Đối với người như Naraku "không tệ", là một cái đánh giá khá cao và tích cực rồi. Cũng không thể mong đợi gì, từ một kẻ độc mồm có thể khen ngợi ra được từ ngữ hoa mĩ nào…. đều đó tất nhiên là khó lắm a.

Từ tốn ăn từng muỗng cơm ngon lành, Naraku mặt mày giãn ra… không có lệ khí hay âm thầm một bầu không khí xung quanh.

Tóm lại là, bề ngoài đã khá điển trai Naraku. Nay nhan giá trị càng UP a Up tăng lên. 

Khiến cho đám nhân vật chính nào đó… khuôn mặt như thế này.

" 0Д0!!!!" WTF!!!! x5

" Lui lui lui, chúng ta… cần bàn lại kế hoạch. Địch nhân có biến, lại có thêm đồng đội… chúng ta đánh không lại. Tạm thời, đình chiến… cần bàn bạc lại kế sách ngăn chặn sớm." Miroku hòa thượng xanh một khuôn mặt nhỏ, mà lôi kéo cả đám Inuyasha… rút lui.

Nhưng, ngoài đám Inuyasha ra còn có một nhân vật nữa. Cũng bị biểu hiện của Naraku, mà làm chấn động… đến ngốc ra.

Vu nữ xinh đẹp Kikyo.

" Không ngờ đến… Naraku cũng có thể có được biểu hiện dịu dàng như thế? Thật sự… quá mức khó tin mà!!!"

" Vu nữ, người đã nhận lời mời là sẽ giúp ta chiến thắng trong trận thi đấu này…. nên… mong người… đừng quên những gì mà người đã hứa với ta." 

Bên cạnh Kikyo, là một người đàn ông nhìn đã có hơn bốn mươi tuổi. Địa vị cao sang, nhưng dù sao cũng chỉ là một con người nhân loại, có thất tình lục dục. 

Tiền tài, địa vị, thậm chí là trường sinh bất tử… cũng có thể khiến cho kẻ bề trên, cao cao tại thượng càng thêm lộ rõ ra bản chất xấu xí trong tâm hồn của hắn.

" Ta đã biết, yên tâm đi chuyện ta nói sẽ giúp ngươi thì ta sẽ làm." Đúng thế, ta sẽ giúp ngươi… nhưng thắng hay không thì… ta không dám cam đoan a.

Đôi mắt đen lay láy của Kikyo, bình thản liếc mắt nhìn qua nhóm người Inuyasha len lén chạy. Nàng cũng nhanh chóng trở về khu vực thi đấu của mình… dù sao con rối giấy thế thân của nàng ở khu vực thi đấu, cũng đã sắp hết năng lượng rồi. 

Không thể dấu được quá lâu a.

- -----

Khu vực A sân thi đấu.

Hoàn cảnh là vùng sa mạc nóng bức kinh người, nơi đây có rất nhiều cạm bẫy được hình thành từ thiên nhiên: Bão cát, cát lún, khan hiếm nước, cộng thêm với cái nóng gay gắt của ánh mặt trời đáng sợ.

Và đâu đó có cả, những sinh vật sống nguy hiểm, ẩn mình bên dưới lớp cát nóng cháy nơi sa mạc khắc nghiệt.

" Hiten đại ca, làm sao bây giờ. Nóng như thế này… mấy sợi tóc của đệ sẽ rụng xuống hết mất!!! Anh anh anh ~" Một bên Manten, đang cầm gương soi soi kĩ từng sợi tóc trên đầu mà than khóc. 

" Chịu đựng đi, ai bảo đệ cứ nhất quyết muốn cho bằng được thứ gọi là thuốc mọc tóc cơ chứ. Hiten ta thì lại quan tâm đến chi phí cho quảng cáo quần áo kia hơn. Đáng ghét, con nhỏ yêu quái sử dụng tóc Kết La cứ tranh giành với ta… từ hình tượng quảng cáo quần áo cho đến dầu gội đầu cũng muốn tranh… thật đúng là con rệp đáng ghét, đánh mà không chết mà." 

Hai anh em nhà yêu quái Sấm sét trứ danh, cũng không biết sao có thể thoát khỏi vận mệnh bị đám nhân vật chính tiêu diệt. Cũng không khó lí giải nguyên nhân cho lắm, vì trong đội ngũ Inuyasha có Shin. (vốn là trong nguyên tác sẽ không có)

Sức uy hiếp của Shin rất đáng sợ, có đầu óc và dòng máu mang ba thuộc tính: Hỏa, Mộc và Sấm sét. Đúng là, khắc tinh của hai anh em Hiten và Manten này mà, nên kết quả là đình chiến. Anh trai Hiten đồng ý trả lại bộ lông cáo của cha Shippo lại cho nhóm nhân vật chính. Và mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn cũng bị Shin thu hồi lại. Cuối cùng, thì cả hai anh em này cũng phải chịu đựng, một đòn tùy tay bất kỳ của Shin… nếu còn sống thì xóa bỏ đi ân oán của cả hai bên. ( Shippo và anh em sấm sét yêu quái)

Và dĩ nhiên, hai tên này may mắn… còn sống.

Yêu quái có sức sống rất dẻo dai, đặc biệt là ý niệm cầu sống sót mãnh liệt của cả hai anh em này. Qua một khoảng thời gian dưỡng thương, thì cũng khỏi hẳn thương thế.

Kết quả thành công ở đây, dựa vào mấy yếu tố trên. (Không đơn thuần, anh em sấm sét yêu quái sẽ đơn giản bỏ qua cho nhóm người Inuyasha.)

Inuyasha chỉ là một bán yêu, nên yêu quái thuần chủng như Hiten và Manten, sẽ rất khó mà có thể ngoan ngoãn mà dâng lên hai thứ trên. Một phần nữa, là nhóm nhân vật chính không có ra tay giết chết Manten em trai Hiten, nên cả hai nhóm người… chưa bước vào tình trạng không thể cứu vãn được tình thế thù hằn. Cuối cùng là, Shin cũng bằng vào thực lực ngầm nghiền ép hai anh em này… cho bọn họ ngoan ngoãn cụp đuôi lại mà sống. (Không để cho nhóm Inuyasha biết, Shin đã hăm dọa hai anh em nhà yêu quái sấm sét… vì mục đích chính của Shin, chính là rèn luyện cho Inuyasha.)

Cậu cũng ngầm tiết lộ ra cho Hiten biết, khoảng thời gian nữa sẽ có xuất hiện thứ còn hấp dẫn hơn Ngọc Tứ Hồn xuất thế. Thứ đó sẽ khiến cho, người lẫn yêu quái cũng đều điên cuồng lên. Ngọc Tứ Hồn chỉ có một, nhưng lần này sẽ có cơ hội cao hơn đạt được nhiều thứ tốt hơn là trông chờ vào thứ gọi là máy cầu nguyện Ngọc Tứ Hồn nọ.

Lại sau này, bắt đầu Kaneki Ken đi khắp nơi tổ chức âm nhạc hội. Không phải chỉ là giỡn chơi, mọi nơi đều có chiến tranh loạn lạc khắp nơi, cũng đều bị Kaneki Ken bình ổn lại trong im lặng.

Mạnh mẽ, bí ẩn và có thực lực. Đã làm Kaneki Ken trong giới yêu quái, cũng có lực ảnh hưởng lớn nhỏ nhất định.

Mà lại, Hiten cũng cùng Nghịch Phát Kết La nhìn nhau không vừa mắt. 

( Kết La chính là con yêu quái lược chuyên điều khiển tóc, bị Kaneki Ken khống chế lúc ban đầu. Rồi giờ thì quá bận rộn, nên thả cho cô nàng ra ngoài… với điều kiện. Không được giết người hay yêu quái trong thành, kẻ nào gây náo loạn… sẽ bị "lính gác" trong thành đuổi ra. Tệ nhất là… giết chết kẻ gây rối trật tự.)

Kết La yêu quái thì rơi vào vòng loại khác, không đụng độ anh em Sấm sét yêu quái.

Khu vực thi đấu bảng B.

Trong môi trường thùng hàng Container bến tàu, nơi đây toàn sắt thép hỗn loạn, hàng hóa bị vất bỏ lung tung. Xung quanh có rất nhiều cạm bẫy hiện đại, làm cho yêu quái và con người thời chiến quốc cũng rơi vào một chút hỗn loạn… vì lần đầu tiên nhìn thấy những thứ công nghệ hiện đại như thế này.

Nơi đây giống như một tòa mê cung bằng sắt, phân tán tất cả các thí sinh ra với nhau. Không thể bay lên cao, bên trên có kết giới bằng điện từ trường cực mạnh… bay lên là thành gà nướng luôn. (ಠ▃ಠ Tác ta biết "gà" này éo ăn được a ~)

Ngầm bên trong các Container hàng hóa, đôi khi cũng có những kẻ tập kích bất ngờ. Nơi đây, có khí độc và sương mù che chắn tầm nhìn và cũng có thể gây tê liệt cho cả người lẫn yêu quái nhóm. Những tia laze tấn công không báo trước, lúc ẩn lúc hiện… cũng giết chết rất nhiều người và yêu quái xấu số.

" Ta %$?%#@, tại sao ta lại rớt vào nơi đây a a a a a a a!!!!" Koga thủ lĩnh tộc người sói, tóc đuôi ngựa ôm đầu khóc thét lên… vì bị lạc đường. (⊙︿⊙ Hử!!??)

" Thủ lĩnh, không được rồi. Chúng ta dường như đã đi qua nơi này lần thứ 5 rồi…. Mà lại, chúng ta cũng không có gì để ăn uống cả. Không nước uống hay thức ăn… bọn sói, sẽ không cầm cự lâu được mất." 

" Chậc!!! Ta biết, ta biết chứ. Đừng nói nữa, để cho ta suy nghĩ một tí." Koga lo lắng nhìn một vòng tộc sói của mình mà cắn cắn móng tay, suy nghĩ.

" Khử khử khử, ở đây có mùi đồ ăn này. Ngoan ngoãn, để cho ta… một miếng thịt của các ngươi đi nhá. Há há há há há---!!!!" Một con yêu quái hình thù bên ngoài như một con rắn mà không phải rắn (rắn vảy sẽ to hơn), trên người có nhiều xương nhô ra phía trên… đen thui. Cơ bản xác định, tên này càng giống con lươn hơn, bò ra mà há miệng nhằm về nhóm sói xám của Koga.

Xoạt!!!!

" Mẹ kiếp, ông đây đang bực mình nha. Cút ra chỗ khác, đồ yêu quái không chân xấu xí!!!" Không quay đầu lại Koga, một trảo uất ức xé nát yêu quái giống con lươn ấy ra thành ba mảnh.

Bịch bịch ~

"..." 

Một phút mặc niệm cho yêu quái xấu số, chỉ vừa xuất hiện có mặt đúng 5 giây rồi xuống đài lãnh cơm hộp.

" Đây là món ăn của chúng ta tối nay. Vấn đề, thức ăn tạm thời… được giải quyết." Koga nhìn về phía lươn yêu quái, đã trở thành từng tảng thịt mà nói năng hùng hồn.

"..." 

"Nói thiệt, chúng ta không thích ăn thịt yêu quái a ~ chẳng ngon tí nào. Lại nhiều tạp chất nữa, không hợp vệ sinh an toàn thực phẩm a ~ thủ lĩnh. Anh anh anh ~" by đám yêu sói thuộc hạ. 

(⊙︿⊙ Đúng là… không hợp vệ sinh thiệt. Không biết, thịt yêu quái có vi khuẩn hay virus gì không ta?)

" Các ngươi… là không phải vừa mới nói đói bụng đó sao? Ăn, nhanh a!!!" Nhìn đám thuộc hạ của mình cứ nhìn nhau qua lại, Koga một cước đá qua không kiên nhẫn mà rống to lên.

" Ách, cám ơn thủ lĩnh… vậy chúng ta ăn đi." Bị đá một cước, tên thuộc hạ này cười gượng mà bắt đầu phân chia "thịt lươn" yêu quái cho đám sói xám bên cạnh.

" Làm thuộc hạ là như thế… có khổ mà không thể nói a. Buồn rầu a buồn rầu ~" by thuộc hạ bảo bảo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play