Lâm Phàm thức dậy khi mặt trời đã lên cao. Mở mắt nhìn trong ổ nhỏ của mình, hắn thấy được quả trứng Larvitar đang dính đầy nước miếng của mình. Lâm Phàm vô ý thức sờ lên miệng của mình với suy nghĩ.
“Sao răng đau quá, không lẽ đêm qua gặm trứng vì quá đói”.
Không kịp suy nghĩ thêm, hắn vùng dậy. Thu thập mọi thứ cất kỹ trong hang. Ăn tạm chút quả dại coi đó làm bữa sáng, vì bụng đang quá đói rồi.
Sau đó Lâm Phàm tức tốc phóng ra ngoài, với hi vọng cải thiện chất lượng bữa ăn. Vì hắn sợ, sợ mỗi đêm đều sẽ bị đói đến độ phải gặm trứng. Vì an toàn của hàm răng suy nghĩ, hắn không thể không ra ngoài kiếm ăn.
Bụng đói mỗi đêm còn chịu được, nhưng Lâm Phàm sợ hàm răng của mình không chịu nổi thương tổn khi mỗi đêm đều "cạp đá” dạng này. Như vậy không biết hàm răng của hắn là dùng được bao lâu sẽ bị bào mòn.
Khi đó nhìn thấy hắn người ta sẽ cười chỉ vào mặt hắn mà gọi "Lâm Sún" chứ không phải là Lâm Phàm. Chỉ tưởng tượng mình cười một cái, những lỗ đen vô tận hiện ra, Lâm Phàm lập tức có thêm động lực kiếm ăn.
Dù cho ở đây không có một bóng người và không ai biết hắn đi nữa cũng là không được.
Đây là nhan sắc của bản thân vấn đề, không thể lơ là và coi thường được.
Lâm Phàm đi xung quanh hang động của mình phạm vi. Hắn luôn giữ khoảng cách tầm 500 - 700m xung quanh hang, chứ không dám đi quá xa, vì sợ thú dữ. Đi đến đâu hắn cũng để lại kí hiệu bằng dây chỉ, vì sợ bị lạc trong rừng.
Còn chỉ ở đâu ra? Thì là ở những chiếc túi nhỏ bị hỏng của đội Rocket, hắn đem chúng tháo ra và nối lại, làm thành dây dài.
Bản năng sinh tồn của con người luôn dạy chúng ta những điều cần thiết để thích nghi với cuộc sống khắc nghiệt và đầy rẫy những nguy hiểm nơi hoang dã quả không sai...
Đi đến giữa trưa vừa mệt, vừa đói, lại khát nước. Lâm Phàm dừng lại nghỉ ngơi dưới một gốc cây lớn, hắn lục lọi trong ba lô lấy ra túi thức ăn dạng lỏng của đội Rocket và bắt đầu ăn một cách ngấu nghiến, ngon lành.
Nhưng thứ thức ăn dạng lỏng này lại không làm cho Lâm Phàm hết khát, ngược lại càng làm cho hắn cảm giác khát nước hơn.
Cảm giác khát đến khó chịu làm cho Lâm Phàm không muốn nghỉ ngơi, xách lên balo hắn tiếp tục đi tìm kiếm xung quanh. Nhưng lần này hắn vểnh tai lên nghe ngóng mà không phải chỉ dùng thị giác đi tìm kiếm.
Bởi hắn cần tìm là nguồn nước và muốn tìm được nguồn nước, cách tốt nhất đó là nghe ngóng thanh âm nước chảy. Đi không được bao xa, đột nhiên Lâm Phàm lắng tai nghe và hắn phát hiện có tiếng thác nước ở gần đó.
Mừng như vớ được vàng khi "đang cơn khát nước gặp ông đái đường", Lâm Phàm hùng hục chạy về nơi thanh âm phát ra.
Tuy chạy vội về phía nguồn nước, nhưng hắn cũng không quên để lại kí hiệu để tìm đường về và cẩn thận đánh giá xung quanh phòng hờ nguy hiểm ập đến.
Đi khoảng 200m đường rừng nữa, xuất hiện trước mắt Lâm Phàm là một thác nước cao tới 60-70m, dưới chân thác nước là một vùng hồ lớn, nhìn độ hùng vĩ của ngọn thác, có vẻ đây là vùng hạ lưu của một con sông.
Đánh giá xong thác nước, Lâm Phàm bắt đầu đánh giá xung quanh cảnh vật và hệ sinh thái nơi đây.
Hắn thấy được trên bờ hồ tập hợp nhiều loại Pokemon hệ Water như Poliwag, Lombre,...
Nhưng chủ yếu nhất vẫn là nhẹ nhàng du đãng ở giữa hồ, lộ ra đầu lâu và một chiếc vương miện màu vàng trên lưng, Magikarp bầy, chúng du đãng trong hồ với đôi mắt ngốc trệ.
Hầu như ở nơi nào có nước đều có Magikarp loại này Pokemon, cho nên Lâm Phàm cũng không cảm thấy có gì bất ngờ hay hiếm lạ.
" Không hổ danh là Pokemon thông thường nhất trong thế giới Pokemon. Ngoài chỉ số chiến đấu bằng 0 thì Magikarp còn được biết đến với chỉ số IQ không phân thắng bại với chỉ số chiến đấu của mình." Nhìn ngốc trệ Magikarp đám, Lâm Phàm cảm thán.
Nhưng không vì thế mà Lâm Phàm khinh thường và nghênh ngang đi đến trêu chọc đám này Magikarp. Vì tiến hóa hình của Magikarp là Gyarados là loại Pokemon nổi tiếng hung tàn và sức chiến đấu không thua gì chuẩn thần Pokemon.
Mà ở nơi này, có đại lượng Magikarp sinh sống, hơn nữa gần đó còn có một thác nước đồ sộ thế kia, làm sao tránh khỏi trường hợp "cá chép vượt long môn" và "cá chép hóa rồng" dạng này tình huống.
Như vậy khả năng cao là chắc chắn trong hồ sẽ có Gyarados loại này Pokemon.
Với một tên tân binh không có nổi một con Pokemon trong tay và sức chiến đấu ngang ngửa với Magikarp như Lâm Phàm, thì cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám tới gần khi đã xác định được trong hồ có tỉ lệ cực cao sinh sống Gyarados.
Bởi đơn giản thôi, hắn không muốn làm mồi cho thuồng luồng...
Cho nên, khi không chắc chắn có hay không có nguy hiểm tiềm ẩn đang chờ mình, vì vậy Lâm Phàm quyết định đi đường vòng cho an toàn. Mạng nhỏ an toàn mới là quan trọng.
Vạch ra những lùm cây, bụi cỏ ven hồ, men theo khu rừng ẩn núp bên cạnh, Lâm Phàm bắt đầu tìm kiếm những khe nước nhỏ.
Tìm kiếm khá lâu, cuối cùng Lâm Phàm cũng tìm được một chỗ nước lặng để cho hắn có thể đập tan cơn khát.
Đó là một chỗ lạch nước nhỏ chảy từ hồ vào trong rừng cây, nơi đây ẩn chứa lấy một ao nước. Ao nước núp sau những lùm cỏ cao, chia cắt hoàn toàn với hồ nước ngoài kia.
Nhìn thì nhỏ, nhưng đối với hiện tại Lâm Phàm hình thể thì ao nước này đủ lớn với đường kính khoảng 25-30m.
Xung quanh ao cỏ non mọc khá ngắn và không có dấu chân, chứng tỏ Pokemon là không hề lui tới đây uống nước. Chứng tỏ nơi đây là an toàn.
Nhìn xung quanh, Lâm Phàm phát hiện ở cạnh ao nước có một khối đá khá bằng phẳng thuận tiện cho việc múc nước.
Lâm Phàm vội vã chạy đến đó, không kịp chờ đợi, hắn nằm xuống hòn đá, vươn tay múc nước lên và bắt đầu ừng ực ừng ực từng ngụm lớn uống. Đang uống nước bỗng nhiên hòn đá dưới chân Lâm Phàm rung lên.
Điều này khiến Lâm Phàm giật mình tí sắc, vội vã bật dậy, hắn đánh giá xung quanh cảnh vật để tìm kiếm nguy hiểm phát ra nơi, nhưng không hề có động tĩnh, khu rừng vẫn chìm trong yên lặng.
“ Quái lạ, không có hiện tượng của một con thú lớn xuất hiện, cây cối quanh ao vẫn tĩnh lặng tại sao hòn đá lại rung động? Tại sao ta lại cảm giác rung động như động đất như vậy? ”
Đánh giá xong không có gì bất thường, nhưng rõ ràng hắn cảm nhận được toàn thân rung động, điều này khiến Lâm Phàm cảm thấy kì quái
Trong lúc Lâm Phàm đang mải suy nghĩ, thì tảng đá lại rung lên một lần nữa, kèm theo chỗ Lâm Phàm uống nước mặt nước cũng đang rung động, đứng không vững Lâm Phàm, tí lộn cổ xuống ao.
May mắn hắn nhanh tay ôm được hòn đá và điều này cũng đủ để làm cho Lâm Phàm thấy được mặt nước rung động, với những gợn sóng lăn tăn một màn.
Đến đây thì có là ngu ngốc Lâm Phàm cũng phải biết được, lí do làm cho tảng đá rung động là do ở dưới nước có thứ gì đó gây ra.
Vội vàng nhảy ra khỏi khối đá, hắn tức tốc chạy đến một chỗ không xa bên bờ ao, nơi có thể cúi thấp người xuống, đủ để nhìn thấy dưới mặt nước tình huống.
Hít thật sâu, lấy hơi đầy cuống phổi, Lâm Phàm nín thở và cúi đầu xuống nước để tìm hiểu nguyên nhân bên dưới. Và điều nhìn thấy khiến Lâm Phàm cảm thấy rất bất ngờ....
Dưới nước không có một sinh vật nào cư trú, hay sinh sống ở đây, nơi này như một ao nước bị lãng quên ngoài một dị loại. Đó là 1 con Magikarp, hay đúng hơn là một con Shiny Magikarp.
Bởi khác với những con Magikarp khác là màu đỏ tươi, con Magikarp này lại có màu đen tuyền. Một màu đen bóng nhẫy, chứ không phải một màu đen của hắc ám, âm trầm loại kia.
Nhìn đến đây sau Lâm Phàm đã sớm kinh ngạc không nói lên lời. Cũng đúng, đầu đang ở dưới nước, hắn có thể nói lên lời thì hắn đã sớm thành thần...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT