Một năm sau, trước một hồ nước,trong căn tiểu đình nằm cạnh khu nhà trúc, bốn người đang ngồi chơi. Chính sác là hai nữ tử ngồi chơi cờ với nhau còn một nam một nữ khác đang câu cá. Họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
- Chính Long hình như tuần này Quang nhi cũng không trở lại thì phải?
- Đúng vậy tuần này là tuần thứ ba rồi liệu nó có sao không,thiếp thấy lo lo liệu ta có nên tìm nó không?
-Lục muội không phải lo cho nó đâu,ta thấy khéo nó vướng phải cô nương nhà ai rồi,không khéo lần này về nó cho ta kinh hỉ cũng nên.
-Hoa muội đừng nói linh tinh, mặc dù khu vực này thỉnh thoảng vẫn có người vào núi săn thú và tìm thuốc nhưng hầu hết là nam nhân còn gần như không có nữ tử. Mặt khác Quang nhi cũng không phải người tùy tiện.
- Tiêu tỉ đừng bênh nó như thế lũ nhỏ ngày nay không còn như trước nữa đâu với lại tỉ không nhớ lần trước mới đi nữa năm nó đã bắt được một vị công chúa rồi à.
-Hoa tỉ nói linh tinh gì vậy? Muội tin Quang nhi không phải người như thế. Mà chàng đã nói cho nó về hôn sự của nó và Uyển Như chưa?
- Nhắc mới nhớ Hao muội, muội có chắc trong 5 năm à 3 năm mới đúng chứ đứa bé ấy có thể tu luyện đến cấp tướng không? Mặc dù ta biết nó có thiên phú bất phàm nhưng liệu nó có thể không?
-Tiêu tỉ yên tâm. Sang năm muội sẽ tới giúp nó một chút, nếu có thể thì cả chúng ta qua cũng được. Với trợ lực hùng hậu như vậy thì tới 9 thành là có thể. Lúc ấy khéo chúng ta lại có diệu mừng cũng nên phải không Chính Long?
....
Lúc này cả ba nữ tử đều nhìn về phía nam nhân nhưng nam nhân vẫn ngồi im như phỗng, nón lá nghiêng nghiêng giống như một ngư phủ đang tập trung câu cá. Nhưng khi nhìn kĩ thì phát hiện vị ngư dân này tập chung tới mức cá cắn câu lôi cần cong tớn mà vẫn không phản ứng gì. Thấy cảnh này cả ba nữ tử mặt đều đen lại.
SỞ CHÍNH LONG
Tiếng gọi đồng thanh ba nữ tử khiến nam nhân kia giật mình tay cầm cần câu thoát lực khiến cho chiếc cần bị con cá lôi đi mất. Chưa hết người đàn ông cũng bị hụt nghiêng nghiêng sắp ngã. Không để chạm tới mặt nước người đàn ông thuận thể búng tay phóng ra một chỉ xuống nước mượn đà lộn lên không rồi đáp xuống bờ đình. Quay lại, đối mặt với ba nữ tử kia đang nhìn chằm chằm hắn cảm thấy không rét mà run. Mồ hôi đã lấm tấm trên chán. Hắn vội vàng giải thích:
- Các nàng yên tâm Quang nhi đã đột phá kiếm khách rồi nên không sao,thời gian qua ta luôn theo dõi nó mà yên tâm đi. À mà nó đang trở về đó.
-Quang nhi đang trở về thì cái phân thân kia cũng nên biến mất đừng để thiếp biết chàng dùng thuật phân thân để làm gì sấu nếu không chúng thiếp cũng không tiếc mà.....