" Đừng đá!... Đừng đá mông ta!... Quân tử động khẩu không động thủ, hơn nữa ngài dù gì cũng là lão quân tử, có gì chúng ta có thể từ từ nói mà."

Mông chịu một cước từ đệ tam, Lâm Phàm liền tiếp tục giả chết.

Nhưng cũng không như Lâm Phàm nghĩ, đây là đệ tam đang thử xem hắn có ngất thật hay không, mà đây là đệ tam thật muốn đánh hắn.

Thế là một loạt cú sút theo sau mà đến với cước lực ngày một tăng cường.

Khi thấy trận này quyền cước không có dấu hiệu dừng lại, đặc biệt uy lực là ngày một tăng lớn và dần tăng đến độ hắn thật đau, Lâm Phàm liền không tiếp tục giả chết được rồi.

Do đó mới có hiện tại hình ảnh, Lâm Phàm ôm mông khắp phòng chạy loạn, một bên trốn, một bên hô đệ tam ngừng tay.

Còn đệ tam thì tiếp tục truy, một bên cảm tính là vì giận, còn một bên lý tính là vì muốn triệt để kiểm tra Lâm Phàm.

" Tiểu tử thối, vậy mà dám bảo ta lão quân tử, ngươi là đang chửi ta già sao? Hơn nữa còn dám trước mặt ta làm trò mèo, hôm nay ta phải đánh đến khi ngươi chịu thành thật mới thôi!"

Mồm thì nói lời hung ác, nhưng thật trong lòng lại vui vẻ bởi những gì mà Lâm Phàm biểu hiện ra.

" Tiểu tử này tính tình cũng là sáng sủa, không phải thuộc về âm u loại kia. Có loại này tính tình, trừ khi gặp phải biến cố lớn, nếu không chắc chắn không thể làm được ác nhân."

Bằng chứng là cách hành xử và nói chuyện của Lâm Phàm nãy giờ.

" Thân thể sức mạnh là cũng không kém, hơn nữa còn rất chịu đánh. Hơn nữa hồi phục tốc độ cũng nhanh đến kỳ quái. Bị kiếm đâm xuyên mà sau hai ngày đã nhảy nhót tưng bừng như thế này đây."

Bằng chứng là bị đệ tam đạp nhiều cước như vậy, Lâm Phàm vẫn nằm im chịu qua, miệng không rên, mặt không đổi sắc.

" Thân pháp này, độ nhạy bén này, khả năng đọc tình huống và phản ứng lực này... tất cả đều rất hoàn hảo!"

Bằng chứng là Lâm Phàm chạy rất nhanh, hơn nữa còn như cách trạch như vậy trơn trượt, khiến đệ tam không bắt được hắn. Mặc dù đây là đệ tam không thật dùng toàn lực đem hắn túm đến nguyên nhân.

Nhưng quan trọng hơn là mỗi lần đệ tam dùng sức đuổi tới và định tung cước đá Lâm Phàm thì hắn như có mắt đằng sau vậy, sớm đoán được và thành công né tránh dù cho là đang cắm đầu chạy.

Đây cũng không phải là tinh thần lực, đây chỉ đơn giản là bản năng của Lâm Phàm cảm ứng được nguy hiểm, cho nên sớm báo hiệu và hắn chỉ cần làm ra né đòn động tác mà thôi.

Dù sao từ đầu đã sớm biết là đánh không lại nên chỉ có thể chạy.

Nhưng khiến Lâm Phàm buồn bực là, hắn không chạy được ra khỏi căn phòng này, bởi mỗi lần như vậy, đệ tam liền chơi xấu, sử dụng sức mạnh chặn lại hắn, cưỡng ép hắn lưu lại nơi này.

Hơn nữa dù hắn có nói gì đệ tam cũng không có dấu hiệu dừng lại thương lượng.

Thấy chơi không có ý nghĩa, chạy không thoát, Lâm Phàm liền không chơi. Hơn nữa mông liên tục bị sút khiến hắn thật bực " không được, ít nhất phải tìm lại chút mặt mũi rồi nói sau!"

" LÃO ĐẦU! ĐỪNG ÉP NGƯỜI QUÁ ĐÁNG!"

Lâm Phàm đột ngột dừng lại và hét lớn. Quả nhiên đệ tam bị sững sờ tại nguyên chỗ. Itachi cũng là sửng sốt nhìn về phía "nộ hống" Lâm Phàm.

"Nhóc con, ngươi vừa mới nói gì?"

Thấy đệ tam dần dần hiện lên nguy hiểm vẻ mặt, hắn biết lúc này làm hùng hài tử cái mông nhất định là sẽ chịu tội.

Cho nên Lâm Phàm uy phong nói diệt liền diệt, diệt không còn chút gì, thay vào đó là một bộ cười hì hì vẻ mặt.

" Ta vừa gọi đệ tam lão nhân gia ngài đừng chỉ đánh ta mông, dù sao trên người ta còn nhiều bộ vị như vậy... nhưng trước đó... chúng ta... Oái oái...đừng đánh. Ta sai, ta không nên gọi ngài là lão đầu... vì ngài chưa già đến mức đó."

Sự thật là như vậy! Thời điểm này đệ tam cũng chưa già đến mức như trong anime.

"Ta liền gọi ngài tiểu lão đầu vậy... đừng đánh mặt... ta nói ngươi là nghe không hiểu sao tiểu lão đầu... đừng đánh vào mặt ta...Aaaa... "

Nhìn "hung hăng" đệ tam ra sức đánh, lại nhìn "càn quấy" Lâm Phàm ra sức chửi, Itachi chỉ biết đứng đó ngơ ngác nhìn.

.....

Một hồi lâu sau!

Lâm Phàm khúm núm đứng, mắt nhỏ ti hí nhìn đệ tam. Bờ môi sưng nhô lên ủy khuất và tràn đầy tính khiêu gợi.

Đừng hiểu nhầm, hắn không phải híp mắt sắc mị mị nhìn đệ tam, mà đơn giản là thân mật tiếp xúc với quyền đầu của đối phương nên mặt mới sưng húp lại và thành bộ dạng như vậy mà thôi.

Nhìn bộ dạng này của Lâm Phàm, đệ tam rất muốn chỉ thẳng mặt hắn và cười ha hả.

Nhưng tố chất của một Hokage không cho phép hắn làm như vậy, cho nên chỉ có thể cười thầm. Còn Itachi đã sớm cười khục khục khi thấy bộ dạng này của Lâm Phàm.

" Cầm lấy! Mau mau đưa chakra rót vào đi!"

Thật sự suýt chút nữa không nhịn nổi cười, đệ tam quay mặt qua một bên, đưa cho Lâm Phàm tờ giấy thử kia.

Lâm Phàm lần này là học được thành thật, dù sao cũng là "được" người giáo huấn qua. Cho nên không nói hai lời, cầm lấy giấy thử, đem chakra rót vào.

Itachi tập trung, nghiêm túc đi xem, bởi hắn đối với vấn đề này là thật quan tâm và tò mò.

Quan tâm đến mức độ có thể bỏ qua ngoại hình gây cười của Lâm Phàm đi tỉ mỉ quan sát những biến đổi của tờ giấy thử (nếu có).

Làm xong, tâm lí của Lâm Phàm có chút thấp thỏm lo âu, bởi chính hắn cũng không biết là chakra của bản thân đã mang thuộc tính của đám thần thú hay chưa? Nếu mang rồi thì bị phát hiện sau hắn sẽ nhận dạng gì đối đãi từ đệ tam và làng Lá?

Đáp án cho câu hỏi đầu tiên lập tức liền có, bởi tờ giấy lập tức biến thành màu trắng bạc nhan sắc và hiện lên ánh kim nhan sắc.

" Trường hợp gì?"

Lấy đệ tam kiến thức cũng chưa từng gặp qua trường hợp giấy thử xuất hiện dạng này trạng thái.

Cũng dễ hiểu thôi khi theo quan niệm của nơi này, thế giới chỉ gồm có năm loại độn thuật chính bao gồm: Thổ- Thủy- Hỏa- Phong- Lôi.

Đó cũng là năm loại nguyên tố chính, từ đó mới diễn sinh ra các loại độn khác. Ví dụ Hỏa-Thổ tạo thành dung độn (Yoton); Phong-Thủy tạo thành băng độn (Hyoton); Thổ- Thủy tạo thành mộc độn (Mokuton)...

Không giống với định luật ngũ hành: bao gồm Kim- Mộc- Thủy- Hỏa- Thổ, cho nên không xác định được kim thuộc tính chakra là thứ gì.

Và trong thế giới này, những thứ không được xác định như vậy thường được quy kết thành huyết kế giới hạn.

Hiện tại đệ tam cũng chính là nghĩ như vậy!

" Một loại huyết kế giới hạn mới sao? Nhìn có chút giống sắt thép nhan sắc. Kim thuộc tính huyết kế giới hạn."

Làm người uyên bác, đệ tam lập tức định nghĩa được cho thứ này.

Trong đầu đệ tam cũng hồi tưởng lại chuyện xảy đêm hôm đó trong phòng của Lâm Phàm. Dừng lại ở cái lúc cả cánh tay của Lâm Phàm được bao phủ bởi ánh sáng trắng.

Phải! Tối hôm đó chính đệ tam đã dùng phương thức đó để đến "gặp mặt" Lâm Phàm.

Đồng thời nhớ đó mà đệ tam cũng thành công diễn giải, tự động bổ não rằng thứ sức mạnh mà Lâm Phàm sở hữu và biểu hiện ra đó là huyết kế giới hạn: Kim Độn!

Trong lúc mà đệ tam không chú ý vì còn bận cho bản thân bổ não, thì giấy thử trên nay Lâm Phàm một lần nữa biến đổi.

Khi mà tờ giấy đột nhiên nhũn ra, mang theo ẩm ướt dáng vẻ. Rồi trên đó rất nhanh mọc ra một ngọn cỏ.

Thấy tình cảnh này, nhân lúc đệ tam đang không chú ý, Lâm Phàm lập tức đem tờ giấy vò nát trong tay.

Động tác của hắn nhanh nhưng cũng không thể gạt được ánh mắt nhìn chằm chằm nãy giờ của Itachi.

Lúc này Itachi bày ra chấn kinh biểu lộ nhìn Lâm Phàm " không ngờ ngoài một loại thuộc tính chakra không biết tên, Lâm Phàm còn có mộc thuộc tính chakra."

Hơn nữa qua hành động kì quái của Lâm Phàm, thông minh như Itachi lập tức nhìn ra Lâm Phàm đã sớm biết tình huống của bản thân. Che dấu chính là khẳng định.

Lâm Phàm chắc chắn sở hữu huyết kế giới hạn: Mộc độn!

Đó là do Itachi chưa từng gặp qua Mộc độn, nếu hắn gặp qua rồi hắn sẽ thấy ở đây có đôi chút khác biệt.

Mộc thuộc tính chakra tạo ra thường sẽ là gỗ hình thức chiếm đa số, tỉ như cành cây, nhánh cây,... rất ít tạo ra hoa cỏ.

Chỉ có Mộc độn kết hợp với Dương độn ở đẳng cấp của đệ nhất Hokage: Hashirama mới cho những cây gỗ tạo ra có được sinh cơ bừng bừng bộ dạng.

Còn Lâm Phàm sở hữu đơn thuần là sức mạnh cây cỏ trộn lẫn vào chakra, nhưng không đơn thuần là nó bắt nguồn từ một con thần thú.

Điều này cũng chỉ có mình Lâm Phàm biết, mà hắn sẽ không hướng bất kỳ ai giải thích. Bao gồm cả Itachi.

Còn bàn về sức mạnh, chưa trải qua thực chiến cũng không biết bên nào mạnh bên nào yếu...

Chưa hết! Đi kèm với đó còn có: Thủy độn!

Hắn là con của đệ nhất và đệ nhị Hokage sao? Bởi ai cũng biết chỉ có đệ nhất Hokage mới sở hữu được Mộc độn và đệ nhị Hokage là cao thủ trong cao thủ về Thủy độn thuật.

Suy nghĩ của đám gia hỏa này quá tà ác!

Itachi lập tức phủ định nó, bởi đệ nhất và đệ nhị Hokage dù còn sống thì do tuổi tác vấn đề cũng không thể có con. Hơn nữa còn là đồng giới người. Hơn hơn nữa họ còn là huynh đệ ruột đây.

Lâm Phàm liếc thấy Itachi biểu hiện biết hắn đã thấy, hắn lập từ đưa một ngón tay đặt trước đôi môi sưng vù của mình, suỵt suỵt ra hiệu Itachi giúp mình giữ bí mật. Sau đó chỉ chỉ đệ tam, ý bảo đừng cho tên tiểu lão đầu này biết.

Cũng không biết Itachi có hiểu hay không, khi không kịp thấy Itachi phản hồi, Lâm Phàm đã phải một lần nữa đứng thành thật. Bởi lúc này đệ tam đã quay lại nhìn hắn.

Cái nhìn này khiến hắn không thoải mái.

Bởi đệ tam lúc này trong đầu nổi lên thu đồ đem ý niệm, cho nên nhìn Lâm Phàm ánh mắt cũng liền biến.

" Gia thế đã sớm tra được, tuy như lăng không xuất hiện nhưng lại là thật sạch sẽ. Thực lực cùng thiên tư xác thực là trác tuyệt. Còn thiếu chỉ là sự gắn kết với làng... Dạng này có thể đơn giản giải quyết bằng một thân phận."

Nhưng quay lại rồi, nhìn Lâm Phàm lúc này bộ dạng, thu đồ đệ ý nghĩ lập tức bị làm lạnh

" Thu là sẽ thu nhưng ít nhất không phải là hôm nay! Chờ tên nhóc này mặt mũi trở lại bình thường rồi ta lại tìm đến nói với hắn đi! Dù sao ta không vội!"

Nghĩ như vậy sau, đệ tam lập tức để lại một câu "nghỉ ngơi thật tốt đi" rồi quay người rời đi, đệ tam không muốn ở thêm, bởi nín cười cảm giác thật sự quá khó chịu.

Đệ tam đi, Itachi cũng đuổi sát theo sau. Lâm Phàm cũng không giữ, bởi hắn còn đang muốn không có ai để mình chuồn đi đây.

" Ở nơi này quá nín nhịn, ta muốn ra ngoài xông xáo, khi nào thật mạnh lại trở về cua gái cũng không muộn..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play