Tại sau sân trường Sử Lai Khắc, tại một khu rừng, nơi đây có ba cô gái nhỏ đang không ngừng đánh nhau luyện tập.

“Tiểu Vũ, chỉ né tránh thôi không đủ, cậu cần phải biết tranh thủ thời gian tăng cường hồn kỹ, bất cứ lúc nào, bất cứ khi nào, chỉ cần cơ hội tới là cậu phải bắt được” Hình Na chỉ điểm cho Dạ Vũ.

“Hồn kỹ chúc phúc nếu sử dụng liên tục thì sẽ rất hao tổn thực lực, nhưng mà nếu như chỉ sử dụng khi ra đòn lại quá hạn chế năng lực hồn sư, một phụ trợ hệ hồn sư cần phải biết sử dụng hồn kỹ của mình bất cứ khi nào có cơ hội tới, kể cả khi cậu đối mặt với đối thủ hay đang né đòn, mình biết điều này rất khó, nó yêu cầu kỹ thuật cao và độ quan sát rộng, trên hết là sự tin tưởng lẫn nhau giữa đồng đội, tuy nhiên mình tin tưởng cậu có thể làm được, vì mục đích của cậu là kết hợp với hồn đạo khí trở thành một phụ trợ hệ có thể công thủ, không đến mức không thể tự bảo vệ mình, trở thành phụ trợ hệ mạnh nhất là ước mơ của cậu mà” Hình Na nói rất nhiều, cô nêu ra tất cả những gì cô biết, cô biết ước mơ của Dạ Vũ, và cô tin tưởng Dạ Vũ.

“Ừm, cảm ơn cậu, tiểu Na, mình sẽ cố gắng” Dạ Vũ lắng nghe chăm chú, qua mấy ngày luyện tập với Hình Na, cô đã hấp thu được khá nhiều kiến thức bổ ích, các kỹ năng tăng phúc của cô được sử dụng ngày càng hợp lý hơn.

“Còn mình, còn mình thì sao tiểu Na” Tất nhiên là con nhỏ Tiêu Linh cũng không hề chịu thua kém, phất to tiếng để chứng minh rằng mình còn ở đây, cô cũng muốn mạnh lên, không thể bị hai người họ bỏ xa được.

“Tiểu Linh, các đòn đánh của cậu quá mức thô kệch, tuy biết cách di chuyển và đi vị đúng lúc nhưng không thể phủ nhận các đòn đánh của cậu quá mức đơn giản, không chỉ riêng tớ, chỉ cần bất cứ ai có ánh mắt quan sát tốt đều có thể nhận ra hướng đi hồn kỹ của cậu một cách nhanh chóng” Đây là thiếu sót duy nhất và cũng là to nhất của Tiêu Linh, đây cũng là lý do vì sao hồi chiến đấu tìm hiểu thực lực của nhau cô có thể dễ dàng thắng cả 2 người mà không hề tốn chút sức lực nào.

Trông thấy Tiêu Linh bắt đầu chăm chú lắng nghe, Hình Na tiếp tục nói “Hướng phát triển của cậu là phát huy khả năng cận chiến, quá dựa vào hồn kỹ cũng không phải là một ý tốt, cậu còn nhớ Chu Y lão sư đã từng dạy chúng ta 3 tháng đầu là gì không? Đó là thể lực, các yếu tố cơ bản của một con người đều có thể cộng gộp, à không phải, là nhân lên cấp số mũ nếu cậu kết hợp với hồn kỹ”

“Vậy là mình tiếp tục mặc áo sắt chạy bộ nữa hả?” Tiêu Linh không rõ vấn đề lắm, nhưng chạy bộ thì cô không sợ đâu, cơ mà chạy vậy có thiệt là cô sẽ mạnh lên không.

“Đồ ngốc, ý của tiểu Na ở đây không phải là bắt cậu chạy bộ, ý của cậu ấy là các yếu tố cơ bản có tầm ảnh hưởng rất quan trọng, nếu cậu đơn giản chỉ đâm ra một kích và sử dụng hồn kỹ, tầm ảnh hưởng của nó là 10, nhưng nếu cậu học thương pháp, kết hợp với hồn kỹ thì ảnh hưởng của nó có thể lên tới 100, 1000” Dạ Vũ bịt mặt, cô chịu hết nổi với mức độ não tàn của Tiêu Linh.



Đập hai tay vào nhau, hai mắt Tiêu Linh mở to ra như thấy một thế giới mới “À, hóa ra là học tập thương pháp a, sao hai người không nói rõ hơn, làm mình mắc công suy nghĩ quá trời”

“Đó là do cậu quá ngốc thôi” Hai người đồng thanh hét lên, nước miếng văng hết vào mặt Tiêu Linh, cô lủi thủi chui vào hốc cây dùng tay vẽ vòng tròn “Hai người ghét tớ, hai người không thương tớ, aaa cuộc sống này thật khó khăn”

“Cơ mà học thương pháp cơ bản thì bây giờ có còn kịp không, dù sao chỉ còn 3 ngày nữa là Sát Hạch cuộc thi bắt đầu rồi?” Dạ Vũ hơi lo lắng, thời gian quá sát nút, còn kỹ năng của Tiêu Linh lại có một thiếu sót trí mạng như vậy.

“Ngốc, tiểu Linh không cần phải thông thạo hết thương pháp cơ bản, hiện tại cậu ta chỉ cần cải thiện hướng đánh và cách đánh một chút, đây là trận chiến 3 người, đấu nhóm, đây không phải là đơn đấu, không một ai có thể đứng vững một mình cả, còn về thương pháp thì cậu ta có thể học tập sau” Hình Na đơn giản nói, đúng vậy đây không phải là cuộc chiến của một mình cô, mà là sự hợp tác của ba người bọn cô.

“Được rồi, mục đích của chúng ta là vô địch, luyện tập thôi” Hình vỗ tay vài phát tập trung lại sự chú ý của 2 người, cô mỉm cười chờ đợi và giang tay ra “Đi thôi”

“Ừm, luyện tập nào, luyện tập, mục đích là vô địch” Tiêu Linh cũng phấn khởi, cô dắt tay Dạ Vũ và cả 3 người tiếp tục luyện tập với nhau.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, 3 ngày bay qua một cái vèo, hôm nay là ngày mà cuộc sát hạch diễn ra, tất cả mọi người chuẩn bị tại đấu trường. Nơi đây học sinh tập trung đông đủ, chắc phải có tầm mấy trăm học sinh của học viện đấy, hơn nữa lẻ tẻ ở bên trong cũng có một ít lão sư đang chào hỏi và làm quen với một số học sinh.

- Tích, phát hiện ký chủ tham gia trận đấu cấp trường, hệ thống phát động nhiệm vụ thúc đẩy ký chủ tăng cấp.

Tấn cấp: Đánh bại, đánh bại, đánh bại, cứ mỗi lần chiến thắng tấn cấp ban thưởng 1000 exp, trừng phạt trừ 1000 exp.

Bán kết: Chiến thắng vòng bán kết thể hiện sức mạnh bản thân, ban thưởng 10000 exp.

Chung kết: Không nói gì nhiều, trở thành vô địch, đánh bại hết tất cả vật cản đường trên đường đi của mình, khen thưởng: 30000 exp, skill Protect.

Nhiệm vụ thông báo đi ra làm Hình Na ngạc nhiên, không ngờ cái hệ thống này im lặng bấy lâu giờ lao ra cho được mấy cái nhiệm vụ ngọt thật, đáng yêu chết đi thôi. Giờ cô chỉ cần giành chức vô địch, thưởng exp hoàn toàn đủ để cô lên cấp 30, cô sẽ có hồn hoàn thứ 3 của mình, hơn nữa một skill vô cùng thực dụng khác là Protect cũng được khen thưởng, trận chiến này là bắt buộc đối với cô.

“Tiểu Linh, tiểu Vũ, đi thôi, đấu trường này là của chúng ta” Hình Na kêu lên, sự tự tin ánh lên trong ánh mắt cô, cô phải chiến thắng.

Ba người bước lên bục đấu, âm thanh trọng tài giới thiệu tên và hồn lực đẳng cấp cho nhau, nghe thấy tên và hồn lực của bọn cô làm cho đối phương khá e ngại, 2 chiến hồn sư cấp 29 và một phụ trợ hệ cấp 25, một đội hình quá chuẩn.

“Trận đấu bắt đầu” lá cờ phất lên, trận đấu đầu tiên của Sát Hạch kỳ thi diễn ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play