Tiếp tục trò chuyện về chuyện tình tay 3 hồi xưa, Hình Na dường như không muốn quan tâm nữa rồi, nhưng ngay khi nghe đến 3 chữ Tà hồn sư cô lại tiếp tục hóng chuyện, tình cảm bỏ qua, cái cần quan tâm là bọn tà hồn sư khốn nạn này đang ở đâu:

“Bọn họ tìm kiếm mấy năm, cuối cùng gặp Diệp Tịch Thủy. Lúc đó hầu như không nhận ra, vì cô gái xinh đẹp đã hóa thành tóc trắng, chỉ hơn 30 tuổi mà như bà lão, gương mặt tiều tụy lại đầy tà khí.”

“Điều sư tổ lo lắng đã thành hiện thực, thực lực Diệp Tịch Thủy đã cao hơn Mục lão và Long Tiêu Dao nửa phần. Gặp lại hai người, Diệp Tịch Thủy không hề nói chuyện liền toàn lực công kích. Song Thánh Long bị năng lực tà hồn sư của nàng đánh cho bại liên tiếp, dù có phối hợp cũng không ăn thua, vì thực lực của nàng đã đạt đến siêu cấp đấu la. Siêu cấp đấu la tà hồn sư, cường đại như thế nào đây! Song Thánh Long hoàn toàn không phải là đối thủ.”

“Cuối cùng Mục lão và Long Tiêu Dao bị đánh bại thê thảm. Diệp Tịch Thủy đánh họ trọng thương nhưng không giết. Lúc đó mới chất vấn họ vì sao làm nhục nàng như vậy. Chính vì sự nhục nhã mà hai người đưa đến khiến nàng có biến hóa thế này.”

“Mục lão và Long Tiêu Dao đều khổ não, mới nói ra điều mình đã làm, mới đầu Diệp Tịch Thủy không tin, nhưng cả hai đã trọng thương gần chết, căn bản không có lý do gì để nói dối. Nàng ta bất chợt cảm động rồi cứu sống hai người. Ba người cách biệt gần hai mươi năm lại ngồi cùng nhau, nhưng không còn tình bằng hữu năm xưa.”

“Diệp Tịch Thủy cho Mục lão biết, vị tà hồn sư ngày trước cứu nàng ở học viện Sử Lai Khắc chính là chồng của nàng. Ông ta sau khi cứu được nàng ra vì trọng thương mà qua đời. Khiến cho nàng ôm một mối hận giết chồng. Chồng của nàng trước khi chết lấy một tà hồn sư pháp môn chuyển hóa thực lực giúp nàng trở thành siêu cấp đấu la tà hồn sư.”

“Mục lão không ngờ mọi chuyện lại trở thành như thế, không thể nói được ai đúng ai sai, chỉ một chút hiểu lầm lại ra nông nỗi này, không ai muốn cả.”

“Long Tiêu Dao hỏi Diệp Tịch Thủy nguyên nhân nàng trở thành tà hồn sư, nàng mới kể vì giận dữ mà điên cuồng tu luyện, một lần kia tẩu hỏa nhập ma, lại vô tình gặp được chồng nàng, một tà hồn sư cường đại, họ Chung Ly. Sau khi cứu nàng, lại cưỡng bức nàng, lấy lực tà ác ép cho võ hồn của nàng xảy ra biến dị, khiến nàng trở thành tà hồn sư. Diệp Tịch Thủy hận Mục lão và Long Tiêu Dao, cũng hận chồng của nàng. Cuộc đời nàng bị ba nam tử hủy hoại. Thực ra mọi chuyện nàng gặp phải cũng do tính cách cao ngạo của nàng mà thôi.”

“Việc đã vậy, Mục lão và Long Tiêu Dao cũng vô pháp. Nhưng Diệp Tịch Thủy không còn như xưa, nàng không giết hai người mà lại bắt họ thề độc, phải hủy quan hệ huynh đệ, 10 năm sau chọn một nơi tử chiến, chỉ một người đuọc sống, nếu không nàng sẽ giết toàn bộ vợ con của hai người.”

“Lâm vào đường cùng, cả hai đều thề. Họ đều thấy tính cách Diệp Tịch Thủy hoàn toàn biến đổi, mà nội tâm cảm thấy áy náy khiến họ nhắm mắt lập lời thề. Mục lão nói với ta, lúc ấu hai người đều có nén lòng nhún nhường, nếu không sẽ không có tình trạng đó.”



“10 năm sau, Song Thánh Long gặp lại. Diệp Tịch Thủy chứng kiến bọn họ đại chiến, kết cục là lưỡng bại câu thương. Mà dung mạo Diệp Tịch Thủy khi đó lại không già nua như mười năm trước, lại có dáng vẻ xinh đẹp như cô gái 20 năm nào. Diệp Tịch Thủy thấy họ bất phân thắng bại, lại nhất quyết không buông tha ước định 10 năm nữa. Cứ như thế, vài chục năm sau, hai người đều đã trăm tuổi, đều đạt trình độ siêu cấp đấu la. Lúc ấy, Diệp Tịch Thủy mất tích. Nàng chỉ đưa tin, nói rằng trận chiến trăm tuổi của hai người là trận chiến cuối cùng, chỉ có một được sống, nếu không nàng sẽ khiến sinh linh đồ thán khắp đại lục.”

“Khi đó tu vi Diệp Tịch Thủy đã tới cấp 98, hai người vẫn không thể là đối thủ của nàng. Hai người hiểu rõ tình huống lưỡng bại câu thương mà họ cố ý bày ra đã bị Diệp Tịch Thủy nhìn thấu.”

“Sau trăm tuổi, Song Thánh Long vẫn chưa dứt được tình cảm kia mà ngược lại càng lún sâu. Mục lão nói cho ta biết, Diệp Tịch Thủy là nữ nhân duy nhất chân chính mà cả đời này hắn yêu, Long Tiêu Dao cũng vậy. Thật ra họ hoàn toàn có thể điều động đông đảo cường giả vây sát Diệp Tịch Thủy, nhưng họ không hề làm thế. Nàng ta hiểu rõ tình cảm của họ, cuối cùng gửi tới một thông điệp, nói rằng nàng đã buông tha cừu hận, nhưng nàng chỉ có thể ở cùng một cường giả, đó là trừng phạt đối với họ.”

“Kẻ thắng sẽ là chồng của nàng. Khi đó, vợ của hai người đều đã qua đời.”

Nói tới đây, Huyền lão lại thở dài một tiếng.

Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi:

“Vậy cuối cùng ai thắng?”

Huyền lão lắc đầu, nói

“Không có người thắng. Vì trận chiến cuối cùng không xảy ra. Ngày trước trận chiến đó, Mục lão và huynh trưởng của Độc Bất Tử đại chiến một hồi, thụ thương rất nặng. Trận chiến đó là đêm trước ước chiến với Long Tiêu Dao. Nhiều năm sau vết thương của Mục lão mới khởi sắc vài phần, nhưng hoàn toàn mất đi phong thái Quanh Minh Thánh Long, trở thành ông lão lưng còng mà ngươi vẫn thấy. Từ đó về sau, Long Tiêu Dao cũng không xuất hiện nữa. Mục lão đoán hắn đã đi cùng nàng ta.”

Hoắc Vũ Hạo cả giận nói:

“Long Tiêu Dao lại đê tiện như thế? Còn dám xưng huynh đệ với lão sư.”

“Ngốc, còn chưa có ai nói rằng Long Tiêu Dao đã sắp xếp nội tình gây tổn thương cho Mục lão, cũng không ai nói rằng hắn lạnh lùng bỏ đi không quan tâm ông, nội tình chuyện này sẽ là một mớ bồng bông mà chỉ có những người tham gia mới hiểu thôi.”

Đánh một cái ngáp dài, nãy giờ ngồi nghe tình cảm nam nữ rồi tình cảm huynh đệ làm cô phát mệt, nói chung thì là ngu ráng mà chịu, ban đầu ai lại kêu là lấy thực lực phân chia để chọn đạo lữ? Người khởi nguồn của toàn bộ câu chuyện này không ai khác ngoài bà cô Diệp Tịch Thủy cả, nói thì nói vậy, nhưng lũ con trai ở đây vừa dại gái mà vừa phế vật, nếu đã là yêu khắc cốt ghi tâm thì một trận chiến là được, gì mà lại từ từ bỏ bỏ, làm cô cảm thấy thật ác hàn, làm gì có tình yêu muốn chết đi sống lại nào mà nói cái đùng là vì người kia mà từ bỏ, chỉ riêng vấn đề này đã cho thấy tình cảm của họ vẫn chưa đủ mãnh liệt mà thôi, huynh đệ và khó xử chỉ là cái cớ.

Huyền lão nói:

“Chuyện này rất khó bình luận, nội tình trong đó e rằng chỉ có Long Tiêu Dao mới rõ được. Không ngờ sau trăm năm hắn lại xuất hiện. Diệp Tịch Thủy không biết còn sống không, nhưng bình thường tà hồn sư khó mà sống đến 200 tuổi. Mà Long Tiêu Dao hiện tại ta sợ nhất là bị Diệp Tịch Thủy ảnh hưởng, trở thành một tà hồn sư. Nếu thật là vậy, thì thiên hạ lầm than.”

“Không có đâu, con đã kiểm tra rồi, so với bất cứ nguồn năng lực nào thì tà hồn lực chính là loại năng lực con nhạy cảm nhất, chỉ cần có một chút khí tức tà ác là con đã có thể nhận ra rồi!”

Hình Na khẳng định phủ bỏ ý nghĩ của Huyền lão, chuyện gì chứ tà hồn sư cô nhạy bén hơn bất cứ ai ở đây, vậy nên yên tâm là ông già đó chưa trở thành tà hồn sư đâu, nhưng mà, không là tà hồn sư không có nghĩa là sẽ không làm việc ác a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play