Đám người nhìn nhau 1 cái, không biết nên làm cái gì kế tiếp. Nếu như chỉ nhìn như này, cô bé kia thật sự 1 chút nguy hiểm cũng không có, hoàn toàn chính là một bộ vô hại đáng yêu bé gái.
Nhưng chính vì cô bé này ở đây, cho nên họ mới chắc chắn rằng, cô bé này không bình thường. Có ai bình thường sẽ sống ở nơi khủng bố như này?.
”Bây giờ… làm cái gì?”. Cung Bắc Hải không dám chắc mở miệng hỏi.
“... Bắt lại?”. Như Thủy Tiên Tử nói.
“Thật là cô bé này sao? Ta làm sao cảm thấy có chút không quá chân thật…”. Quân Tinh Trúc nói.
“Nếu không các ngươi đến thăm dò 1 chút?”. Lâm Dũng nói.
“Ngươi làm sao không tới?”. Lam Bình nhướng mày hỏi.
“Ta thực lực yếu, không muốn bếu xấu”. Lâm Dũng nhún vai đáp.
“...”. Đám người.
Biết rõ là hắn không muốn làm dê đầu đàn, nhưng hết lần này tới lần khác họ lại không bắt bẻ được. Ai bảo ở đây họ là đám người thực lực mạnh nhất đây.
“Được rồi, để ta lên trước thử xem”. Lam Bình nhẹ giọng nói.
“Đừng phát ra sát khí”. Vũ Minh liếc hắn 1 cái lạnh nhạt nói.
Lam Bình nhìn Vũ Minh 1 chút, khẽ gật đầu liền bay xuống.
Hắn động tác rất nhẹ nhàng, không phát ra bất kỳ 1 chút tiếng động nào. Đám người ngưng thần chăm chú nhìn, chỉ thấy Lam Bình từ từ bay xuống bên cạnh cô bé kia, sau đó bàn tay đưa ra muốn chạm vào người cô bé.
Đám người nín thở quan sát, chỉ sợ 1 giây sau sẽ xảy ra biến cố gì. Nhưng cho đến khi Lam Bình chạm vào vai cô bé kia cũng không có bất kỳ điều gì xảy ra. Lúc này đám người mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ là còn chưa có lên tiếng thì biến cố đột nhiên phát sinh.
Lam Bình bỗng nhiên giật bắn người lùi lại phía sau.
Mà cô bé kia lúc này cũng tỉnh lại, nhìn thấy Lam Bình, cô bé sợ hãi lùi lại phía sau, nhảy xuống khỏi bàn nép sát vào góc tường.
Đôi mắt tràn ngập sợ hãi nhìn lấy Lam Bình, điều này làm đám người có chút không rõ.
Xoạt.
Mấy người Vũ Minh cũng lập tức từ trên không bay xuống dưới.
“Cô bé, đừng sợ”. Lam Bình hơi hạ thấp người xuống nói.
Mấy người khác cũng không dám tiến tới, họ sợ làm gì kích thích tới cô bé. Nhưng điều đó cũng không có làm cho cô bé giảm đi sợ hãi, ngược lại càng làm cô bé hoảng sợ hơn.
Vũ Minh từ trong ánh mắt nàng nhận ra được không chỉ là sợ hãi, mà còn có cả căm hận.
Hẳn đây chính là khác biệt duy nhất khi nàng là từ người tiến hoát hành 1 sinh mạng thể khác đi. Nàng… là có tư duy, không phải cấp thấp sinh vật chỉ biết làm theo bản năng.
Ngay lúc này, Vũ Minh nhất thời biến sắc, hắn nhận thấy cô bé kia đã bắt đầu mất khống chế.
“Cái gì?!”. Lam Bình không rõ, nhưng lúc này, hắn cũng biến sắc.
Ầm!
Không ai kịp phản ứng, trước mắt họ xuất hiện hình ảnh mà chỉ sợ cả đời họ cũng không quên được.
Cô bé kia vẫn run rẩy ngồi trong góc tường, nhưng là mái tóc của nàng giống như được gió thổi bắt đầu bay lên, một nhúm tóc lao ra ngoài đánh về phía Lam Bình, mà Lam Bình cũng chỉ theo bản năng chống đỡ.
Duy nhất 1 đòn, cô bé kia trực tiếp đem Lam Bình, Tử Linh cảnh tầng 3 đánh bay ra ngoài.
Một chiêu kia quá nhanh, thậm chí vượt quá Tử Linh cảnh vận tốc cực hạn. Gần như đạt tới sấp xỉ 20 lần vận tốc âm thanh.
Tốc độ này ít nhất cũng là Bất Hủ cảnh giới mới may ra đạt tới. Ừm, ngoại trừ một số người khi ở Thần Thông cảnh lĩnh ngộ không gian.
Mà đám người Vũ Minh, mạnh nhất là Quân Tinh Trúc, nàng tốc độ nhiều nhất là đạt tới gấp 7 lần vận tốc âm thanh mà thôi. Cô bé kia tốc độ lại nhanh gấp đôi nàng, nhiêu đó cũng đủ nhìn ra cô bé cường đại tới mức nào.
Không chỉ có thể, một chiêu kia đem Lam Bình đánh bay ra ngoài, đồng thời cũng tạo ra 1 cơn sóng âm thanh đem những người còn lại cũng đẩy ra rất xa.
Lam Bình trực tiếp tại chỗ bất tỉnh, trên ngực vết thương rất rõ ràng, tuy nhiên không có chết, nhưng hiện tại đã trọng thương cực nặng.
Xoạt!
Đám người vội vã đứng dậy, lôi ra vũ khí đề phòng nhìn lấy cô bé kia.
Nhìn như người vật vô hại, nhưng lại chính là hình người hung thú. Một chiêu liền đem 1 tên Tử Linh cảnh cường giả đánh gục, đủ thấy nàng sức mạnh không phải ai ở đây cũng có thể chống đỡ.
Thậm chí là Quân Tinh Trúc, nàng là Tử Linh cảnh tầng 6 cường giả, nhưng muốn đem Lam Bình 1 chiêu đánh bại hoàn toàn là không có khả năng, đơn giản tới nói chính là nằm mơ.
“Thật đáng sợ lực lượng cùng tốc độ”. Như Thủy Tiên Tử trầm giọng nói.
“Nàng đáng sợ nhất là 1 bộ bề ngoài người vật vô hại”. Vũ Minh nhếch miệng đáp.
“Đánh hay lùi?”. Cung Bắc Hải trực tiếp hỏi.
“Đánh!”. Diệp Phàm từ đầu tới cuối chưa từng lên tiếng lần này lại chủ động nói chuyện, hơn nữa còn nói như thế dứt khoát.
“Vậy thì đánh đi”. Lâm Dũng nhếch miệng nói, ngay sau đó giơ lên đại đao lao tới.
Những người còn lại cũng không có chậm trễ, lập tức toàn lực xuất chiêu.
Cô bé kia vẫn như cũ run rẩy, nhưng nàng mái tóc lại như cũ bay trên không trung.
Trong chớp mắt. Những sợ tóc như sống lại, nó tự động dài ra hướng về phía mấy người Vũ Minh đánh tới.
Lần này tốc độ cũng không có như ban đầu nhanh, nhưng tốc độ lại so toàn bộ những người ở đây đều nhanh. Nói là vây giết, nhưng thực tế lại bị nàng 1 người đè lên đánh.
Rống!
Lâm Dũng bị 1 chiêu đánh bay, hắn tức giận toàn lực mở ra thần thể, thậm chí là cuồng bạo trạng thái cũng làm ra. Trực tiếp nhảy tới liều mạng.
Vũ Minh ánh mắt trở lên ác liệt, cũng không giữ lại chút nào, thần thể, bí pháp toàn bộ lấy ra dùng, cùng Lâm Dũng song song tác chiến.
Lâm Dũng thân thể biến lớn, phòng ngự lực trở nên cực kỳ kinh khủng, những đòn tấn công của cô bé đánh lên người hắn cũng không làm khó hắn quá nhiều, đương nhiên, hiện tại hắn thần trí cũng không quá tỉnh táo, chỉ còn lại táo bạo tâm tình, cho nên không có cảm nhận được đau đớn.
Nếu không, cứ nhìn trên người hắn từng vết cắt rõ ràng liền biết hắn đang bị thương khá nghiêm trọng.
Mà Vũ Minh, thân thể biến hóa mọi người cũng nhìn thấy, cả người giống như mặc lấy 1 bộ giáp đen khắc lên hoa văn kỳ bí, tản mắt ra hủy thiên diệt địa lực lượng.
Không sai, hắn đem huyệt diệt năng lượng cũng lấy ra.
Đáng tiếc chính là, đối phó với cô bé kia lại giống như đang đánh 1 tên mập, mỡ cực dày loại kia, dao đâm cũng xuyên không qua nổi lớp mỡ.
Mái tóc của cô bé như có sinh mạng, đem toàn thể công kích hóa giải, thậm chí nhiều lúc Vũ Minh chỉ còn có một cm liền có thể đánh chúng nàng, nhưng liền bị mái tóc nàng cản lấy.
Bên ngoài Quân Tinh Trúc mấy người trợn mắt há mồm, họ không nghĩ tới Vũ Minh cùng Lâm Dũng lại có chiến lực khủng bố đến như thế.
Đương nhiên, họ cũng không có trì hoãn quá lâu, cũng chỉ vài giây ngơ người mà thôi. Sau đó họ liền sử dụng ra tất cả những gì họ có.
Sức mạnh so với Vũ Minh cùng Lâm Dũng mạnh hơn nhiều.
Xung quanh bị đám người chiến đấu ảnh hưởng đã sớm xuất hiện đầy vết nứt cùng những cái hố lớn. Mà dù tất cả cùng tiến lên như thế cũng không có làm cô bé di chuyển dù chỉ 1 bước.
Càng châm chọc hơn chính là cô bé thậm chí cũng không có nhìn họ lấy 1 cái, chỉ cúi thấp mặt xuống, giống như công kích của họ 1 chút tác dụng cũng không có như thế.
Mà quả thật chính là dạng này.
Mái tóc của nàng thật không phải là bình thường, từ đầu đến cuối cản lấy không ít chiêu thức vậy mà 1 chút gãy rụng cũng không có.
Cái này mẹ nó là làm từ kim cưỡng sao? Có như thế cứng rắn mái tóc hay sao? Hợp kim cũng không có cứng như vậy đi? Lại đón lấy công kích khủng bố như thế 1 chút hao tổn cũng không có.
Mẹ nó không như thế chơi a.
Rắc!
Diệp Phàm thanh kiếm bị chặt đứt, hắn ngơ ngẩn nhìn lấy thanh kiếm của mình.
Ông trời của ta, Linh Khí cũng bị đánh gãy? Nàng mái tóc rốt cuộc từ thứ gì làm ra?.
Đáng tiếc không có ai đi trả lời câu hỏi của hắn, bởi vì ngay sau đó, cô bé kia liền đem hắn đánh bay ra ngoài.
Người thứ 2 nối gót Lam Bình.
Những người khác nhất thời biến sắc, gương mặt ai nấy đều trở nên khó coi vô cùng.
Lâm Dũng cùng Vũ Minh cũng không dễ chịu gì, họ thần thể cũng sắp duy trì không nổi. Thần thể mở ra mới có thể miễn cưỡng cùng cô bé chống đỡ. Là chống đỡ, không phải đánh ngang tay.
Mà hiện tại thần thể thời gian duy trì sắp hết, như vậy họ ngay cả chống đỡ tư cách cũng không có.
Quân Tinh Trúc, Cung Bắc Hải cùng Như Thủy Tiên Tử cũng khổ không thể tả.
Đây chính là trong miệng đại nhân nói “không thể chống lại” sao?.
Thật khủng bố.
Họ chiến đấu tới nỗi nơi này cũng sắp sụp đổ đến nơi rồi, nhưng mà cô bé kia 1 chút di chuyển cũng không có, họ muốn chạm vào cũng làm không được. Cái này cũng quá đáng sợ đi.
Nàng rốt cuộc thực lực là thế nào?.
Trên người nàng 1 chút chân nguyên lực cũng không có, cùng người bình thường không khác biệt chút nào.
Nhưng nàng mái tóc… lại giống như có sinh mạng, mà lại còn là cứng rắn tới nỗi Linh Khí cũng bị đánh nát.
Ông trời ơi, chúng ta rốt cuộc là đang đối phó quái vật gì?.
Ầm! Ầm! Ầm!
Toàn bộ những người còn lại bị tập thể đánh bay ra ngoài, không một ai là không trọng thương, không một ai trên người còn lành lặn.
Vũ Minh còn đỡ 1 chút, Lâm Dũng nhìn thật mẹ nó không còn hình người.
Trên người bị cắt nhiều chỗ, quần áo thì tơi tả, hô hấp yếu tới đáng thương. Chỉ sợ lức này dù là 1 đứa bé cũng đem hắn giết được đi? Mà đáng thương nhất chính là, hắn mái tóc… không có.
Nếu hiện tại Lâm Dũng còn đủ sức, nhất định sẽ khóc hét lên: trả ta mái tóc.
Đáng tiếc hắn hiện tại hô hấp cũng khó khăn nói gì đến lên tiếng.
Chiến đấu diễn ra không tới 3 phút, toàn bộ bị đánh bại, một người đứng cũng không có.
Xoạt!
Cô bé kia mái tóc bất chợt ập tới, chỉ cách đám người vẻn vẹn vài cm liền có thể đem họ hoàn toàn giết sạch.
Nhưng ngay lúc này, những ngọn tóc kia giống như bị 1 bức tường vô hình cản lại, họ có thể thấy được không khí bị đè nén tới vặn vẹo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT