Sáng sớm ngày thứ hai, các bác sĩ trong bệnh viện Konoha ai nấy cũng đều muốn điên rồi, người tới đây nhiều tới đếm không nổi, nhưng con mẹ nó toàn bộ là đám dân thường tới xem kịch vui, bệnh nhân thật sự chỉ có mười tên Jounin có tiếng lâu năm.
Nhưng tình trạng của mười tên này thảm tới mức không chịu nổi, tên nào cũng đồng dạng gãy xương, người nhẹ nhất thì gãy xương tay, phải nằm dưỡng bệnh vài tháng, còn người nặng nhất, cũng là tên Jounin đầu tiên được đưa tới thì tốt rồi, xương cốt tứ chi đều gãy nát, nát tới mức không thể nào chữa được, nếu không sớm tìm được Tsunade một trong Tam nin trở về, thì người này cũng đừng mong tiếp tục làm Ninja.
Trái ngược với mười tên một mặt sinh không thể luyến im lặng nằm trong phòng bệnh, bên ngoài bệnh viện là một đám người đang nghị luận sôi nổi.
“Hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Vì sao mọi người lại tập trung ở đây nhiều như vậy?”
“Ngươi không biết? Ngươi có phải hay không là dân Konoha?”
“Chiều hôm qua, Hokage đại nhân vừa cất nhắc một vị Ninja lên đặc biệt thượng nhẫn, mười tên đó dám nghi ngờ quyết định của Hokage đại nhân, còn nói vị Ninja được đề bạt “thực lực không đủ”, vì thế liền tới khiêu chiến, hiện tại liền tốt rồi mười tên trong đó có chín tên nằm viện mấy tháng, còn một tên trực tiếp về quê dưỡng lão a.”
Dĩ nhiên, chỗ nào có trò vui chỗ đó có Nguyên Anh, trời vẫn còn sáng, người dân rất đông đúc, Nguyên Anh cũng không thể tự mình tới đây, vì thế tờ mờ sáng nó liền kéo Lâm Thanh Phong, Nam Cung Mị Ảnh hai người đi tới bệnh viện Konoha nhìn, ở trong đan điền cùng Tiểu Long tấm tắc cười nói.
- Oa, đại ca, ngươi đem mười tên Jounin này hố thật thảm.
“Là bọn hắn muốn chết, việc khác liên quan đại ca cái rắm à.” Tiểu Long ở ngay bên cạnh đáp lời, mặc dù nó chỉ là một viên Yêu Đan, không nhìn ra vẻ mặt, nhưng từ giọng điệu có thể nhận ra là nó đang khinh bỉ mười tên nằm trên giường bệnh.
“Hai ngươi xem đủ chưa? Chúng ta có thể trở về hay không?” Đối với những chuyện xảy ra trong Konoha, ngoài việc quan sát mười hai tiểu cường trưởng thành thì chuyện gì Lâm Thanh Phong cũng không có hứng thú nhiều lắm.
Đã có dịp ra ngoài, Nguyên Anh làm sao có thể dễ dàng bỏ qua? Khi bọn hắn đi tới một quầy hàng trang sức, nhìn Nam Cung Mị Ảnh hai mắt sáng lên chăm chú nhìn những thứ trang sức nhỏ trên quầy, nó liền nói.
- Đại ca, Tiểu Itachi bị ngươi đưa vào chỗ lão bà của ta để tu luyện, lúc này ngươi về nhà cũng chẳng làm gì, vì sao ngươi không đưa đại tẩu đi dạo à?
- Có đúng không tiểu Long?
“Ta không có ý kiến, nhưng dù sao ra ngoài hít thở không khí một chút cũng tốt.” Tiểu Long lạnh nhạt đáp.
“Đi dạo sao? Cũng đúng, đã lâu rồi vẫn chưa cùng lão bà đi chơi đâu.” Lâm Thanh Phong trong lòng thầm nghĩ một chút, lại nhìn Nam Cung Mị Ảnh đang vui vẻ đánh giá những thứ trang sức trên quầy, lúc này hắn cũng đồng ý với lời đề nghị của Nguyên Anh, liền hướng Nam Cung Mị Ảnh nói.
- Lão bà, ta qua bên kia nhìn một chút, ngươi liền đợi ta ở đây nha.
“Ồ? Được thôi phu quân.” Nam Cung Mị Ảnh có chút nghi hoặc nhưng nàng cũng không quản nhiều lắm, chỉ tùy ý đáp một tiếng, hiện tại nàng vẫn đang tập trung nhìn những thứ trang sức trên quầy hàng đây, còn hơi sức nào để ý tới Lâm Thanh Phong?
Lâm Thanh Phong nói xong hắn liền đi tìm một góc phố ít người qua lại, thả ra Nguyên Anh, Tiểu Long hướng bọn nó căn dặn.
- Ta giao quyền chưởng khống tinh thần lực cho Nguyên Anh, hai ngươi tự mình về, nhớ ẩn tàng kỹ càng một chút, đừng để người khác phát hiện.
“Đã rõ, đại ca.” Nguyên Anh cười tới không khép miệng lại được, nhanh chóng vỗ ngực đáp ứng.
- Đại ca ngươi cứ yên tâm, có ta ở đây, Tiểu Long sẽ không xảy ra chuyện.
“Con mẹ ngươi, ta là đang lo lắng các ngươi sẽ đi gây chuyện a.” Lâm Thanh Phong sắc mặt tối sầm, buồn bực nghiến răng ken két, nhưng nghĩ tới Nam Cung Mị Ảnh vẫn còn đợi ở bên kia, hắn cũng không quản hai con hàng này, nhanh chóng trở về bên Nam Cung Mị Ảnh.
“Đại ca, đi thong thả.”
Nhìn Lâm Thanh Phong đã rời đi, Tiểu Long cũng không có hứng thú đi dạo, hướng Nguyên Anh nói.
- Nguyên Anh, ngươi mau thả tinh thần lực tạo ảo cảnh a, chúng ta về thôi.
Nguyên Anh hiếm khi được tự do không bị quản thúc, làm sao nó có thể ngoan ngoãn về nhà nằm một chỗ đây? Hai mắt đảo một vòng, nó liền một mặt tiếc nuối hướng tiểu Long lắc đầu nói.
- Tiểu Long nha Tiểu Long, ngươi nghĩ ta ăn no rảnh rỗi nghĩ hết mưu kế để đại ca không quản chúng ta là vì cái gì?
“Vì ngươi muốn đi gây họa, không phải sao?” Tiểu Long ngay lập tức đáp lời, khiến nội tâm Nguyên Anh một trận sửng sốt.
- Con bà ngươi? Ngươi đi guốc trong bụng ta sao?
Mặc dù nội tâm sửng sốt là sự thực, nhưng ngoài mặt Nguyên Anh cũng không có biểu hiện gì khác thường, học tên chột nào đó thở dài nói.
- Ngươi nghĩ như vậy là sai lầm, ta làm hết thảy đều vì đại ca.
“…” Tiểu Long im lặng không đáp, Nguyên Anh tiếp tục nói.
- Ta đang nghĩ, chúng ta nên thay đại ca, đi tìm vài con tiểu boss để soát công đức, có thể lượng công đức sẽ không nhiều như đại boss, nhưng dù sao vẫn còn tốt hơn là không có.
- Ngươi cũng thấy, hiện tại đại ca đang “rất bận bịu”, còn phải đưa đại tẩu đi dạo, quay về còn phải dạy dỗ tiểu Itachi, hắn không có thời gian làm việc này.
Dừng một chút, Nguyên Anh một mặt nghĩa chính ngôn từ vỗ ngực nói.
- Thân là tiểu đệ, hai chúng ta không thay đại ca làm việc thì ai sẽ làm? Ngươi thử nghĩ xem, lời của ta có đúng hay không?
“…”
“Vì sao những lời này nghe rất có lý, nhưng ta vẫn cảm giác có chút không đúng?” Tiểu Long im lặng thật lâu cũng không trả lời, Nguyên Anh một mặt đắc chí cười nói.
- Dù chỉ là tiểu boss, nhưng ta biết ở Konoha có một tên thuộc thể loại đại ác nhân, có thể để hai chúng ta soát một đợt công đức, ngươi cứ theo ta nhìn một chút, dù sao hiện tại về nhà cũng không có chuyện làm, nếu cảm thấy hắn không đáng để chúng ta ra tay thì chúng ta liền trở về, như thế nào?
“Tùy ngươi.” Tiểu Long trầm ngâm một chút rồi cũng đồng ý, theo Nguyên Anh một đường rời đi.
…
Cùng tiểu Long một đường bay thẳng tới Hokage đại lâu, nhìn Minato đau đầu ngồi ở bàn làm việc, trước mặt là vài chồng văn kiện cần phê duyệt, bên cạnh còn có Shikaku đứng giúp đỡ, Nguyên Anh liền xuất hiện cười hỏi.
- Minato, hiện tại ngươi rảnh rỗi sao?
Nghe được lời này Shikaku phản ứng thật nhanh, rút ra một thanh Kunai từ túi nhẫn cụ bên chân, đứng trước bàn làm việc của Minato cau mày lớn tiếng.
- Là ai?
Trái ngược với Shikaku, Minato cũng không có chút phản ứng gấp gáp nào, nhìn thấy Nguyên Anh xuất hiện hắn thở ra một hơi hướng Shikaku nói.
- Shikaku đại nhân, bọn họ là người của Lâm Thanh Phong đại nhân, bọn họ không có ác ý.
Shikaku chần chừ một lúc, sau cùng cũng thu lại thanh kunai trên tay, lúc này Minato mới mỉm cười hướng Nguyên Anh nói.
- Nguyên Anh đại nhân, ngài tìm ta có việc sao?
“Theo bọn ta đi phá quán… à không đúng, theo bọn ta đi dạo như thế nào?” Nguyên Anh tươi cười hỏi.
“…”
“Đại ca, ngươi không nhìn thấy ta còn rất nhiều việc phải làm sao? Còn hơi sức đâu mà đi dạo? Còn có, vừa nãy ngươi mới nói là đi phá quán chứ? Ngươi đem ta đi phá quán cùng thì trách nhiệm sẽ đổ lên đầu ta à?” Minato khóe miệng co quắp cười khổ không thôi.
“Sao? Ngươi đi cùng a?” Nguyên Anh hứng thú hỏi lại một lần nữa.
“Nguyên Anh đại nhân, ta rất tiếc…” Minato lắc đầu cười khổ đáp, nhưng còn chưa đợi hắn nói hết câu, Shikaku liền chen vào nói.
- Hokage đại nhân, ngài đi theo bọn họ a, công việc ở đây ta sẽ thay ngài xử lý.
“???” Minato nghi hoặc nhìn sang Shikaku, hắn liền giải thích.
- Hokage đại nhân, ngài cũng đã nói, bọn họ là người của Lâm Thanh Phong đại nhân.
- Lâm Thanh Phong đại nhân sẽ không nhàn rỗi tới mức để bọn họ đưa ngài đi dạo a, hẳn là có việc quan trọng, ngài cứ đi theo bọn họ là được.
“Ừm? Đúng là đại ca đang bận một số chuyện không thể dứt ra được, vì thế hắn để chúng ta tới tìm ngươi.” Nguyên Anh hai mắt sáng lên, âm thầm hướng Shikaku giơ lên một ngón tay cái, có một tên đồng đội tốt như vậy còn biết đi đâu mà tìm đây?
“Là như vậy sao?” Minato có chút nghi hoặc, nhưng Shikaku cũng nói như vậy thì hắn cũng không thể từ chối, đứng dậy hướng Shikaku gật đầu nói.
- Như vậy, chuyện ở đây đành nhờ ngài Shikaku đại nhân.
“Hokage đại nhân đi thong thả.” Shikaku hướng Minato, Nguyên Anh, Tiểu Long tươi cười vẫy tay.
Ra khỏi phòng làm việc, Minato thở ra một hơi hướng Nguyên Anh hỏi.
- Đại nhân, chúng ta muốn đi nơi nào phá quán? Có cần ta mang theo Ám bộ hay không?
“Không cần thiết, chỉ với thực lực của ta và Tiểu Long là đủ rồi, ngươi chỉ cần ở một bên hô 666 là được.” Nguyên Anh cười đáp.
….Hết chương 353….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT