Bố của Long ngồi yên lặng nghe hắn trình bày mọi thứ. Khi Long kết thúc, ông trầm lặng suy nghĩ. Long cần hồi phục tinh thần lực, ông có thể cắt nguyên thần cho hắn. Nhưng về Âm Khí, ông khi tu luyện thì Âm Khí vào cơ thể ông chuyển hoá thành linh lực rồi, nên không thể cho hắn. Chỉ còn 1 nơi.
Âm Sào!
Nói về cái Âm Sào này, ông thực sự cần phải cẩn thận. Nó quá mức huyền bí, và tiềm ẩn nguy hiểm gì, ông cũng không biết. Nên đây mới chỉ là suy nghĩ của ông, chứ ông sẽ chẳng bao giờ để Long dấn thân vào Âm Sào bí ẩn này. Ông cần đảm bảo chỗ ấy không có gì có thể đe doạ đến tính mạng của con trai trước khi cho Long tới đó.
Ông nhìn đồng hồ, bây giờ là 10h30 sáng. Từ giờ tới lúc dung hợp như Long nói là còn 12 giờ nữa. Ông dự tính, bổ sung tinh thần lực cho Long sẽ mất khoảng 3 giờ, vậy là còn 9 giờ để ông vừa check Âm Sào, vừa phá giải hiểm nguy, vừa giup Long hấp thu luyện hoá. Thời gian quá gấp gáp. Chỉ riêng cái trận pháp bằng 2500 thi thể kia đủ kiếm ông đau đầu vài tháng, có khi vài năm. Nên về cơ bản thì trong 9 giờ hoàn thành mọi thứ là bất khả thi.
Ông nhìn Long, bằng 1 ánh mắt nghiêm túc. Long cảm nhận được sự nghiêm túc từ bố, nên cũng căng thẳng, vì hắn biết ông một khi đã có ánh mắt, thái độ này thì chuyện nhất định rất khó giải quyết. Bố Long thấy con trai đã tập trung hoàn toàn thì nói:
Long nghe thấy có nơi có Âm Khí thì mừng rỡ, gấp gáp hỏi:
- Chỗ nào hả bố?
Bố Long mới trầm giọng, nói:
- Âm Sào. Sâu bên dưới cái ao, nơi mày gặp con vong linh.
Long nghe 2 chữ Âm Sào thì giật mình. Truyện hắn đọc đâu phải ít, nên cái gọi là Âm Sào này hắn cũng chẳng xa lạ gì. Chính vì không xa lạ gì nên hắn mới giật mình. Âm Sào là nơi tụ hợp của rất nhiều Âm Khí, mà Âm Khí này không phải từ thiên địa mà là từ người, từ người chết. Nên nơi gọi là Âm Sào, nhất định chết rất nhiều người. Nhưng chết nhiều cũng không nhất định có thể hình thành Âm Sào. Quá trình hình thành Âm Sào có thể có rất nhiều nguyên nhân thúc đẩy. Hoặc có người cố ý tạo nên Âm Sào. Hoặc địa phương đó là nơi Chí Âm Hung Địa, nơi mà người bình thường có cảm giác lạnh gáy, rùng mình, hoặc có thể khó thở khi ở đó. Vì vốn dĩ đã có nhiều Âm Khí, nhưng không tụ lại mà tản mát ra xung quanh, nay có thêm người chết, thêm nhiều Âm Khí sản sinh mà tạo nên sự thay đổi về chất, kết hợp linh hồn người chết chưa siêu thoát trở thành vong linh, rồi dần dần theo vong linh tu luyện, làm chủ Âm Khí xung quanh, khiến Âm Khí xung quanh tụ lại, tạo thành Âm Sào.
Dù là trường hợp nào thì Âm Sào cũng là 1 nơi đầy rẫy nguy hiểm. Bởi đây vốn dĩ là nơi không dành cho người sống. Đối với những sinh vật hệ Âm, Ám thì Âm Sào là thiên đường, nhưng với các hệ khác thì không khác gì hoang mạc khô cằn. Nơi đó ngoài Âm Khí ra thì chẳng còn bất khì loại khí nào khác. Chính vì thế, nên Long phải suy nghĩ lại, xem có nên tiến vào Âm Sào hay không.
Bố Long thấy con trai sau khi nghe 2 chữ “Âm Sào” thì im lặng, ông cũng không khỏi đánh giá cao Long thêm 1 chút về kiến thức. Thấy Long cau mày, ông đoán có lẽ Long cũng hiểu khá nhiều về Âm Sào, nên đang lo lắng, tính toán được mất. Cũng tốt, ông đỡ mất công giải thích rồi thuyết phục hắn không nên liều mạng tiến vào.
- Bố, chỗ đó là Âm Sào loại nào? Do người tạo ra hay do vong linh xúc tiến?
- Có gì quan trọng? Dù sao cũng ngoài khả năng của mày. Hỏi làm gì?
- Nếu do người tạo ra, nhất định là dùng để cho người đó hấp thu. Nên sẽ chỉ có các bẫy rập phòng thủ chứ không có sinh vật Ám hệ hay Âm hệ tồn tại. Chỉ cần đề phòng các cái bẫy đó thì cơ bản là an toàn. Còn do vong linh xúc tiến thì vong linh ấy nhất định rất mạnh, thêm lợi thế sân nhà của nó thì trừ khi phá huỷ cả Âm Sào, hoặc thực lực chênh lệch quá nhiều, không thì rất khó tiêu diệt nó. Muốn hấp thu Âm Khí ở đây thì đầu tiên phải diệt vong linh đó rồi mới hấp thu được. Nó có khác nhau mà bố.
Bố Long nhìn con trai đầy tán thường và tự hào. Ông cười lên vài tiếng thoải mái rồi nói:
- Cũng không hẳn phải phá trận mà bố, hình như lúc trước bố nói con vong linh tấn công con cũng là tu luyện ở đó, vậy nhất định có cách không cần phá trận cũng có thể hấp thu.
Nghe Long nói, ông mới nhớ tới con vong linh kia. Đúng là nó không có biết gì về trận pháp, cũng không có phá trận nhưng vẫn hấp thu được Âm Khí với tốc độ khá nhanh, vết thương của nó không những hồi phục mà còn học được 1 Bí Pháp khá cao thâm. Có lẽ đây cũng là kì ngộ trong nguy hiểm. “Vậy thì xem nhân duyên của con đi.”
- Đúng là con vong linh kia không phá trận pháp nhưng vẫn hấp thu được Âm Khí. Nhưng nó là linh hồn thể, hấp thu Âm Khí là bản năng của nó, không thông qua công pháp như nhân loại. Không thể so sánh với nó.
Long thực sự bị bất ngờ và ấn tượng mạnh vì điều này. Lặp đi lặp lại những hành động quen thuộc, nó mới nhàm chán như nào. Đơn sơ đến không thể đơn sơ hơn.
- Đây là động phủ của bố. Chỗ này yên tĩnh, linh khí đầy đủ, thích hợp tu luyện. Sao? Giản dị quá à?
Câu hỏi của ông khiến Long rời đi chú ý:
- Vâng. Nó hơi khác với tưởng tượng của con. Nhưng thôi, bỏ qua đi ạ. Thời gian không có nhiều, bố giúp con đi.
Bố Long cũng không nói gì, bảo hắn khoanh chân ngồi xuống giường, mắt nhắm, lưng thẳng, tâm vô tạp niệm, đặc biệt là không được dựa vảo Cửu Quyết, không được để Cửu Quyết can thiệp, phải là tự thân ý thức hắn không có tạp niệm. Ông nói nếu có Cửu Quyết can thiệp thì phần nguyên thần ông chuyển sang cho hắn sẽ bị Cửu Quyết hút, nó sẽ cho rằng đó là tạp vật cần loại bỏ. Long hơi hơi hiểu, nên cũng nghe lời. Mất khoảng 10 phút để hắn tiến vào trạng thái vô niệm. Lúc này, bố Long cũng đã chia nguyên thần của mình ra. 1 lớn 1 nhỏ. Phần nhỏ chỉ bằng 10% phần lớn. Vì nguyên thần của ông mạnh, nên chỉ 10% thôi cũng là rất nhiều với Long rồi. Ông cũng không có làm động tác gì, đứng chắp tay sau lưng. Nhưng thần thức ông đã bao phủ lấy Long, đưa phần nguyên thần đã cắt kia vào bên trong mi tâm Long.
Long cảm nhận thấy bao quanh mình là 1 luồng tinh thần lực dày đặc (nó chưa biết đây là nguyên thần vì chưa lột xác từ ý thức thành nguyên thần). Long biết đó là của bố hắn nên thả lỏng cơ thể, đón nhận bất cứ điều gì sắp xảy ra thì hắn cảm giác mi tâm có thứ gì đó tiến vào. Vì hắn chưa đưa ý thức tới dẫn đường, đón nhận nên thứ đó vẫn bị kẹt bên ngoài. Lúc này thì bố hắn dùng truyền âm:
- Đưa ý thức bao bọc phần nguyên thần ở mi tâm, đưa nó tới thế giới tinh thần (nơi bao bọc thế giới linh hồn) rồi hấp thu nó.
Long làm theo lời bố, dùng ý thức bao bọc lấy phần nguyên thần kia, rồi đưa nó về thế giới ý thức. Hắn không ngay lập tức hấp thu mà cảm nhận nguyên thần bố hắn vừa đưa. Mạnh mẽ, tinh thuần hơn xa tinh thần lực của hắn. Lúc này thì bố hắn lại truyền âm:
- Hấp thu đi. Yên tâm không sợ phản phệ vì nguyên thân bố mày cao cấp hơn tinh thần lực của mày đâu. Cứ thoải mái mà hút.
Nghe bố hắn nói thế, hắn vâng 1 tiếng rồi bắt đầu hấp thu. Hắn đưa ý thức bản thân bao quanh nguyên thần, dùng hết sức, hút. Hắn cảm thấy như đang hút sữa vậy. Mặc dù không có vị ngon ngọt như sữa nhưng cái cảm giác mát lành, trôi đến đâu biết đến đấy thì không khác gì nhiều.
15 phút trôi qua mà hắn mới chỉ hút được có chưa đến 1/20. “Quá chậm, phải tăng tốc lên”. Hắn càng ra sức hút hơn nữa. Nhưng cũng không cải thiện được bao nhiêu.
- Huy, có cách nào nhanh hơn không?
- Chia nhỏ ra mà hút, óc chó là có thật.
- Đậu má...
Long giờ mới thấy mình ngu. Nhưng mờ lại có vấn đề nữa nảy sinh: làm sao chia?