Dưới sự chỉ bảo của Vô Cực Tử, Nam Cung Mị Ảnh đã đạt tới Trúc Cơ kì tầng 2, và vẫn đang tiếp tục tu luyện.
Biểu hiện của nàng khiến Vô Cực Tử càng thêm vui mừng.
Lâm Thanh Phong cùng Chiến Thiên rất nhanh chóng thích ứng với sức nặng của y phục trên người.
Những ngày đầu tiên bọn hắn cảm giác có hơi khó khăn, nhưng qua vài ngày thì bọn hắn đã nhanh chóng quen thuộc.
Hiện tại hai bộ y phục mà Vô Cực Tử đưa bọn hắn đều đã đạt tới cực hạn sức nặng, mỗi bộ 2000kg tương đương với 2 tấn.
Dù vậy, Lâm Thanh Phong cùng Chiến Thiên vẫn cảm thấy chúng rất nhẹ nhõm cứ như rằng bọn hắn mặc y phục bình thường chứ không phải là y phục nặng hai tấn.
Một tháng này sau những bài tập luyện dưới sự chỉ điểm của Vô Cực Tử, hai người bọn hắn cũng đạt tới mức phù hợp yêu cầu của Vô Cực Tử.
Nhìn hai người Lâm Thanh Phong cùng Chiến Thiên vẫn vui vẻ cười đùa, Vô Cực Tử gật đầu rồi nói.
-Rất tốt, hiện tại ta cũng không có gì để dạy các ngươi, các ngươi có thể cởi bỏ y phục được rồi.
Vô Cực Tử nhìn trong mắt tiến bộ của hai người, hắn cũng không khỏi thở dài một hơi, hai người này tiến bộ đều quá nhanh thật sự là hai con quái vật chứ không phải người, dùng người để so sánh với bọn hắn thật sự là khi dễ người khác.
Lâm Thanh Phong cùng Chiến Thiên sững sờ một cái rồi cùng nhau gật đầu thay đổi y phục.
Sau một tháng luyện tập hiện tại bọn hắn cũng tự mình cảm giác được bọn hắn mạnh mẽ lên nhiều lắm, đồng thời cũng quen thuộc hơn lực lượng của chính mình nắm giữ.
Lâm Thanh Phong cởi ra bộ y phục sau đó nhắm mắt tự đánh giá một hồi, hiện tại cơ thể của hắn tràn đầy sức mạnh, đúng như Vô Cực Tử đã nói mặc bộ y phục này khiến thực lực hắn tăng lên rất nhiều.
Sau một lúc hắn liền nhíu mày bởi vì hắn cảm giác được, linh khí trong cơ thể hắn có chút xao động.
Đây là biểu hiện hắn muốn đột phá Trúc Cơ kì, hắn cũng cảm giác được hắn có thể tu luyện tầng thứ hai của Luyện Khí Quyết.
Lâm Thanh Phong nhanh chóng mở miệng.
-Ta rốt cục muốn đột phá tới Trúc Cơ kì rồi.
Lời Lâm Thanh Phong nói ra khiến mọi người đều có chút vui mừng, Nam Cung Mị Ảnh cùng Ninh Thiên Nhai nhanh chóng chạy tới.
-Phu quân nhanh chóng đột phá a.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười nhìn hai nàng rồi gật đầu, sau đó hắn mở miệng.
-Như vậy, hiện tại việc hộ pháp phải nhờ mọi người rồi.
Bốn người đều gật đầu mỉm cười nhìn Lâm Thanh Phong coi như là đồng ý.
Lâm Thanh Phong lúc này cũng ngồi xuống và tập trung đột phá.
Linh khí trong cơ thể hắn từ từ chuyển thành dịch lỏng, và bắt đầu đổ vào cơ thể.
Linh khí không đủ thì hắn lại tiếp tục hấp thu linh khí xung quanh rồi lại tiếp tục đổ vào cơ thể.
Vòng tuần hoàn này lặp đi lặp lại nhiều lần.
Tới tận hai ngày sau Lâm Thanh Phong mới mở hai mắt nhìn xung quanh.
Xung quanh cũng không có ai khác, bọn người Nam Cung Mị Ảnh đều đi mất khiến hắn hơi bối rối.
Nhưng cũng không lâu sau, Chiến Thiên đã bay tới, hắn vẫn mang trên người bộ y phục mà Vô Cực Tử đã đưa, cũng vì y phục cũ của hắn đã rách nát nên hắn vẫn mang trên người bộ y phục này.
Trong hai ngày này Chiến Thiên nghe theo câu chuyện mà Lâm Thanh Phong đã kể rồi bắt đầu tập bay, hắn đã nhanh chóng nắm giữ cách bay lượn, hiện tại hắn đã thành thạo.
Chiến Thiên đáp xuống gần bên Lâm Thanh Phong rồi mở miệng.
-Sư phụ, ngài đã đột phá xong rồi?
Lâm Thanh Phong đánh giá xung quanh một chút rồi gật đầu hỏi.
-Ta đã thành công, mọi người đâu cả rồi?
Chiến Thiên có chút bất đắc dĩ gãi đầu trả lời.
-Ngài đột phá cần quá nhiều Linh Khí, phương viên vài chục dặm xung quanh linh khí đã bị ngài hút khô hiện tại vẫn chưa trở lại bình thường đây.
-Cũng vì vậy mà Vô Cực lão tổ đã bảo mọi người rời xa nơi này để còn tiện cho Mị Ảnh sư mẫu tu luyện.
Nghe xong lời giải thích của Chiến Thiên, Lâm Thanh Phong gãi đầu cười khổ, hắn cũng không biết những chuyện này sẽ xảy ra, hắn gật đầu một cái rồi lại nói.
-Được rồi, hiện tại ta thay y phục một cái rồi chúng ta lại trở về.
Chiến Thiên gật đầu rồi đứng đó chờ đợi, hiện tại Lâm Thanh Phong đã đột phá xong Trúc Cơ kì nên cũng trải qua thêm một lần loại bỏ tạp chất nên mùi trên người hắn rất khó ngửi.
Lâm Thanh Phong nhanh chóng lấy ra một thùng nước từ nhẫn trữ vật, hắn nhanh chóng tắm rửa thật kĩ để loại bỏ những vết bẩn trên người.
Một lúc sau hắn thay một bộ y phục mới, rồi mới tới chỗ Chiến Thiên.
Nhìn Lâm Thanh Phong hiện tại thật sự rất đẹp trai, đúng chuẩn soái ca khiến Chiến Thiên có hơi kinh ngạc một chút, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, sau đó bay trước dẫn đường cho Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong một mặt mộng bức nhìn về phương hướng Chiến Thiên bay xa.
Hắn cúi đầu chửi rủa.
-Tên phản đồ a, ngươi thì bay đi để lại sư phụ ngươi chạy bộ ngươi không cảm thấy có lỗi sao?
Lâm Thanh Phong một mặt đen kịt, nhưng vẫn chạy theo hướng Chiến Thiên đã đi.
Một lúc sau hắn nhìn thấy bọn người Nam Cung Mị Ảnh đã ở trước mắt, lúc này hắn mới thở ra một hơi.
Đứng trước mặt Nam Cung Mị Ảnh cùng Ninh Thiên Nhai, Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi ôm lấy hai nàng.
Vô Cực Tử nhìn cảnh này thì quay đầu đi, hắn không hiểu thanh niên ngày nay tại sao cứ thích quăng thức ăn cho chó khắp nơi.
Chiến Thiên gãi đầu cười khổ rồi cũng quay mặt đi, hắn là bán yêu, độc thân chó chính hiệu, hắn làm sao chịu nổi cảnh Lâm Thanh Phong quăng thức ăn cho chó a?
Một lúc sau ba người Lâm Thanh Phong mới buông nhau ra, Vô Cực Tử lúc này có chút tức giận.
Lâm Thanh Phong chỉ mới rời đi đột phá có hai ngày a, cũng không phải là hàng chục, hàng trăm năm mới gặp lại có cần phải tỏ ra thắm thiết như vậy không?
Vô Cực Tử muốn nói gì đó, nhưng sau khi hắn cảm nhận được cảnh giới hiện tại của Lâm Thanh Phong hắn cũng ngậm miệng lại, rồi quay đầu bỏ đi, con tim bé nhỏ của hắn không thể chịu nổi trùng kích như vậy.
Hiện tại cảnh giới của Lâm Thanh Phong sau khi vừa đột phá cũng không gọi là cao, vừa vặn Trúc Cơ Viên Mãn, tùy thời đột phá Kim Đan kì.
Nhìn cảnh giới Trúc Cơ Viên Mãn của Lâm Thanh Phong khiến Vô Cực Tử không chịu nổi.
Mặc dù hắn tự cho rằng định lực của hắn rất cao, nhưng hắn vẫn không chịu nổi trùng kích của Lâm Thanh Phong a.
Đã từng nghe Hỏa Vân tôn giả nói qua, Lâm Thanh Phong chỉ dùng nửa giờ để từ phàm nhân lên thẳng luyện khí viên mãn thì hắn cũng không để trong lòng, tu sĩ đẳng cấp càng cao đột phá càng khó khăn, đó là thường thức.
Nhưng hiện tại Lâm Thanh Phong lại từ Luyện Khí Viên Mãn đột phá thẳng tới Trúc Cơ Viên Mãn trong hai ngày khiến con tim của Vô Cực Tử không chịu nổi.
Bỗng dưng hắn lại nghĩ tới một việc thật sự đáng sợ, nếu mỗi lần Lâm Thanh Phong đột phá là mỗi lần hắn đột phá tới cảnh giới Viên Mãn thì công sức cố gắng của những tu sĩ khác để làm gì?
Vô Cực Tử thật sự sợ rồi, hắn hít vào một hơi để lấy lại bình tĩnh rồi sau đó lại trốn vào Dưỡng Hồn Châu, hiện tại hắn không muốn nhìn thấy bất cứ ai, nhất là Lâm Thanh Phong, hắn sợ Lâm Thanh Phong sẽ khiến hắn sinh ra tâm ma vì thế hắn cần phải tĩnh tâm lại.
Lâm Thanh Phong sau khi ôm ấp Nam Cung Mị Ảnh cùng Ninh Thiên Nhai xong hắn mới nói.
-Ta đã hoàn thiện được Rasengan a.
Nam Cung Mị Ảnh hai mắt tỏa sáng nhìn Lâm Thanh Phong, nàng cũng biết được Rasengan là một pháp thuật rất mạnh nhưng nó vẫn còn chưa hoàn thiện, hiện tại Lâm Thanh Phong đã hoàn thiện được nó nên nàng rất vui mừng.
Chiến Thiên có chút tò mò nhìn về Lâm Thanh Phong, hắn vẫn chưa từng thấy Lâm Thanh Phong sử dụng Rasengan nên hắn không biết đây là pháp thuật gì, nên hắn muốn nhìn thử.
Ninh Thiên Nhai cũng vui vẻ, nàng không phải tu sĩ, nên cũng không hiểu được Rasengan có hoàn thiện hay không, nhưng chỉ cần Lâm Thanh Phong vui vẻ thì nàng cũng vui theo.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi nhảy ra một phía xa xa.
Hắn nhắm mắt lại rồi đưa tay lên trước mặt.
Một viên cầu Rasengan nhanh chóng được tạo ra, nhưng viên cầu này rất khác so với những viên cầu Rasengan lúc trước, nó giống như một thanh Shuriken 4 cánh đang liên tục xoay tròn.
Hiện tại Lâm Thanh Phong chỉ muốn thử một chút uy lực của RasenShuriken cho bọn người Nam Cung Mị Ảnh nhìn nên hắn chỉ tạo ra một viên nhỏ.
Tiếng gió rít gai người tản ra bốn phía khiến người nghe cảm thấy nổi da gà.
Nam Cung Mị Ảnh hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm viên Rasengan trên tay Lâm Thanh Phong, tuy nhỏ nhưng nàng vẫn cảm giác được viên Rasengan này rất nguy hiểm.
Vô Cực Tử cũng xuất hiện, hắn nghe được tiếng gió rít chói tai nên cũng muốn nhìn tận mắt.
Ninh Thiên Nhai cùng Chiến Thiên vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong cầm trên tay viên RasenShuriken này thì gật đầu, nhìn lên bầu trời đêm hắn nhìn thấy được một con chim lớn đang bay ngang qua.
Nhưng vì khoảng cách khá xa nên nhìn con chim có vẻ khá nhỏ.
Lâm Thanh Phong gật đầu một cái đánh giá khoảng cách một chút, sau đó hắn liền ném viên RasenShuriken về hướng đó.
….Hết Chương 78…..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT