Hôm sau Địch Vân ăn sáng xong thì đi tìm Địch Phong.
Địch Vân muốn làm gì, cũng không nói cho Tịch Lạc Ninh biết, anh cũng không hỏi nhiều. Địch Vân với anh đều là người đàn ông kiêu ngạo, anh hiểu điều đó nên mới im lặng được như vậy.
Tịch Lạc Ninh gọi điện cho Văn Hữu, dặn dò một số chuyện rồi liền lên mạng chơi trò chơi chờ Địch Vân trở về.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hai tôn đại thần tuyệt đối có JQ!!!!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Địch đại thần đột nhiên viết kịch bản, tự mình diễn vai nam thứ! Tuyệt đối bởi vì diễn viên chính là Tịch đại thần!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Địch đại thần lại còn xuất hiện trong buổi họp báo vì Tịch đại thần!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Địch đại thần rất đệp zai!
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Một mình cậu ta nói cả nửa giờ rồi.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Áu áu áu, các người có xem buổi họp báo khởi quay của phim “Thần Thám” không? Địch đại thần diễn Tạ Khánh Văn. Tui kích động đến mất cả ngủ.
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: … Aiz, lại tới một người nữa.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Địch đại thần thế mà lại đi diễn vai nam thứ, không biết truyện mới có drop không nữa?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Suất Suất, thật lo lắng. So với hố mới, chẳng lẽ mi không chờ mong hai đại thần diễn “Thần Thám” sao? Hơn nữa Địch đại thần còn tự mình làm biên kịch nữa.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Mong thì có mong chứ, nhưng truyện mới của Địch đại thần không phải đang viết ở đoạn gay cấn nhất sao?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: /(ㄒoㄒ)/ Đừng nói cái này nữa có được không? Mỗi ngày quen nhìn Địch đại thần post chương mới, không có chương mới đọc tinh thần sẽ không yên, làm thế nào để sống đây?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tinh thần không yên +1. Suất Suất, đều tại cậu làm tui nghĩ đến chuyện không tốt.
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Dựa theo thói quen của Địch đại thần, chắc sẽ không ngừng ra chương mới đâu? Ít nhất có thể hai ngày một chương mà đúng không?
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Đúng vậy. Nhân phẩm lấp hố của Địch đại thần có bảo đảm.
Lần trước sau khi không hiểu sao Phong Lưu cùng Suất Suất cùng mất mạng xong, ngày thứ hai bọn họ online, đều coi như sự kiện cầu hôn chưa từng tồn tại.
Tịch Lạc Ninh lén mật cho Phong Lưu mới biết được cậu ấy đã tỏ tình với Suất Suất, còn đang chờ Suất Suất suy nghĩ kĩ.
Nhìn tình huống ngày hôm nay, xem ra hai người phát triển khá tốt.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Nhưng đóng phim rất mệt ý!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tui bắt đầu không biết nên vì Địch đại thần diễn Tạ Khánh Văn mà vui vẻ hay buồn bã đây. Nhưng JQ giữa Địch đại thần cùng Tịch đại thần thật sự rất muốn thấy nha.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: (@^^@) Địch đại thần muốn đóng vai Tạ Khánh Văn, các cưng biết không?
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Tui đã không biết phải nói gì rồi.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Thần Thám, bọn tui chính là đang vô cùng nghiêm túc nói về việc Địch đại thần có thể vì đóng phim mà drop hố mới không. Cậu được xưng là Thần Thám, có thể suy luận dùm tụi này được không?
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: … Quá vui nên không để ý chuyện này!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: =,= Tui bảo Tiêu Sái gọi điện thoại hỏi cho.
Tịch Lạc Ninh nhất thời cũng quên mất sự tồn tại của Tiêu Duyệt. Chủ yếu khá lâu rồi hắn không login. Hơn nữa hiện tại tất cả mọi người đều rất bận rộn, thời gian ở thành phố S rất ít, tới nhà Địch Vân còn ít hơn. Chỉ thỉnh thoảng mới gọi điện thoại, căn bản chẳng chạm mặt nhau.
Nhưng Phong Lưu gọi điện thoại cho Tiêu Duyệt, coi như chó ngáp phải ruồi, bọn họ nhất định sẽ được câu trả lời hài lòng.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Trong bang có người biết Địch đại thần thật là tốt biết bao.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tui đề nghị tổ chức thành đoàn thể tới thành phố S! Uy hiếp bang chủ lôi Địch đại thần đến. Nếu dám không đồng ý, chúng ta sẽ vạch tội cậu ta!
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Giơ hai tay đồng ý!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hết sảy! Đến lúc đó tui sẽ đón mọi người.
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Nâu ý kiến. Coi như du lịch.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Thế cũng bảo Địch đại thần kéo Tịch đại thần đến luôn, rồi trước mặt hai người tra hỏi quan hệ của bọn họ. Hí hí!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen Nhi, đầu cưng bị cửa kẹp hả? Địch đại thần, Tịch đại thần là người muốn gặp là gặp được sao? Muốn ép là hỏi được sao? Lần trước tui thấy vệ sĩ của Địch đại thần, mười cái Hoa Sen Nhi cũng quay đơ thôi.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Mài răng! Tại sao đại thần phải mang vệ sĩ nhỉ?
Lần trước Tịch Lạc Ninh có hỏi qua Địch Vân giống hệt vậy. Dù sao công việc của một tác giả cũng khá đơn giản, chế độ bảo vệ của Y Minh cũng không tồi, anh ta mang theo vệ sĩ có chút huênh hoang quá. Nhưng nghĩ tới sắc mặt của Địch Vân khi nghe hỏi vậy, Tịch Lạc Ninh không nhịn được bật cười.
Địch Vân cũng không phải thích mang theo vệ sĩ mà là bị Địch Phong ép. Địch Vân cố gắng kháng nghị rồi đó chứ nhưng Địch Phong đối với cuộc sống của Địch Vân chưa bao giờ lui bước. Địch Vân chỉ có thể thỏa hiệp, mang theo hai vệ sĩ làm dáng. Dù sao cũng hơn bị rất nhiều vệ sĩ len lén theo sau.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cho nên YY vô cùng thích thú.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: /(ㄒoㄒ)/ Hiện thực lại tàn khốc như một con dao nhọn hoắt!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Gái Shin đột nhiên trở nên triết lí như vầy, thật sự không quen lắm
Tịch Lạc Ninh cảm thấy Crayon Shin – chan quả thật là nhân tài, có thể đạt đến cảnh giới nói dối không chớp mắt, mặt không đỏ tim không đập, đáng khen làm sao, cẩu huyết làm sao, người như vậy không lăn lộn trong ngành giải trí thật sự quá phí phạm. Hơn nữa ngoại hình của Crayon Shin – chan khá đặc biệt. Giới giải trí hiện tại còn chưa tìm được một cậu nhóc cute nào đâu.
Tịch Lạc Ninh không có ý định mở công ty kinh doanh bằng không thật sự sẽ kéo Crayon Shin – chan đến công ty mình, còn có Suất Suất cũng rất được.
Tịch Lạc Ninh suy nghĩ miên man một mình, những người khác đã không đợi được.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Suất Suất, vợ cưng ngã xuống hố phưn rồi hả? Gọi điện thoại mà cũng lâu như vậy?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Suất Suất, phái cưng kéo ậu ta ra.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Kiên quyết thay người khác. Cậu ta mà vào không phải càng dễ làm chuyện đáng xấu hổ sao, như thế còn kéo dài thời gian hơn ấy.
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Không hổ là Thần Thám.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Các người đừng dùng ý nghĩ xấu xa này của mình để nghĩ về bọn tui.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Há
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Há tui cũng cười không phúc hậu theo chị dâu.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Không hổ là Suất thiếu nam. Quá trong sáng nha
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Há So với đóa hoa nào đó giả bộ trong sáng thì còn trong sáng hơn nữa.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Sờ cằm Vì Phong Lưu mặc niệm ba giây!
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Vì Phong Lưu mặc niệm ba giây +1
…
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Suất Suất, đàn ông mà nhịn thì sẽ hỏng đó
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Các người một đám đàn ông tinh trùng ngập não!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –||| Xem ra Suất Suất cũng không phải trong sáng như vẻ ngoài nhỉ, thật ra bên trong vô cùng vô cùng…
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Rất nghiêm túc gật đầu, chị dâu luôn luôn vô cùng sắc bén!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Người vô tội. Chị dâu nói đều là sự thật!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Biến. Chị dâu người chưa đến hai mươi tuổi đã ấy ấy, không có tư cách nói linh tinh.
…
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: –||| Phong Lưu thật sự nhặt được bảo vật rồi. Bây giờ cậu nhóc hai mươi tuổi sớm đã trải qua trăm trận rồi ý. Giống như Suất Suất không phải so với người giấy còn ít hơn sao?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: o()o Anh zai Thương Hải, anh nói lung tung. Em rõ ràng cũng thế mờ.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cũng vậy +1
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Chị dâu, các người tin hả?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vô cùng đau lòng. Các người hổng tin người ta.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Nhìn trời một góc 45 độ ưu thương. Muốn gán tội cho người khác!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: –||| Hoa Sen Nhi, mời cưng đi chết đi là vừa đừng ở đây khiến tui buồn nôn nữa.
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Ha ha, Hoa Sen Nhi, ngay cả người ủng hộ cưng nhất cũng phản bội cưng rồi.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tui muốn nhảy lầu. Các người đừng giữ tui lại, tuyệt đối đừng giữ tui nha….
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Bình tĩnh uống trà, không có ai điên mà đến giữ cưng đâu.
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Bình tĩnh ăn cái bánh quy. Hoa Sen Nhi tại sao cưng vẫn còn ở đây vậy?
…
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Các người bình tĩnh chút đi. Trong lúc chờ cậu ta nhảy xuống chúng ta từ từ ăn, từ từ nói chuyện, sau đó, chờ không được cậu ta nhảy thì làm sao bây giờ?
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Nghiêm túc gật đầu. Không thể để cậu ta còn tí ti cơ hội sống nào cả.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Phắc (‵o′) 凸. Các người một lũ khốn nạn không có lương tâm!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chồng chị dâu và chồng Thần Thám không có đây, chưa thỏa mãn tui không tính toán. Suất Suất lăn vào WC tìm Phong Lưu, tìm người nhà cậu ngay. Anh zai Thương Hải vì xem mắt mà đầu óc bị hỏng rồi nên bỏ qua, cuối cùng của cuối cùng, Gái Shin, mi muốn chết thì đi tìm chêt đi!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hử? Chưa thỏa mãn?
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Hử? Chưa thỏa mãn?
…
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Thần Thám, cưng đây muốn làm trò khỉ sao?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Đại khái là loại cảm giác bắt chước không giống ai đó nhỉ?
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Gật đầu. Thần Thám! Nghiêm túc nói cho cậu biết… Cậu không có chút khí thế nào như trên người chị dâu đâu! Hoàn toàn không chút uy hiếp nào!
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Phong Lưu sao còn chưa về vậy!!!
[Bang] [Từng Qua Thương Hải]: Tuyệt đối là lảng sang chuyện khác.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cậu ta đi cũng khá lâu rồi. Nghiêm trọng hoài nghi cậu ta đã ở đây nhìn lén.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Cảm thấy hình như chị dâu đoán đúng rồi.
…
Loanh quanh một vòng lớn, rốt cuộc lại trở về điểm ban đầu. Còn Phong Lưu liệu có phải đang nhìn lén hay không, Tịch Lạc Ninh không cách nào xác định, bởi vì Địch Vân đã về rồi.
Máy tính cũng không tắt, Tịch Lạc Ninh chạy thẳng ra ngoài tìm Địch Vân.
Sắc măt Địch Vân bình thường, nhìn không ra kết quả nói chuyện với Địch Phong. Trong lòng Tịch Lạc Ninh rất lo lắng nhưng không hỏi nên lời. Ai bảo Địch Vân ôm anh, đi thẳng về phía giường, căn bản không để anh có cơ hội nói chuyện.
Sau đó là ừm a ừm a trong đầu Tịch Lạc Ninh thoáng hiện lên một ý nghĩ, bọn họ làm nhiều như vậy, có thể hết tinh lực mà bỏ mạng không nhỉ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT