“Phụt… mẹ khiếp …”

Lúc này Hiyori đang dính vào cái cây to lớn mà phía sau nàng đã bị chấn nát miệng thì phun ra một ngụm máu cảm giác đau đớn trong cơ thể làm nàng tức giận chủi một câu.

“Hiyori đội phó…”

Cách không xa là một nhóm tử thần đang lo lắng mà không biết phải làm sao vì không xa họ là một tên Adjuchas to lớn vừa sử dụng Cero thổi bay nàng.

“Đáng đời rang con dám cùng ta chống đối.”Adjuchas to lớn lúc này cười rằng nhìn Hiyori bị đánh trọng thương kia vô cùng hả hê.

“Vậy sao?”

“Cái g…”

“Xọt…”

Chỉ khi ngay tên này đang cười thì phía sau hắn xuất hiện hai người, tên này kinh hãi vừa định quay lại thì một đường đao cắt hắn ra làm đôi.

“Hikifune đội trưởng và thần đồng Nagami …”

Sau khi tên đó vừa bị giết chết thì nhóm người tử thần cũng thấy rõ mắt hai người kia thì họ liền tung hô lên vui vẻ hò hét.

Hikifune nhìn thấy cách đó không xa Hiyori bị trọng thương liền chạy tới quan tâm kiễm tra: “Sao lại bị thương nặng như vậy.”

“Ta… không cẩn thận sơ ý bị thương thôi …” Hiyori đối với mọi người đều đanh đá, nhưng đối với nàng như thành mẹ của bản thân vậy nên đối mắt với ánh mắt quan tâm của nàng thì Hiyori liền cúi đầu nói.

“Phù … cũng không nguy hiểm lắm đến tính mạng chỉ cần dưỡng thương là tốt rồi…” Hikifune vô cùng quan tâm nói.

“Đội trưởng” x3

Lúc này trong rừng ba phía khác nhau chạy tới ba nhóm người, chính là nhóm của nàng nhưng lúc này họ bị thương cũng không hề nhẹ thậm chí trong nhóm có vài người bị thương nặng phải nhờ người khác gác theo trên lưng.

“Mọi người không sao chứ.” Hikifune quay sang nhìn thấy tình hình như thế liền quan tâm nói.

“Không sao thưa đội trưởng, không mất ai cả chỉ là họ bị trọng thương hôn mê bất tỉnh vì Cero của Gillian…”Ba nhóm trưởng xấu hỏ đứng trước mặt nàng ấp úng nói.

Dù sao nàng tinh tưởng giao người cho họ quản lý mà thành ra thế này.

“Không sao là tốt … những ai còn khả năng hoạt động thì dọn dẹp chiến trường còn lại giúp đỡ những người bi thương … chúng ta sẽ cấm trại tại chỗ ở đây.”



Dưới mệnh lệnh nàng ban ra thì mọi người liền thi hành ngay lấp tức.

Hikifune không ngờ hôm nay có nhiều biến cố thế này.



Ban đêm.

Khi mắt trăng treo cao đỉnh đầu thì trong không gian kia đội 12 đang cắm trại tại chỗ.

“Ngon quá … vừa được ăn ngon vừa có thể được chữa thương thế này thật là tuyệt với…”

“Đúng… vậy … ngón qua … đi … mất…”

“Hikifune đội trưởng cùng Nagami thần đồng của chúng ta phối hợp nấu ăn thật hoàn mỹ cứ như đôi vợ chồng son ấy… hahahha”

“Ngươi nói phải … hahaha…”

Lúc này mọi người đội 12 đang cùng nhau thưởng thức mấy mon ắn do Hikifune và Nagami cùng nhau nấu vô cùng thơm ngon, đã vậy nàng còn dùng một số gia vị đặc biệt dùng để chữa thương hòa vào đồ ăn cho họ.

Dù sao Hikifune là người đam mê nấu ăn, nàng chuyện sáng tạo ra các loại gia vị khác nhau dùng vào mọi trưởng hợp, không ai là không biết tài năng nấu nướng của nàng.

Đã vậy lần này nàng còn gặp Nagami cũng biết nấu ăn đã vậy hắn còn làm nên những hương vị đậm đà mà nàng cũng chưa nghĩ tới nó lại ngon như thế.

Vậy là cả hai người cùng nhau nấu cùng.

Nagami khi nghe họ nói thế liền nhe răng cười quay phía nàng chớp mắt một cái làm Hikifune hơi đỏ mặt lươm hắn một cái.

Nhưng rơi vào mắt người khác như đang liết mắt đưa tình vậy khiến họ hò reo khác nơi vô cùng nhộn nhịp.

“Khốn khiếp các ngươi không thể im lặng ăn được à… còn ngươi tên sắc lang nấu cho nhanh rồi cút xa đội trưởng của bọn ta ra.”

Chỉ có Hiyori ở đây thấy tình hình như thế liền mặt đen như đáy nồi gầm thét lên làm mọi người hết hồn nôm nóp lo sợ liền của ai náy ăn thậm chí Nagami cũng bị dính đạn.

Dù vậy không khí vui vẻ và ấm áp không hề biến mất.

Trong lúc ăn thì nhóm tám người theo Nagami và đội trưởng Hikifune đang kẻ lại sự tích bất ngờ hôm nay của hắn cho mọi người, làm ai cũng khiếp sợ kể cả Hikifune.

Họ nghe được điều gì, đó là Nagami có thể sử dụng hai Kido cùng một lúc bằng hai tay khác nhau đã vậy chúng còn dung hợp tạo nên một Kido đủ sức so sánh với Cero của Gillian làm mọi người chấn động không thôi.

Nhất Hikifune nàng lúc đó bị âm thanh chấn động hấp dẫn quay lại, chỉ là nàng không ngờ được là âm thanh đó do hắn tạo nên nên Nagami như một tên quái vật.

Phải biết rằng từ sau tới này chưa từng ai có thể sử dụng hai Kido cùng một lúc bằng hai tay khác nhau, đã vậy chúng còn dung hợp tạo nên một Kido mới, đây là vượt qua hiểu biết của họ một ngàn năm qua.

Lúc này đây ai cùng than thở bảo rằng thần đồng có khác chúng ta không thể so sánh làm mọi người ai cũng gật đầu khiến không khí thú vị vô cùng.

Trong lúc mọi người bàn tán tới hắn thì Nagami lúc này ngồi trên cành cây nào đó khá xa chỗ họ đang nhìn mặtt trăng trên cao với khí chất cô độc như không thuộc về thế giới này vậy không biết suy nghĩ điều gì.

“Vù…”

“Sao trong ngươi cô đơn vậy?”

Âm thanh tiếng gió vang lên thì có một người ngồi kế bên hắn, người đó không ai khác chình là Hikifune.

Trong nàng đang cùng mọi người nói về Nagami thì không thấy hắn, một hồi cảm ứng thì mới thấy ở đây liền tới chỉ là cảm nhận một không khí khác thường nàng liền quan tâm hỏi.

“Ta chỉ cảm giác như một giấc mơ vậy … lúc đầu ta chỉ là một cô nhi không gia đình không người thân phải tự lực gánh sinh để rồi làm một việc tốt cứu một đứa bé thì lại bị tai nạn chết đi, rồi tỉnh lại thì lại tới thế giới này.”

“Ta…”

“…”

Nagami nghe nàng hỏi thế thì im lặng một lúc rồi nhìn lên bầu trời thờ dài nói rằng, thật sự lúc đầu hắn còn không cảm giác chân thật từ khi đến đây nhưng rồi thời gian trôi qua hắn cũng đây là sự thật.

Chỉ là có một nổi buồn nào đó mà hắn cảm giác vướng lại trong lòng không nói ra được, ngày khi hắn định nói tiếp thì bất ngờ Hikifune đưa một ngón tay chắn lại khiến Nagami bất ngờ nhìn nàng một cái thì bất ngờ nghe nàng nói một câu khiến hắn sửng sốt.

“Ta … ta sẽ là người thân của ngươi…” Hikifune tuy hơi ngương ngùng nhưng lại dùng ánh kiên định nhìn hắn nói, thật ra cùng hắn quen biết một năm trời thì nàng cũng biết bản thân đã yêu thích hắn rồi chỉ là không biết làm sao nói thôi, bây giờ có cơ hội nên nàng nói ra tiếng lòng của bản thân.

“Hikifune…” Nagami ngạc nhiên một cái nhìn nàng thì thấy đôi mắt quan tâm và yêu thương nhìn hắn thì rung động không thôi trước sự kinh ngạc của nàng thì làm ra một hành động.

“Um…”

Nagami liền dùng một tay kéo eo thon gọn của nàng tới làm thân hình đầy dặn của Hikifune dựa vào lòng hắn, sau đó hắn nhìn gương mặt xinh đẹp đáng yêu trong gang tấc này nhất đôi môi đỏ mọng kia liền hôn xuống, làm nàng như ngơ ngác một cái rồi dùng một hành động đáp trả dùng đôi tay của mình cuốn lấy cổ hắn.

Làm Nagami vui vẻ quên trời quên đất nhất cảm giác đôi song nhũ đầy của nàng ép vào người vô cùng thoải mái.

Cả hai cứ thế hôn nhau lãng mạn dưới ánh trăng đầy tuyệt đẹp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play