Ngồi dưới gốc cây đợi Vu Tư đến, tôi mới chợt nhận ra những khung cảnh thật lạ lẫm đối với mình. Tôi chưa bao giờ nghĩ khi mất trí nhớ thì mọi thứ lại trở nên xa lạ đến mức thế này đấy.
Cho dù trước đây tôi đã từng gắn bó với nó không ít năm, nhưng bây giờ nhìn lại, những gương mặt kia, những khung cảnh này, mọi thứ vẫn như lần đầu nhìn thấy.
Đang giương mắt quan sát một số nơi thì trên vai bỗng có một lực đè nhẹ xuống. Tôi giật khẽ người, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Vu Tư. Đứng dậy, tôi vui vẻ cười cười:
" Bây giờ mới tới à? Đợi lâu lắm luôn rồi."
Sau ngày hôm trước, cái ngày Vu Tư tỏ tình với tôi ý, thì chúng tôi đã thân nhau đến chóng mặt. Khoảng cách từ xa lạ được kéo lại gần khít luôn. Điều này cũng không khiến tôi khó chịu hay bài xích gì cả.
Vu Tư rất đáng yêu, con người cậu ấy thật sự rất đáng yêu.
" Ăn sáng chưa?" Vu Tư nghiêng đầu hỏi.
Tôi hơi bĩu môi, " Người ta đợi cậu đến để ăn sáng đó..."
" Vậy hả?" Vu Tư nhếch môi cười gian, " Nhưng lỡ ăn sáng trước rồi."
Nâng mắt nhìn khuôn mặt gian trá kia, tôi lườm một cái, đeo cặp lên vai rồi quay người, nói:
" Vậy tớ đi ăn một mình đây."
Vừa đi được vài bước thì bàn tay đã bị nắm lại, Vu Tư nhanh chóng dẫn trước, kéo tôi vào căng tin mua đồ ăn sáng.
Hôm nay căng tin có món mì gói bò, nui xào bò, mì xào bò... Tôi ngước nhìn thực đơn, đầu lưỡi hơi ngấy. Sao chỉ toàn là bò không thế??
Tôi khẽ thở dài, liếc nhìn vào tủ kính rồi mua một ly mì gói bò. Vu Tư bên cạnh kêu thêm một cái bánh ngọt với một hộp sữa lạnh nữa. Không hiểu sao khung cảnh này làm tôi thấy quen quen.
Căng tin buổi sáng cũng đông không kém gì giờ ra chơi, mọi người cũng chen chúc nhau mua đồ ăn sáng như tôi vậy. Khi đang đứng đợi cô bán hàng đưa cho ly mì thì tôi nghe thấp thoáng có người...rỉ tai nhau nói xấu.
" Ê, con nhỏ đó là ai vậy? Bồ của Vu Tư hả?"
" Đâu? À cái con đó...nhìn lạ quá mày."
" Đệch, thì tao mới hỏi nó là ai!"
" Phải bồ không? Vu Tư nắm tay nó kìa. Ấy, Vu Tư của tao mà..."
Hai tai tôi vô tình vểnh lên nghe ngóng những lời nói như thế, sau đó thì tiu nghỉu hạ mi mắt, tự dưng thấy khó chịu không ít. Còn Vu Tư thì đột nhiên nắm tay tôi chặt hơn, cứ như sợ tôi chạy mất ý.
Cô bán hàng cuối cùng cũng đã đưa cho tôi ly mì bốc khói nghi ngút, nhưng Vu Tư lại chủ động cầm nó giúp tôi, còn tôi thì cầm bánh với sữa.
Ra chỗ hành lang ít người, Vu Tư ngồi xuống một bên, tôi ngồi ngay bên cạnh. Tay cầm ly mì, tôi thổi phù phù vào rồi mút một lần. Vị mì gói ăn liền thì cũng không có gì đặc biệt cả, nhưng được cái thịt bò tương đối mềm.
Vì mì nóng mà làm trán tôi mướt mồ hôi.
Quay sang nhìn Vu Tư, lúc đó miệng còn chứa mì nên tôi không nói được, chỉ ư ư hai tiếng. Vu Tư ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt ngốc lăng, hồi sau lại cười cười, cầm quyển vở quạt cho tôi.
Vừa ngồi ăn mì nóng, vừa được hầu hạ thế này sướng phải biết.
" Ngày mai tao làm đồ ăn sáng cho. Ăn mấy cái này không vệ sinh đâu." Vu Tư nói rồi cắn một miếng bánh thật lớn.
Tôi ăn gần hết nửa ly mì rồi mới nghe được câu nói tử tế đó, trong lòng cũng có tí mừng rỡ. Có người chuẩn bị đồ ăn sáng cho thì đúng là quá tốt rồi.
" Được, tớ sẽ ăn đồ của cậu." Tôi bỏ ly mì xuống đất, sau đó nheo mắt véo mặt Vu Tư, " Nhưng sao lại xưng tao với tớ? Tôiiiiii!!!!!!!"
Vu Tư giống như không biết đau, cái mặt trơ trơ ra, xoay hẳn người tôi lại. Tiếp đến, cậu ấy chạm vào tóc tôi, nhỏ giọng hỏi:
Vu Tư không nói gì. Tôi ngược lại cảm nhận được cậu ấy vừa ngửi tóc của tôi thì phải ý. Nghiêng đầu, tôi trêu:
" Tóc tớ thơm mùi bồ kết đó. Có ngửi thấy không?"
Vu Tư khẽ cười, kéo tôi lại gần chỗ cậu ấy, " Ngồi im đi, tết tóc cho."
Tết tóc á? Oa, Vu Tư khéo tay như con gái vậy!!!
Tôi chớp chớp mắt, ngoan ngoãn ngồi im một chỗ, " Được, cậu tết xương cá ý. Kiểu đó xinh lắm~"
" Tết xương chó được không?"
" Aw...Cậu chẳng biết gì hết!!" Tôi phụng phịu, không chịu đâu, tết xương cá vẫn đẹp nhất.
Vu Tư lại cười lên một tiếng rồi im lặng tết tóc cho tôi gọn gàng lại. Lúc này tôi mới với tay cầm lấy hộp sữa, cắm ống hút vào rồi hút một ngụm. Tôi thích sữa milo lắm, thơm thơm béo béo, nhất là vị chocolate nữa.
" Vu Tư à, có phải trước đây cậu hay mua sữa cho tớ uống không?"
" Hửm?" Vu Tư có vẻ tập trung lắm.
Tôi lại ngồi huyên thuyên, " Mua sữa mỗi sáng ý. Chẳng hiểu sao khi tớ nhìn thấy cái bánh ngọt với hộp milo, tớ lại có cảm giác như trước đây từng được người nào mua cho rồi."
Động tác tết tóc của Vu Tư hơi khựng lại, tôi nghĩ thế. Vội nghiêng nửa mặt, tôi nhỏ giọng hỏi:
" Sao thế?"
Vu Tư khẽ nhíu mày, quay đầu tôi về vị trí cũ, " Ừ, trước đây tao mua cho mày đó."
Ra là thế, hèn gì tôi thấy quen lắm luôn.
Nghĩ rồi, tôi lại hút sữa tiếp. Vu Tư thì tết được một nửa rồi. Chẳng bao lâu, mái tóc dài xõa qua vai, bây giờ lại được tết đến gọn gàng, xinh xắn.
Tôi hý hửng quay lưng, nghiêng đầu nhìn Vu Tư:
" Như nào? Xinh đúng không?"
Vu Tư chỉnh lại mái cho tôi, miệng cong lên, " Ừm, xinh lắm. Xinh nhất trường rồi."
Được khen, mặt tôi hơi nóng lên, dùng hai tay xoa xoa má, ngại quá đi. Sau đó Vu Tư kéo tôi ngồi xịch vào vách tường lành lạnh.
" Có nghe câu nói này chưa?"
" Chưa!" Tôi lắc đầu thành thật như vậy, đâu ngờ bị Vu Tư lườm một cái.
Aish, tôi chưa nghe thì bảo chưa thôi mà.
Vu Tư hừ một tiếng bằng mũi, tùy tiện nhào nặn má phải của tôi rồi nói:
" Người ta nói, hãy yêu người biết tết tóc cho mình ấy."
Tôi cắn cắn ống hút, tiếp thu câu nói của Vu Tư, khóe môi lém lỉnh cong lên cười cười. Giời ơi, Vu Tư "nạnh nùn" cũng có lúc phát ngôn như vậy nữa ư!!!
Nhìn thấy hai vai tôi run lên, cái mặt nhịn cười, Vu Tư hóa thẹn mà nhíu mày, bóp miệng tôi lại như con cá đớp đớp thính.
" Oa, buông tớ ra!!"
Vu Tư gắt lên, " Cười cái gì hả?"
Tôi rơm rớm nước mắt, cuối cùng ai đó phải chịu thua. Ngồi xịch lại gần Vu Tư, tôi cầm lấy bàn tay của cậu ấy, xòe ra, vẽ lên đó hình trái tim.
" Thế nào? Tớ vẽ trái tim rồi nhé. Trái tim này là của tớ, giữ cho kỹ đó."
Vu Tư ngốc lăng nhìn lòng bàn tay của mình, đương nhiên không có trái tim nào rồi, chỉ minh họa tí thôi. Nhưng không hiểu sao cậu ấy cũng vui vẻ mỉm cười, còn nắm chặt lòng bàn tay lại.
" Đương nhiên là giữ kỹ. Không ai lấy được trái tim của ma..."
" Hửm?"
" Sẽ giữ kỹ."
Tôi híp mắt cười lên, cũng chìa bàn tay của mình ra, bắt Vu Tư vẽ lên đó hình trái tim của cậu ấy.
Sau khi dọn dẹp xong bữa sáng, tôi đi vào phòng vệ sinh rửa tay. Vì đang trong bộ dạng nữ sinh cho nên tôi đành bước vào phòng vệ sinh nữ.
Còn về việc bận đồ đồng phục nữ của tôi thì mẹ tôi đã giải thích cho cô giáo hiểu cả rồi. Nói chung cũng không còn ai thắc mắc nữa ngoại trừ giáo viên chủ nhiệm thôi.
Vì những người khác căn bản không...phân biệt được tôi là con trai, ("◔౪◔)
Vừa mới mở vòi nước ra thì phía ngoài có thêm một số nữ sinh bước vào. Tôi cứ nghĩ mình không đụng chạm ai thì người ta cũng không đụng chạm mình.
Nhưng mà hình như tôi...lầm rồi.
Khi tôi khóa vòi nước định rời khỏi đó thì hai nữ sinh khác lấn lên chặn đường tôi. Tôi kinh ngạc ngẩng mặt nhìn họ, khuôn mặt ai cũng khá là xinh xắn nếu không muốn nói là...bình thường.
" Có chuyện gì vậy?" Tôi hơi nhíu mày hỏi.
Hai nữ sinh kia lại bắt đầu đóng vai phản diện trong phim bạo lực học đường rồi. Hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt cong cớng nhìn rất...ghét ý.
" Mày tên gì?" Một nữ sinh hất mặt hỏi tôi.
" Sao tôi phải nói cho các cậu biết?"
Nữ sinh khác từ phía sau đi lên, cố tình hất vai tôi một cái thật mạnh. Nghiêng mặt nhìn người đó, tôi hình như nhận ra nữ sinh này. Hôm bữa trường có tổ chức lễ múa gì đó, tôi thấy nhỏ này được đề cử nhiều lắm.
Xem chừng cũng là...hot girl rồi.
" Mày láo với ai vậy? Tao không cần biết mày tên gì nữa. Nhưng mày, tao cấm mày thân với Vu Tư."
" Tôi cấm cậu thở, cậu có làm không?"
" Con chó, sao tao phải làm?"
Tôi khẽ cười, " Ồ, vậy sao tôi phải làm?"
" Mày!!!" Nữ sinh đó có vẻ đầu đàn, định vung tay đánh tôi thì có hai người khác can ngăn lại.
Họ nói nhỏ với nhau, " Đừng đụng vào nó sớm quá!"
" Đúng rồi đó, Chi. Mày nóng quá là hỏng hết."
Nữ sinh tên Chi tức giận liếc tôi một cái, sau đó hất tay hai người bạn của mình ra, phủi tay áo một cách chảnh chọe.
" Đợi đó đi. Rồi tao cũng băm mày ra!"
Nói xong, họ bỏ đi.
Nhìn bóng dáng của những người đó khuất khỏi tầm mắt, tôi mới bật cười mà chẳng biết nói gì nữa luôn. Tại sao ông trời lại ban cho họ có những khuôn mặt như thế để đi gây sự nhỉ?
" Sao đi lâu thế?"
Vu Tư ở bên ngoài đứng đợi bên cột tường, cái mặt vì chờ đợi quá lâu mà hơi nhăn lại. Tôi bước đến đó, chỉ cười mỉm nói:
" Lúc đi ra thì giẫm phải nước dơ, phải rửa giày lại."
" Nước dơ?" Vu Tư không hiểu lắm.
Tôi ngược lại cười tươi, " Phải, cả một vũng luôn, dơ thật chứ!"
Có khi sau này Vu Tư cũng chẳng biết vũng nước dơ ấy tôi nói là gì đâu. Lúc chuẩn bị đi lên lớp thì tôi nhìn thấy đám nữ sinh gây sự với mình đang ngồi ở gốc cây bên phải. Chỗ đó chỉ cần liếc một cái cũng thấy tôi với Vu Tư.
Hừm...
" Aiya..." Tôi xoa xoa trán, mặt mũi nhăn nhó.
Vu Tư nghe thấy liền quay lưng lại nhìn một cái, như dự đoán, cậu ấy lo sốt vó luôn. Ngón trỏ liên tục xoa xoa trán cho tôi, miệng thì hỏi:
" Sao vậy? Nhức đầu à?"
Tôi bĩu môi, lắc đầu, " Chắc không sao đâu."
Vu Tư hình như vẫn còn lo lắm làm tôi thấy tội lỗi ghê cơ. Nhưng bù lại, cảnh tượng quan tâm thân thiết ấy được đám nữ sinh kia thấy cả rồi.
Cứ tức đi, càng ghét tôi càng làm cho ghét, liu liu.
Vài ngày sau, trường tôi lại rộn lên tin đồn, có hai mỹ nam từ trên trời rơi xuống sân trường. Chậc, ai viết tin đồn này cũng có trí tưởng tượng bay cao bay xa quá rồi không phải sao?
Sáng sớm bước vào trường, tôi đã nghe thấy một đám nữ sinh bàn luận sôi nổi về hai mỹ nam bí ẩn kia.
Bạn A: " Trời ơi đẹp lắm luôn đó mày!!"
Bạn B: " Tao thấy rồi, ngất ngây con gà tây, huhu."
Bạn C: " Đâu? Thấy ở đâu vậy?"
Bạn A: " Hôm qua hai người đó vào nộp hồ sơ đó. Trời ơi, một người thì như thiên sứ sáng chói, một người thì như ác ma lạnh lùng ý."
Bạn B: " Mày lố rồi, tém, tém lại."
Vân vân và vũ vũ.
Tôi thật sự không tưởng tượng nổi cái gì mà thiên sứ với cả ác ma nhỉ? Thật sự đẹp đến vậy? Đẹp hơn cả tôi sao?
Lướt ngang qua một đám bàn luận rộn rã, bây giờ thì tôi chứng kiến được hẳn một đám đông đang bu lại một chỗ cứ như hội chợ.
Trong lòng cũng hơi tò mò chút xíu, tôi ngó nghiêng tìm xem Vu Tư có ở gần đây không, nếu có thì tôi không nhìn, còn không có thì... >~<
Nhìn đông nhìn tây một hồi, tôi không thấy Vu Tư đâu nên liền đi đến trước đám đông, nhón chân lên mà liếc mắt một tí. Ngặt nỗi, bọn con gái kinh khủng thật ý, bu lại kín mít cả đường chen vào luôn.
Bị xô qua đẩy lại một hồi, tôi ngán ngẩm không thèm chiêm ngưỡng thiên sứ với ác ma nữa, quay lưng trở về lớp của mình. Đúng lúc này, âm thanh trong đám đông bất ngờ tản ra, tiếp đến là một giọng nói cực kỳ quen thuộc.
Nó ám ảnh tôi không ít ngày trong...
" Tiên nữ àh~~~"
...trong bệnh viện! Không lẽ nào!!!!
Tôi sững sốt đứng lại một chỗ rồi nhận lấy được một cái ôm cứng ngắc từ phía sau. Giữa sân trường rộng lớn như vậy, cư nhiên bị mỹ nam của hàng nghìn nữ sinh ôm một cách tùy tiện, còn bị gọi là tiên nữ, thì tôi hiểu số mệnh của mình sau này không ổn rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT