“Lão nói là nếu chiếm được dị bảo kia thì vòng tay hỗn độn có thể thăng cấp sao?”
“Đúng vậy, sau khi thăng cấp, linh khí
trong không gian chẳng những thêm nồng đậm, mà thời gian gia tốc cũng
gấp đôi, đối với việc tu luyện hay trồng linh thảo đều có lợi rất lớn”
Ánh mắt hồn lão chợt lóe nói nhàn nhạt ra.
Diệp Khuynh Tuyết nghe thấy hồn lão nói,
hai mắt sáng ngời, trong lòng thêm hừng hực. Nói không động tâm là giả,
dù sao thời gian trong vòng tay hỗn độn tỷ lệ nghịch chênh lệch rất lớn, rất tốt với việc tu luyện của nàng ta, đừng có nói là có thể lợi dụng
thời gian ấy để trồng ra lượng linh thảo cực lớn nha.
Nhưng lúc nào Lâm Nguyệt cũng khiến cho
nàng ta có cảm giác rất khó nắm bắt, đối phương rõ ràng chỉ là một con
bé chưa tới mười tuổi, chẳng hiểu sao nàng ta lúc nào cũng có cảm giác
không ổn, dường như Lâm Nguyệt vốn không phải thật là thế, cứ như có đồ
vật đã bị cải biến, hơn nữa mỗi lần tới gần Lâm Nguyệt thì khí tức trên
người lại khiến nàng ta khó chịu, cảm giác khó hiểu vậy càng khiến nàng
ta vô cùng kiêng kỵ.
Có lẽ là nguyên nhân xuyên không đây,
nàng ta bất kể là linh hồn hay thần thức đều vượt xa các tu sĩ bình
thường, tu sĩ bình thường nếu không đề phòng mà nói rất dễ bị nàng ta
nhìn thấu lai lịch, nhưng Lâm Nguyệt lại tạo cho nàng ta có cảm giác
khác hẳn với các tu sĩ bình thường khác, thoạt nhìn đối phương dù chỉ là tiểu tu sĩ luyện khí sơ kỳ vô hại, tuổi cũng còn nhỏ, nhưng lại khiến
cho nàng ta có cảm giác sâu không lường được, nếu đối phương không phải
loại ẩn nấp kia, vậy thì đã nói lên chuyện đối phương đã có lòng đề
phòng với nàng ta, vì thế nàng ta mới nhìn không thấu lai lịch của đối
phương.
Tóm lại Lâm Nguyệt này khiến cho nàng ta
cảm thấy bị uy hiếp, loại nguy cơ này vô cùng quỷ dị, cũng khó giải
thích được, cho dù hiện thời tu vi Diệp Chân Chân chỉ đang là đỉnh luyện khí sơ kỳ cũng không gây ra cảm giác như thế. Nguy hiểm vĩnh viễn muốn
diệt trừ tận bên trong! Đây là lời nhắc của Diệp Khuynh Tuyết, cũng là
phương thức xử sự nhất quán của nàng ta.
Đối phương đã có khả năng uy hiếp nàng
ta, nàng ta nhất định muốn một bước diệt trừ đối phương triệt để, huống chi giết đối phương nàng ta còn được lợi rất lớn.
Nghĩ đến đây, Diệp Khuynh Tuyết nhìn hồn
lão mờ mịt một cái. Với lời nói của hồn lão nàng ta cũng không tin tưởng hoàn toàn, cũng không tin toàn bộ. Đối với người khác, nàng ta vĩnh
viễn có phòng bị, chẳng quản chuyện đối phương đã lập huyết khế khí linh không gian với nàng ta.
Một năm nay tu vi nàng ta sở dĩ tăng
nhanh vậy, ngoài có không gian hỗn độn, cũng không thể bỏ qua công của
vị khí linh không gian hồn lão.
Một năm trước nàng ta bị trúng đòn hiểm
của Diệp Hồng, máu tươi bất cẩn nhuộm đầy vòng tay nàng ta đeo, lại phát hiện ra chiếc vòng này dĩ nhiên là thần khí trong không gian nổi tiếng. trong không gian chẳng những linh khí nồng đậm rất thích hợp tu luyện,
hơn nữa thời gian bên trong gấp mười lần so với bên ngoài, điều này với
nàng ta mà nói quả thật là niềm vui lớn cực đại.
Chiếc vòng tay này là do người phụ nữ vô
dụng Diệp gia kia lúc nàng ta tới tham gia đại điển thu đồ đệ của Côn
Lôn đã tặng cho nàng ta, bảo là đồ gia truyền do tổ tiên để lại, bảo
nàng ta nhận lấy. Lúc ấy nàng ta cũng chẳng coi ra gì, ai ngờ chiếc vòng tay này lại dĩ nhiên là một không gian, vì có không gian nàng ta mới
trong vòng một năm ngắn ngủi đột phá liên tục, tiến vào luyện khí tầng
thứ ba.
Nhưng như vậy nàng ta cũng chẳng cảm tạ
người phụ nữ kia, người quá mức nhu nhược vốn chẳng xứng làm người thân
nàng ta, huống chi con gái thật của người phụ nữ kia đã chết rồi, hiện
giờ bất kể người phụ nữ kia còn là người Diệp gia, đều là kẻ thù của
nàng ta, nếu hiện giờ nàng ta đã ở trong khối thân thể này, như vậy kẻ
hại chết khối thân thể này nàng ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai!
Nhớ tới đám người Diệp Chân Chân làm nhục nàng ta, trong mắt Diệp Khuynh Tuyết lộ ra sát khí nồng nặc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT