"An Nam, ngươi đi theo ta!"Mã Vân nhìn sang vẫn còn không biết làm sao Lâm An Nam nói, hắn không biết đám Thiên Kiêu này vì cái gì mà tranh đến người chết ta sống, trong mắt hắn Lâm An Nam cũng chỉ là một đống da mà thôi, tăng lên thực lực mới là quan trọng nhất tại tu luyện giới. 

Có lẽ chính vì hắn suy nghĩ như vậy cho nên mấy chục vạn năm qua hắn cũng không có một người phụ nữ an ủi. 

"Vâng!!!Trưởng Lão!!!"Lâm An Nam như là được đại xá, đối với nàng mà nói đối mặt với những vị Thiên Kiêu si tình ánh mắt này còn khủng bố hơn cả đối đầu với một đầu Ngũ Giai Yêu Hoàng. 

"Sở Thiên Vũ, hi vọng tại Thiên Hoang ngươi không gặp được ta!"Tiêu Bàn Tâm để lại một câu, sau đó tìm một vị trí ngồi xuống tu luyện. 

"Bây giờ mọi người đều cùng một vạch xuất phát, ngươi cũng không có ưu thế gì quá lớn đâu!!"Lệ Trí Hiển nói, hắn cũng không quan tâm Sở Thiên Vũ, vì ba ngày sau mới là sân khấu cho hắn hoạt động. 

"Thần Chủ Bệ Hạ, ngươi tại sao lại đưa ra một cái quyết định này?"Còn lại một mình, Sở Thiên Vũ tìm một nơi an thân, cũng đem Thần Chủ Bệ Hạ Hồ Kinh cấp mắng. 

Hắn biết mọi người cùng vạch xuất phát là có ý gì, chỉ cần một trong số bọn họ tìm được loại Tinh Thạch kia, Lâm An Nam sẽ là thê tử của người đó, không chỉ có là Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền, còn có thể ôm mỹ nhân trở về, ai mà không muốn. 

Chỉ có điều hắn cũng chỉ trong lòng oán thầm, cũng không thật sự dám nói ra tiếng, nếu không hắn sẽ bị đám người kia vây công chí tử, dám nhục mạ Thần Chủ Bệ Hạ, ngại mình sống lâu hay sao?

Bọn họ còn đang chờ cơ hội kia kìa. 

"Không được, ta nhất định phải tìm được viên Tinh Thạch kia!" Sở Thiên Vũ biểu tình vặn vẹo nói.

Lâm An Nam không chỉ là vị hôn thê của hắn, mà còn là người mà hắn yêu nhất, cho dù chết, hắn cũng sẽ không buông tay. 

...

Cùng lúc đó, tại cách Thiên Hoang Đại Lục hàng ức năm ánh sáng trên một viên Phàm Nhân Tinh Cầu. 

"Không! Cần xin ngươi, đừng giết chúng ta!!!"

"Ta không muốn chết, thật sự là không muốn chết!! "

"Có ai không, cứu chúng ta với!! "

Cả tòa Đại Lục này bị bao phủ trong hỏa hải, tiếp theo một đạo hấp lực vòng xoáy, cuốn tất cả sinh linh trên tòa Tinh Cầu này vào, cho dù bọn họ có kêu khàn cổ, nhưng mà đổi lại chỉ là vô tận tuyệt vọng. 

"Ực!!"

Đạo vòng xoáy kia hướng đến là một đầu cao đến gần 90 km Tam Đầu Hỏa Sư, chỉ thấy hắn sau khi nuốt hết sinh linh sau vẽ mặt vô cùng hưởng thụ. 

" Sư Vô Tình, những lời mà ngươi nói lúc trước là thật chứ?" Sau khi ăn uống no nê, Tam Đầu Hỏa Sư hóa thành một tên thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, hắn hướng bên cạnh còn ngây người Sư Vô Tình hỏi. 

Nhìn gương mặt non nớt của hắn, không ai nghĩ hắn là một tên sát nhân cuồng ma, vừa rồi còn đem cả tòa Phàm Nhân Tinh Cầu không hề có một chút tu vi võ đạo cấp nuốt.

"Hồi bẩm Bệ Hạ, tiểu nhân nào đâu dám gạt ngài, trước kia ta thật sự nhìn thấy trên tòa Đại Lục kia một tầng Phù Văn cấp bao phủ, nơi đó theo như ngài nói hoàn toàn là một tòa Thánh Nhân Thế Giới. "Sư Vô Tình run rẩy nói. 

Trước đây vì chạy trốn Lệ Độc Hành Lục Giai Kiếm Phù uy hiếp, hắn không biết chạy thục mạng biết bao lâu thì gặp được vị Hóa Thần Chí Tôn này, vì hai người cùng là Sư Tộc, cho nên hắn mới có vinh hạnh đi theo hầu. 

"Ân, nếu như ngươi nói là thật, chờ sau khi ta tìm được bên trong Thánh Tinh, nhất định sẽ đưa ngươi cùng hồi Thánh Vực! " Sư Thiên Tề vỗ vai Sư Vô Tình một cái, rất là cao hứng nói. 

Hắn lần này là trốn nhà ra đi, Phụ Vương của hắn sắp đến ngày mừng thọ, hắn đang lo không tìm được quà gì thích hợp, giờ thì hay rồi, có thể phát hiện ra một tòa Thánh Nhân Thế Giới, bên trong rất có khả năng còn Thánh Tinh tồn tại, lấy nó đem về làm quà cho Phụ Vương cũng là không tồi.

"Đa tạ Bệ Hạ, ta nhất định có thể dẫn ngài đến tòa Đại Lục kia". Sư Vô Tình tâm tư rất là kích động, đi theo vị Bệ Hạ này khoảng thời gian không ngắn, hắn cũng có nghe nhắc đến Thánh Vực, nơi đó có thể nói là Thông Thần đi đầy đất, Hóa Thần không bằng cẩu a, chỉ cần đến được nơi đó, hắn Hóa Thần là có hi vọng. 

"Lệ Độc Hành, hi vọng ngươi vẫn còn nơi đó! " Sư Vô Tình trong lòng âm thầm nói, ánh mắt của hắn lóe lên một vệt cừu hận, sau đó cùng Sư Thiên Tề biến mất tại chỗ. 

...

Mênh mông Sơn Mạch trên không, một chi khổng lồ Yêu Thú quân đoàn, nhìn không thấy cuối lấy tốc độ cực nhanh,cấp tốc hướng về phía Nhân Tộc Địa Vực tiến đến. 

Long Dung Thiên được Diệp Tử Phàm chỉ định là tối cao thống soái, mảy may không biết bọn hắn chinh phạt Đại Tấn Đế Quốc tin tức, sớm đã triệt để bại lộ, toàn bộ Nhân Tộc Địa Vực dưới sự quyết sách từ Pháp Thần Hội Nghị, cụ thể đây là Bát Đại Pháp Thần, vô số võ giả đều bị động viên lên, từng tôn Siêu Phàm Chân Huyền có thể so được với Yêu Tướng Yêu Soái, toàn bộ đều bị tụ tập lên, tổ kiến thành những nhánh kinh khủng đại quân, đặt tất cả tại Long Uyên Sơn Mạch, muốn cùng cái kia sắp đến Yêu Thú Tộc Đàn nhất quyết sinh tử.

Ngắn ngủi không đến nữa tháng công phu, thông qua Truyền Tống Trận, Nhân Tộc Đại Quân đã tập hợp siêu việt ba mươi ức số lượng, trong đó đại đa số chỉ là Võ Mạch Cảnh chiếm đa số, vượt lên hơn hai mươi chín ức, tất cả đều là Võ Mạch Thất Trọng trở lên cao thủ, Siêu Phàm cảnh giới ba trăm vạn, trong khi Chân Huyền cảnh chỉ có hai vạn mà thôi.

Không nói đến Võ Mạch cảnh, Siêu Phàm cảnh cùng Chân Huyền cảnh số lượng đại đại vượt qua mọi người trong suy nghĩ, truyền rằng Nhân Tộc Siêu Phàm cảnh cùng Chân Huyền cảnh vô cùng ít ỏi, thậm chí mấy cái Tứ Tinh Thế Lực như là Đại Tấn Đế Quốc bên ngoài cũng chỉ có mấy trăm mà thôi, nhưng mà bây giờ tất cả mọi người đều lầm to, những thế lực này bên trong Siêu Phàm cảnh ít nhất cũng có mấy chục vạn, khi tất cả xuất hiện trước thế nhân bọn họ những cấp thấp võ giả này chỉ cảm thấy những Tứ Tinh Thế Lực kia che giấu thật sự quá thâm mà thôi. 

Chỉ là như vậy, trong lòng bọn họ lại càng vui mừng, Nhân Tộc nội tình hùng hậu, lại thêm Bát Đại Pháp Thần trấn thủ, cho dù là tất cả Yêu Tộc muốn đánh Nhân Tộc Chủ ý,cũng phải đầu rơi máu chảy. 

Đương nhiên, cho dù Long Dung Thiên biết được Nhân Tộc Địa Vực phát sinh tất cả, hắn Long Dung Thiên cũng sẽ không quá mức để ý, bắt đầu nhận mệnh lệnh của Diệp Tử Phàm chinh phạt Đại Tấn Đế Quốc lần này, hắn đã lường trước tất cả mọi khó khăn, với hắn cũng như nhiều tên Yêu Vương mà nói, Nhân Tộc chống lại càng cường, bọn họ càng là vui mừng, như vậy bọn họ mới có thể sát cái thống khoái, vị Chủ Nhân kia không phải đã nói rồi sao, tất cả những ai cản đường bọn họ diệt đi Đại Tấn Đế Quốc đều chỉ có một kết quả, đó chính là chết. 

Nếu Nhân Tộc không phản kháng, bọn họ chỉ diệt đi mỗi Đại Tấn Đế Quốc rồi thu binh, làm như vậy thật là mất công đi một chuyến, Chủ Nhân đã từng nói là không được phép sát Võ Mạch cảnh giới Võ Giả, nhưng mà với một điều kiện kiên quyết là bọn họ không có ngăn cản Luyện Thần đại quân a, nếu như mà bọn họ thề chết chống cự, đó là không tính.

Bây giờ bọn họ, Yêu Vương cảnh mười hai vị, trong đó có hai vị Chí Cường Giả, Phong Khắc Nhiên càng là vô địch Tứ giai cảnh giới, còn lại tám là Yêu Vương trung kỳ, chỉ có Hỏa Lâm cùng Phong Vũ Xuân là Yêu Vương sơ kỳ cảnh giới. 

Phía sau bọn họ Yêu Soái đến một vạn tên, Yêu Tướng càng là hai trăm vạn, Yêu Binh mười ức, đây chỉ là một phần lực lượng nhỏ hiện tại của Yêu Tộc Tây Hoang bọn họ, hay nói đúng hơn là của vị Chủ Nhân kia mà thôi, nếu như huy động toàn bộ Yêu Tộc cường giả đại quân, nhân Tộc tại nơi đây thật sự không đủ cho bọn họ ăn.

Trong khi đó Nhân Tộc chỉ có tám tên là Pháp Thần cảnh cường giả, người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Đại Hạ Đế Quốc Thủ Hộ Thần Diệp Vân Lương, nghe nói hắn có ba trăm hai mươi mét Pháp Thể, thuộc về loại Pháp Thần hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, loại cảnh giới này không đáng để lo, những người khác cũng chỉ xê xích bên trong đó chút ít, chỉ là trong tay bọn họ có cầm Hạ Phẩm Đạo Khí tương đối khó chơi mà thôi. 

Giờ phút này, Luyện Thần Quân Đoàn cự ly Nhân Tộc Địa Vực không đến ba trăm vạn dặm, nhiều nhất một khắc thời gian có thể tấn công vào Đại Tấn Đế Quốc cửa ngõ Mạc La Vương Quốc, có chút đáng tiếc là bọn họ lại không gặp được một vị Nhân Tộc trinh thám nào, những ngày qua bọn họ diệt sát không ít, có lẽ Nhân Tộc bên Kia đã thông minh, không cử đi ra thám báo chịu chết nữa. 

Mười mấy ngày qua, Nhân Tộc Địa Vực với sự dẫn dắt của Bát Đại Pháp Thần cũng không sai biệt lắm chuẩn bị hoàn tất. 

Hiện tại Long Uyên Sơn Mạch đang trận địa sẵn sàng đón quân địch, đơn giản nói về số lượng, Nhân Tộc hiện tại đơn thuần Phổ Thông Lực lượng, cũng đã xa xa vượt qua Luyện Thần Quân.

Đây cũng là điều hiếm thấy kể từ khi Nhân Yêu hai tộc đại chiến, những lần trước đây, không lần nào mà Yêu Tộc không lấy áp đảo quân số áp lên Nhân Tộc. 

Đây cũng là ý của Diệp Tử Phàm, hắn thấy Nhân Tộc chỉ có nhiêu đó thực lực, phái ra nhiêu đó đủ rồi, nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Huống hồ, chiến tranh của Võ Giả cũng không phải là xem bên nào người nhiều thì có thể thắng, chân chính quyết định thắng bại cho tới bây giờ không phải là tầng dưới thấp chiến lực, Chí Cường Giả thực lực mới là giải quyết tất cả chiến tranh mấu chốt. 

Mười hai tên Yêu Vương, trong đó có một vị Vô Địch Yêu Vương, đối phó với Tám Tên Pháp Thần thật không khó gì, cho dù trong tay bọn họ có cầm Hạ Phẩm Đạo Khí.

Sau một khắc...

Đại Hạ Pháp Thần đôi môi khẽ động, thanh âm lại là cao cao tại thượng, bất quá loáng thoáng, lại có xen lẫn từng tia khó nén ngưng trọng.

"Các vị, làm tốt chuẩn bị, bọn hắn đã đến rồi!! "

Long Uyên Sơn Mạch trên không, tám vị Pháp Thần chợt mở mắt ra.

"Ầm ầm!! "

Đột nhiên, thân thể bọn họ biến đổi, hiện ra Pháp Thể của mình, thân hình như một tôn cự nhân, đầu đội trời, chân đạp đất, tám hình bóng khổng lồ trên không trung, dường như ánh Mặt Trời cũng bị Pháp Thể của bọn che lấp

....

"Cường, quá cường, ngươi xem Đại Hạ Pháp Thần kìa, là ba trăm hai mươi mét Pháp Thể a,là Pháp Thần hậu kỳ cường giả!!!"

"Đấu Chiến Pháp Thần cũng không có thua kém bao nhiêu, là Ba trăm mười lăm mét Pháp Thể a!"

"Kia chính là Đại Tấn Pháp Thần của chúng ta, cũng có hai trăm chín mươi mét Pháp Thể!! "

Long Uyên Sơn Mạch bên dưới, từng tiếng nghị luận vang lên, có rất nhiều người còn mang theo tinh thần thành kính quỳ lạy tám người bọn họ.

Tại Võ Giả thế giới, nhất là lạc hậu Thiên Hoang, Pháp Thần đã là tối cao cảnh giới, là vô số Võ Giả chung cực mục tiêu theo đuổi, trong tâm linh của bọn họ, Pháp Thần cảnh tựa như Thần Linh, quỳ xuống trước mặt Pháp Thần không có gì đáng xấu hổ, không những vậy, còn là một chuyện đương nhiên. 

Pháp Thần cảnh như Thần Long một dạng, thấy đầu mà không thấy đuôi, không phải khi nào Võ Giả cấp thấp như bọn họ cũng có thể trông thấy được chân nhan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play