Ai lại gọi bây giờ chứ cô thật sự bây giờ đang rất khó chịu.Phương Thanh
ai oán nhìn điện thoại di động liếc mắt một cái là số lạ, lo lắng muốn
tiếp hay không tiếp.Cuối cùng vì điện thoại ồn quá nên cô vẫn phải tiếp.
"Xin hỏi ai đây vậy" Cô mở miệng khó khăn.
"Sao cô nghe máy thật là chậm quá đi ?" đầu dây điện thoại kia là Vệ Đình,
lúc này hắn đang nửa ngồi nửa nằm ở trên giường, hắn nghe được thanh âm
phát ra cảm thấy thật mệt nhọc.
"Tên điên kia ngươi cho ta uống
cái gì ,ukm... thật mệt mỏi ?" Phương Thanh cố nén cảm giác khó chịu
trong người. "Sao có cảm giác gì?" Hắn nghe cô thở gấp, không nghĩ tới
âm thanh của cô lại khêu gợi như thế thật dễ ,tưởng tượng cô ở dưới thân hắn kêu như vậy thì chắc thật là mê người .
"Tôi không , không biết...''
"Chỉ là cho cô uống ít xuân dươc thôi mà,nhưng cô an tâm nếu cô còn là xử nữ thì có cách này giúp cô giải thuốc mà không cân đến đàn ông." Vệ Đình
mỉm cười nói ."Cô hẳn phải nên cảm ơn tôi ,loại tôi dung cho cô liều
lượng siêu nhẹ đấy"
"Anh ,khốn nạn mau nói cho tôi cách giải
dược" Vệ Đình thuận theo hỏi "Cô có phải xử nữ không vậy?" tuy đã biết
nhưng hắn vẫn muốn hỏi,muốn cô khẳng định."Tất nhiên,anh bị điên sao mà
nghĩ tôi không phải"."Thật là một tiểu mèo hoang,em nóng nảy gì chứ?"
hắn thấp trầm nói nghe thật mê hoặc.
Chán ghét! Vừa nghe đến
thanh âm hắn không hiểu sao hai má nàng lại không hiểu nóng lên, Cô phát giác thân thể của chính mình hơi hơi nóng lên."Anh có nói không tôi cúp máy đây"."Như vậy muốn cúp máy ta?" Vệ Đình thấp giọng cười "Chẳng lẽ
cô một chút cũng không nghĩ phải làm sao để thoát khỏi cảm giác khó chịu đó sao? tôi thực sự muốn giúp cô mà !"
"Anh mới không tốt như
vậy,nếu thế thì hạ dược tôi làm gì?." Phương Thanh nói ,cô thật sự không biết mình bị làm sao nữa ,cảm giác muốn một thứ gì đó đụng chạm "Làm ơn hãy nói cho tôi cách giải dược".
"Cô là đang mặc váy nhỉ trông
cô thật sexy,nghĩ đến cậu nhỏ của tôi lại cương cứng ?" Vệ Đình khẽ cười một tiếng, cô gái này thật là dễ thương.
"Anh ,hạ lưu nói tôi cách giải đi ""Muốn giải được dược phải hoàn toàn nghe lời tôi đấy"Vệ Đình nói."Tôi biết rồi anh nói đi".
"Tôi muốn cô đem tay mình bỏ vào váy của mình'' Thanh âm Vệ Đình mê người, càng lúc càng quyến rũ.
Phương Thanh do dự một chút, không chịu "Á...thật ngứa ,anh biến thái sao muốn tôi bắt tay bỏ vào trong váy chứ?"
"Nghe lời đi ,cô là hiện tại trúng xuân dược nha,phải tự thỏa mãn mới giải
được chứ." Vệ Đình bên miệng gợi lên độ cong "Đặt tay lên quần lót của
cô ,nói cho tôi biết cô thấy thế nào ?"
Phương Thanh sợ hãi đem
tay nhỏ bé bỏ vào trong quần, đầu ngón tay vừa vặn đặt ở bộ vị mẫn cảm,
một loại cảm giác tê dại lẻn đến toàn thân,cô là đang làm chuyện gì đây
chứ."À ... anh thật sự đã làm gì tôi chứ""Thật ngoan nha tiểu mèo hoang"
"Thật dễ chịu " Hô hấp cô bỗng nhiên trở nên hỗn độn,âm thanh cũng không còn rành mạch nữa.
"Dễ chịu thật ? giờ dùng lực tay đè mạnh lên quần lót của cô".Phương Thanh
thấy thật thẹn thùng ,nhưng vẫn không thể dừng tay được.
"A..."Thật là lạ nha ,cơ thể cô thật thích điều này. "Dễ chịu chứ, bây giờ lấy
chiếc gối bên cạnh,cô hẳn là có gối ôm đi"."Tôi, tôi không biết,tôi có
gối ôm " Hai mắt cô trở nên sương mù "Thực sự tốt hơn lúc nãy".
"Thực thoải mái đúng hay không?" Hắn nói tiếp "Bây giờ cô ngồi lên cái gối
đấy đi ,phải để quần lót cô áp chặt xuống gối đấy".Cô nghe theo lời hắn
mà làm, ở giữa hoa tâm ngồi xuống.
"Sau đó ôm lấy gối ,cử động eo của cô đi ,cho cô bé của cô chà xát với cái gối"."A..." Cô nhẹ nhàng
thở gấp "Thật dễ chịu,''cô thật không chịu nổi."Cơ thể thực thích sao?"
Hắn ở điện thoại kia hỏi .
"Ừ...nhưng còn chưa đủ,à thật bức bối " Cô bây giờ thật không thế tỉnh táo được nữa ."Được rồi,bây giờ đem tay
cô lên đặt tại nhũ tiêm, dùng ngón tay của cô xoa tròn vòng quanh 10 cái làm cho nó trở nên cứng rắn"Vệ Đình nói anh thế nhưng lại nghe thấy
tiếng cô đang thở thở dốc.
Không hiểu sao càng nghe ời nói của
hắn rất vô sỉ , háo sắc lại tràn ngập tình dục thì cô lại càng ngứa
ngáy."Dùng đầu ngón tay cô nhấn vào nhũ tiêm rồi lại tách ra ,lặp lại
như thế liên tục cho tôi" Vệ Đình nghe tiếng của cô cũng nổi lên phản
ứng ,hắn là đang tự phạt mình hay sao chứ."Ừ..." Thanh Hương thân thể
hơi hơi run lên, trong lúc này hai chân cũng kẹp trên gối thật chặt "Cơ
thể của tôi nóng quá..."
"Bàn tay tiến vào bên trong quần lót, có phải đang rất ẩm ướt hay không" Vệ Đình thấp giọng hỏi.
"Có một chút..." Phương Thanh trả lời.
"Cởi quần ra ,cho hông cô trên dưới qua lại trên gối ,tay tiếp tục chạm vào nhũ tiêm".
"A..." Phương Thanh kịch kiệt thở gấp, thân thể cũng vặn vẹo càng lúc càng lợi hại, cô nhắm chặt hai mắt, chân kẹp chặt vào gối "A...thoái mái a".
Phương Thanh khẽ cắn cánh môi "Nhưng là... Cơ thể của tôi rất ngứa..."Không
được cắn môi,kêu ra cho tôi ""Ừ...a ,thật khó chịu".Bụng dưới cô dấy lên ngọn lửa, cô không biết như thế nào mới có thể xóa sạch cái nóng bức
này."Vừa nắm nhũ tiêm vừa cử động hông nhanh lên" Vệ Đình khó khan mở
miệng.
"Á...a....à ,thoái mái"Sau khi lên đỉnh lần đầu tiên
Phương Thanh mệt mỏi ,nhắm mắt ngủ đi.Cô thế nhưng sau khi thỏa mãn lại
ngủ ngon thật bỏ rơi hắn vơi cậu bé đang cương cứng. Hăn cười ,hắn là
đang tự làm khổ mình.Bước vào nhà tắm mở nước lạnh .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT