Món chè Bát Tiên Quá Hải chính thức nằm trên bàn của giám khảo. Còn chủ nhân thì thẳng tắp đứng tại cạnh bàn. Vóc dáng thon dài, vững chãi như tùng bách phản chiếu ánh sáng mặt trời. Ngũ quan tuấn mỹ phi phàm làm khán giả chung quanh cuồng mộ.
Nhiều thanh âm thét gào của chị em phụ nữ từ khắp bốn phía vang lên, truyền vào tai của Hiểu My. Ngay cả bản thân của cô cũng có chút sững sờ. Trong lòng tự nhiên nhớ tới một câu: “người đâu gặp gỡ làm chi. Trăm năm biết có duyên gì hay không”.
Haiz. Nhìn nam sắc, có thể no a.
Vị đầu bếp này của Mộng Sinh cư, tuổi độ trên dưới hai mươi lăm, ngũ quan đoan chính, sắc nét. Mày kiếm, mắt phượng, vầng trán rộng và sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng gợi cảm. Gương mặt hoàn chỉnh, ba trăm sáu mươi độ không một góc chết. Haha. Ngay cả Hiểu My cũng thấy ghen tị. Đặc biệt là lúc này, vị đầu bếp đó lại đang nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp, ngập tràn cảm xúc.
Hiểu My ngơ ngác. Ngay cả Tiểu Huyễn, Thiên Vũ và Bách Lý Tà đứng ngoài xa còn thấy được. Bọn họ nhìn nhau, bất đắc dĩ lẫn buồn cười.
Đầu bếp của Mộng Sinh Cư quả thật đang nhìn Hiểu My đầy mong đợi. Nhưng mà mãi thấy vị giám khảo này vẫn không động, đưa tay lên miệng, vờ hắng giọng, tế nhị cất tiếng:
- Giám khảo a…
Hiểu My lẫn năm vị giám khảo bên cạnh bị nhắc nhở, có chút ngượng ngùng. Tâm trạng thoắt cái điều chỉnh lại, tập trung vào khay chè Bát Tiên Quá Hải.
Vị giám khảo lớn tuổi nhất nhìn đầu bếp của Mộng Sinh Cư, nhíu mày nói:
- Món điểm tâm chế tác thế này, xin hỏi chúng tôi phải bắt đầu từ đâu đây a?
Vị “soái ca” đầu bếp khẽ cười. Bàn tay vỗ nhẹ lên thành khay một vòng. Tượng đài bát tiên lập tức bạo vỡ, rơi trên mặt hồ thành những cánh hoa sen màu hồng phấn.
- Thỉnh các vị giám khảo dùng qua món há cảo Bát Tiên của Mộng Sinh Cư.
“Soái ca” đầu bếp khách khí nói.
- Thì ra là Há Cảo. Rất độc đáo! Lớp vỏ ngoài trong suốt, làm nổi bật phần nhân ở bên trong. Nơi này có năm loại nhân bánh khác nhau. Màu sắc khác nhau. Là tượng trưng cho năm yếu tố ngũ hành. Chưa kể tới hương vị của nó. Chỉ với phần sáng tạo này. Mộng Sinh Cư tất nhiên được đánh giá nhất đẳng.
- Ha ha. Mới đầu, ngửi thấy mùi hương ngọt ngào. Ta còn tưởng là chè ngọt đó chứ. Không ngờ, sau khi “lột xác” thì hoàn toàn phá vỡ nhận thức. Phải nếm thử a.
Mấy vị giám khảo háo hức nhìn khay há cảo lớn trước mặt. Sau đó, mỗi người múc một chén nhỏ. Những chiếc há cảo mỏng dính, nổi lềnh bềnh trên mặt nước màu lam như khiêu khích, như kêu gọi. Càng nhìn càng thích. Càng nhìn càng muốn ăn nha.
Hiểu My nếm thử một miếng há cảo. Nhắm mắt lại tận hưởng nguồn cảm hứng mà nó mang lại.
Miếng Há Cảo đầu tiên có nhân bánh màu xanh biếc, mang đến cảm giác như chính bản thân mình là một con thuyền nho nhỏ, giữa đại dương lướt sóng lao đi. Miếng há cảo thứ hai có màu hồng, mang đến cảm giác như một đóa hồng liên cao ngạo giữa mặt hồ, phảng phất sự thanh khiết, cao sang. Miếng há cảo thứ ba có nhân bánh màu cam, mang lại cho người ăn cảm giác, bản thân như một con tôm nhỏ vượt thác, thăng thiên…. Vừa thần bí lại đầy kiên nghị….
- Đây chính là Vua há cảo a.
Hiểu My tấm tắc khen ngợi. Năm lão giám khảo còn lại cũng thích chí, gật gù.
Sau khi dùng xong món Há Cảo bát tiên. Đầu bếp Mộng Sinh Cư lại mang lên món điểm tâm thứ hai là cơm nắm ngũ sắc. Hạt gạo màu hồng đào, đều tăm tắp, điểm xuyến những hạt lựu nho nhỏ bằng trứng, cá, tôm, thịt bò và đậu màu xanh lục rất xinh.
Món cơm nắm này được đặt trên một chiếc lá sen non, bên cạnh còn có vài đóa sen điểm cho thêm phần trang nhã. Sắc - hương - vị - dinh dưỡng đều đủ cả. Dĩ nhiên cũng là một món điểm tâm với chất lượng tuyệt vời.
Món điểm tâm cuối cùng là Đào Hoa Tô - trứ danh Thiên Cổ. Một bát nhỏ đào hoa tô chua chua ngọt ngọt. Thanh mát, tươi mới dĩ nhiên là cái kết hoàn hảo cho bữa điểm tâm hoàn mỹ nhất.
Chỉ trong một tuần nhang, mà đầu bếp của Mộng Sinh Cư có thể hoàn thành ba món điểm tâm chất lượng thượng đẳng như thế, dĩ nhiên, tài nghệ phi phàm.
Kết quả cuối cùng bên đội giám khảo của Hiểu My. Không ngoài dự đoán. Mộng Sinh Cư xếp thứ nhất. Vạn Nhất Lâu xếp thứ hai. Hai mươi ba đội còn lại sàng sàng nhau.
Hợp với kết quả của đội giám khảo bên kia. Năm mươi đội thi đấu của Đại Hội Ẩm Thực hôm nay thẳng tiến vào vòng Trung tuyển, bắt đầu vào buổi chiều.
…………………………………………………………………………
Bởi vì quy định của hội thi. Dù là trong thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi giữa các vòng thi. Không một ai, từ giám khảo cho đến thí sinh được rời khỏi địa điểm thi. Vì thế mà Hiểu My vẫn không có dịp trò chuyện cùng bọn người Thiên Vũ. Mỗ nữ tranh thủ nhìn ngắm một lượt quá trình chuẩn bị của các tuyển thủ bước vào vòng Trung tuyển này.
Nội dung của vòng thi Trung tuyển khá ngắn gọn. Trong thời gian một tuần nhang. Đầu bếp phải làm ra được một món cá hấp ngon nhất.
Nghe qua thì tưởng đơn giản. Chỉ là hấp cá thôi mà, ai lại không biết. Nhưng chính vì càng đơn giản nên càng phức tạp. Bởi lẽ, nếu như không tạo ra được nét độc đáo riêng biệt. Món cá hấp của bạn sẽ bị hòa chung với những tác phẩm ẩm thực còn lại.
Vòng thi này không chỉ khảo sát tài nghệ dùng dao, dùng lửa, còn thử thách cả khả năng sáng tạo và sức đột phá của đầu bếp. Trong định nghĩa của Hiểu My thì Nấu ăn là một nghệ thuật, còn mỗi đầu bếp là một người nghệ sĩ. Nhưng muốn trở thành một nghệ sĩ ẩm thực chính hiệu, đòi hỏi người đầu bếp cần phải có một cái lưỡi tuyệt xảo với vị giác tinh tế, mẫn cảm phi thường. Bên cạnh đó, còn phải có một đôi mắt đặc biệt sắc bén, tỉ mỉ phân biệt và phối trí những màu sắc khác nhau.
Chưa hết, quan trọng nhất của người đầu bếp còn là đôi tay khéo léo, hữu lực và một trái tim biết đồng cảm.
Mục đích của nấu ăn không phải chỉ dừng lại ở cái nhu cầu đầu tiên trong “ăn, mặc, ở”, không phải chỉ đơn giản là làm no bụng, ăn để sống, ăn để có sức lao động, có sức tư duy. Mà mục đích của nấu ăn là thông qua món ăn để truyền cảm hứng, để chạm đến trái tim của con người.
Ngay khi ban tổ chức thông báo nội dung vòng trung tuyển là Cá Hấp. Vô số khán giả đã ồ lên. Còn các tuyển thủ thì trầm lặng.
Nội dung mỗi vòng thi đều chỉ được công bố trong đại hội. Trước đó, không có bất cứ thông tin gì. Vì thế, những đầu bếp được chọn vào vòng sau là những người thực lực mạnh mẽ thật sự.
Đề cử như đầu bếp “soái ca” của Mộng Sinh Cư hay Vạn Nhất Lâu chẳng hạn. Trong lúc những người khác còn đang xầm xì bàn tán. Hai vị đầu bếp này lại đang ung dung đi một vòng tại quầy nguyên liệu, để chọn cho mình những nguyên liệu tốt nhất, ưng ý nhất.
Ở vòng sơ tuyển. Ban tổ chức quy định, các đầu bếp chỉ được chọn ra năm loại nguyên liệu chính. Mắm, muối, gia vị tùy ý.
Còn đối với vòng trung tuyển. Ban tổ chức lại không hạn chế số lượng. Ai muốn chọn bao nhiêu cứ chọn. Miễn sao đến thời gian quy định. Có thể mang ra thành phẩm là được.
Hai khắc nghỉ ngơi kết thúc. Vòng trung tuyển chính thức bắt đầu.
Hiểu My ngồi trên sân khấu. Ánh mắt kín đáo dõi theo đầu bếp của Mộng Sinh Cư thao tác. Có lẽ tại nam sắc ảnh hưởng, từ lúc nhìn thấy dung nhan người này. Trong lòng cô đặc biệt quen thuộc. Dù hôm nay họ mới gặp lần đầu tiên. Nhìn vị đầu bếp trẻ của Mộng Sinh Cư nấu ăn, mỗ nữ cảm thấy rất thú vị.
Đội tuyển Mộng Sinh Cư lần này tham gia dự thi với món cá hấp “Phi Long Ngạo Tuyết”.
Loại cá mà hắn lựa chọn tựa như cá quả lại không phải cá quả. Có lẽ vì đây là Thương Lan đại lục. Hiểu My cảm thấy rất xa lạ. Bởi lẽ, con cá có mình bạc, đầu thon, đuôi dài rẻ quạt. Chỉ nhìn ngoại hình cũng đủ đoán được thịt của nó sẽ rất ngon.
Đầu bếp Mộng Sinh Cư chọn loại cá này là mạo hiểm đánh cuộc. Ngoại trừ Hiểu My, không ai không biết. Bạch Ngư của Ngô Quốc là loại cá nổi tiếng với danh hiệu “Nỗi ám ảnh của các đầu bếp”, bởi lẽ, nếu không biết cách chế biến, loài cá này dù nấu kiểu nào cũng để lại mùi tanh nực nồng, và vị của nó không thể hòa lẫn với các nguyên liệu còn lại trong món ăn.
Tất cả những thứ này đều là Hiểu My nghe được từ lời của các vị giám khảo lão làng ngồi kề bên. Cô cảm thấy, đầu bếp Mộng Sinh Cư nhất định có bí quyết. Món Cá hấp Phi Long Ngạo Tuyết của hắn chắc chắn sẽ chấn nhiếp toàn bộ đấu trường.
Không hiểu vì sao. Nhưng mà bản thân cô rõ ràng có niềm tin mãnh liệt với vị đầu bếp này.
Kết quả dĩ nhiên không làm cô thất vọng.
Sau một tuần nhang. Món cá hấp Phi Long Ngạo Tuyết đã được mang lên trên bàn của ban giám khảo. Con cá uốn lượn trên đĩa lớn hình thoi. Dưới thân của nó là giả tuyết bằng các nguyên liệu phụ. Xung quanh là nước dùng lãng đãng một màu tím như mơ. Mùi thơm bốc ra, giục giã sự thèm ăn của những người đang có mặt.
Đầu bếp của Mộng Sinh Cư bước lên, giới thiệu về món ăn của mình.
- Các vị. Phi Long Ngạo Tuyết – lấy ý tưởng từ cá hóa rồng, vượt qua cực hạn của bản thân để lột xác thành công. Một ý chí, một nghị lực phi thường sẽ tạo ra niềm tin và sức mạnh, để từ đó, chinh phục mọi khó khăn, thử thách trong cuộc đời này…Mời các vị giám khảo dùng thử.
Soái ca đầu bếp nói xong, dùng chiếc đũa chuyên dụng, gấp thịt cá vào trong bát, chia đều trước mặt giám khảo.
Hiểu My mỉm cười nhận lấy. Sau đó, tao nhã đưa lên miệng nhấp nháp. Quả nhiên, cảm giác tuyệt vời. Không khác gì lời bình của chủ nhân món ăn.
Mỗ nữ kinh ngạc thốt lên: - Thịt cá mềm nhưng không mất đi độ dai. Hương vị biến chuyển không ngừng, một chút đắng đắng, cay cay, rồi tới mằn mặn, cuối cùng là ngọt ngào rồi hóa thành thanh lãnh. Quả đúng với tên gọi của món ăn – Phi Long Ngạo Tuyết. Xuất sắc vô cùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT