cảm thấy sự ấm áp… ta còn tưởng là mẫu thần”

Hades dở khóc dở cười nhìn vợ mình. Đời này hắn nhất định bị cô ấy thao túng, sự tùy hứng của cô ấy, sự hồ đồ của cô ấy, ông trời chơi hắn thật rồi, nhưng mà hắn thấy mấy cái khuyết điểm này ở trên người vợ của hắn cũng rất tốt, làm cho cuộc sống nhàm chán của hắn có chút màu sắc.

“Chúng ta trở về nhà được không? Em muốn sinh con ở nhà” Persephone kéo áo hắn, nhẹ giọng nói.

Hades thở dài, kéo Persephone nằm trên giường, sau đó ôm lấy cô.

“Ta cũng hi vọng như vậy, nhưng nàng đừng quên, địa ngục là nơi nào. Đó là nơi không cho phép sinh linh sinh ra, chúng ta chỉ có thể sinh con ở đây”

Persephone bất đắc dĩ gật đầu, tựa vào lòng Hades.

“Hades”

“Hửm?”

“Chàng yêu em chứ?”

“Vì sao lại hỏi thế, ta làm gì không tốt sao?”

“Chàng có biết việc chàng yêu em là do mũi tên của Aphrodite chứ?

“Ta biết”

“Tuy lần này chàng không mất trí nhớ, nhưng nếu một ngày phép thuật biến mất, chàng vẫn sẽ yêu em chứ?”

“Nàng lo lắng sao?” Hades vuốt mái tóc vàng của vợ mình.

Persephone suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.

“Có lẽ trước kia sẽ thế, nhưng bây giờ thì không. Bởi vì em yêu chàng, thế là đủ”

Persephone ngáp một cái.

“Em yêu chàng, Hades”

Cô nhắc lại một cái rồi chìm vào giấc ngủ.

Ánh mắt thâm tình của Hades động một cái khiến người ta nhìn thấy phải chìm vào tình yêu của hắn, hắn hôn lên mái tóc của Persephone.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play