TÍnh toán 3 người ở đây (4 nếu tính thêm con gà. Cái gì? Con gà không quan trọng? Nằm mơ, nó là nguồn lương thực dự trữ di động đó.), ở đây chỉ có 2 con ma cà rồng, cơ mà con nào con nấy đều thuộc cái loại bá đạo trên từng hạt gạo cả.
Cho nên, đây hẳn phải là thợ săn ma cà rồng.
Mộ Dung Nguyệt một cánh tay nắm lấy mặt của tay thợ săn ma cà rồng, chợt ánh sáng phát ra từ trên tay nàng trong một phần giây, kế đó nàng thả tay hắn ra.
Tên thợ săn ma cà rồng vừa được nàng thả ra, ngay lập tức chạy ngược trở về đường mà hắn vừa đi qua.
Có vẻ nàng mới thi thuật pháp gì đó.
"Thú vị. Chẳng hiểu Tu Chân Liên Minh làm cái quỷ gì mà để cho một Huyết Vương xuất hiện mà còn không thèm quan tâm."
"Thằng bé cũng khổ, con em gái bị Huyết Tộc cắn, nếu trong nửa đêm nay mà không giết được con Huyết Tộc truyền độc cho thì con bé sẽ độc phát thân vong mà chết. Cũng may gặp được ta.. hừ hừ, sau vụ này ta sẽ đến tận tổng bộ Tu Chân Liên Minh làm cho ra nhẽ."
Trần Ngọc Lâm nhíu mày.
Huyết Vương cũng là một cấp bậc của ma cà rồng, nhưng lại thuộc về một nhánh khác hoàn toàn. Ma cà rồng được phân ra thành 2 loại chính. Loại thứ nhất là ma cà rồng, loại thứ hai là ma cà rồng chết, hay còn gọi là Huyết Tộc, chúng thuộc chủng loài Ma Vật.
Ma cà rồng sống là những ma cà rồng được sinh ra từ vết cắn của một Chân Tổ, hoặc một Ma Cà Rồng Chúa. Ma Cà Rồng Chúa là những kẻ sinh ra là con người nhưng bị nguyền rủa bởi một vị thần, hoặc cơ thể sinh ra biến dị, hoặc vô số nguyên nhân trở thành những ma cà rồng đầu tiên. Những con mạnh nhất trong số đó với huyết mạch lực kinh khủng được gọi là Chân Tổ, hoặc Ma Cà Rồng Chúa.
Mà khác biệt với ma cà rồng sống, ma cà rồng chết(Huyết Tộc) là những kẻ đã chết, nhưng do phép thuật đen, hoặc thuật đội xác, hoặc thi biến, hoặc Ma Vật hóa mà trở thành ma cà rồng. Đây là lý do tại sao người ta đồn đại ma cà rồng sẽ ngụ trong quan tài, vì hầu như toàn bộ ma cà rồng trước nay chứng kiến toàn là lũ xác chết sống dậy, kì thực rất ít ma cà rồng sống nguyện ý ngụ trong quan tài, trừ khi sở thích hơi kì quái một chút.
Dù sao, ngủ trên giường sướng hơn nhiều.
Nếu là vết cắn của một ma cà rồng loại 1, thì chỉ cần tiêu diệt ma cà rồng đã cắn vết cắn đó là xong. Người bị cảm nhiễm sẽ lập tức trở lại như cũ, chỉ để lại một vài hiệu ứng phụ.
Nhưng nếu là loại 2, vậy thì không xong. Bởi vì loại độc của lũ này sẽ đầu tiên giết chết nạn nhân, kế đó mới biến họ thành ma cà rồng.
Nếu như Ma Cà Rồng sống được gọi bằng những danh từ thể hiện đẳng cấp ngầu lòi bá cháy như Tử Tước, Bá Tước vân vân, thì Huyết Tộc kia lại được gọi bằng Huyết + "từ thể hiện đẳng cấp". Lần lượt theo hắn biết, Huyết Ma, Huyết Binh, Huyết Tướng, Huyết Vương.
Chiến lực một Huyết Vương sánh vai một Ngũ Phẩm Đạp Luân Cảnh. Huyết Ma thấp nhất cũng sánh vai Nhị Phẩm Khai Mạch.
Ngoài ra còn 2 loại, cực hiếm, gọi Huyết Hậu cùng Huyết Đế. 2 loại này thực lực cực yếu, nhưng lại vô cùng kì quái, rõ ràng là xác chết nhưng nếu gặp nhau sẽ bắt đầu "khởi nghiệp", giao lưu kết hợp sinh ra một cái... xác sống con? Hắn cũng không rõ chúng sinh ra cái gì, nhưng mà chúng có thể sinh sản là sự thật.
Mộ Dung Nguyệt cắn cắn miếng thịt rắn, nói:
"Ừm, 2 nhóc đi xử lũ Huyết Tộc này nhé? Khi nào có con nào nhóc không thể giải quyết, ta sẽ ra mặt hộ. Về phần con bé kia, nhóc cứu nó đi, đây, dùng tạm cái Thánh Giá này này. Hồi trước ta lẻn đến Vatican vặt trộm đó, đừng nói ai biết đấy. Ta có thi thuật khiến hắn tưởng nhóc là cứu tinh của hắn rồi."
Nàng có chút hững hờ vụ này, nếu xét theo thực lực của nàng, vừa ngủ vừa vung vẩy vòng phép cũng giải quyết được.
Đương nhiên với nàng, ngủ cùng thức cũng không khác nhau.
Trái ngược với Mộ Dung Nguyệt không có hứng thú, Trần Ngọc Lâm lại hứng thú mười phần. Từng nghe nói qua về những người anh em "ở trên hai nhánh tiến hóa khác nhau" này, nhưng chưa một lần nào gặp mặt, thậm chí ảnh chụp cũng không.
Lũ này cùng cương thi hơi khác nhau, chúng hút máu để tồn tại, trừ khi máu trong cơ thể chúng cạn kiệt hoàn toàn bằng không chúng sẽ vẫn cứ sinh long hoạt hổ. Thành ra phần lớn tử thi của chúng toàn là dạng một đống xác bị bằm vụn ra.
Ảnh chụp trên mạng 10 tấm thì 9 tấm, à không 10 tấm thì cả 10 là photoshop, ai mà tin được.
Về phần ảnh chụp, hắn chợt nhớ tới một truyền thuyết thành thị trong giới Tu Chân. Nếu tìm được một cái ổ một loại ma cà rồng xác sống khá đặc biệt, gọi là Strigol và ngủ một đêm trong đó thì con ma cà rồng kia sẽ biến thành một thiếu nữ đẹp như tiên và tình nguyện hầu hạ.
Về phần thật giả bao nhiêu? Hoặc giả là rốt cuộc trong truyền thuyết đô thị này thì ngủ, ý vị chính là ngủ, hay là "ngủ" đây?
Ai mà biết chứ? Dù sao dù là ngủ hay là "ngủ" thì hắn cũng không có hứng thú.
Trần Ngọc Lâm rảo bước vào trong trấn. Đây chỉ là một thôn nhỏ, hình như hồi trước ở đây có tồn tại một gia tộc săn ma cà rồng từ thời vua Nguyễn Ánh chuyển cư vào đây, nhưng mà ma cà rồng ở Việt Nam khác với ma cà rồng phương Tây quá nhiều, lại đã vốn bị săn bắn từ trước cho nên tộc này càng lúc càng lụi bại dần phải lui về cố thổ.
Dù sao, họ săn ma cà rồng chủ yếu lấy tiền thưởng. Săn hổng nổi thì đương nhiên tiền cũng hổng có.
Ma cà rồng Việt Nam đã sớm tuyệt diệt, chỉ còn sót lại dăm ba hậu duệ ở miền núi mà thôi. Đô thị nhộn nhạo phồn hoa, ma cà rồng Việt Nam lại quá khác với người thường cho nên không thể kiếm ăn, một phần bị tiêu diệt bởi một số thế lực, một phần bị đuổi đi lên các miền núi cao.
Hắn đi theo tay thợ săn ma cà rồng kia, thực lực của gã chừng Tam Phẩm đỉnh phong, thiếu một chút là đột phá được lên thành Tứ Phẩm Tiên Cốt.
Gã thợ săn Ma Cà Rồng lấy tốc độ nhanh hơn cả xe ô tô tông đổ một cánh cửa ở một căn phòng. Trần Ngọc Lâm nhảy vào theo, bên trong căn phòng là một cái giường, trên giường có một cô bé đang nằm.
Chỉ thấy trên người cô bé lúc này phân thành hai nửa, một nửa người bình thường, nửa người kia bị xuất huyết một cách nặng nề, máu nhỏ ra theo lỗ chân lông. Gân guốc nổi lên trương phềnh, thậm chí mơ mơ hồ hồ còn có cả lông tơ thoáng mọc thoáng hiện.
Trần Ngọc Lâm lập tức rút ra một cái thánh giá, nếu nhìn qua thì không khác gì các cây thánh giá bình thường nhưng để ý kĩ sẽ thấy một hào quang sáng chói tỏa ra từ cây thánh giá này. Hắn đẩy gã thợ săn ra, nhẹ nhàng đặt cây thánh giá lên trên đầu. Lập tức nàng bật người dậy, trong sự kinh ngạc của hắn, nàng bắt đầu nôn ra máu.
Nhưng mà là máu đen.
Nàng nôn ọe ra một đống máu, phải mãi đến nửa tiếng sau lượng máu trong cơ thể nàng có khi đã nôn phải tới một phần sáu rồi mới thôi. Cộng thêm lượng máu mà nàng mất từ trước nữa cũng phải 1/5 lượng máu của cơ thể.
Nếu nàng không phải Nhất Phẩm Luyện Bì đỉnh, khí huyết trong cơ thể rất thịnh có khi đã chết vì mất máu rồi.
Trong lúc Âu Bảo Uyên chăm sóc cô bé, hắn cùng gã thợ săn ma cà rồng hàn huyên một chút:
Thợ săn ma cà rồng:
"Lần này may thật, cũng may là nhờ có Ngài. Thành thật tạ ơn Ngài."
Trần Ngọc Lâm tặc lưỡi, tay lật một cuốn sổ, đây là sổ ghi chép mà hắn tiện tay vớ được trên bàn, ghi chép về Huyết Tộc:
"Có gì đâu? Tiện tay mà thôi. Đằng nào lần này tôi đến cũng để giải quyết vụ lũ Huyết Tộc này."
Cũng đúng một phần.
Nam nhân săn ma cà rồng thở dài, gật gật đầu:
"Huyết Tộc mấy năm nay hoành hành quanh vùng này quen rồi, nhưng từ năm ngoái mới bắt đầu không kiêng nể gì cả. Theo như tôi tìm hiểu, Huyết Tộc quanh đây cứ tầm một hai tháng lại bắt người vào trong núi một lần, mỗi lần vài người đến vài chục người. Có tu sĩ, có phàm nhân, nhưng nhiều nhất là trẻ con. Nhưng mỗi lần muốn cử người đi vào núi là toàn bộ đều mất tích."
"Gần đây nhất là một Tam Phẩm hậu kỳ cũng mất tích."
"Lần này cấp trên tôi có lệnh sẽ cho người đến giải quyết, nhưng chưa kịp thì em gái tôi đã gặp nạn. May mắn là có Ngài đi ngang qua, cũng chẳng biết phải tạ ơn thế nào, chỉ có một chút gọi là..."
Kế đó gã đưa ra một túi đồ vật, Trần Ngọc Lâm nhìn vào bên trong, chợt sững sờ.
Bên trong là một tảng đá nhỏ như móng tay, trông như quả cầu gai màu bạc, hơi trong suốt, màu trắng sữa.
Tinh hạch.
Tinh hạch cùng Linh thạch khác nhau hoàn toàn. Linh thạch là một loại khoáng vật trong lòng đất, giống như miếng bọt biển trừ việc nó hấp thu Linh khí, đồng thời khi hút Linh khí càng nhiều sẽ càng cứng rắn.
Cho dễ tưởng tượng, Linh Thạch trông giống Kim Cương, ngoại trừ bản thân nó phát ra một thứ ánh sáng dịu hoặc huyền mị vậy, có điều hơi mềm hơn Kim Cương.
Còn Tinh Hạch thì khác, Tinh Hạch là linh khí hóa rắn trong điều kiện áp suất, nhiệt độ và vài điều kiện cực đặc thù khác. Một khối Tinh Hạch để hình thành cần ít nhất trăm năm thời gian. Tinh Hạch cứng rắn gấp ngàn lần kim cương, lại có thể chịu được đủ loại điều kiện và áp suất.
Giống Linh Thạch, Tinh Hạch phân cửu đẳng, từ 1 tới 9. Nhất phẩm bết nhất, cửu phẩm tốt nhất. Viên này là một viên nhị phẩm Tinh Hạch.
Cửu Phẩm Tinh Hạch hình dáng tròn như viên bi, phẩm càng thấp, hình dáng càng hỗn loạn, xù xì và gai góc, hơn nữa linh khí bên trong càng hỗn tạp.
Để phân biệt Tinh hạch, có thể phân biệt chút ít thông qua ánh sáng của nó, ánh sáng càng tinh thuần, phẩm càng cao.
Còn một thứ quan trọng hơn, Tinh hạch không thể cho tu sĩ dưới Kim Đan hấp thu. Không phải là hấp thu sẽ có vấn đề gì, mà Tinh Hạch vốn là Linh Khí thể rắn, tu sĩ dưới Kim Đan thậm chí còn không hấp thu nổi một cọng lông của nó chứ đừng nói tiêu hóa. Chỉ có Kim Đan sau khi tạo thành Kim Đan mới có thể tạo ra hấp lực đủ lớn để phá vỡ kết cấu của Tinh Hạch vậy.
Trận pháp vân vân cũng có thể khảm nạm Tinh hạch, nhưng cần thiết một cấp bậc đủ cao để sử dụng. Tối thiểu cũng là trận văn dành cho Kim Đan sở dụng.
Nghĩa là hoàn toàn vô dụng với hắn hiện tại, với gã thợ săn ma cà rồng này, với Mộ Dung Nguyệt(nàng quá mạnh rồi), không lẽ đổi chút Linh thạch? Uyên như thế nào thì hắn không chắc, dù sao con bé cũng là người sử dụng lò phản ứng hạt nhân làm pin dự phòng.
Cái đó còn hơn xa Tinh Hạch, chắc thế.
Trần Ngọc Lâm nhíu mày, quá đắt đỏ, hơn nữa lại không phải công sức của hắn mà là của Mộ Dung Nguyệt cho nên đang dự tính từ chối thì chợt Hệ Thống thông báo:
[Phát hiện Tinh Hạch cấp 1, xác nhận có hay không hấp thu, nâng cấp Hệ Thống Hỏa Diễm?]
Hệ Thống Hỏa Diễm là tên gọi chung cho mấy ngọn lửa hắn có thể sử dụng trong Lò Luyện Đan và Luyện Khí Thất. Như vây, xem chừng nếu sử dụng Tinh Hạch, hắn có thể nâng cấp loại lửa có thể sử dụng trong Luyện Đan Thất và Luyện Khí Thất?
Thông thường, Nhất Phẩm Tinh Hạch đổi được 500 viên Linh Thạch Ngũ Phẩm(cấp cao nhất). Nhưng mà phải kiếm được chỗ cơ.
Quy ra giá thì khoảng 500 điểm Vận Mệnh, nhưng Hệ Thống lại không thèm nhận cái loại bán ngược này. Theo nó nói thì chỉ có một số ít vật phẩm nó mới tình nguyện nhận mua, còn không thì chỉ có bán.
Còn bằng không, giá nó mua vào là 1% giá nó bán ra. Gian thương cũng phải gọi nó bằng cụ.
Sau này thất nghiệp, có khi hắn cũng nộp hồ sơ xin việc đăng ký làm Hệ Thống, trong nháy mắt ăn lời gấp trăm lần, đời còn gì phê hơn?
Trần Ngọc Lâm nghe Hệ Thống thông báo, gật đầu nhận lấy cái túi:
"Được."
Chốc đưa cho Mộ Dung Nguyệt, nếu nàng vứt lại cho hắn thì hắn sẽ dùng vậy.
Gã thợ săn ma cà rồng im lặng nhìn đỉnh núi, nói:
"Kì thật, viên Tinh hạch này vốn là tôi kiếm được khi săn giết một đầu Huyết Tộc. Lúc đó nó đã bị trọng thương rồi, cũng không biết nó đến từ đâu."
Trần Ngọc Lâm ồ một tiếng, hắn nghĩ ra một khả năng, mà nếu thế thì lần này kiếm lớn.
Và cũng hơi phiền toái lớn.
Có điều cùng không lo lắm, hắn nói:
"Lần này, vụ lũ Huyết Tộc cứ để ta. Anh chỉ cần đứng ngoài xem là được rồi."
Kế đó, hắn cười gằn, sát ý hơi tỏa ra. Lũ Huyết Tộc này làm loạn một vùng, tu sĩ, phàm nhân, trâu bò lợn gà thậm chí trẻ em cũng thoát không nổi ma trảo của chúng, nhưng rất tiếc lần này hắn phải chấm dứt tai nạn này rồi.
Dù cho gã thợ săn này không có tặng viên Tinh hạch, hắn cũng vẫn sẽ làm thế.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT