Pavong hạ giọng nói như vậy chứng tỏ hắn đã buông bỏ sự thù địch vì Lý Anh Tú cướp mất con gái của hắn mà nói chuyện. Lý Anh Tú liền gật đầu nói.

- Được chứ, thân vương tự nhiên.

- Ngươi có thể gọi ta là chú hoặc bác. Hôm nay ta nói chuyện với ngươi lấy thân phận là một người cha chứ không phải là một thân vương Bravia.

Pavong nói, Pavong là một thân vương, nhưng lớn hơn hết Pavong là cha của Elina. Hắn cảm thấy mình thiếu nợ con gái một người mẹ, thiếu nợ con gái một gia đình đầy đủ, nên hắn luôn muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với con mình. Hắn đối mặt Lý Anh Tú hoàn toàn loại bỏ thân phận chính trị của mình và đối phương, việc làm ăn cũng tuyệt đối gạt bỏ. Hắn chỉ quan tâm con gái hắn mà thôi.

Pavong hỏi Lý Anh Tú từ từ về quá trình hai người quen biết, yêu nhau, hắn muốn thông qua đó để tìm hiểu về tính cách của vị quân vương, là người yêu của con gái mình là như thế nào.

- Ngươi thực sự yêu con gái của ta?

- Đúng vậy, nàng là mối tình đầu của ta, ta không biết dùng từ gì để diễn tả được cho ngài biết, nhưng trong tim ta, nàng luôn có vị trí vô cùng quan trọng mà không ai có thể thay thế.

Pavong nghe Lý Anh Tú nói vậy chợt nghiêm mặt nói.

- Nếu có thể lựa chọn giữa Đại Việt và Elina ngươi sẽ lựa chọn bên nào?

Pavong những tưởng Lý Anh Tú sẽ suy nghĩ cẩn thận, nhưng không, Lý Anh Tú lập tức hùng hồn đáp.

- Nếu phải lựa chọn như thế ta sẽ lựa chọn cả hai.

Câu trả lời làm Pavong bất ngờ. Một lúc sau Pavong liền phì cười khen ngợi.

- Tốt lắm, đây mới là khí thế của một đáng nam nhi.

Không thể không nói câu trả lời của Lý Anh Tú làm Pavong vô cùng hài lòng. Là một người cha Pavong đương nhiên muốn Lý Anh Tú sẽ lựa chọn con mình, nhưng đứng trên lập trường của một người nam nhân thì lựa chọn của Lý Anh Tú lại hoàn toàn chính xác. Nam nhân phải có tham vọng, phải có sự nghiệp, như thế mới bảo vệ được nữ nhân của mình, chỉ bằng một câu nói này Pavong tin tưởng Lý Anh Tú là người mà con gái mình có thể phó thác. 

- Thế nhưng so với Bravia Đại Việt vẫn chưa là gì đâu. Ngươi có thể bảo chứng có thể bảo vệ được con gái ta?

- Chưa đến bốn rưỡi…à không mười năm Hà Đông, mười năm Hà Tây, Đại Việt chỉ cần ba năm ngài sẽ phải có nhận thức khác.

- Tốt, ta mỏi mắt mong chờ đây.

Đối với tham vọng của Lý Anh Tú như vậy Pavong cũng có chút tin tưởng, dù sao Bravia chính là đang tồn tại một vị thần nhân như vậy đây.

- Cha, Anh Tú, hai người nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?

Lúc này Elina đi vào thấy hai người vui vẻ, cha còn cười lớn như ậy liền yên lòng. Tính cách của cha là con gái nàng hiểu hơn ai hết, Pavong rất thương nàng, luôn lo sợ sẽ có người cướp nàng đi. Do đó cũng sẽ làm khó Lý Anh Tú.

Món ăn đưa lên ba người trò chuyện cũng rất vui vẻ, có Elina cả ba lại nói về chuyện sẽ thành lập công ty liên doanh đa quốc gia. Phải nói rằng Lý Anh Tú đưa ra lý giải về kinh tế học làm Pavong không khỏi không khâm phục, thậm chí Pavong còn vui đùa nói từ này Hoa Hồng Đen thương hội đổi tên thành Tập đoàn thương mại Hoa Hồng Đen mà hắn là chủ tịch hội đồng quản trị đây. 

Về cơ bản việc thành lập công ty Elina và Lý Anh Tú cũn đã bàn luận xong, không hề có tranh cãi gì, các chính sách ưu đãi với thân phận của Lý Anh Tú cũng khiến Pavong tin tưởng. Pavong tỏ ý sẽ trở về thuyết phục Nikolai đệ tứ, sớm nhất sẽ đem máy móc sang đầu tư.

Tàn cuộc lợi dụng lúc không có Pavong và Lý Anh Tú đều có vẻ say, Trần Thư cùng Elina vất vả đưa bọn hắn ra ngoài, trước khi đi Pavong còn ghé vào tại Lý Anh Tú nói nhỏ.

- Anh Tú, ta giao con gái cho ngươi. Chuyện của các ngươi ta không xen vào, nhưng nếu ngươi làm con gái ta tổn thương thì đừng trách ta vô tình.

- Ngài yên tâm, ta sẽ đối xử tốt nàng.

Đợi Elina và Trần Thư đỡ Lý Anh Tú ra ngoài Pavong liền khôi phục lại sắc mặt bình tĩnh. Hắn sở dĩ đồng ý mối quan hệ này thứ nhất là bởi Elina yêu thích Lý Anh Tú, thứ hai cũng là vì nhân tình mà Lý Anh Tú đã bán trước đó, thứ ba nếu Đại Việt và Bravia có thể gắng kết Bravia cũng có lợi mà không có hại.

Mặt khác Lý Anh Tú được đỡ lên xe ngựa cũng đổi lại sắc mặt bình tĩnh. Hắn cũng giống Pavong, đều là giả say mà thôi. Ý tứ trong lời nói của Pavong Lý Anh Tú liền hiểu được. Việc của hắn Pavong không can dự, thân phận cũng sẽ không bại lộ, đồng thời Pavong cũng uy hiếp lấy nếu tổn thương Elina Pavong tuyệt đối sẽ đem Đại Việt chôn cùng Lý Anh Tú, đó cũng là một lời khiêu khích đối với lời hứa ba năm của hắn đi.

Một tuần sau Pavong dẫn theo Elina trở về Bravia rồi. Lý Anh Tú cũng tiếp tục bận rộn đi. Một tháng sau khoa thi đầu tiên của Đại Việt chính thức bắt đầu. Đề thi do Quốc Tử Giám ra đề, chia làm hai ban tự nhiên và chính trị. Ban tự nhiên phần lớn lại là học sinh của Quốc Tử Giám, ban chính trị thi tuyển lại đến từ hai xứ Giác Long và An Bang. Nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng này là vì Đại Việt thiếu hụt giáo viên dạy các môn học tự nhiên. Những môn này đa số đều do các học sĩ của Hàn Lâm viện chuyển ngành nghiên cứu giảng dạy. Ở các trường địa phương ngược lại không có. Bởi tình hình thiếu hụt lực lượng trí thức Lý Anh Tú buộc phải kéo dài hình thức đào tạo này để lấy lực lượng giáo viên các môn học điều phối về các địa phương. Hắn dự định phải đến hai năm nữa mới có thể hoàn toàn phổ cập kiến thức cơ bản các môn tự nhiên và xã hội về các địa phương, lúc đó giáo dục cũng sẽ lần nữa cải cách theo hướng hiện đại.

Kỳ thi ban tự nhiên lại rất ngắn, bởi vì chỉ trải qua một kỳ thi trong Quốc Tử Giám. Còn kỳ thi chính trị lại trải qua đến hai vòng, vòng một là thi kiến thức, vòng hai là thi vận dụng kiến thức vào giải quyết các tình huống xã hội. Bởi thi chính trị là để đi làm quan. Lý Anh Tú không muốn lấy một đám chỉ biết tứ thư ngũ kinh mà phải biết giải quyết các tình huống tại địa phương.

Trải qua hai tuần thi Lý Anh Tú nhìn vào danh sách người thi đậu không khỏi dở khóc dở cười. Hai ban thi mỗi ban lại lấy một trạng nguyên, một bảng nhãn, một thám hoa, bốn tiến sĩ, tám cử nhân. Ấy vậy mà đứng đầu lại vẫn là mấy cái tên Lý Anh Tú vô cùng quen thuộc. Chỉ thấy ban tự nhiên Trạng nguyên: Mạc Đỉnh Chi (24 tuổi), bảng nhãn: Phạm Văn Tuấn (25) tuổi, thám hoa: Bùi Quốc Khái (24 tuổi). Trong ba người Phạm Văn Tuấn là người Lý Anh Tú chưa được nghe tên, liền muốn gặp mặt nhất. Mạc Đỉnh Chi ngược lại Lý Anh Tú mong chờ khi gặp Mạc Hiển Tích sẽ ra sao. Lý Anh Tú kinh ngạc hơn là bốn tên tiến sĩ tất cả đều là người bản địa, còn có một người là nữ đấy. Gồm có Anthur (32 tuổi), Gozalet (27 tuổi), Alex (16 tuổi) và nữ sinh duy nhất Chrissy (24 tuổi). Thế nhưng khi tìm hiểu lai lịch của bốn người này Lý Anh Tú cũng không ngạc nhiên lắm. Anthur và Gozalet lại là học trò cưng của Cao Lỗ, Alex lại là học sinh của Hồ Nguyên Trừng, còn Chrissy…ai nói cho Lý Anh Tú biết vì sao lại là học sinh của Nguyễn Phi Khanh được không? Không phải hắn đã nói nữ sinh tất cả phải tránh xa Nguyễn Phi Khánh sao? Tên này sớm muộn cũng làm con gái nhà người ta có bầu sau đó liền cao chạy xa bay.

Sang đến danh sách thi đậu ban chính trị lại càng là những cái tên quen thuộc hơn. Trạng nguyên: Nguyễn Hiền (13 tuổi), bảng nhãn Đặng Ma La (13 tuổi), thám hoa: Lưu Thúc Kiệm (27 tuổi). Tốt, lần này vậy mà lôi cả ra Trạng Nguyên nhỏ tuổi nhất và thám hoa nhỏ tuổi nhất của Việt tộc rồi. Bốn tiến sĩ Lý Anh Tú cũng gặp vài cái tên quen thuộc Bạch Liêu (24 tuổi) và Lý Đạo Tái (20 tuổi). Hai người này kiếp trước đều là trạng nguyên của Việt quốc, nhưng số tuổi đỗ trạng nguyên của bọn họ cũng phải ngoài ba mươi, chắc hẳn lần này thi quá sớm lại có ảnh hưởng đến thành tích. Các tiến sĩ, cử nhân ban chính trị vậy mà không có người bản địa nào đỗ đạt, đây là điều Lý Anh Tú cảm thấy rất tiếc nuối, nếu sau này có những vùng đất mới đưa người bản địa đến cai quản tuyệt đối sẽ tốt hơn rất nhiều. Nhưng dù sao Đại Việt cũng có một kỳ thi đầu tiên rất thành công, đào móc ra một đống danh nhân đây.

- Truyền lệnh ngày mai tất cả Tam khôi và tiến sĩ cả hai ban thượng triều gặp Trẫm tại Càn Nguyên điện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play