Mọi người lúc này như không tin vào lỗ tai của mình. Với trọng tài nói: “ ngươi nhận thua thật chứ!”.
Tiểu Minh nói: “ Thật “.
Tất cả mọi người trong Thất Quái Mầm Non đều ngỡ ngành và thất vọng trừ Manh Manh ra. Các khán giả trên khán đài chửi: “ Tên nhát gần không dám thi đấu! Tên nhát gan!”.
Trọng tài đành phải làm theo quy tắc nói: “ Vậy ta xin tuyên bố Tiểu Minh bị loại và My Anh Hoàng cũng bị loại!”.
Tiểu Minh bước xuống võ đài bình thản nhìn mọi người trong Thất Quái Mầm Non nói: Ta đã làm xong bổn phận của ta, tiếp theo là nhờ vào các ngươi!”.
Mọi người tỏ vẻ vô cùng thất vọng rồi bỗng nhiên lạc quan một tí nói: “ chúng ta sẽ nhất định kéo theo một người trước khi bị loại!”.
Tiểu Minh cổ vũ: “ Được rồi, các ngươi hãy cố lên!”.
“ Đùng!” Trời đang nắng, trong xanh bỗng nhiên xuất hiện nhiều đạo thiên lôi đánh xung quanh Tiểu Minh vòng tròn. Tiểu Minh bước ra và phá vỡ nó nhưng tài nào phá được. Hắn sức hết mình phá vỡ đạo thiên lôi nhưng không tài nào phá vỡ được.
“ Đùng “ một đạo thiên lôi trong rất dày và đầy sát khí đánh thẳng vào đỉnh đầu Tiểu Minh. Manh Manh thấy vậy sợ hãi lao vào nhưng không cách nào phá được, đạo thiên lôi đánh trúng nàng nhưng nàng ta không bị gì cả. Tiếp theo đó Bạch Nguyệt Nga cũng vào đỡ nhưng nàng ta lại bị ngất xỉu.
Các đạo thiên lôi dần dần mất đi và Tiểu Minh biến mất!.
Mọi người lẻ khán đài tỏ vẻ lo sợ vừa hài hứng nói: “ Tên tên đó bị gì vậy! Ta chắc chắn là do ông trời trừng phạt tính nhát gan của hắn, ha ha “.
Manh Manh bỗng hét lên: “ Không! Huynh đã biến mất thật rồi sao!”. Nàng ta không cảm nhận được sự hiện diện của Tiểu Minh tại thế giới này.
Đội Thất Quái Mầm Non gần như tuyệt vọng, đứng hình nhìn Tiểu Minh biến mất, tất cả mọi người đều quỳ xuống. Vị trọng tài cũng bất ngờ và nói: “ Ta biết các ngươi cứu người là tốt nhưng luật vẫn là luật vậy nên cả hai người các ngươi loại!”.
Nghe tin ấy công đội thất quái mầm non hết sức tuyệt vọng. Trêu Bao Bao đột nhiên nói giọng đầy u án nói: “ Ta xin nhận thua”. Lần lượt lần lượt từng người đều nói xin nhận thua. Cuộc chiến đấu trở nên âm u đầy tuyệt vọng đối với thất quái mầm non. Bên đội kia không vui mà cũng không buồn, nói: “ chúng ta đa thắng rồi! “.
Vị trọng tài nói giọng vui mừng: “ Lớp S 1 đã giành chiến thắng!”.
Cả mọi người trên khán đài không một tiếng hô hoang, không một tiếng vỗ tay. Vì họ chưa chứng kiến cảnh đánh nhau của hai đội. Đây có lẽ là trận đấu nhanh nhất và buồn nhất và bất ngờ nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT