Lẩm nhẩm dòng chữ vừa xuất hiện, lão tộc trưởng bất giác như người đi đêm phát hiện được ánh sáng cuối chân trời. Nhẹ nhõm thở ra một hơi, lão cuối đầu thật sâu trước tinh cầu trên đàn tế.

Một lúc sau, thân ảnh già nua xuất hiện bên ngoài thạch động, theo đường cũ trở về.

Lãnh địa của bộ tộc Hắc Viên trải rộng mấy trăm vạn trượng. Nơi này tài nguyên phong phú, linh khí cũng nồng hơn những vùng khác, chỉ kém Hồ tộc ở phía Tây. Vì thế mà trở thành mục tiêu hướng tới của không ít yêu thú cấp cao.

Kẻ thù lớn nhất của họ là tộc Ma Viên bất ngờ xuất hiện cách đây chưa tới mười năm. Ban đầu, tộc nhân của họ không đông nên cũng không làm nhiều người chú ý. Nhưng sau đó, không biết vì nguyên nhân gì mà bộ tộc Ma Viên lại mạnh mẽ phất lên, thôn tính, chiếm đoạt các bộ tộc thú nhân nhỏ lẻ ở khắp nơi.

Bộ tộc Ma Viên có thể điều khiển lôi thuộc tính vô cùng lợi hại. Mỗi nơi chúng đi qua đều để lại một vùng phế tích, hoang tàn. Đáng sợ nhất, tộc nhân Ma Viên tộc lại hấp thu trực tiếp huyết dịch của đối thủ để tăng cường sinh mạng của mình. Xuống tay tàn nhẫn, thủ đoạn ghê rợn khiến ai nghe thấy cũng muốn tránh xa.

Ma Viên nhắm đến lãnh địa của Hắc Viên tộc đã lâu. Hai bên cũng không ít lần giao chiến. Lần này, chúng lại mở rộng quy mô tập kết. Ào ạt tấn công.

Nhận được tin tức, lão tộc trưởng triệu tập toàn bộ tộc nhân tại quảng trường. Bản thân lão thì tìm đến thạch động, dò hỏi thiên cơ.

Lúc thân ảnh quen thuộc của lão xuất hiện trên đài cao, cả quảng trường ầm lên. Tiếng tộc nhân gọi lão đầy kính vọng.

- Lão tộc trưởng, lão tộc trưởng….

Tộc tưởng Hắc Viên tộc trầm tĩnh nhìn xuống gần vạn tộc nhân của mình. Từ những người chống gậy còng lưng đến những thanh niên khoẻ mạnh, rồi những phụ nữ tay bế con thơ, nhìn nam tử kề bên lo lắng.

Lão giơ hai tay lên trời, giọng trầm vang tựa tiếng sấm truyền vọng lại:

- “Tử chiến đến cùng, đường sống xuất hiện. Thần nữ trở về. Đại tộc vùng lên”.

Lão vừa dứt lời, toàn bộ Hắc Viên tộc chiến ý sục sôi. Ánh mắt mọi người đều sáng lên, tay lăm lăm nắm chặt. Toàn thể lớn tiếng hô hào: Tử chiến, tử chiến, tử chiến…..

Lão tộc trưởng gật đầu, hài lòng với khí thế hiện tại. Trong trận chiến sắp tới, có lẽ, nhiều người trong số họ sẽ mãi mãi nằm xuống, nhưng vì bảo vệ gia đình, bảo vệ lãnh địa của mình thì cái chết nào có sợ chi. Có cái chết nặng tựa thái sơn, có cái chết nhẹ tựa lông hồng. Tên tuổi của họ sẽ mãi mãi khắc ghi trong lịch sử của toàn bộ tộc.

Lão tộc trưởng nói thêm đôi lời rồi cho mọi người giải tán. Giữ lại bảy trưởng lão và những chiến tướng của bộ tộc Hắc Viên. Tất cả tập trung trong Nghị sự đường, bắt đầu triển khai kế hoạch.

- Đại lão. Tình hình tộc nhân phái đi Hư Không Thành thế nào?

- Tộc Trưởng, 30 tộc nhân phái đến Hư Không Thành trong những năm gần đây, có chỉ có 23 người an toàn đến được bờ nam Huyền Hải. Mệnh bài linh hồn của họ cho biết, họ vẫn bình an.

Đại lão khom người, cung kính trả lời.

Lão tộc trưởng nhíu mày trầm lặng. Lát sau, mới từ tốn cất lời:

- Hai mươi ba người này là hai mươi ba kỳ tài của Hắc Viên tộc. Chỉ cần họ còn thì Hắc Viên tộc sẽ có thể phục hưng. Quan trọng nhất bây giờ là thu xếp cho những người tộc nhân cao tuổi, phụ nữ lẫn mấy đứa trẻ con. Đây là tương lai tộc ta, không thể để họ trở thành nạn nhân của bọn Ma viên tàn nhẫn được.

Đại lão, Nhị lão, Tam lão. Ba vị khẩn trương thu xếp để bảo toàn cho họ.



Tứ lão, Ngũ lão chuẩn bị lương thảo.

Lục Lão, Thất lão, chuẩn bị binh khí, tinh hạch và mọi thứ còn lại.

Các chiến tướng, lập tức tăng cường phòng ngự toàn bộ biên giới, lập trạm canh gác, cử người tuần tra liên lục. Ráo riết tập luyện, chú ý đề phòng nội gián và kẻ lạ mặt xuất hiện trong giai đoạn nhạy cảm này.

Mọi người chú ý. Chiến tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Nhưng dù gấp gáp thì luôn phải cẩn thận, tránh sai sót mà dẫn đến hậu quả về sau.

- Dạ, tộc trưởng.

Mọi người đồng loạt đáp lời.

…………………………………………………………………..

Không khí chiến tranh cứ thế duy trì suốt ba ngày. Thỉnh thoảng, vài trận đánh lẻ tẻ có diễn ra, giống như thăm dò, lại như bọn Ma Viên muốn tra tấn tinh thần đối thủ. Tuy nhiên, ngày nào cũng có một vài chiến sĩ của bộ tộc Hắc Viên trọng thương, thậm chí hi sinh.

Đến ngày thứ tư, trời chưa sáng đã nghe tiếng kèn báo hiệu cùng lúc vang lên. Bộ tộc Ma Viên ào ạt xuất hiện từ bốn phía xung quanh. Chúng tràn lên như đê vỡ. Lôi điện rợp trời đánh xuống vùng đất xinh đẹp của bộ tộc Hắc Viên.

Lão tộc trưởng trực tiếp tham gia vào trận chiến ở mé đông. Mới đầu hai bên còn chiến đấu trong hình dạng nhân loại. Về sau, tất cả lại hoá thành bản thể. Nơi nơi đều thấy những con vượn thân cao mấy trượng với sức mạnh bạt núi, xuyên địa, ầm ầm tựa sấm sét lao vào nhau.

Hắc Viên màu đen, đôi mắt đỏ ngầu phẫn nộ. Ma viên toàn thân trắng toát, tròng mắt đen thui, không tiêu cự như ma quỷ từ địa ngục trồi lên. Cả hai đều sở hữu lôi thuộc tính như nhau. Nhưng đám vượn trắng lại ra tay tàn bạo, hơn hẳn bộ tộc Hắc Viên vốn chân chất, hiền hoà.

Lão tộc trưởng đang giao chiến với một con vượn trắng thì bất chợt trúng phải một đòn lôi điện mạnh mẽ đánh lén từ phía sau. Thân thể to lớn rung lên, chúi nhào lên trước. Kẻ địch nhân cơ hội, bồi thêm một đòn hướng vào đầu của lão. Nếu trúng phải đòn này, thập tử vô sinh.

Một thành viên trong bộ tộc thấy vậy, lập tức nhào qua, thay tộc trưởng cản ngăn. Cả hai nện thân thể của mình lún sâu xuống đất. Lão tộc trưởng bị đè bên dưới thân thể to lớn, suy yếu rên lên.

- Tộc trưởng.

Nhiều tộc nhân thấy vậy, xúm lại xung quanh, gào lên đau đớn.

- Lập tức dìu ngài vào nghỉ ngơi. Đại lão ra lệnh.

Bọn Ma Viên thừa lúc rối rắm, điên cuồng đánh tới khiến Hắc Viên tộc bị động, lại thêm nhiều chiến tướng trọng thương. Một số thân ảnh màu đen bị bọn ma quỷ đối phương trực tiếp phanh thây, hấp thu huyết dịch.

Ngũ lão, Nhị lão cũng ngã xuống làm toàn thể tộc nhân tuyệt vọng, bàng hoàng.

Lão tộc trưởng nhìn tràng diện trước mắt, căm phẫn, uất hận tột đỉnh. Chua xót hét lên: “Tử chiến đến cùng, đường sống xuất hiện. Thần nữ trở về. Đại tộc vùng lên”.

Nghe thấy lời của lão. Toàn bộ tộc Hắc Viên gào thét hô theo. Tên tộc trưởng Ma Viên tộc ngạo nghễ ngửa mặt cười, giọng ồm ồm châm biếm.

- Tộc Hắc Viên của ngươi sau hôm nay chỉ còn quá khứ. Đừng mong kỳ tích có thể xảy ra.

Mấy con vượn trắng khác nghe hắn nói vậy, cũng hưng phấn vỗ ngực thị uy.

Tuy nhiên, ngay lúc bọn hắn dương dương tự đắc mà phán xét kết quả của đối phương, thì nhiệt độ không khí bỗng tăng cao. Vô số hoả cầu tự dưng xuất hiện, ào ào hướng về phía chúng.

- Thiên Long Cửu Khúc, đi!

- Thiên Long Cửu Khúc, đi!

- Thiên Long Cửu Khúc, đi.

Trần Hiểu My xuất hiện, cùng một lúc tung ra ba chiêu thức quen thuộc. Một rừng lửa đỏ cứ thế dựng lên, tấn công những con vượn trắng to lớn như quả đồi đối diện.

Tiếp theo đó là Như Ý côn hoá thành Hoả Long, thế tới hừng hực, biến ảo, linh động khiến đám tộc nhân Ma Viên tộc không kịp trở tay. Hoá thân về bản thể có thể khiến bọn chúng gia tăng sức mạnh. Tuy nhiên, hình thể kềnh càng lại là nhược điểm chí mạng của bọn chúng trong lúc này.

Bị hoả long quét ngang, mấy chục con ma viên rầm rầm gục đổ. Thân thể nát bét ngay nơi va chạm. Sau đó thi thể bốc cháy, chẳng mấy chốc chỉ còn một nhúm tro tàn, bay trong không khí.

Hắc Viên tộc thấy thế reo vang. Lời tiên đoán quả nhiên hiệu nghiệm. Thần nữ xuất hiện. Bộ tộc họ được cứu rồi.

Lữ Tuấn, Lạc Vô Trần cũng mau chóng xông lên. Hùng A Đại thì điên cuồng nhìn thảm trạng của tộc nhân. Hắn gào lên như điên dại.

- Hùng huynh. Bình tĩnh. Chỉ có tốc độ và sự linh hoạt, biến ảo mới có thể khắc chế kẻ địch. Dùng Tuý Quyền hạ chúng tại đây.

Hùng A Đại nghe được lời nhắc nhở của Lạc Vô Trần, không cần suy nghĩ đã dốc hết linh tửu mang theo từ không gian giới chỉ vào miệng. Thân thể hắn bắt đầu ngã nghiêng, không tuân theo quy tắc bất kì khiến kẻ thù khó lòng nắm bắt. Lôi điện giáng xuống đều không trúng, dùng sức mạnh cơ bắp thì chệch hướng, phí công.

Bản thân Hùng A Đại như con cá chạch, hết lủi bên này lại lách bên kia. Chớp lấy thời cơ, tấn công vào yếu điểm của Ma Viên khiến bọn chúng thực sự sợ hãi, kinh tâm.

Lạc Vô Trần cùng Lữ Tuấn và binh đoàn Thần Võ cũng sử dụng Tuý Quyền. Thế cuộc trận chiến dần đổi chiều khiến tộc trưởng Ma Viên tộc giận đến run người.

Cặp mắt đen thui của hắn nhìn xoáy vào Hiểu My. Gầm lên ác độc:

- Nhân loại chết tiệt. Muốn phá hỏng đại sự của ta. Ngươi phải trả giá bằng sinh mạng của mình.

Nói rồi, chớp mắt một cái hắn đã lao lên. Hiểu My triệu hồi Như Ý côn vận khinh công bay lên đón đỡ.

- Ta sợ ngươi à. Thiên Long Vô Ảnh. Đi.

Như Ý côn trên tay cô biến mất. Nhưng ngay thời khắc đó, những con Thiên Long vô ảnh đã nhanh chóng bao vây lấy thân thể khổng lồ của tộc trưởng Ma Viên. Trong lúc nó tập trung chiến đấu với kẻ thù vô hình, Hiểu My cũng tu xong hai hủ rượu. Cô nhìn Ma Viên trước mặt. Hề hề mở miệng cười.

- Đừng tưởng chỉ có nam nhân mới biết đánh tuý quyền. Hôm nay, bà sẽ cho ngươi biết Tuý quyền côn pháp lợi hại thế nào. Kiếp sau đầu thai nhớ làm người tốt nghe chưa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play