Sự xuất hiện của Deoxys khiến Lâm Phàm có chút bất ngờ. Hắn thật không ngờ rằng Tobias vận khí lại tốt đến vậy, khi đã có được sự phục vụ của sáu con thần thú, lại vẫn còn lá bài tẩy là Deoxys.

Nếu cho Tobias thời gian, đem cả con Deoxys này triệt để thuần phục, như vậy hắn không phải gần như là vô địch thế giới rồi sao?

Một con Mega Rayquaza, một con Deoxys, thêm vào đó là bộ ba thần điểu và thủy thần Lugia, với một nửa đều đã đạt đến Thần thú cấp bậc thực lực, khuyến mãi thêm một con Darkrai. Đội hình như vậy, muốn không vô địch cũng khó.

Chỉ tiếc thực tại không hề diễn ra những sự tình ở đằng sau từ “nếu” và cũng thật tiếc cho Tobias, khi hắn gặp phải một kẻ chuyên phá vỡ quy tắc của thế giới này như Lâm Phàm.

Do đó chỉ có thể trách Tobias không may khi làm kẻ thù của Lâm Phàm. Bởi Lâm Phàm hơn hắn về mọi mặt. Khi đối phương có được một con Deoxys không nghe lời, thì hắn đã hoàn toàn có được sự phục vụ của hai con Deoxys khác.

Để rồi không cần Lâm Phàm triệu hoán, hai con Deoxys đã đồng thời từ trong Poke Ball chui ra ngoài, điều này khiến Lâm Phàm càng bất ngờ hơn.

Đặc biệt là biểu lộ ngưng trọng như lâm đại địch của chúng khi quét thấy con Deoxys đối diện và kẻ sau cũng vậy. Vừa nhận ra sự tồn tại của đối phương, cả ba con Deoxys đều đã mở ra chiến đấu hình thái, như lâm đại địch.

“ Xem ra không phải bất cứ con Deoxys nào cũng đều là họ hàng của nhau và xem ra vũ trụ ngoài kia cũng không hề yên bình như ta vẫn thường hay nghĩ. Thậm chí tranh đấu còn là cực kỳ gay gắt, chỉ là con người ta không hề hay biết mà thôi...”

Thấy Deoxys bị hai con Deoxys của Lâm Phàm vây công, trong mắt Tobias dần dần hiện lên vẻ tuyệt vọng, đồng thời xuất hiện nho nhỏ cảm giác sợ hãi.

Lúc này ánh mắt của Tobias khi nhìn Lâm Phàm đã không còn là nhìn kẻ thù, mà như nhìn thấy khắc tinh của mình vậy. Một tên khắc tinh mà mình không có dù chỉ là một chút cơ hội để chiến thắng.

Do đó trong đầu hắn ý nghĩ muốn bỏ chạy càng ngày càng mãnh liệt.

Lâm Phàm thì như sớm nhìn thấu suy nghĩ của Tobias, hắn không ngần ngại mà dùng ra đội hình khắc chế mạnh nhất của bản thân mang theo ở hiện tại, để tiến hành vây công Tobias.

Bởi một kẻ cẩn thận như hắn, với đầy đủ thực lực tại thân, làm sao có thể để cho mối hiểm họa to lớn như Tobias, có được dù chỉ là một chút hy vọng sống lần thứ hai. Phải tự tay đem đối phương diệt sát hắn mới có thể yên lòng.

“ Ra đi Genesect! Đây là cơ hội cho ngươi biểu hiện, đừng làm ta thất vọng.”

Không sai! Xuất hiện chính là Shiny Genesect, con Pokemon có được siêu tốc độ mà Lâm Phàm đã thu phục trước kia.

Qua việc thi thoảng câu thông với nó, Lâm Phàm và Shiny Genesect đã phần nào đó hiểu được nhau và biết được ranh giới cuối cùng của đối phương là ở đâu, từ đó dễ dàng đạt thành một số thỏa thuận nho nhỏ.

Shiny Genesect biết được bản thân đối với Lâm Phàm tác dụng là không quá lớn, hắn hoàn toàn có thể đem nó nhốt trong bóng mãi mãi.

Thật vậy Lâm Phàm đem Shiny Genesect thu phục phần lớn là vì giúp đỡ Mewtwo, chỉ có một phần nhỏ là vì hứng thú với tốc độ và thực lực của nó mà thôi.

Cũng vì vậy mà đối với Shiny Genesect, Lâm Phàm là không quá gò bó, thậm chí là có thể cho nó tự do sinh hoạt và hội hợp cùng đám Genesect ở trên mỏm đá tinh khiết. Thứ nó cần cũng chỉ có như vậy.

Còn yêu cầu của hắn cũng là trong phạm vi mà nó chấp nhận được, bởi hắn chỉ cần sức mạnh và sự trợ giúp của nó trong những trận chiến ở đẳng cấp cao như hiện tại.

Mà những trận chiến cấp bậc này bao lâu mới có thể gặp được một lần đâu. Cho nên “làm một chơi mười” dạng này, đối với Shiny Genesect ở hiện tại đã là tự do khó được.

Quan trọng nhất là ở hiện tại, nó và Lâm Phàm có thể coi là “ người chung một nhà”...

Hiện tại, vừa ra sân, Shiny Genesect như để chứng minh chính mình trong lần đầu ra quân, cũng như để phát tiết những uất ức phải chịu bấy lâu, nó lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xu thế, tấn công về phía Tobias, bằng đại chiêu < Extreme Speed >.

Quang cảnh xung quanh như bị ngưng đọng lại ở cái giây phút mà Shiny Genesect chuyển động như một tia sáng màu đỏ kẻ ngang bầu trời đó.

Để rồi đến khi thân ảnh của Shiny Genesect xuất hiện lần nữa, quang cảnh cũng khôi phục lại như cũ, thì Tobias và cả Darkrai đều đã bị nó đụng bay.

Lực trùng kích mạnh đem lớp hắc khí mà Darkrai dùng chính thân thể của mình ngưng tụ ra, bao phủ để bảo vệ Tobias, cũng bị đánh tan một mảng lớn.

Lộ ra bên trong là thân hình của Tobias...

Chính xác là khối thân thể đã không còn là hình người của Tobias. Không tay, không chân, chỉ còn mỗi thân người với những vết bỏng nặng dày đặc nay đã trở thành những vết sẹo chi chít. Cộng thêm là một tấm áo choàng đen thực lực phủ ở sau lưng.

Xem ra lần đó bị rơi vào núi lửa phạm vi Tobias dù đạt được cơ duyên nhưng trả giá cũng là thật lớn, nhìn bộ dạng này của hắn chẳng trách hắn nói địa ngục hắn cũng đã đi qua.

Nhưng Lâm Phàm lại không hề có một chút thương tiếc cho tác phẩm do chính hắn tạo ra. Thay vào đó hắn còn muốn lập tức đòi mạng kẻ thù của mình.

Lợi dụng lúc cả người và Pokemon đều bị Shiny Genesect đâm cho đầu choáng mắt hoa, Lâm Phàm đã cưỡi trên Shiny Metagross, dùng tốc độ nhanh nhất tiếp cận đối phương.

Và khi Shiny Genesect lần nữa dùng tốc độ không thể cản phá của mình, đem liên kết của Darkrai với Tobias cắt lìa, thì cũng là lúc Lâm Phàm ép đến sát cạnh bên đối phương, theo đó Lâm Phàm dễ dàng tóm cổ Tobias, đem kẻ này xách lên như xách một con gà.

Nếu không có Pokemon bên cạnh, thì trước mặt Lâm Phàm hiện tại, bị gọt thành nhân côn Tobias, sức chống cự còn không bằng.

Một khắc này tâm trí của Tobias cũng bị tuyệt vọng lấp đầy, đôi mắt thì vô thần mà nhìn lấy thiên không.

Lâm Phàm cũng chẳng rảnh mà để ý Tobias trạng thái, thứ hắn muốn chỉ là giải quyết đi kẻ không mời mà tới này và trở về, bởi hắn đã đạt thành mục đích của chuyến đi này.

“ Cũng nên kết thúc rồi!” Vừa nói tinh thần lực của Lâm Phàm vừa đảo qua dò xét toàn thân Tobias. Hắn dễ dàng tìm được bảy quả bóng Poke của Tobias.

Thay vì đem số bóng này hủy diệt để trả tự do cho đám thần thú ở đây, thì Lâm Phàm lại xách lên Tobias, xuất hiện ở từng khu vực chiến trường một.

Xuất kỳ bất ý, đem từng con từng con Pokemon thu hồi vào trong bóng Poke mặc cho chúng có muốn hay không.

Có thực lực làm việc, tuy rằng hơi nhàm chán nhưng lại chính là thoải mái như vậy!

Trên chiến trường chỉ còn lại một mình con Deoxys “hoang dã”. Không chút huyền niệm, nó bị đám Pokemon của Lâm Phàm vây công...

Còn Lâm Phàm thì thảnh thơi đứng ở một bên, tính toán xử lý sáu con Pokemon còn đang bị vây nhốt trong sáu quả bóng Poke kia.

“ Đầu tiên là Zapdos, dù sao cũng là bạn cũ, hơn nữa nó cũng từng gián tiếp trợ giúp qua ta và Black Gyarados, thôi thì trả tự do cho nó đi.”

Nói liền làm, Lâm Phàm lập tức lần nữa đem Zapdos thả ra, sau đó chỉ huy Shiny Genesect, đem quả bóng Poke chứa Zapdos kia hủy diệt, khôi phục tự do cho Zapdos.

Được trả tự do, Zapdos không có lập tức rời đi mà phức tạp nhìn Lâm Phàm, sau đó mới thở dài ngao ngán và mở lời xin tha, mong hắn trả tự do cho con Moltres kia.

Hắn đương nhiên không dễ dàng trả tự do cho kẻ địch của mình, nhưng qua một phen câu thông giữa Zapdos và Moltres. Thù oán không sâu giữa hắn và con chim lửa này cũng hoàn toàn tiêu tan.

Chính xác mà nói thì đối phương biết không đánh lại hắn, cho nên chỉ có thể khúm núm trước hắn. Lâm Phàm thì thấy đối phương không hề có uy hiếp cho nên cũng liền trả tự do cho nó. Hai con Pokemon cũng theo đó mà kéo nhau rời đi.

Còn về phần Articuno, giữa nó và Lâm Phàm dường như có thù sâu như biển, cho nên Zapdos không hề mở miệng cầu xin cho đối phương, bởi chính nó cũng biết đâu là cực hạn của bản thân.

Đối với Articuno chính Lâm Phàm cũng không hề có ý định giết nó. Bởi thù oán giữa Articuno và hắn đều xuất phát từ hai chữ “ Tình Mẹ” mà. Hành động của Lâm Phàm khi đó cũng có đôi chút quá đáng.

Cho nên đối với Articuno, hay là đợi trở về mỏm đá tinh khiết, cho nó gặp lại hai đứa con của nó sau, khi đó xem thái độ của nó, Lâm Phàm mới tính tiếp biện pháp xử lý nó đi.

Mega Rayquaza và Lugia! Hai con Pokemon đều bị Tobias dùng Master Ball thu phục, xem ra chỉ có thể đem bọn chúng phóng sinh hoặc trực tiếp chôn vùi chúng cùng với Master Ball.

Mega Rayquaza thì dễ nói, khi Lâm Phàm đều đã có một con Mega Rayquaza, cho nên đối với nó, hắn cũng không có quá nhiều tha thiết muốn sở hữu. Cho nên Lâm Phàm lập tức lựa chọn đem đối phương phóng sinh về với tự nhiên.

Còn với Lugia, Lâm Phàm có đôi chút muốn sở hữu đối phương. Chỉ là nó bị Master Ball thu phục và ở cùng Tobias thời gian dài như vậy, bộ não cũng đã bị tẩy đến không sai biệt lắm và chắc chắn sẽ gần như là trung thành tuyệt đối với Tobias.

Để cải biến được suy nghĩ của nó là cực kỳ khó khăn và gần như là không thể.

Hơn nữa giữa cả hai còn có thù oán từ trước đó, đặc biệt là thù oán giữa nó là Drageon. Chính vì thế mà Lâm Phàm càng không muốn thả nó về tự nhiên. Vì như vậy chẳng khác nào tự ghim vào thịt mình một cái dằm.

Tuy nhỏ bé nhưng thi thoảng sẽ đau nhức, không biết có mưng mủ và trở thành đại họa hay không.

Trái lo phải nghĩ không tìm được cách giải quyết, Lâm Phàm đành đem nó vứt vào túi đồ, để sau này xử lý sau đi.

Cuối cùng là Darkrai, vật này hoàn toàn tương tự với Lugia, chỉ khác là Tobias dùng Poke Ball đem nó thu phục, nhưng về tình cảm phương diện, nó đối với Tobias còn thân thiết hơn là Lugia và Tobias.

Cho nên cũng đem nó cầm tù tại nơi đó đi. Đối với dạng Pokemon như Darkrai, Lâm Phàm thà đem nó về làm mồi cho Super Ariados còn hơn đem nó thả về tự nhiên...

“ Là sống hay là chết tất cả tùy thuộc vào biểu hiện của bọn chúng đi.”

Làm xong tất cả Lâm Phàm mới đem Tobias đưa trở về với cát bụi.

Tất cả cũng chỉ còn lại con Deoxys kia là chưa được giải quyết. Đợi đem nó giải quyết xong, công việc của Lâm Phàm ở nơi đây cũng gần như là hoàn thành.

Nhìn về phía con Deoxys kia, ánh mắt của Lâm Phàm rõ ràng lóe lên một vệt sáng tham lam..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play