“Nói như vậy, đệ đang muốn kéo Hàn Băng Tông vào cuộc chiến này sao?” Lâm Thanh Phong cũng không hóa thân thành rồng, vừa bay vừa hỏi.

“Vốn dĩ đệ đã dự tính làm như vậy, nhưng hiện tại thì không cần nữa.” Tiếu Hồng Trần một bên vừa bay, vừa ôm lấy Lam Ngọc gật đầu trả lời.

“Hiện tại đệ là đệ tử của Băng Thánh, đệ có thể giúp Băng Thánh tính kế, ta cảm thấy làm như vậy là rất tốt, nhưng kế hoạch của đệ nên hủy bỏ thôi, hiện tại đệ không nên làm những chuyện như vậy, sẽ ảnh hưởng tới lợi ích của tông môn.” Lâm Thanh Phong mỉm cười nói. 

- Nhưng về sau nha…

Lâm Thanh Phong cũng không nói rõ ra, chỉ mỉm cười thần bí.

“Đệ biết rõ.” Tiếu Hồng Trần gật đầu cười, bản thân là đệ tử thân truyền duy nhất của Băng Thánh, hắn đương nhiên biết chuyện giữa Băng Thánh và Hỏa Vân Tôn Giả.

Sau khi cả hai tổ chức hôn lễ, khi đó Hỏa Vân Tông cùng Hàn Băng Tông được xem như là người một nhà, đương nhiên Tiếu Hồng Trần có thể ra mặt.

“Nhưng lúc trước ta nghe nói, Hỏa Vân Tông không tính Hỏa Vân Tôn giả thì vẫn còn tới bốn vị Đại Thừa kì đúng không? Bốn vị Đại Thừa kì cùng nhau bảo vệ một tông môn, sẽ không tới mức bị Hỏa Thánh một người chèn ép như vậy a?” Lâm Thanh Phong có chút tò mò hỏi.

“Đúng là có bốn vị, nhưng nghe nói ba vị khác đã bị Hỏa Thánh giam cầm ở đâu đó.” Tiếu Hồng Trần thở ra một hơi.

- Mặc dù bọn họ cùng một tông môn, nhưng về mặt nội bộ, tông môn nào cũng giống nhau, không phải lúc nào cũng đoàn kết như vậy.

- Hỏa Thánh là một người rất âm hiểm, hắn đã lợi dụng điểm này, trước khi gây chiến, hắn đã âm thầm dẫn dụ ba người rời khỏi Hỏa Vân Tông rồi giam cầm bọn họ ở những nơi khác nhau.

“Là như vậy sao? Có vẻ như tình hình bên đó cũng không được tốt cho lắm.” Lâm Thanh Phong cũng thở ra một hơi chán nản. 

“Đúng vậy, tình hình bên đó thật sự là không mấy khả quan, Hỏa Thánh một người dẫn đầu 36 vị Hợp Thể kì tấn công Hỏa Vân Tông.” Tiếu Hồng Trần một mặt ngưng trọng gật đầu nói.

- Còn Hỏa Vân Tông, bởi vì ba vị Đại Thừa kì rời đi, chỉ còn một vị lão tông chủ cùng 20 vị Hợp Thể kì trưởng lão đối kháng với Hỏa Thánh.

Dừng một chút, nhìn Lâm Thanh Phong đang trầm ngâm suy nghĩ, Tiếu Hồng Trần lại mỉm cười nói tiếp.

- Nhưng tình hình cũng không đến nỗi tệ như vậy.

- Hỏa Vân Tông đã được Vô Cực Kiếm Thánh tiền bối trợ giúp, ngoài ra ngài còn dẫn theo bốn vị Hợp Thể kì Thể Tu tới giúp đỡ.

- Bốn vị Thể Tu này cực kì nghịch thiên, lúc ban đầu mỗi một người trong số bọn họ đều có thể đối kháng với bốn vị Hợp Thể kì bên phía Hỏa Thánh.

“Ồ? Bốn vị Hợp Thể kì sao? Hẳn là bốn người Chiến Thiên.” Lâm Thanh Phong trong lòng có chút suy đoán, nhưng ngoài mặt hắn vẫn ra vẻ tò mò hỏi.

- Bọn họ là ai?

“Đệ cũng không biết.” Tiếu Hồng Trần lắc đầu nói. 

- Bốn người bọn họ rất thần bí, từ trước tới giờ chưa ai từng nghe nói tới bốn người bọn họ, cứ như bọn họ bỗng dưng xuất hiện tại Đại lục như vậy.

“Ồ, vậy đó là bốn người bọn Chiến Thiên rồi.” Lâm Thanh Phong trong lòng âm thầm gật đầu, liếc nhìn sang Nam Cung Mị Ảnh, chỉ thấy nàng mỉm cười gật đầu, hẳn là nàng cũng đoán được bốn người bọn họ là ai.

Nói tới bọn người Chiến Thiên, Tiếu Hồng Trần có chút hăng hái.

- Trong bốn người bọn họ, có ba người trong chiến đấu có thể biến hóa màu tóc từ màu đen sang màu xanh lam, đệ lại không biết bọn họ tên là gì, vì thế đệ liền gọi bọn họ là Lam Phát Chiến Binh.

- Còn một người khác, dường như là thủ lãnh của ba người còn lại, hắn có thực lực mạnh nhất, mỗi lần chiến đấu, xung quanh người hắn đều tỏa ra một luồng khí màu xanh, có nhiệt độ rất lớn, con mắt cũng chuyển thành màu bạc, vì thế đệ gọi hắn là Ngân Nhãn Chiến Binh.

- Trong suốt hai mươi năm, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, một mình Ngân Nhãn Chiến Binh đứng ra ngăn cản bốn vị Hợp Thể kì Viên Mãn, nhưng chưa một lần nào hắn bị thương.

“Ồ? Bản năng vô cực vẫn chưa hoàn chỉnh?” Lâm Thanh Phong trong lòng lẩm bẩm, nhưng hắn cũng không tỏ vẻ thất vọng, bởi hắn biết rõ, Bản năng vô cực, thứ này rất khó luyện, đừng nhìn theo nguyên tác Son Goku có thể dễ dàng hoàn thiện Bản năng vô cực mà khinh thường độ khó của nó.

Ở Dragon ball thế giới, Son Goku tên này có thể xem là Thiên Đạo sủng nhi vì thế hắn mới có thể làm được như vậy, không nhìn thấy thần hủy diệt Berrus có luyện hàng vạn năm cũng không thể luyện thành công sao? Chiến Thiên hiện tại có thể tự nhiên sử dụng Bản năng vô cực, mặc dù là chưa hoàn chỉnh, một lúc đánh với bốn vị Hợp Thể kì Viên Mãn mà không bị thương thì đã khá lắm rồi.

“Ta đã biết.” Lâm Thanh Phong gật đầu một cái, nếu tình hình hiện tại như vậy, thì hắn cũng không cần phải gấp rút chạy tới Hỏa Vân Tông, không phải hắn không muốn nhanh chóng đi chi viện, nhưng hắn muốn bọn người Chiến Thiên có thể nhân khoảng thời gian này gia tăng thực lực.

Ít nhất là bọn họ có thể đánh ngang tay với một vị Đại Thừa kì mà không rơi xuống hạ phong, khi đó Lâm Thanh Phong mới có thể dẫn theo bọn họ tới Tiên nhân chiến trường được.

“Còn nếu không được, thì ta phải trực tiếp huấn luyện bọn họ thôi.” Trong lòng Lâm Thanh Phong âm thầm ra quyết định, hắn cũng không phải đang nói đùa.

Sau khi trải qua đợt huấn luyện với Lạc Long Quân, hắn mặc dù vẫn không biết rằng chính mình hiện tại mạnh bao nhiêu, nhưng ít nhất hắn có tự tin, hiện tại dù cho Hỏa Vân tôn giả cùng Vô Cực Tử hai người liên thủ, thì hắn vẫn có thể treo lên đánh hai người không có sức hoàn thủ.

Lâm Thanh Phong mỉm cười hỏi.

- Hiện tại nói về chuyện của đệ đi, đệ được giao nhiệm vụ bảo vệ các vị sư đệ cùng sư muội của mình đi bắt yêu thú sao?

“Đúng vậy tỷ phu, bọn họ đều là người mới, có tư chất rất khá, cũng không thể để bọn họ cứ mãi ở trong tông môn tu luyện được.” Tiếu Hồng Trần gật đầu nói.

- Vì thế tông môn cũng ban phát rất nhiều nhiệm vụ, để các đệ tử có thể ra ngoài lịch luyện cùng nhận thêm tài nguyên tu luyện.

- Bọn họ thì nhận nhiệm vụ đánh bắt Yêu Thú cấp 2 Ảnh Tử, còn đệ thì nhận nhiệm vụ phải bảo vệ bọn họ.

“Được, như vậy chúng ta sẽ đi cùng đệ, sau đó sẽ cùng về Hàn Băng Tông được chứ?” Lâm Thanh Phong suy nghĩ một chút rồi hỏi.

“Haha, như vậy thì còn gì bằng.” Tiếu Hồng Trần vui vẻ ra mặt nhanh chóng đồng ý, có Lâm Thanh Phong một người mạnh mẽ như vậy đi theo, hắn cầu còn không được a.

“Lão bà, ý ngươi như thế nào?” Lâm Thanh Phong ngẩng đầu hỏi Nam Cung Mị Ảnh, hắn biết rõ, hắn có thể tự mình quyết định, nàng sẽ không ngăn cản mà luôn nghe theo hắn, nhưng hắn vẫn phải hỏi ý kiến của nàng một chút. 

Hắn hỏi lời này cũng không phải là muốn làm cho người khác xem, hắn thật tâm muốn hỏi ý kiến của nàng, nếu nàng muốn nhanh chóng tới Hỏa Vân Tông thì hắn sẽ nghe theo.

Nam Cung Mị Ảnh nội tâm cũng hiểu rõ điểm này, nàng mỉm cười ngọt ngào gật đầu đồng ý.

- Mọi chuyện cứ làm theo lời chàng là được.

“Tốt, như vậy chúng ta sẽ đi cùng đệ.” Lâm Thanh Phong cười nói.

- Như vậy, lần đầu gặp mặt các vị sư đệ, sư muội của đệ, ta phải cho bọn họ một ít lễ gặp mặt đi.

“A? Không cần thiết, có tỷ phu ở một bên chỉ điểm cho bọn họ là tốt rồi, huynh không cần cho bọn họ lễ gặp mặt đâu.” Tiếu Hồng Trần nhanh chóng lắc đầu, mặc dù Lâm Thanh Phong thật sự rất mạnh, tu vi sâu không lường được, nhưng hắn chỉ là một tên tán tu a, một tên tán tu có bao nhiêu tài nguyên tu luyện đây? Thân là đệ đệ, Tiếu Hồng Trần làm sao có thể để Lâm Thanh Phong làm như vậy?

Lâm Thanh Phong cũng không để ý tới Tiếu Hồng Trần, hắn chỉ mỉm cười nhìn Lam Ngọc vẫn còn đang được Tiếu Hồng Trần ôm trong người hỏi.

- Lam Ngọc muội muội, đoàn đội của muội nhận nhiệm vụ bắt bao nhiêu con Ảnh Tử? Còn có thời hạn hoàn thành trong bao lâu? Còn có… vượt mức hoàn thành nhiệm vụ có được tăng thưởng hay không?

“A? Lâm Thanh Phong tiền bối, ngài hỏi chuyện này làm gì?” Lam Ngọc trong lòng xoắn xuýt một chút, nhưng sau đó nàng liền thành thật trả lời.

- Thưa tiền bối, yêu cầu của nhiệm vụ là phải bắt cho được 20 con Ảnh Tử, bất luận sống chết, nhưng nếu bắt sống thì có thể được thưởng thêm, còn phần thời gian… thì có lẽ là không có hạn chế.

“Ồ? Nhiệm vụ như vậy sao?” Lâm Thanh Phong trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu, vẻ mặt mỉm cười vô hại nói.

- Như vậy nha Lam Ngọc, trong mấy loại “Bình thường”, “Khó”, “Cực Khó”, “Ác Mộng” và “Địa Ngục” muội thích nhất là loại nào?

….

Lam Ngọc một mặt trợn mắt há mồm, ngẩng đầu xoắn xuýt nhìn về Tiếu Hồng Trần như muốn hỏi ý kiến của hắn.

Tiếu Hồng Trần trong lòng nổi lên dự cảm không tốt, nhưng bên ngoài hắn vẫn một dạng bình tĩnh gật đầu nói.

- Ta cũng không biết tỷ phu hắn đang muốn làm gì đâu, nhưng hắn sẽ không làm hại muội, muội cứ chọn thử một chút.

Lam Ngọc gật đầu một cái, dưới ánh mắt chờ mong của Lâm Thanh Phong, nàng nói nhỏ.

- Lâm Thanh Phong tiền bối… ta có thể chọn chữ “Dễ” hay không?

….Hết Chương 285….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play