Nói dối là một nghệ thuật, nghệ thuật này không phải ai cũng có thể thành công ; muốn thành công trong việc nói dối tất nhiên người đó phải có dữ liệu thật chính xác, người nói dối chân thật nhất chính là dùng bảy phần thật ba phần giả. Để có được công hiệu nói dối khiến người ta không thể phát hiện thì người nói phải có bằng chứng cho việcl lời họ nói là thật, một ngàn năm đi theo thần mộc tộc MAI AN TIÊM đã cho võ tam đầy đủ cơ sở đee hắn nói dối, hơn nữa trong cơ thể hắn còn có thánh mộc của thần nông tộc vậy thì ai sẽ không tin tưởng hắn đây
Tất nhiên việc ngàn năm dõi theo chủ yếu là đi chơi dạo phố, nhưng qua đó võ tam cũng đã biết được không ít chuyện của thần nông tộc ; bây giờ giả bộ là thân nông tộc nhân quả thật với hắn là quá dễ dàng, hơn nữa thần nông tộc là một trong những tộc lớn nhất ở linh giới, hắn chỉ cần đưa ra thánh thụ thì bất kỳ kẻ nào cũng nói hắn là tộc nhân của thần nông tộc. Hắn không phải nhận mình là tộc nhân của thần nông tộc, chỉ cần hắn có trong tay thánh thụ thì thần nông tộc chắc chắn sẽ đưa hắn về, dù cho hắn có thật sự là tộc nhân hay không - đó chính là quy tắc của thần nông tộc
- Chuyện gì? - vừa bước tới nhà thì diệp phu nhân thấy tình thế có vẻ không ổn, nàng nhìn về phía trước rồi hỏi một vị gia nhân đang đứng canh cửa
- Phu nhân! tiểu thư mừng người trở về - vị gia nhân này giấu đi vẻ hoảng hốt của mình, vị gia nhân nhìn thấy đại tiểu thư trở về thì cúi mình chào hỏi
- Diệp thúc thúc! Người vẫn khỏe - nhìn thấy gia nhân bước ra chào hỏi, tuy rằng nàng là đại tiểu thư coi trời bằng vung nhưng với người trong nhà thì lễ phép đàng hoàng
- Mời mọi người vào! Lão gia đang đợi - vị gia nhân này sau khi chào hỏi xong thì làm một cái lễ, đưa tay ra phía trước nhường đường cho đoàn người diệp phu nhân
- Vị này xin dừng bước - đoàn người diệp phu nhân đi trước công võ tam thì bước theo sau, chỉ là khi đi ngang qua vị gia nhân kia thì bị chặn lại. Thực ra lão nhìn cái cũng đã nhận ra võ tam là khách của phu nhân nhưng trong nhà đang có việc hệ trọng nên không muốn người ngoài xen vào “đó là lệnh của lão gia, lão phải nghe theo”
- Thúc thúc nhường đường! - diệp phu nhân thấy thế thì thầm gật đầu, “đúng là gia nhân có dạy dỗ” nhưng vị khách này không đơn giản, nàng ra hiệu cho diệp thanh một cái rồi đi tới. Diệp thanh nhận ý chỉ của mẫu thân rồi nói vọng ra phía sau
- Mời thiếu hiệp - khi nghe được lệnh từ phía trên thì lão cũng ngầm hiểu, lão đưa tay thủ thế rồi bước về phía sau
- Cám ơn! - hắn nói một câu rồi cưới thế đi thẳng, đi được một lúc thì cũng đã tới đại sảnh của diệp gia
Đại sảnh diệp gia lúc này đang xuất hiện không ít nhân vật, trong đó hai hàng ghế hai bên cũng như xung quanh đã diện kiến đầy đủ các nhân vật cốt cán của thanh trúc giới ; những người này tu vi cực cao khiến hắn có muốn dò xét cũng không dò xét nổi
- Diệp phu nhân - thấy diệp phu nhân đi vào thì mọi người đều đứng dậy chào hỏi
- Mọi người khỏe - nhận thấy không khí trong văn phòng khá là căng thẳng, diệp phu nhân cũng nhận được ra không ít tin tức, với một người như bà thì việc này thường xuyên sảy ra ; diệp phu nhân cười một cái rồi nói
- vị này là - lúc này mọi người nhìn về phía sau diệp phu nhân, thấy được một khuôn mặt lạ lẫm thì không ngừng hỏi thầm nhau ; lúc này diệp gia chủ đứng lên rồi hỏi
Diệp phu nhân thấy thế thì bước lên trên ghế gia chủ rồi lẩm bẩm với lão vài câu, khuôn mặt lão khi nghe câu chuyện của diệp phu nhân thì lúc trắng lúc xanh khiến cho mọi người hoang mang không ít ; cuối cùng lão nở một nụ cười rồi tỏ vẻ bình thường trở lại
- Võ thiếu hiệp! Mời ngồi - lúc này diệp lão gia sau khi nghe xong thì sai gia nhân đi lấy thêm một cái ghế tựa rồi chỉ vào hàng ghế phía trên bảo hắn ngồi xuống
- Xin phép! Chuyện của các vị có lẽ tại hạ không nên tham gia - hắn bước lên trên hai bước rồi nói với diệp gia chút một câu
- tiểu diệp! Đưa võ thiếu hiệp đi nghỉ ngơi - diệp lão là một con cáo già tất nhiên sẽ hiểu những điều hắn muốn nói, tuy rằng sau khi nghe được thân phận của võ tam thì cũng muốn lôi hắn vào vụ này nhưng có lẽ tên này cũng không phải dạng “ miệng còn hôi sữa, chưa biết sự đời”
- Tại hạ xin phép - hắn nói xong thì bước đi theo diệp mặc, để lại cho mọi người ở đại sảnh một câu hỏi to đùng “ tên kia là ai”, tất nhiên chẳng ai trả lời cho họ
Nghị sự ở đại sảnh vẫn tiếp diễn, hắn đi theo diệp mặc ra phía sau nhà ; thực ra hắn không phải là không muốn nghe, việc mà phát động đến cả mấy lão quái vật thì tất nhiên đó là việc hệ trọng, chỉ có điều hắn nhận thấy được một mùi vị nguy hiểm nên tốt nhất là rút lui cho an toàn. Hoen nữa hắn muốn tìm hiểu một chút tại sao diệp mặc lại không tu luyện
- Sư phụ mời - diệp mặc sau khi dẫn hắn đi một hồi lâu thì cũng tới một gian phòng, chỉ có điều gian phòng này chính là gian phòng của nàng đang ở
- Ngươi không cần gọi ta như vậy - nghe thấy hai tiếng sư phụ hắn cảm thấy hơi kỳ kỳ, với lại lạc vân tông không phải dễ vào như vậy ; ít nhất muốn làm đồ đệ của hắn thì người này phải có thiên tư hơn người
- Người sẽ dạy cho con tu luyện tát nhiên con phải gọi người là sư phụ rồi - diệp mặc cũng không phải dạng vừa, nàng muốn tu luyện tất nhiên nàng sẽ làm tất cả ; giờ đây có một cơ hội tất nhiên nàng sẽ không bỏ qua
Hắn cũng bó tay đành kiếm đại một cái ghế rồi ngồi xuống, hắn quan sát căn phòng một chút thì nghe thấy một mùi thảo mộc cực kỳ nồng nặc
- là lam Khuê thảo - mùi vị dược liệu này hắn có chút quen thuộc, tuy rằng hắn chưa từng luyện dược nhưng hắn cũng biết phân biệt hương liệu cũng như tác dụng của chúng
Lam Khuê thảo - một loại thảo dược mộc thuộc tính, là một Đan dược phụ trợ hiếm có, nó có công dụng tích tụ linh khí xung quanh ; hơn nữa nghe mùi vị này nhánh lam Khuê thảo này ít nhất cũng có hơn ngàn năm linh khí
- Mẫu thân ngươi cũng chịu bỏ vốn ha - lan Khuê thảo không phải là một loại linh dược bình thường, nó là một loại linh dược cực hiếm ; nó hiếm tới nỗi mà đến MAI AN TIÊM từng mất tới hơn trăm năm để đi tìm mới thấy. Sau khi xâu chuỗi mọi việc thì hắn cũng đưa ra được một kết luận sơ bộ “ có lẽ diệp phu nhân vì thương con nên mới cướp lấy gốc lan Khuê thảo này từ tay thần nông tộc, rồi sau đó đưa cả gia đình trốn về đây”
- Mẫu thân rất thương ta! - diệp mặc sau khi nghe hắn nói như vậy thì đoán chắc tên này cũng đã biết ngọn ngành sự việc, tuy rằng nàng còn nhỏ nhưng trí tuệ của nàng thì không phải bàn. Nàng hiểu được drất cả ẩn tình trong đó, chính vì vật mà nàng rất muốn tu luyện, nàng muốn một lần được cảm nhận linh khí
- Ta không biết ngươi gặp vấn đề gì nhưng ta tin chắc công pháp của thế giới này không hợp với ngươi - võ tam tạm cho ra một suy luận như vậy, phải biết rằng với một tu sỹ xuất thân từ thần nông tộc như diệp phu nhân mà cũng không tìm ra cách thì hắn đoán chừng nàng ta không thể tu luyện được công pháp của linh giới
- Sư phụ! Mời người dùng trà - diệp thanh không biết từ lúc nào lấy ra một chén trà nóng rồi đưa cho võ tam
- Ngươi cũng ranh mãnh ghê - hắn biết khi hắn uống miếng trà này xong diệp mặc có thể đường đường chính chính gọi hắn là sư phụ, chỉ có điều hắn không phải kẻ ngu. Trà tất nhiên hắn sẽ uống chỉ có điều có nhận nàng làm đệ tử hay không thì phải xem cơ duyên của nàng
- Con học từ mẫu thân - diệp mặc cũng không che dấu điều gì, chỉ có điều bị phát hiện hơi sớm khiến nàng có chút thất vọng
- Được! Ta sẽ uống chỉ có điều ta vừa uống sẽ vừa truyền cho ngươi một bộ công pháp, nếu ngươi có thể thành công thì ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử - hắn nói xong rồi cầm ly trà lên vừa nhầm nhi vừa đọc khẩu quyết, tất nhiên hắn sẽ truyền cho nàng ta chỉ là mức nhập môn của lạc vân tổng quyết mà thôi
Diệp mặc nghe thấy thế thì vui mừng khôn xiết, nàng ngồi bằng xuống đất vừa nghe theo khẩu quyết vừa tu luyện ; chỉ là không ngờ khi nghe tới khẩu quyết này nàng cảm thấy có chút kỳ lạ, môn khẩu quyết này cách vận hành linh lực hoàn toàn khác với những môn khẩu quyết mà mẹ nàng dạy cho nàng
Nhưng có một điều càng kỳ lạ hơn là khi nàng vận theo bộ pháp quyết này thì dường như nàng cảm nhận được rất nhiều điểm sáng, những điểm sáng này có năm màu khiến cho nàng có chút không dám tin “ là linh khí sao” nàng vui mừng khôn xiết khiến cho tâm thần mất tập trung, một vòng chu thiên sắp hoàn thành thì bị tan vỡ trong phút chốc
- Ngươi cảm nhận được - võ tam thấy linh khí xung quanh có chút thay đổi thì biết rằng nàng ta có thể cảm nhận được linh khí, chỉ có điều hơi tiếc một chút là nàng ta không thể một lần tạo linh hải thành công
- Đó là linh khí sao - nàng ta ngước lên hỏi võ tam một cái trong lòng có chút vui mừng, lần đầu tiên nàng cảm nhận được linh khí tồn tại
- Ngươi thấy được những gì - hắn bỏ qua sự tiếc nuối ban đầu rồi nhìn diệp mặc hỏi
- Có những đốm sáng kỳ lạ, phân biệt theo năm màu cứ bay lượn xung quanh - nàng tả lại cảnh vừa rồi nàng nhìn thấy, cảnh tựng đẹp đẽ khi lần đầu tiên nàng được cảm nhận
- Năm màu sao? Người nói đích xác có năm màu, là những màu gì - võ tam hoàn toàn bất ngờ, không ngờ nàng ta có thể cảm nhận được năm loại linh khí khác nhau
- Có màu đỏ - màu nâu - màu xanh lá - màu xanh nước biển - màu vàng,tất cả có năm màu - diệp mặc nghe thấy võ tam nói như vậy, trong giọng nói của võ tam ẩn chứa sự vui mừng thì nàng biết hình như mình đã thành công
- Là ngũ hành linh khí, không ngờ nàng ta là thiên tài ngũ hành thân thể ; phải biết rằng kiếp trước tuy rằng hắn có được tinh Đan nhưng hắn chỉ có thể cảm nhận dược mỗi thủy thuộc tính, không những chỉ mình hắn mà tất cả mọi người đều chỉ cảm nhận được một hai loại mà thôi. Đó là thiên phú tu hành, là ngục hành luân hồi - suy nghĩ một lúc thì hắn quyết định thử truyền cho nàng toàn bộ đại cương của lạc vân tổng quyết thử xem nàng có thể tạo được linh hải thuộc dạng gì
- Ta sẽ truyền cho ngươi tổng quyết, nên nhớ ngươi chỉ có thể thành công trong lượt này, nếu không thì con đường tu luyện của ngươi sau này sẽ vô cùng mờ mịt ; dù có sảy ra chuyện gì thì ngươi cũng không được dừng giữa chừng. Nhớ kỹ phải lặp lại năm lần mỗi lần hấp thụ một loại linh lực khác nhau - nói xong hắn thả tách trà xuống rồi lấy từ trong túi trữ vật ra năm viên yêu Đan, tất nhiên hẳn muốn trợ giúp nàng một chút thử xem nàng ta có thể thành công hay không. Phải biết rằng nơi đây là mộc giới nên linh khí của bốn loại khác cực kỳ loãng, hắn muốn dùng linh lực của yêu Đan để trợ giúp nàng một chút
- bắt đầu đi! - hắn nói xong thì cũng bắt đầu truyền cho nàng năm bộ công pháp của lạc vân tổng quyết
Thời gian cứ thế trôi qua, một phút, hai phút,.... cho tới khi một canh giờ nàng cũng chưa thể hoàn thành được việc tạo linh hải, nàng ta vẫn cứ cúi đầu tu luyện mặc cho võ tam sốt sắng lo Âu
Phải biết rằng một vòng chu thiên không khó, lần đầu tiên hắn tu luyện chỉ mất nửa canh giờ đã hoàn thành xong linh hải của bản thân - chẳng lẽ nó đã thất bại - đây là những gì hắn đang suy nghĩ
Ba canh giờ qua đi tính ra nàng bắt đầu tu luyện cũng đã hơn 6 tiếng, 6 tiếng này với võ tam bình thường thì rất nhanh nhưng tại sao hôm này lại lâu tới vậy ; qua ba canh giờ thì mọi người trong diệp gia cũng giải tán, họ có mấy lần ngỏ ý muốn gặp hắn nhưng hắn lại từ chối
Khi biết con gái của diệp gia chủ muốn tu luyện thì không ai còn làm phiền hắn nữa, chỉ có điều bên ngoài cánh cửa đã tụ tập không ít người,họ đang mong chờ kết quả “họ muốn biết liệu tiểu thư có thể tu luyện hay không”
Thời gian chờ đợi quả là một điều gì đó khiến con người ta cảm thấy chán nản, nhất là khi diệp mặc đã tu luyện được hơn ba canh giờ ; trong lúc linh khí của yêu đan gần như cạn kiệt hắn đoán chắc là nàng đã thất bại thì bỗng nhiên diệp mặc mở mắt, trên mặt nàng dường như có chút cảm giác thất vọng
- Thất bại rồi sao? - võ tam nhìn thấy vẻ mặt này của diệp mặc thì trong lòng cũng có chút buồn, hắn buồn không phải vì nàng ta thất bại mà hắn buồn vì mất đi năm viên yêu Đan quý báu, phải biết rằng yêu Đan tuy rằng cấp 4 nhưng giá trị của nó cũng không phải dạng vừa
- Con không biết nữa! - diệp mặc có chút thất vọng đáp lại
- để ta xem - hắn nói xong thì đưa tay ra kiểm tra linh hải của diệp mặc một chút, khi nhìn thấy hình thái linh hải của nàng thì hắn có đôi chút giật mình “ là ngũ hành tinh cầu”
Linh hải của diệp mặc không ngờ là ngũ hành tinh cầu, là linh hải truyền thuyết đây sao ; ngũ hành tinh cầu tên như ta nghĩa là linh hải gồm năm viên tinh cầu có thuộc tính ngũ hành, người có được loại linh hải này có thể tu luyện cả năm loại linh lực ; độ rộng lớn của loại linh hải này có thể so sánh với loại phế vật Thông thường có thể nói dạng này chính là loại phế vật truyền thuyết
- Vì sao ngươi lại tạo linh hải lâu như vậy? Hắn hỏi một câu vì bình thường với loại linh hải lớn thế này thì chẳng cần mất tới nửa canh giờ thì cũng đã hoàn thành rồi, chưa kể tới hắn còn mất tới năm viên yêu Đan khiến cho lòng hắn đau như cắt
- Vì con muốn kết nối chúng với ngục tạng - diệp mặc xấu hổ nhìn võ tam đáp, thực ra nàng tạo linh hải mất chỉ có một canh giờ thôi nhưng nàng cảm thấy như vậy là không đúng nên cố tu luyện theo pháp quyết của mẫu thân kết nối chúng lên ngũ tạng xem tình hình ra sao
- Ngươi có thành công hay không? - võ tam đầy kinh ngạc nhìn diệp mặc, không ngờ linh cảm của con bé này lại đi đúng theo con đường thần đạo của hắn
- Hình như còn thiếu chút gì đó - diệp mặc nhìn võ tam một cái bối rối nói, quả thật nàng đã liên kết được linh hải với ngũ tạng nhưng hình như nàng cảm thấy thiếu đi một thứ gì
- Để ta xem - nói đoạn hắn phát động linh lực vào kiểm tra ngũ tạng của diệp mặc một vòng, hắn kinh hỉ phát hiện đúng như con bé nói quả thực nó đã liên kết được linh hải với ngũ tạng. Hắn mất tới hơn hai trăm năm để sáng tạo ra con đường riêng biệt này nhưng không ngờ giờ đây hắn mới biết mình đúng là ếch ngồi đây giếng, con bé mà hắn truyền cho chút công phu này không ngờ chỉ cần mất có 2 canh giờ để đạt được hiệu quả hơn trăm năm tu luyện của hắn
- sao rồi sư phụ - nhìn thấy khuôn mặt của võ tam lúc trắng lúc xanh khiến cho diệp mặc bị hù dọa không ít, “chẳng lẽ mình không nên làm như vậy, chẳng lẽ những gì sư phụ dạy mình vô tình làm đổ bể tất cả”
- Không có gì? Cũng không quá nghiêm trọng - nói xong hắn cầm nhánh lam Khuê thảo có trong phòng rồi bóp nát nó, dùng lực lượng của mình đưa linh lực chứa đựng trong lam Khuê thảo vào vùng trái tim của diệp mặc
- Chỉ là ngũ tạng của ngươi không có sinh khí! Nhánh lam Khuê thảo này chỉ giúp ngươi tạm thời ngăn cản việc ngục tạng bị suy thoái ; nếu muốn tiếp tục tu luyện ta nghĩ ngươi nên tự trồng cho mình một nhánh thần thụ - sau một hồi suy nghĩ hắn đưa ra đáp án của riêng mình, đơn giản tình trạng này cũng giống tình trạng của hắn trước đây chỉ là hắn có mạn Đà, còn nàng không có thứ gì cả
- Thì ra mục đích của ngươi là như vậy - diệp phu nhân sau khi không còn cảm nhận được sự hiện diện của lam Khuê thảo thì đùng đùng nổi giận, nàng đẩy cửa đi vào rồi phát tán ra thực lực của mình
Mọi người bên ngoài cũng cảm nhận được lam Khuê thảo mất đi thì ai nấy đều cực kỳ giận dữ, họ cũng xông vào đứng sau diệp phu nhân, chỉ có điều khi họ bước vào thì thấy một cảnh tượng hoàn toàn khác
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT