Công Tử Phong Lưu đại khái không nghĩ tới Tịch Lạc Ninh sẽ hỏi như thế, sửng sốt thật lâu mới trả lời.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Kết hôn.
Tịch Lạc Ninh ngừng lại, rất nhiều đồng chí cuối cùng vẫn thỏa hiệp xã hội, chọn kết hôn cùng một cô gái, sinh con đẻ cái. Không thể nói chọn lựa đó là không đúng. Chẳng qua điều này đối với người bạn trai của mình sẽ tổn thương vô cùng lớn. Không nghĩ tới bạn trai của Công Tử Phong Lưu cũng thuộc về số người thỏa hiệp kia.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Bọn tui là hàng xóm, đã biết nhau từ nhỏ. Từ khi học cấp ba đã ở cùng nhau, va va chạm chạm qua vài năm. Hắn không phải bẩm sinh, sau nhà hắn làm gắt quá, hắn liền quay về.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Tui không hề trách hắn.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Năm ngoái về nhà, thấy cậu nhóc nhà hắn, rất đáng yêu, còn gọi tôi là cha nuôi.
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: Đừng nói nữa. Chúng ta đi xoát chiến trường.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: O(∩∩)O Đều đã là quá khứ.
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: Ừ.
Qua hay chưa Tịch Lạc Ninh không biết, nhưng nhắc lại khẳng định không thoải mái. Là anh hỏi quá bốc đồng rồi.
Tịch Lạc Ninh lên kênh bang kêu gào, rủ những người cũng đang rảnh đi xoát chiến trường.
Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung giơ tay, Tịch Lạc Ninh do dự vài giây, lo lắng làm sao để có thể từ chối được.
Tịch Lạc Ninh biết rõ Công Tử Phong Lưu nói những chuyện cũ kia với anh, cũng không phải quan hệ giữa hai người quá thân, mà là vì đồng loại. Lại là bạn net, nói ra sẽ không xấu hổ.
Anh không biết tình cảm Công Tử Phong Lưu đối với Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung đã sâu đậm đến nhường nào, nhưng có thể để bọn họ ít tiếp xúc thì sẽ để ít tiếp xúc.
Công Tử Phong Lưu giống như hiểu suy nghĩ của anh, liền mật tới.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Không có chuyện gì đâu. Đều là anh em, Tiểu Sửu cũng không tệ mà.
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: Không gọi Suất Suất thiếu nam nữa sao?
Tịch Lạc Ninh vẫn có chút nghi ngờ lời nói của Công Tử Phong Lưu. Nhưng nếu cậu ấy đã nói thế, cũng không cần thiết cố tình đi vạch trần làm gì.
Tình cảm không thể nói muốn thu lại là sẽ thu được ngay. Anh cũng từng yêu đương, làm sao lại không hiểu chứ.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Vừa nghĩ cậu dịu dàng mà quay đầu cái đã giày xéo vết thương của tui. Cậu quá độc ác!
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: ^^
Tịch Lạc Ninh nói xong, đã kéo Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung vào đội.
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Cà Phê cùng Phong Lưu có mưu đồ bất chính gì mà bí mật thế? Vừa nói xong đã không thấy lên tiếng rồi?
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: È hèm, ghen sao?
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Biến. Tui là người hầu của đại thần, chịu trách nhiệm cưỡng chế di dời từng con ruồi có ý đồ bất chính với chị dâu.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Đá văng cưng. Anh cùng chị dâu là tình bạn vô cùng trong sáng. Tại sao vừa treo trên miệng cưng lại biến vị rồi. Mỏ quạ đen, quạ đen thối!
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Sờ cằm Hình như tui đã biết được chuyện không nên biết thì phải?
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hai người đều đi nhảy núi Vô Ảnh hết đi, lấy cái chết tạ tội hết đi! Chị dâu, vẫn là em thông minh nhất, làm sao mà heo như hai con lợn không biết giữ mồm giữ miệng kia chứ.
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Hự… chị dâu Cà Phê?
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Run Tiếu Tiếu!
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chị dâu có gì sai bảo? ^^
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Thì ra Tiếu Tiếu mới là một phúc hắc nhất che giấu giỏi nhất trong bang.
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: O (∩∩)O Tui đã nói sao Vũ Trụ có thể tìm một cô bé về làm vợ chứ. Hóa ra là Cà Phê giả danh ấy mà.
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –|||
Một lần nữa Tịch Lạc Ninh cảm thấy vì chơi nhiệm vụ vợ chồng, đặc biệt luyện thêm một acc nhân yêu là quyết định sai lầm cỡ nào chứ.
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Mãnh liệt yêu cầu chị dâu cấp phí bịt miệng!
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Tiếu Tiếu, mời nhìn ánh mắt khinh bỉ của tui!!! Bổ sung một câu. Phí bịt miệng V5. Chị dâu, người ta cũng muốn có phần nha!
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Gái Shin, cưng quá vô sỉ rồi! Chị dâu, thấy em tốt chưa nè. Cho nên cũng cho em một phần phí bịt miệng như bọn họ nha!
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Phong Lưu, sao cưng không quản chồng mình thế. Tại sao con người lại có thể vô sỉ đến nhường đó chứ?
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Mấy kẻ lật mặt tui thấy nhiều rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tui thấy có người lật mặt kinh tởm như vậy đó!
[Tổ đội] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Là các cưng quá vô sỉ. Mới để tui có cơ hội đè đầu chớ.
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –||| Coi thường nhóc.
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Phong Lưu, Suất Suất thiếu nam nhà cưng điên rồi, sao còn chưa kéo về chớ?
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Không thấy ông đang bị một đống quái thèm nhõ dãi sao? (╰╯)
Tịch Lạc Ninh đoán chừng Công Tử Phong Lưu không biết nói lại như thế nào. Chỉ cần Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung nói chuyện thì Phong Lưu nếu không cần lên tiếng tuyệt sẽ không phí lời.
Tịch Lạc Ninh có chút im lặng. Công Tử Phong Lưu nói nghe hay lắm ấy. Anh cho rằng Công Tử Phong Lưu thật sự đã bình ổn tâm trạng rồi, có thể lạnh nhạt đối mặt với Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung rồi. Thế nhưng, dựa theo tình hình này thật sự không nên tin tưởng cậu ấy.
Rốt cuộc yêu sâu đậm như thế nào mới có thể khiến Công Tử Phong Lưu động kinh trở nên ngoan ngoãn như vậy chứ? Tịch Lạc Ninh cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Mặc kệ là thế nào, Tịch Lạc Ninh vẫn cố ý dẫn thêm một đám quái nữa đến, để bọn Shin-chan hoàn toàn không có thời gian trống đánh chữ nói chuyện phiếm, tạo cơ hội giảm xóc cho bọn họ.
Bốn người thật vất vả cuối cùng cũng diệt được hết đám quái. Công Tử Phong Lưu một mực không nhúc nhích cuối cùng đã động đậy.
Vốn ban đầu còn chạy vòng quanh mấy người hai vòng, sau đó vô cùng kinh ngạc nói.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Quái đâu rồi?
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Lần đầu tiên xoát chiến trường, xoát đến quái không kịp ra lượt mới –!
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Cũng vẫn chỉ cần bốn người, phải chụp màn hình lại kỷ niệm mới được! Phong Lưu, cậu vừa chết ở chỗ nào vậy? Không biết chồng mình vừa bắt nạt bọn tui sao?
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: o ()o nãy bà xã vừa tới kiểm tra.
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: …
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: …
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: …
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Cậu có bà xã sao? Tui biểu thị bản thân vô cùng khiếp sợ.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: (@ @)
Tịch Lạc Ninh câm lặng luôn.
Bình thường nhìn Công Tử Phong Lưu rất giỏi bà tám, không nghĩ tới cậu ấy nói láo không có trình độ như vậy.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Hê hê, thực tế là đi gặp anh Cường. Nhưng sợ bị mọi người gọt đầu nên không dám nói thật.
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: Cậu cho là tôi sẽ tin hả?
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Không biết.
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: –! Biết không. Nó thật sự là lãng phí trí thông minh vốn đã không cao của cậu rồi.
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Như vậy mới có thể tranh thủ sự đồng tình của cậu mà. Cho tui phí bịt miệng nhiều nhiều chút nhá, thuận tiện cũng đem của bọn họ cho tui nhá.
[Mật] Bạn nói với [Công Tử Phong Lưu]: –! Nằm mơ đi nhá!
Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung không biết có phát hiện bất thường của Công Tử Phong Lưu hay không. Dù sao thì cậu ta cũng chưa nói gì cả. Chẳng qua về sau khi quái ra lượt mới, cậu ta đánh vô cùng hung hãn, hoàn toàn để thợ săn cùng chiến sĩ chơi dài, còn mình vẫn luôn vật lộn giữa đám quái. Tiếu Nhi Bất Ngữ đi theo phía sau cậu ta tăng máu cũng thiếu chút chuột rút tay luôn.
Bọn Tịch Lạc Ninh chỉ việc đi theo phía sau thu thập tàn cuộc.
Tịch Lạc Ninh quen đánh quái ở chiến trường sơ cấp, vẫn nghĩ quái ở chiến trường cao cấp sẽ khó đánh hơn. Mặc dù kinh nghiệm nhiều hơn, nhưng anh nếu tránh được thì vẫn tránh.
Hôm nay mới phát hiện quái ở chiến trường cao cấp thật sự đánh rất thích.
Sau khi có Công Tử Phong Lưu cùng đánh, giết quái còn nhanh hơn nữa.
Shin-chan cùng Tiếu Nhi Bất Ngữ chắc cũng phát hiện quan hệ giữa hai người Công Tử Phong Lưu có gì đó, nên chẳng mấy khi không nói lung tung. Chỉ nói linh tinh chờ quái ra đợt mới.
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Lần đầu tiên phát hiện quái ở chiến trường đánh thích như vậy, kinh nghiệm cứ từ từ tăng lên thôi.
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Vặn eo Không mấy nữa thì max level rồi. Thật buồn phiền. Sau này max level rồi làm sao chơi vui đây?
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Chắc trò chơi sẽ tăng cấp lên!
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Không vội. Chờ tui nghỉ ngơi đủ rồi hãy tăng thêm cấp
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Tăng cấp là thứ yếu. Lúc nào mở bang chiến mới quan trọng nè. Sớm không thể chờ để cùng bọn Ngạo Kiều đánh một trận sảng khoái rồi.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Giờ mới biết Gái Shin yêu Hoa Nguyệt Dạ như vậy đó nha.
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Biế
n. Thương nó không phải cậu hả?
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Yêu bình thường thôi ^^
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin-chan]: Thế mà dám thừa nhận!!!
[Tổ đội] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Gái Shin bị cái khỉ gì nhập vào người rồi!
[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Gọi GM gọi GM gọi GM
[Loa] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tôi muốn báo cáo, quái ra đợt mới quá chậm.
Hai cái loa phát ra, trong đội nhất thời yên tĩnh.