Nhìn bộ dạng khó coi của Diệp Vũ, K lạnh lùng mỉa mai: "Bởi vì anh quá tự phụ cho nên mới như vậy."
"Không cần châm thêm dầu vào lửa."-Diệp Vũ vỗ vỗ tay lên gáy của mình, nơi vẫn còn ê ẩm vì bị chích điện tối qua, Đông Nghi quả thật rất nặng tay.
K vung tay ném cây phi tiêu thẳng trúng vào hồng tâm, đôi mắt sắc bén chú mục lên tấm hình Đông Nghi dán chính giữa hồng tâm, chậm rãi bước tới: "Tôi đã nói anh chờ thêm một chút nữa hãy xuất hiện, anh nôn nóng như vậy làm gì? Hoàng Phong đã cho người điều tra về anh rồi."
Diệp Vũ nhếch môi, khuôn mặt bất cần nhìn đứa em của mình: "Mặc kệ hắn, năm xưa một lần làm cho cơ ngơi của anh bị đổ vỡ, không còn bất kỳ thứ gì phải bỏ ra nước ngoài. Bây giờ trở lại lẽ nào lại không có sự chuẩn bị gì."
"..."
"Còn em, đừng quá hứng thú với vai trò làm người điều khiển sau lưng bọn họ, Hoàng Phong và Đông Nghi không phải kẻ ngốc, sớm muộn em cũng sẽ bị phát hiện ra thôi."
K đi đến hồng tâm gỡ phi tiêu xuống, đưa tay cầm luôn tấm hình dán bên trên, thản nhiên đáp: "Điều đó là tất nhiên, không phải rất thú vị khi tạo dựng được lòng tin ở hai con người đa nghi ấy sao? Đến khi ván bài lật ngửa sẽ nhanh chóng biết được kết quả thôi."
Diệp Vũ khẽ cười nhìn ánh mắt thâm độc của đứa em gái cùng mẹ khác cha này, nếu như nói anh hận nhà họ Trương một thì Diệp Vy Vy hận đến gấp 10 lần. Đứa trẻ tưởng rằng sinh ra trong một gia đình bình thường, bỗng nhiên một ngày lại vô tình phát hiện bí mật kinh hoàng, bản thân không phải được tạo nên từ gia đình hạnh phúc nó vẫn tưởng mà là do cưỡng bức tạo thành. Người cha cưỡng đoạt mẹ nó khi biết người phụ nữ mang thai con của mình lại muốn đạp đổ hạnh phúc gia đình đơn thuần kia, làm cho trong một đêm tất cả đều thay đổi hoàn toàn, cuộc sống của K và của anh.
Đối với K, cô căm hận nhà họ Trương đến tột cùng, không muốn có bất kỳ dính líu gì với gia tộc ấy. Cho nên Trương Đông Nghi đừng mong có được hạnh phúc, ngày mà cô lấy đi tất cả từ tay đứa em cùng cha khác mẹ này, cô sẽ chính miệng kể lại những chuyện tồi tệ người cha thần tượng của Đông Nghi đã gây ra, cô muốn chờ xem phản ứng của cô ấy sẽ như thế nào, thật sự mong chờ...
"Em thật độc ác. Có điều anh phải nhắc nhở em, người đàn ông ngoại quốc luôn bám theo em đó, nếu em không tiện xử lý anh sẽ..."
"Chuyện đó không liên quan đến anh, anh cứ lo việc của mình đi."-đáy mắt thoáng gợn vì lời nói của Diệp Vũ, K vội cắt ngang.
Diệp Vũ nhún vai tự giác hiểu ý, là con người ai cũng sẽ một lần bị dao động bởi những thứ xung quanh mình, anh cũng đã từng có ý định buông bỏ hận thù cùng người ấy rời khỏi, nhưng kết quả vẫn là trò đùa ác nghiệt của số phận, định sẵn không thể thoát khỏi rồi.
.
.
.
Đông Nghi nhìn chăm chăm vào tập hồ sơ trên bàn nhưng lại không để tâm một chút nào đến nội dung bên trong, từ sáng ngủ dậy cô đã nhìn thấy thông báo sinh nhật Hoàng Phong hiển thị trên điện thoại, cô đoán rằng K đã cài nó cho mình phòng trường hợp đãng trí quên mất. Đúng là không nhìn thấy cô thật sự không nhớ luôn mất.
"Nên tặng gì cho anh ấy đây?"
Đông Nghi tưởng tượng ra những món quà có thể Hoàng Phong sẽ thích, nhưng lần trước cũng đã tặng anh cà vạt rồi, những thứ vật chất có lẽ không quan trọng lắm bởi họ chẳng thiếu thứ gì hết.
"Em tự đóng gói bản thân mình dâng tặng cho anh là được rồi."-khuôn mặt điển trai của Hoàng Phong ở trước mặt Đông Nghi cùng nụ cười câu dẫn của anh làm cô giật mình.
Đông Nghi chớp nhẹ mắt tỉnh táo lại, chỉ là tưởng tượng thôi cũng thấy áp lực rồi, nhưng nếu là Hoàng Phong thì chắc chắn có thể nói ra những lời này.
"Bản thân mình cũng có thể coi là quà rồi... nhưng là nên đóng gói như thế nào đây..."
"Mặc một bộ victoria secret thật gợi cảm cùng anh ấy một đêm khoái lạc chắc không tệ đâu."-giọng K lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của Đông Nghi, cô đem trên tay hộp đồ lót thương hiệu nổi tiếng đặt trên bàn Đông Nghi trong sự sững sờ của đương sự, vì quá mãi mê suy nghĩ nên Đông Nghi không nhận ra sự xuất hiện của K trong phòng làm việc của mình.
Đông Nghi mở to mắt nhìn hộp quà bắt mắt trên bàn rồi nhìn lên K, nghi hoặc hỏi: "Là ý của chị sao?"
K kéo ghế ngồi đối diện cô, tỉnh bơ đáp: "Không, Hoàng Phong bảo tôi nhắc khéo em chuẩn bị, từ sớm anh ấy đã biết hôm nay sinh nhật của mình, nôn nóng chờ đợi được em tặng quà."
"Thật là...."-Đông Nghi ngả luôn người lên ghế thở dài, người chồng này của cô trẻ con quá rồi.
"À, chuyện tôi chuyển lời nguyện vọng của chồng em cho em biết là bí mật, nhưng tôi lỡ nói rồi."
Đông Nghi cười khinh, dù không nói hay nói thì da mặt chồng cô vốn đã rất dày.
K xoáy mắt nhìn thẳng vào người phía trước, nói vào trọng tâm chính: "Còn một điều quan trọng, em có tình địch rồi, chồng của em đang bị người khác dòm ngó ở nhà kìa."
"Sao cơ?"
.
.
.
TBC.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT