Lão trư kia dâm đãng đánh giá cô, bỏ mặc sự bất mãn của cô gái nhỏ dưới thân. Khoác lên một cái áo khoác dài màu đen, lão bước về phía Lãnh An, cười tà.
Lãnh An nhíu mi, chà, có kẻ tìm chết nhanh quá! Vốn là cô có chút bực dọc tại bệnh viện nên tới đây giải sầu, ai ngờ gặp được mỹ quan như thế?
Lão trư ngồi xuống bên cạnh cô, gọi một ly rượu,nháy mắt với bồi bàn, quay sang cô:
- Tiểu thư xinh đẹp, không biết em có nhã hứng uống rượu với tôi không? Tôi mời.
- Rượu thì xin nhận nhưng người thì miễn đi!
Lãnh An nhận ly rượu của bồi bàn đưa lên miệng, quay sang lạnh nhạt nói với kẻ bên cạnh.
- Cô em, đừng không biết điều như thế, có biết anh đây là ai không? Nói cho mà biết, anh là lão đại thuộc chi nhánh Sơn Dương đấy!
Lãnh An nhíu mày. Chị dâu? Chà, ra là cấp dưới của chị dâu a.
Thấy Lãnh An nhíu mày, lão trư nghĩ Lãnh An sợ, cười lớn tiếng:
- Cô em sợ rồi sao? Anh đây có giao tình với lãnh đạo Sơn Dương đó!
Nóng! Nóng quá!
Lãnh An trong người đều nóng, rượu có vấn đề!!!
Cô quay sang liếc nhìn bồi bàn, đáy mắt xem như hiểu rõ. Đây là địa bàn của Sơn Dương, họ muốn làm gì chả được.
Mắt thấy Lãnh An nhìn mình, bồi bàn áy náy. Ai bảo cô là con mồi của lão già kia đây. Tuy địa vị lão không cao lắm, nhưng mà vẫn cao hơn hắn. Biết đâu lão trư nể tình nói tốt cho hắn vài tiếng.
Bàn tay lão trư đang sắp chạm lên ngực của Lãnh An, bỗng dưng bị giữ chặt.