Những bộ chiến phục mới ra lò cực kỳ ngầu lời, được chế tác với hình dáng một bộ đồ bó ôm sát thân mình, họa tiết phía ngoài hoàn toàn phụ thuộc vào sở thích của mỗi người, nói chung cũng không khác gì thường phục cho lắm, nhưng lại có rất nhiều nét chung với nhau.

Sự phá cách ở đây của bọn họ là các trang phục mỗi người một kiểu, màu sắc thể hiện đặc trưng cho từng người, thứ duy nhất chứng minh cho việc bọn họ là một đội là chiếc áo choàng khoác sau lưng mỗi người, ký hiệu vầng trăng và các vì tinh tú được in lên vai trái.

Bộ áo giáp được chế tạo với một cơ chế phòng ngự đơn giản, vì dù sao cũng không có nhiều thời gian, một lớp phòng ngự và một khu vực trống nhỏ để các hồn đạo khí mình thích ở phần đai lưng, như vậy khi sử dụng vũ khí hoặc hồn đạo khí thích hợp sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Bộ trang phục của Hình Na bớt đi một chút xinh xắn đáng yêu, thêm một phần quý phái và trưởng thành, có vẻ hình tượng này như là một sự nhắc nhở đến chính bản thân cô rằng, cô không còn là trẻ con nữa, không còn thời gian chơi đùa, cô phải nhanh chóng mạnh lên để hoàn thành nhiệm vụ của bản thân mình.

Trang phục của Dạ Phong thì lại rất bình thường, một bộ trang phục không có gì đặc biệt nhưng vẫn gắn kết với nhóm Hình Na, tuy nhiên khi khoác lên người Dạ Phong khí phái vương giả vẫn không ngừng tỏa ra, quả nhiên là người đẹp thì mặc cái gì cũng đẹp.

Những thành viên khác mỗi người đều có một bộ chiến phục riêng, bọn họ mỗi người mỗi sắc, nhưng lại cực kỳ hòa hợp với nhau, bây giờ có ra đường thì mọi người cũng sẽ nhận ra bọn họ là một nhóm chiến đấu chứ không phải là một đám thiếu gia tiểu thư ăn chơi đi dạo nữa.

“Phù… vừa kịp lúc luôn!”

Dạ Vũ mệt mỏi thả người ngồi bệch xuống đất thở phào, thật là thách thức độ kiên trì a, bọn cô đã chế tác bộ trang phục này ba ngày liên tục, mọi người ai nấy đều có một chút mệt mỏi nhưng lại không cản được sự hưng phấn từ trong mắt họ.

Vốn dĩ chiến phục đối với bọn họ là một thứ có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng khi chế tạo ra thì nó giống như là một mối liên kết gắn kết bọn họ với nhau, tâm linh giữa các thành viên như có một chút thăng hoa và xúc tác tiến lên.

Đây chắc là lý do mà các tông môn hoặc học viện lại làm một bộ đồng phục cho riêng mình, chiến phục, trang phục dành riêng cho từng thành viên trong Tinh Nguyệt Môn, cuối cùng cũng ra lò.

“Quá tuyệt, bộ trang phục của em quá đỗi là tuyệt vời”

Tiêu Linh thích thú ôm lấy bộ đồ của mình mà quay vòng vòng, cô nhanh chóng lao về trong phòng mình mà thay vào, cho đến khi bước ra mọi người đều phải trầm trồ nhìn Tiêu Linh

“Đẹp thật, bây giờ trông cậu cực kỳ quyến rũ luôn á Tiểu Linh”



Dạ Vũ và Hình Na ngạc nhiên nhìn về phía Tiêu Linh, khí chất trưởng thành của cô do mới mười bảy tuổi nên chưa mấy thành thục, thông qua bộ trang phục này nó đã làm cho Tiêu Linh trở nên cực kỳ người lớn và kiều mỵ quyến rũ, sức hấp dẫn tăng lên bội phần.

Khí chất và hồn lực thu liễm bên trong cực kỳ sâu, tuy không ai nhìn thấy hồn lực của cô là bao nhiêu, nhưng với hình dạng này của Tiêu Linh, không một ai dám khinh thường hoặc coi rẻ cô, bây giờ cô như một chiến thần của ngọn lửa vĩ đại không bao giờ dập tắt vậy.

“Để Tuyết nhi thử nữa”

Hình Tuyết thích thú đem bộ trang phục của mình trở về phòng Hình Na thay vào, một đứa bé xinh xắn xuất hiện trước mặt mọi người, với họa tiết trắng tinh khôi điểm thêm một chút màu xanh nhạt làm điểm nhấn, Tuyết nhi như một tinh linh vùng băng tuyết xuất hiện giữa chốn trần gian.

Từng bước đi cứ như lướt trên không trung, vẻ đẹp của Hình Tuyết không còn có thể dùng từ ngữ bình thường mà so sánh được nữa, cô phiêu dật và mờ ảo, lung linh mà xa cách khiến người ta không dám lại gần.

“Mama, tuyết nhi đẹp không?”

Đột nhiên nở nụ cười như đóa hoa mùa xuân tung cánh trong khí hậu ấm áp, phá vỡ đi sự lạnh lẽo thường ngày, Tuyết nhi như một vị tiên nhỏ bé đứng trước mặt mọi người.

“Ừm, đẹp lắm”

“Dễ thương quá Tiểu Tuyết nhi aaaaaaaaaa ~”

Hình Na gật đầu tỏ vẻ tán thành còn Tiêu Linh thì càng không thể kiềm chế được, cô như một con biến thái lolicon lao về phía Tuyết nhi mà ôm lấy triệt để, cọ cọ chà chà làm cho Tuyết nhi không chịu nổi.

“Tiểu Vũ, em mặc đi”

Đình Bảo cười cười đưa cho Dạ Vũ bộ trang phục của cô, anh rất muốn xem Dạ Vũ khi mặc chiến phục như thế nào

“Ừm, anh cũng mặc đi”

Hai người tình qua ý lại làm mọi người không khỏi nổi da gà, mọi người rất nhanh thay xong bộ trang phục của mình, thời gian cũng vừa tròn ba ngày sau, tất cả sắp xếp lại căn phòng một tý rồi tiến vào khu vực dự thi.

Trên quá trình đi có rất nhiều người tấp nập ra vào, mọi người dường như cùng tiến về một hướng, đấu trường cho trận tỷ thí thanh niên hồn sư ưu tú toàn đại lục, một khu vực rộng lớn và uy nghiêm, đây là nơi mà bọn họ sẽ chiến đấu ư?

“Không tệ đấy chứ?”

Tôn Vũ cười thích thú, mọi chuyện có vẻ thú hơn rồi

“Đi về phía bên này”

Hình Na nhìn vào tấm thẻ trên tay, nó kêu bọn họ tiến về phía cánh cổng phụ bên kia, có vẻ đây mới là nơi mà các tuyển thủ bước vào, cũng tiện đường cho bọn họ quan sát bảng xếp loại các đội chiến đấu như thế nào.

Rời ra khỏi đám đông, những người dân bình thường tiến vào cổng chính, bọn họ mua vé để kiếm một chỗ ngồi hoàn hảo, háo hức để được quan sát một trận trình diễn tuyệt vời, còn nhóm Hình Na và các nhóm thi đấu khác thì lại lặng lẽ tiến vào bên trong cổng phụ.

Mọi người đều rất tự tin, nguyên cái đấu trường này có rất nhiều cổng phụ, mỗi nơi sẽ có chừng năm mươi nhóm tham gia thi đấu, tổng cộng có khoảng gần hơn 200 đội, không biết nhóm bọn họ có may mắn gặp lại nhóm của Sử Lai Khắc hoặc Đường Môn ngay khi vừa mới vào trận không nhỉ?

“Mọi thứ bắt đầu rồi”

“Ừm”

Dạ Phong im lặng mà nói, anh có vẻ nhận ra sự tồn tại hắc ám nào đó ở bên trong, có vẻ Đường Nhã hoặc Ngọc Ly cũng đang có mặt ở đây, bọn họ cũng chịu chơi thật, vậy mà dám trực tiếp để tà hồn sư chiến đấu công khai như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play