Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh cả hai đều chưa từng nghe tới Dị Hỏa, nên đều đưa ánh mắt tò mò mà chờ đợi Gia Cát Quang Minh giải thích.

Gia Cát Quang Minh thở ra một hơi.

-Dị Hỏa là tên gọi chung của những loại hỏa diễm không giống với bình thường.

-Đại lục có rất nhiều loại Dị Hỏa khác nhau, những loại Dị Hỏa này sức mạnh cũng được phân chia cao thấp, nhưng trong đó có bốn loại được xem là mạnh nhất. 

-Từ thấp cho tới cao theo thứ tự là Phượng Hoàng Hỏa, Hàn Băng Hỏa, Cửu Thiên Hỏa, cùng Đế Hỏa.

-Mỗi người chỉ có thể đưa duy nhất một loại Dị Hỏa vào trong cơ thể, không được đưa thêm loại thứ hai, bởi vì nếu làm vậy thì hai loại Dị Hỏa sẽ xảy ra xung đột và kết quả là ngươi liền tan thành tro bụi.

Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi gật đầu.

-Như vậy Hỏa Thánh sở hữu loại dị hỏa nào đâu?

Gia Cát Quang Minh liền trả lời.

-Hàn Băng Hỏa cùng Phượng Hoàng Hỏa.

Nghe xong câu trả lời này, Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh đều tròn mắt, Nam Cung Mị Ảnh liền hỏi.

-Không phải mỗi người chỉ có thể đưa vào cơ thể một loại Dị Hỏa sao? Tại sao Hỏa Thánh lại có thể đưa vào cả hai? Hắn không sợ hai loại Dị Hỏa sẽ xung đột với nhau sao?

Gia Cát Quang Minh lắc đầu.

-Theo lý thuyết đúng là như vậy, nhưng nó chỉ đúng với người bình thường, còn về Phượng Hoàng Tộc thì khác.

-Phượng Hoàng Hỏa là một loại hỏa có sẵn trong huyết mạch của mỗi thành viên Phượng Hoàng tộc, nó được coi là một phần thiên phú của mỗi người.

-Hỏa Thánh bản thân là một con Phượng Hoàng hóa thành hình người, vì thế hắn mang theo sẵn trong người Phượng Hoàng Hỏa, nên hắn có thể hấp thu thêm một loại Dị Hỏa khác.

-Cũng vì hắn một người mang theo hai loại Dị Hỏa khác nhau, nên hắn mới trở thành Hỏa Thánh.

Nam Cung Mị Ảnh gật đầu chấp nhận, còn Lâm Thanh Phong thì trầm tư một lúc rồi lại hỏi.

-Quang Minh thúc, lúc nãy ngươi đã nói rằng Hỏa Vân lão già ấy không sở hữu Dị Hỏa sao?

Gia Cát Quang Minh gật đầu.

-Đúng vậy, Hỏa Thánh không sở hữu Dị Hỏa, nhưng với tư chất yêu nghiệt của hắn, chỉ dùng hỏa diễm bình thường cùng tu vi Đại Thừa tầng 6 thì hắn đủ đánh bại tất cả những Đại Thừa kì sử dụng Dị Hỏa khác.

-Chỉ tiếc rằng hỏa diễm bình thường cũng chỉ là hỏa diễm bình thường, nó đối chọi với một loại Dị Hỏa còn có thể, nhưng nó không thể đối chọi với cả hai loại Dị Hỏa cùng một lúc, vì thế Hỏa Vân tôn giả mới thất bại trước Hỏa Thánh.

Lâm Thanh Phong thở dài một hơi, nghe được lời này cùng hai năm theo Gia Cát Quang Minh học hỏi thêm nhiều tin tức về tu chân giới thì Lâm Thanh Phong cũng nể phục tư chất yêu nghiệt của Hỏa Vân tôn giả, đừng nên nghĩ rằng Đại Thừa Kì dễ dàng đạt tới như vậy.

Hỏa Vân Tôn Giả, Trấn Nguyên Đại Sư, Băng Thánh ba người thật sự là yêu nghiệt thiên tài mới có thể đạt tới trong khoảng thời gian một vạn năm.

Nếu như đem Gia Cát Quang Minh so sánh với ba người bọn hắn, thì Gia Cát Quang Minh thật sự không đáng nhắc tới, Gia Cát Quang Minh cũng sử dụng thời gian một vạn năm, nhưng hắn chỉ mới đạt tới Hợp Thể kì tầng 2 mà thôi.

Nhưng Gia Cát Quang Minh vẫn được xem là một thiên tài, đa phần những tu sĩ bình thường khác thì trải qua một vạn năm thì tu vi cũng chỉ ở mức Luyện Hư kì mà thôi.

Nam Cung Mị Ảnh suy nghĩ một lúc rồi nàng lại hỏi.

-Như vậy tại sao chúng ta không tìm một loại Dị Hỏa cho Hỏa Vân tiền bối đâu? Chẳng phải nếu tìm được Dị Hỏa thì Hỏa Vân tiền bối sẽ mạnh mẽ hơn Hỏa Thánh hay sao?

Gia Cát Quang Minh lắc đầu.

-Dị Hỏa đâu dễ tìm như vậy? Dị Hỏa sinh trưởng trong điều kiện rất hà khắc, nếu nói đúng ra thì Hàn Băng Hỏa của Hỏa Thánh cũng chỉ là một đoàn nhỏ mà thôi, còn về hai loại Dị Hỏa đầu tiên thì càng khó gặp hơn, sau thời của Nhân Hoàng cho tới hiện tại vẫn chưa ai tìm ra Đế Hỏa, còn Cửu Thiên Hỏa thì từ sau thời kì thượng cổ cho tới bây giờ thì vẫn không có ai tìm ra nó đây.

Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh đều trợn mắt há mồm, nhưng Gia Cát Quang Minh lại nói tiếp.

-Nhưng mà vẫn có một ít thông tin về Cửu Thiên Hỏa, theo truyền thuyết từ thời Thượng Cổ thì trước đó đã có một đốm nhỏ Cửu Thiên Hỏa rơi xuống nơi này, và nhiệt độ của nó liền biến nơi này trở thành Hoang Mạc Chi Địa như hiện nay.

Nam Cung Mị Ảnh hai mắt phát sáng, nàng vui vẻ lên tiếng.

-Nếu như truyền thuyết đó là đúng thì chẳng phải Cửu Thiên Hỏa vẫn còn ở nơi này sao?

Gia Cát Quang Minh mỉm cười lắc đầu.

-Truyền thuyết dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, còn nó có thật sự tồn tại hay không thì làm sao ta biết được? 

-Chỉ biết rằng từ thời thượng cổ tới giờ vẫn chưa ai tìm ra Cửu Thiên Hỏa đâu.

Nam Cung Mị Ảnh như quả bóng bị xì hơi, nàng ủ rũ thu lại nụ cười rồi cúi đầu xuống đất, nhưng Lâm Thanh Phong lúc này lại nghĩ ra sáng kiến.

-Nếu không biết thì chúng ta có thể hỏi a.

Gia Cát Quang Minh lắc đầu.

-Làm sao hỏi a? Ta đã nói với ngươi rồi, hiện tại cũng đâu có ai tìm ra Cửu Thiên Hỏa, nếu thật sự có thể hỏi thì những người khác còn chờ tới lượt ngươi sao?

Lâm Thanh Phong trợn mắt lên nhìn Gia Cát Quang Minh một cái.

-Ai bảo với ngươi là ta sẽ hỏi người khác?

Gia Cát Quang Minh cùng Nam Cung Mị Ảnh sau khi nghe xong câu hỏi này, thì cả hai đều mang theo ánh mắt tò mò mà nhìn Lâm Thanh Phong, chờ đợi hắn nói tiếp, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi.

-Các ngươi vì sao không thử suy nghĩ một chút, các ngươi đã tìm hết tất cả cái Hoang Mạc Chi Địa này chưa?

-Nếu trên mặt đất các ngươi đã tìm hết rồi mà vẫn không tìm thấy thì vì sao các ngươi không tìm dưới đất?

-Nhưng nói về đào đất, thì các ngươi dám tự nhận là các ngươi giỏi nhất sao?

Gia Cát Quang Minh cùng Nam Cung Mị Ảnh đồng thời ngơ ngác, một lúc sau ánh mắt cả hai đều sáng lên và đồng thanh nói lớn.

-Hoàng Kim Thử.

Lâm Thanh Phong lúc này mới mỉm cười gật đầu, nói tới loài đào đất mà sinh sống, thì làm gì có loài nào dám tranh với Hoàng Kim Thử đâu?

Gia Cát Quang Minh lắc đầu cười khổ, không phải người khác không muốn hỏi, nhưng người khác vừa thấy được Hoàng Kim Thử thì không liều mạng bỏ chạy là tốt lắm rồi, làm gì có ai như tên Lâm Thanh Phong này có thể giao tiếp với Hoàng Kim Thử a?

Lâm Thanh Phong mỉm cười, hắn nhìn xuống đất mà kêu lớn.

-Hoàng Kim Thử Vương, phiền ngươi ra đây một lát, ta có chút chuyện muốn hỏi.

Một lúc sau, Hoàng Kim Thử Vương lại xuất hiện, nó đứng lên bằng hai chân sau ngẩng đầu mà nhìn Lâm Thanh Phong rồi kêu lên vài tiếng “chít, chít”.

Lâm Thanh Phong vẫn nở nụ cười.

-Hoàng Kim Thử Vương, ngươi biết Cửu Thiên Hỏa ở nơi nào sao?

Hoàng Kim Thử Vương nghiêng đầu qua một bên, rồi lấy một chân trước gãi gãi đầu, kêu lên vài tiếng “chít chít”.

Nhìn biểu hiện của nó, Gia Cát Quang Minh thở ra một hơi.

-Không được rồi, có lẽ là nó không biết.

Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi lại quay đầu hỏi Gia Cát Quang Minh.

-Quang Minh thúc, ngươi biết đặc điểm của Cửu Thiên Hỏa sao? Ngoài nóng ra thì nó còn có đặc điểm gì khác không?

Gia Cát Quang Minh lắc đầu, hắn cũng đâu phải Hỏa hệ tu sĩ, hắn đâu có thời gian tìm hiểu nhiều thứ như vậy.

Lâm Thanh Phong gật đầu rồi lấy ra viên Truyền Tin Thạch từ nhẫn trữ vật, rồi truyền linh lực vào đó, viên Truyền Tin Thạch chớp sáng một lúc rồi giọng nói của Hỏa Vân tôn giả cũng từ đó mà phát ra.

-Tiểu tử, ngươi tìm ta lại có việc gì sao?

Lâm Thanh Phong ho nhẹ một tiếng rồi hỏi.

-Lão già, Cửu Thiên Hỏa ngoài nóng ra thì còn có đặc điểm gì sao?

Hỏa Vân tôn giả có chút bất ngờ vì câu hỏi này của Lâm Thanh Phong, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều mà liền trả lời.

-Cửu Thiên Hỏa? Theo như trong sách viết lại thì Cửu Thiên Hỏa là một ngọn lửa màu tím chỉ tồn tại trên chín tầng trời, sức nóng của nó có thể thiêu cháy mọi vật trên thế gian, vì thế nó mới được gọi là Cửu Thiên Hỏa.

-Ta chỉ biết bấy nhiêu, nhưng vì sao ngươi lại hỏi về Cửu Thiên Hỏa a?

Lâm Thanh Phong gật đầu một cái, hắn cũng không trả lời Hỏa Vân tôn giả mà ngắt linh lực rồi quay sang hỏi Hoàng Kim Thử Vương.

-Hoàng Kim Thử Vương, trong Hoang Mạc Chi Địa này, ngươi biết nơi nào nóng nhất sao? Còn nữa, nơi đó có thể có ánh lửa màu tím.

Hoàng Kim Thử Vương nghe xong câu hỏi này liền suy nghĩ một chút, sau đó nó gật đầu.

Cả ba người đều kinh ngạc, sau đó cả ba đều nở nụ cười, Lâm Thanh Phong hỏi tiếp.

-Như vậy ngươi có thể dẫn bọn ta tới đó được không? Đương nhiên bọn ta sẽ đưa cho ngươi một ít thứ coi như trao đổi.

Hoàng Kim Thử Vương trầm ngâm một chút rồi tiếp tục gật đầu.

Lâm Thanh Phong vui vẻ, lúc này hắn mới tiếp tục truyền linh lực vào viên Truyền Tin Thạch, đợi cho tới khi giọng nói của Hỏa Vân tôn giả cất lên.

-Tiểu tử, sao ngươi dám…

Ngay lúc này Lâm Thanh Phong lạnh nhạt lên tiếng ngắt lời Hỏa Vân tôn giả.

-Dẫn ngươi đi tìm Cửu Thiên Hỏa, mau tới Hoang Mạc Chi Địa, và mang theo những loại khoáng thạch mà Hoàng Kim Thử thích ăn nhất, số lượng cho mười vạn con ăn trong 1 tháng.

….Hết Chương 172….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play