CHƯƠNG 49

Ngày kế, Tiếu Mạch là bị người từ trên giường lôi kéo, mạnh mẽ cấp tỉnh lại. Ai nha? Sáng sớm chạy tới nhiễu giấc mộng của người khác. Tiếu Mạch cảm thấy bực bội, nhu nhu cặp mắt nhập nhèm buồn ngủ chậm rãi mở ra, nhìn đến trong phòng đã có  nhiều  người mà hắn không biết.

“Ngươi là ai? Nhưng lại lớn gan như vậy dám can đảm ngủ trên long sàn của hoàng thượng! Ngươi là vào bằng cách nào, có mục đích gì? Nói!” Lam phi tức giận chất vấn  Tiếu Mạch. Sáng sớm, Ly Nhật Diệu không dùng bữa sáng liền rời đi, vì thế Lam phi liền mang theo chử chúc nghe nói là nàng tự tay làm đến Diệu Hoa điện, hy vọng chờ sau khi Ly Nhật Diệu trở về cùng hắn dùng, không dự đoán được vừa vào cửa lại gặp Tiếu Mạch đang ngủ ở trên giường của Ly Nhật Diệu, nhất thời kinh ngạc cùng tức giận không thôi.

Có cái gì không đúng sao không? Ta trước kia cũng thường ở nơi này cùng phụ hoàng qua đêm a! Tiếu Mạch kỳ quái, mới vừa tỉnh ngủ còn không phải thực thanh tỉnh, hắn hoàn toàn đã quên chính mình đã rời cung gần một năm, mà những người trước mắt này cũng chưa từng gặp qua hắn. Nàng là ai? Đẹp quá! Cho dù cùng phụ hoàng đứng chung một chỗ cũng sẽ không kém cỏi. Nhìn thấy Lam phi có đôi lam mâu giống với chính mình, Tiếu Mạch sợ hãi than, chưa thông báo liền có thể vào Diệu Hoa điện, nói vậy nàng thực chịu sủng ái của Ly Nhật Diệu, kia hoàng hậu sẽ rất khó xử đi! Nghĩ đến nữ nhân ôn nhu kia, Tiếu Mạch có chút buồn bực Ly Nhật Diệu lạm tình, tuy rằng đã sớm biết hậu cung của hắn phi tần không biết có bao nhiêu.

“Lớn mật! Bản phi bảo ngươi nói ngươi cũng dám không nhìn? !” Gặp Tiếu Mạch chẳng những không đáp lời ngược lại còn tại nơi này như đi vào cõi thần tiên, Lam phi khí cực gầm lên. Thiếu niên này lai lịch không rõ, nói không chừng là thích khách muốn đối hoàng thượng bất lợi. Lam phi thầm nghĩ, hơn nữa hắn thế nhưng còn dám ngủ ở trên giường hoàng thượng, rõ ràng là miệt thị hoàng thượng, phải biết rằng ngay cả bản nương nương cũng không dám ngủ ở trên đó.”Nói! Ngươi là muốn tới ám sát hoàng thượng phải không, là ai phái ngươi tới ?”

Ta! Thích khách? ! Tiếu Mạch trừng lớn  mắt, điều này sao có thể? Nàng cũng không ngẫm lại, ta nếu là thích khách không nhìn thấy phụ hoàng chẳng những không rời đi, còn có thể ngủ thẳng trên giường phụ hoàng !”Ta không phải thích khách, cũng không có người nào phái ta đến.” Tiếu Mạch nói.

“Không phải thích khách, không phải thích khách như thế nào lại chạy đến tẩm cung của hoàng thượng.” Lam phi nhận định Tiếu Mạch cho dù không phải thích khách, cũng tất có mưu đồ.

“Vì cái, sao. . .” Nghĩ đến cái ý niệm rồi hành động ngây thơ trong đầu, mặt Tiếu Mạch biến thành đỏ bừng nói không nên lời.

“Hừ! Như thế nào không có cách nào khác nói đi! Còn nói không phải thích khách, người tới đem  thích khách này bắt lại cho ta!” Lam phi hạ lệnh.

“Uy! Ta nói ta không phải thích khách, ta là. . .” Xem thị vệ vọt vào phòng, Tiếu Mạch không khỏi có chút nóng nảy, lúc này. . . . . .

“Hoàng Thượng giá lâm!”

“A! Hoàng thượng tới!” Lam phi cả kinh nói vẻ mặt vui sướng, lập tức đem Tiếu Mạch quăng đến sau đầu, phô ra tư thái xinh đẹp nhất của bản thân nghênh đón Ly Nhật Diệu.”Nô tì tham kiến hoàng thượng!”

“Ái phi không cần đa lễ!” Ly Nhật Diệu tiến lên nâng Lam phi dậy, Lam phi là người phi tử thứ hai sau hoàng hậu được may mắn chịu đãi ngộ này.”Đã xảy ra chuyện gì, trẫm từ rất xa chợt nghe đến thanh âm của ngươi !” Ly Nhật Diệu ôn nhu hỏi.

“Khởi bẩm hoàng thượng nô tì phát hiện  một tên thích khách, đang muốn đưa hắn bắt giao cho hoàng thượng xử trí.” Lam phi hướng Ly Nhật Diệu tranh công.

“Thích khách?!” Ly Nhật Diệu kinh ngạc, theo ánh mắt của Lam phi nhìn qua, đến khi thấy rõ người ngồi ở trên long sàn Ly Nhật Diệu ngây dại.

“Hoàng thượng, đó là thích khách nô tì phát hiện, người xem phải xử trí hắn như thế nào ?” Lam phi hỏi.

Lam phi nói gì đó Ly Nhật Diệu căn bản không hề nghe thấy, từ lúc nhìn thấy Tiếu Mạch tâm thần hắn đều đã bị thiên hạ ngồi ở trên giường hấp dẫn.”Tiểu gia hỏa!” Xác định chính mình không phải đang nằm mơ, mà là Tiếu Mạch rõ ràng xuất hiện ở trước mắt, Ly Nhật Diệu một phen đẩy Lam phi ra không nhìn đến sự kinh ngạc của Lam phi cùng mọi người, vọt tới bên giường nâng mặt Tiếu Mạch lên, ánh mắt không hề di chuyển nhìn hắn, sợ bỏ qua một chút biểu tình của Tiếu Mạch.

“Tiểu. . . . . . gia!” Giống phải xác định lại, Ly Nhật Diệu lại gọi.

“Là ta phụ hoàng, ta đã trở về!” Tiếu Mạch trả lời, dâng tặng Ly Nhật Diệu một nụ cười sáng lạn.

“Hoàng Thượng, hắn là hoàng tử sao không? Nô tì như thế nào chưa gặp qua a!” Không cam lòng sự chú ý của Ly Nhật Diệu bị Tiếu Mạch cướp đi, Lam phi cười tiến lên hỏi.

“Hoàng tử?!” Lời này của Lam phi khiến Ly Nhật Diệu hờn giận nhăn lại mi, hoàng tử làm sao có thể so sánh được với tiểu gia hỏa của trẫm.”Lam phi, đã hết chuyện của ngươi, ngươi có thể trở về.” Ly Nhật Diệu nói, ngữ khí lạnh lẽo hoàn toàn trái ngược với vừa rồi tựa như hai người khác nhau.

“Hoàng thượng!” Lam phi kinh ngạc ngây ngẩn cả người, nàng từ lúc tiến cung liền đã được Ly Nhật Diệu quá mức sủng ái, trong lúc nhất thời căn bản không thể nhận Ly Nhật Diệu đột nhiên lạnh lùng như vậy.”Hoàng thượng ” không tin Ly Nhật Diệu sẽ như vậy đối đãi chính mình, Lam phi tiến lên ôm lấy cánh tay Ly Nhật Diệu làm nũng giống như bình thường, ai ngờ lại bị Ly Nhật Diệu một phen đẩy ra suýt nữa té ngã.

“Trẫm bảo ngươi đi xuống không có nghe thấy sao không?” Ngữ khí lạnh lẽo của Ly Nhật Diệu lại thêm một tia tức giận. Sủng ái Lam phi bất quá là bởi vì nàng có cặp mắt giống với Tiếu Mạch, dung túng nàng tùy hứng, nuông chiều nàng cũng là bởi vì cặp mắt kia, chỉ cần ánh mắt của Lam phi là màu lam, chỉ cần nàng không giết người, phóng hỏa, nàng làm hết thảy, Ly Nhật Diệu đều tận khả năng bao dung, nhưng điều kiện tiên quyết là Tiếu Mạch không ở. Đồ dỏm mặc kệ có hoàn mỹ bao nhiêu, nhưng là nếu cùng chính phẩm đặt ở cùng nhau, chỉ cần phụ trợ thì nó cũng sẽ ti tiện không chịu nổi.

“Hoàng nô tì biết, nô tì cáo lui!” Gặp Ly Nhật Diệu thật sự tức giận , Lam phi không muốn nhưng cũng không thể không rời đi. Lúc gần đi Lam phi còn hung hăng trừng mắt một cái, tuy rằng biết Tiếu Mạch là đứa con của Ly Nhật Diệu, nhưng Lam phi rõ ràng hơn chính là Tiếu Mạch đã làm cho Ly Nhật Diệu đối với nàng lạnh lùng như vậy.

Này tự nhiên không thể tránh được ánh mắt của Ly Nhật Diệu, còn nói đến lúc trước Lam phi thế nhưng đem Tiếu Mạch trở thành thích khách, ánh mắt Ly Nhật Diệu để hiện lên một mạt quang mang đen tối không rõ ý nghĩa.”Từ nay về sau trừ bỏ ngũ hoàng tử, bất luận kẻ nào muốn vào Diệu Hoa điện đều phải được trẫm đồng ý!”

Như mi: ai bắt đầu cho chuỗi ngày xui xẻo của Lam phi rùi ah thú thật thì ta cũng không thích bà phi này cho lắm chọc ai không chọc lại chọc phải bảo bối Mạch Mạch của Diệu Diệu làm chi, mà đọc xong chương này thấy anh Diệu đúng là hai mặt nha

Cuối cùng cũng thi xong rùi thở phào nhẹ nhõm Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play