Về nơi ở, Ám Nguyệt vẫn còn tu luyện trong khoảnh khắc, Dương Thần gật đầu, tốc độ không sai, cứ theo tốc độ này không bao lâu sẽ vượt tiểu Tuyết, không phải thiên phú cao hay gì, đơn giản Ám Nguyệt chính là một cái tu luyện cuồng, còn tiểu Tuyết là một cái tu luyện lười, đứa trẻ 5 tuổi ham chơi cũng đúng, Dương Thần cũng không muốn áp đặt nhiều.

Còn sự việc sảy ra lúc trước Dương Thần cũng không quan tâm, giết hai người mà thôi, còn sẽ làm được gì, thế giới cường giả vi tôn, không có thực lực mà nói, à không được.

Nhìn trời cũng còn sớm, Dương Thần cũng lẳng lặng li khai tới một ngọn núi không xa, quần áo đã trở lại như hồi tiên giới, xem ra mặc kiểu này tương đối dễ chịu, nhẹ nhàng cảm khái Dương Thần lên một tảng đã lấy ra bên trong cổ cầm nhẹ nhàng gảy.

Cũng khá lâu rồi không có gảy, bất quá tiếng đàn như xuyên tận trời xanh, âm nhạc du dương hấp dẫn từng loài chim các loại đến vui sướng, xung quanh, Dương Thần thả lỏng hết cỡ gảy nhưng không biết vị trí không xa, một chiếc máy quay đã bắt gọn toàn cảnh, cũng không ngờ đến lại là phát trực tiếp. 

Không đến mười phút, nội dung trực tiếp lượt chia sẻ đã lên đến ngàn.

"Mẹ nó, đàn gảy dễ nghe vậy."

"Không phải đâu, vậy mà cả chim đếu xuống khởi xướng nhảy múa."

"Đây rốt cục là đại thần nào, gảy đến như vậy dễ nghe."

"Quá đẹp trai rồi..."

....

Dương Thần kết thúc khi, chợt nhìn lại, đối mặt là một cô gái đang cầm điện thoại giơ về phía minh chụp chụp quay quay.

Nhướng mày một cái Dương Thần đứng lên rời đi.

"Uy đợi đã..."

Mặc kệ cô gái có ra sức kêu gào, Dương Thần nhìn như cước bộ rất chậm, nhưng cô gái thủy chung không đuổi đến.

"Kì quái, tại sao không bắt kịp."

Dương Thần kế tiếp liền gặp Dương Tiêu.

Dương Tiêu đứng đó không xa, trên một tảng đá lẳng lặng trầm mặc, bất ngờ thốt một tiếng.

"Hành."

Dương Thần gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đồng ý.

"Sư phụ, ta dự định đi trước thượng giới, đến đây tạm biệt một phen."

"Ta biết, bất quá Thương giới vi diện, ngươi chắc tìm thấy sao, ta sẽ không nói vị trí nàng hạ lạc, là ngươi tự tìm."

"Con biết, vậy liền đi."

"Khoan đã."

Dương Tiêu định đi khoảnh khắc, Dương Thần chợt ném cho cổ cầm.

"Ta gảy khúc "Hành", cũng là Linh nhi viết, Cầm này ngươi giữ, hi vọng hai người ngươi sớm gặp lại a."

"Khuôn mặt ngươi cũng thay đổi khá nhiều, sửa lại như trước liền tốt, trước kia cá lọt lưới nhưng còn, ngươi tự giải quyết đi."

"Sư phụ, hi vọng vẫn có thể gặp lại người."

"Đi đi."

Dương Thần phất phất tay áo, rồi hóa thành hư ảnh tan biến trong hư vô.

.............Cục Cảnh...........

Nơi đây ngồi một đám người, ai nấy đều tập chung màn hình trước mặt, hình ảnh thấy được Dương Thần đám người giết người xong trước mặt mưa đạn bình yên biến mất, nếu không phải được ghi lại chắc chắn cũng chả ai tin tưởng.

"Các ngươi có ý kiến gì không."

"Thưa cục trưởng, việc này ta nên báo cáo với lãnh đạo cấp cao,đối phó với thứ phiêu miểu này không thuộc công việc chúng ta.".

"Xem ra a."

Cũng không lâu lắm, một đội hốn người thanh niên đến, nhìn lên màn hình, ai nấy cũng không khói nhíu mày.

"Đội trưởng, đây là dịch chuyển sao, người này chả nhẽ lại là pháp sư cấp S."

"Hi vọng chỉ là đặc thù, nếu hắn là cấp S, ta cũng vô pháp bắt lại, bất quá ta chưa từng gặp pháp sư cấp S nào giống như thế, chả nhẽ nó đối phương vừa tấn cấp không lâu."

Tên đội trưởng như có suy nghĩ, bất động hồi lâu mới phản hồi.

"Cục trưởng, ngươi không có thông tin gì về đám người này sao."

"Không có, càng giống như đột ngột xuất hiện ở đây."

"Chúng ta không chắc có thể bắt lại hắn, cục trưởng, ngài nên bắt lại tất cả camera thành phố đi,chúng ta sẽ liên hệ người đến, tin rằng cục trưởng cũng biết nên giữ miệng chuyện này rồi chứ."

"Biết, biết, yên tâm đi."

4 người rời đi, Cục trưởng mới thoáng thở phào một tiếng, cấp tốc cho người kiểm tra camre giám sát.

Ở ngoài tồn tại cái gọi năng lực siêu nhiên gọi là pháp sư, tất nhiên trong chính phủ cũng tồn tại như thế, bởi chỉ pháp sư mới khắc chế được pháp sư, cũng coi như là duy trì trật tự cho chính phủ.

Pháp sư có luật cấm ngầm, không được đối với người thường ra tay, nếu có sẽ bị chính phủ săn lùng, hiển nhiên hiện tại Dương Thần cùng đồng bọn đã vào tâm ngắm.

Một cung điện nguy nga, tọa lạc trên đỉnh núi, một nữ tử đang đạm nhiên ngồi lất sách, nếu Dương Thần cùng mọi người thấy sẽ có chút bất ngờ, bởi cuốn sách nội dung nhưng là ghi lại, pháp trận cùng phù văn.

Hiển nhiên đây là cách rút gọn một mô hình trận pháp có thể tự nhiên phóng xuất, hay còn gọi là ma pháp.

"Công chúa, người xem video."

Tiếng lạch cạch bước chân tiến lại gần, cùng lời nói cung kính, nhanh chóng đánh thức cô gái đang mải mê lật sách.

"Có chuyện gì mà ngươi có vẻ cẩn trọng vậy đâu."

"Người tự xem tốt."

Salah cũng chính là tên công chúa, cô vừa xem xong, có hơi chút bất ngờ lại đẩy lại điện thoại cho tên kia.

"Bình thường thôi mà, cũng chỉ là vài tên pháp sư bắt nạn người bình thường thôi, ta cũng khá ngạc nhiên đám người này cũng còn dám ra tay với người thường."

"Công chúa, ngài xem hết."

"Không có gì đáng xem đâu, dùng phép không cần niệm mà thôi tùy tiện tìm pháp sư cấp B cũng dùng được."

Tên kia khá bất đắc dĩ đành nói luôn.

"Người kia nhưng dịch chuyển."

"A, vậy thì pháp sư cấp S, ngươi tìm ra hắn là ai sao, trên thế giới này pháp sư cấp S nhưng chưa nổi 100 người đâu."

"Không có, không có trong 100 người kia, hẳn vừa tới cấp S không lâu,"

"A, vậy được rồi, ngươi lui đi,"

Tên kia khá kinh ngạc, công chúa nhưng không hề quan tâm, bất quá hắn cũng biết công chúa nhưng 100 pháp sư cấp S nhưng xếp hạng thứ 8 lại còn chuyên về tâm lý loại hình, top8 nhưng không hề sợ 7 người kia.

Salah đúng là không hề quan tâm, nàng quan tâm hơn nhưng là đột phá loại hình này, chỉ một pháp sư cấp S nàng nhưng không để vào mắt, bà nàng pháp sư cấp SS thuộc về một trong 5 người đứng đầu giới pháp sư chỉ tiên tri một lần nhưng đã chết, nàng biết pháp sư cấp SS vẫn còn rất bé nhỏ, huống chi pháp sư cấp S đâu.

Nhưng có một truyện salah không hề hay biết, bà nàng nhìn đến nhưng lại là nhìn trúng Dương Thần, Thần Dương Tiên Đế, tiên đế tự mình nắm giữ vận mệnh đã vượt qua phạm trù quản hạt của thiên đạo, tùy tiện dòm ngó há có phải tự tìm diệt vong.

Dương Thần thì nhàn rồi, không ăn cũng ngủ, hết ngủ lại nhìn anime, thỉnh thoảng cũng chơi game, nếu để người khác thấy sẽ kinh hãi không thôi, cao cao tại thượng Thần Dương Tiên Đế nhưng là đang làm chuyện giống tiểu hài tử không hơn.

Trong cục, bắt theo thông tin camera ghi lại, rốt cục bắt được thân ảnh Dương Thần.

"Ngài tốt, chúng ta đã bắt được đối phương địa phương dừng chân."

"Được rồi, gửi toa độ."

Hiện tại không phải 4 người trước, hiện tại đội ngũ nhưng có thêm ba người nữa thành 7, một người dẫn đầu đã là pháp sư hạng S, những người sau là A, còn một người B.

"Hiện tại chúng ta bắt lại luôn sao."

"Hai pháp sư cấp S đấu với nhau sẽ tạo ra việc ngoài ý muốn, ta sợ thành phố này liền hủy, tốt nhất dụ hắn ra nơi vắng rồi ra tay."

"Kiến nghị tốt, bên trong thực lực yếu nhất chắc là đứa bé đó, tuy lúc đó có vẻ chấn định nhưng hiển nhiên yếu nhất."

"Lão đại, ra tay với trẻ con có được không."

"Hắc!! Ngươi xem lại video xem có chỗ nào giống trẻ con, ánh mắt đó tựa như nhìn người chết một cách quá đỗi bình thường vậy, ngươi thấy đứa trẻ 5 tuổi nào như vật sao, tâm tính hẳn so với lão quái vật mới được vậy, còn có khả năng, đứa bé đã không còn nhân tính."

"Bắt lại, mục tiêu lớn nhất là tên kia."

Trực tiếp xuất phát luôn, kế hoạnh từ từ nói, không nhanh đối phương nhưng sẽ đào tẩu.

"Đã rõ."

Đêm tối lặng yên quang lâm đến, tiểu Tuyết vẫn đang ngủ không hề hay biết cửa sổ đã đứng đấy một người đang tiến lại gần.

Xưu một tiếng, tiểu Tuyết đã biến mất không thấy, có chăng chỉ có tiếng gió thổi.

Tên kia vội vàng đi nhanh, cũng không kịp để ý, tiểu Tuyết một mắt ti hí nhòm, khóe miệng còn cười cười.

Trong lòng tiểu Tuyết hiện tại nhưng thầm nghĩ.

"Chơi rất khá đây."

Dương Thần đang ngồi, liếc đó không xa Ám Nguyệt.

"Xem ra nhiệm vụ đầu tiên đã có, cùng Liễu Sương đi đi."

Dứt lời Liễu Sương cùng Ám Nguyệt đã rời khỏi, Dương Liên cũng đi theo sau, nhưng cũng chỉ âm thầm theo giõi mà thôi, nói theo cách nào đó, Ám Nguyệt cũng là kí danh đệ tử của mình, tất nhiên chuyện này cũng không muốn thiếu một nhà Dương Thần, dù sao mục đích đám người kia là Dương Thần.

Khách sạn từng phòng mỗi người rất nhanh không còn một bóng người.

"Tướng công, cứ như vậy có phải đối với tiểu Tuyết hơi quá sao, tiểu Tuyết mới chỉ 5 tuổi."

Dương Thần lắc lắc đầu. "Đây mới chỉ là tiểu đà tiểu nháo, tu chân giới khắc nghiệt ở đây so sánh chỉ như tiểu vu gặp đại vu mà thôi, không từ từ làm quen sau này chết cũng không biết viết như nào, còn tiểu Tuyết ta không mong sẽ như vậy, nhưng cũng cần có kiến thức sau này tránh."

Dương Thần cũng không nói, Dòng máu đang chảy trong người tiểu Tuyết là Dương Gia huyết mạch, thiết huyết vô tình là bản năng, chém giết bất quá tựa như ăn cơm còn hưng phấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play