Thế giới võ hiệp của Kim Dung tiền bối, đề cao hết mức có thể ba chữ “hiệp – nghĩa – tình”. Toàn bộ các nhân vật trong nguyên tác ít nhiều cũng không thoát khỏi ba chữ này. Nhưng khi trông thấy Thiếu Lâm tự vì lợi ích tự thân mà bất chấp những việc làm vô nhân đạo, Ngô Chính sớm đã kinh nghi trong tâm.
“Còn một việc nữa. Khi ta giao chiến với ba người Tường Vỹ, chân khí của bọn hắn có thuộc tính rất rõ rệt, giống như là... địa, thủy và hỏa chân khí. Cùng là chân khí mà thôi, tại sao ta lại không có!?”
Nghĩ ngợi một hồi, Ngô Chính lại tiếp tục nghi vấn.
Mấy ngày trước, trong lúc còn chiến đấu với ba người Tường Vỹ, hắn sớm đã có nghi vấn này, nhưng không có thời gian nhàn rỗi để dò hỏi hệ thống. Bây giờ là thời điểm tương đối thích hợp để thỏa lòng hiếu kỳ của hắn.
“Bởi vì túc chủ sở hữu tiên thiên đạo thể cùng với căn cơ tích lũy thâm hậu, mới có thể ngưng tụ nội lực thành chân nguyên. Mặc dù chiến lực có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng cơ bản tu vi của túc chủ vẫn là tuyệt thế sơ kỳ mà thôi. Chỉ khi nào đạt đến tông sư cảnh giới mới có thể kích phát thuộc tính chân nguyên nội tại.”
Hệ thống đáp.
“Có việc này nữa ư? Có phải kích phát được thuộc tính chân nguyên có thể tăng cường chiến lực!? Mau giải thích cho ta các thuộc tính chân nguyên là như thế nào.”
Ngô Chính nhanh nhảu đáp.
Tự mình lĩnh giáo qua thủy địa hỏa ba loại thuộc tính, trước đó còn có lục sắc chân nguyên của Huyền Minh nhị lão cơ hồ là mộc thuộc tính, để hắn không khỏi trong lòng dâng lên hiếu kỳ.
“Mỗi một sinh linh trên thế gian đều có cho mình một thuộc tính nằm trong ngũ hành, bao gồm năm loại thuộc tính kim – mộc – thổ – thủy – hỏa. Kích phát thuộc tính nội tại có thể cường hóa chiến lực lên một tầm cao mới.”
“Tương tự Tường Vỹ với thủy thuộc tính, biến ảo muôn hình vạn trạng không thể nắm bắt. Hồ Thường Nghị sở hữu thổ thuộc tính, căn cơ vững như bàn thạch, muốn phá hủy phòng hộ của những người có thuộc tính này rất khó. Còn Phiêu Hồng Vân mang trong mình hỏa thuộc tính, là thuộc tính có sức sát thương rất lớn.”
“Chung quy chỉ khi kích phát thuộc tính chân nguyên, mới có thể khơi dậy tiềm lực thực sự của võ giả.”
Hệ thống lại giảng một mớ lý thuyết với giọng điệu gượng gạo máy móc. Nhưng là lần này Ngô Chính rất chăm chú lắng nghe. Những thứ này liên quan đến hắn ngay thời điểm hiện tại, tất yếu không thể bỏ qua được.
“Ta lĩnh ngộ đến tầng thứ chín Cửu Dương Chân Kinh, hẳn là đủ để đạt đến tiên thiên cảnh giới, tại sao lại không biết những thứ này!? Không khỏi có chút kỳ quái.”
Ngô Chính lèm bèm trong miệng.
“Công pháp căn bản cũng chỉ là phương pháp hấp thu và ngưng tụ linh khí thiên địa vào nội thể, tùy theo công pháp sẽ có những đặc hiệu khác nhau. Trước tiên thiên cảnh giới, túc chủ có thể dựa vào công pháp để tăng trưởng tu vi. Tuy nhiên có đạt được cảnh giới tiên thiên hay không thì yêu cầu ngộ tính phải rất cao. Đương nhiên túc chủ có thể dùng điểm sát lục chuyển hóa thành tư duy lĩnh ngộ, cho đến khi đạt đỉnh tiên thiên.”
Hệ thống lý giải nói.
Dường như là đã minh bạch, Ngô Chính gật gù liên hồi, lại trầm mặc nói:
“Tựa hồ ngươi rất tin tưởng ta có thể đạt đến tiên thiên cảnh giới. Cơ mà có điểm sát lục tại thân, nếu không có chuyện gì bất trắc xảy ra, đạt đến tiên thiên cũng chỉ là chuyện sớm muộn...”
“Túc chủ yên tâm, năng lượng sinh mệnh lưu trữ trong phần thưởng, bất cứ lúc nào cũng thể hồi sinh túc chủ, sẽ không có chuyện gì bất trắc xảy ra.”
Hệ thống nói.
Ngô Chính nghe thế liền cáu gắt mắng quát:
“Hồi sinh cái đầu ngươi, ta không muốn chết sớm như vậy a.”
Mặc dù giọng điệu hệ thống không nghe ra cảm xúc, nhưng hắn có thể mơ hồ cảm giác được hệ thống là đang cười nhạo mình, để hắn có xung động muốn lôi hệ thống ra đập một trận. Nhưng là nguyện vọng này của hắn có chút không tưởng.
...
Năm ngày sau.
Thôn làng giáp với sơn lâm, cách con sống lớn đến mấy trăm dặm, cho nên tương đối hẻo lánh, rất ít du khách tình cờ đi ngang qua. Vì thế thôn dân sinh sống bằng việc tự cung tự cấp, gieo trồng các loại lương thực và khai thác tài nguyên trong sơn lâm. Nơi này cơ hồ là cách biệt với thế giới bên ngoài, mười phần tương tự với Đạo Giang thôn trước đây.
Trong mấy ngày này, Ngô Chính như người tự kỷ chỉ biết nhốt mình trong phòng. Một ngày ba bữa đều là Phi Ngao tự mình mang tới cho hắn. Nhưng hai ngày qua Phi Ngao phải tiếp tục công việc mạo hiểm trong sơn lâm săn bắn thú rừng. Ngô Chính tự chiều chuộng cái bụng của mình bằng lương thực để khô trong hành trang hệ thống, tương đối ngán ngẫm.
Nhờ dược hiệu của Huyết Khí Đan, từ ba ngày trước cơ thể Ngô Chính đã vô sự mạnh khỏe, cũng vì thế một tia chân nguyên dần dần được tích tụ trở về đan điền. Lại phục dụng Liệu Thương Đan, nội thương hoàn toàn được loại bỏ, đồng thời kích thích khôi phục chân nguyên trong cơ thể. Đến bây giờ, Ngô Chính đã hồi phục bốn thành chiến lực của mình.
“Nếu không gặp phải tông sư, bốn thành công lực đủ để ta thoải mái chiến một trận.”
Ngô Chính thầm nghĩ trong đầu.
Sau khi đạt đến tuyệt thế sơ kỳ cảnh giới, tốc độ khôi phục công lực của Ngô Chính phải dùng hai từ “yêu nghiệt” để miêu tả. Tông sư thông thường một khi cạn kiệt không còn một tia công lực, chí ít phải mất một hai tháng mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Nhưng Ngô Chính chỉ mất hai ngày để khôi phục bốn thành công lực, theo chiều hướng này chỉ cần ba ngày nữa, thậm chí là hai ngày cũng đủ để trở về trạng thái đỉnh phong.
Đây chính là một trong những ưu thế siêu việt đến dọa người của Cửu Dương Chân Kinh, hay nói chính xác là Cửu Dương Chân Kinh phiên bản nâng cấp do hệ thống cải tiến.
“Cốc cốc...”
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào.
Người đến chính là thanh niên bịt mắt Đình Phàm, một trong những người thợ săn mấy ngày trước mang Ngô Chính về thôn.
Ngô Chính sớm đã cảm nhận khí tức của Đình Phàm từ xa, ngay khi tiếng gõ cửa truyền vào, một đạo nhu kình liền đẩy cánh cửa mở ra.
Trông thấy một màn này, Đình Phàm không khỏi ngạc nhiên, buột miệng nói:
“Ngô huynh đệ, ngươi biết võ công!?”
“Ngô huynh đệ” Không chỉ là biết võ công, còn rất cao cường là đằng khác. Có thể vận dụng nhu lực ngoại phóng một cách hoàn hảo như vậy, chỉ có hai khả năng có thể xảy ra. Một chính là tu vi rất cao, tỷ lệ thuận với khống lực rất mạnh mẽ. Tương tự, khả năng thứ hai chính là luyện thành một số loại võ kỹ yêu cầu khống lực rất cao, võ giả sở hữu võ kỹ loại này trong chiến đấu khó đối phó vô cùng.
Nhưng cho dù là khả năng nào chăng nữa, đều nói rõ thiếu niên trước mắt này rất không tầm thường. Đình Phàm không khỏi phải thay đổi cách của mình đối với Ngô Chính.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT