Tối hôm đó, Dương mẹ tính mời Vệ Vũ tới nhà ăn cơm, coi như cảm ơn lần trước Vệ Vũ chăm sóc Tiểu Dương, vì vậy đặc biệt làm một bàn đầy món ngon mời khách.

Bàn ăn bày thật nhiều sơn hào hải vị, Dương mẹ trổ hết tài nấu nướng, món ngon thực nhiều, quả giống như một bữa tiệc trong cung đình. Tiểu Dương đi học về, thấy một bàn đầy đồ ăn như thế, không nhịn được chảy nước miếng!

"Oa! Cá tuyết hấp, thịt viên, gà rán, tôm viên chiên dứa, những thứ này con đều rất thích đó. Mẹ mẹ thật thiên vị..., mời anh Sói hoang ăn cơm, liền nấu nhiều như thế. "Thường ngày cũng chỉ có bốn món mặn một món canh, hôm nay nhiều đò tới mức cái bàn này cũng không chứa nổi rồi”

Đứa nhỏ này, nói cái gì vậy trời. "Mẹ là muốn cảm tạ ngươi Dã Lang ca ca, lần trước ngươi sinh lý đau lúc đặc biệt xin nghỉ tới chăm sóc ngươi, vì vậy mới nấu như thế nhiều! Ngươi đó, thật là làm cho người ta lo lắng đứa bé."

Xấu hổ, nghe mẹ nói câu "Anh Sói hoang của con" , khiến Tiểu Dương rất ngượng ngùng, chẳng lẽ mẹ đã biết quan hệ cô giữa anh Sói hoang tiến triển đến mức độ nào sao? "Mẹ mẹ ở đây nói linh tinh gì đó, con nghe không có hiểu gì hết !"

Dương mẹ cũng không nói gì nhiều, chỉ giục cô mau chóng mời Vệ Vũ qua ăn cơm. "Đi sang đó gọi Vệ Vũ tới dùng cơm, còn có kêu ba đừng chăm sóc hoa cỏ nữa, đi vào rửa tay chuẩn bị ăn cơm."

"Vâng, con sẽ đi ngay bây giờ."

Tiểu Dương đeo giày xong, gọi Dương bam au rửa tay rồi ăn cơm, sau đó liền chạy sang Vệ gia, định mở cửa, thì ngay lúc đó bị Vệ Vũ ôm vào lòng.

"Ha ha, bắt được một con cừu nhỏ." Hắn đã sớm ngồi ở phòng khách chờ Tiểu Dương tới gọi hắn. Cánh tay tráng kiện của Vệ Vũ vòng qua hông cô ôm chặt lấy, cúi đầu hôn đôi môi mềm mại của cô.

"Ưh . . . . ." Tiểu Dương bỗng nhiên bị anh Sói hoang vây lại như thế, dễ dàng nhận thấy được anh mới tắm xong, mà cô thực thích cảm giác này cảm giác này.

Vệ Vũ không ngừng dây dưa đôi môi của cô, nhưng cũng không để ba mẹ Dương chờ quá lâu, không thể làm gì khác hơn là hôn một cái là tốt lắm rồi. "Đi thôi, Tiểu Dương ba mẹ đang chờ chúng ta cùng ăn cơm đó." Chuẩn bị dắt tay cô rời đi.

Tiểu Dương bị lôi từ khung cảnh lãng mạn ra với thực tại. "Vâng, mẹ em nấu rất nhiều đó, đáng tiếc đáng tiếc hiện tại có khả năng ăn, cũng không thể ăn quá nhiều." Thật là thực ra cô rất muốn mang một bàn đồ ăn nhét vào bụng.

"Xảy ra chuyện gì? Thân thể nơi nào không thoải mái ăn không được?" Không phải đã khỏi rồi sao? ? kỳ sinh lý cũng kết thúc rồi mới đúng.

Ách. . . . . Tiểu Dương giãy giụa nghĩ có nên đem nguyên nhân nói ra không, nhưng cô sợ nói ra khỏi miệng, sẽ bị anh Sói hoang trách mắng, vì vậy cúi đầu tự hỏi lấy.

Thấy cô còn do dự chưa quyết, Vệ Vũ khích lệ: "Tiểu Dương ngoan, đem nguyên nhân nói ra, nếu em không nói ra anh làm sao biết vấn đề của em đây? Ngoan, nói ra đi, anh sẽ giúp ngươi giải quyết." Vệ Vũ không muốn con cừu nhỏ có bí mật lừa gạt lấy hắn.

Tiểu Dương ngẩng đầu nhìn anh Sói hoang, ừ không sai, anh Sói hoang là đáng tin tưởng nhất, nói với anh cũng không sao, vì vậy cô yên tâm nói ra.

"Em nghĩ muốn giảm cân, cho nên không dám ăn quá nhiều đồ. . . . . . ." Nói xong đồng thời cúi đầu xuống, cô thấy mấy bạn nữ trong lớp đều có vóc người rất thon thả, có lồi có lõm, mặc dù mình cũng không tính là mập, nhưng cô vẫn muốn gầy thêm chút xíu nữa, dù sao cũng để xinh đẹp hơn không phải ư?.

Cái gì! Tiểu Dương muốn giảm cân? Nghe thấy câu trả lời của cô, khóe miệng Vệ Vũ co quắp. Chỉ cần là đàn ông đều không thích ôm phụ nữ gầy, huống chi con cừu nhỏ thật ra thì cũng không mập, chắc chắn là bị ảnh hưởng bởi xu hướng “ gầy là xinh đẹp” ngớ ngẩm kia rồi.

Nhìn mắt Tiểu Dương long lanh dường như đang đợi phản ứng của hắn, thực ra Vệ Vũ hắn cũng không phản đối việc cô giảm cân, hắn không phải dạng không chế hoàn toàn suy nghĩ của người yêu, hắn chính là dạng đàn ông yêu chiều người yêu mặc kệ cô có ý muốn làm gì, chỉ là hắn cũng không hy vọng cô giảm cân, lại dùng phương pháp nhịn ăn như vậy, điều hắn sắp nói ra đây chính là toàn vẹn hai bên.

"Anh thấy vóc người của Tiểu Dương rất tiêu chuẩn, ôm vào rất vừa vặn, nhưng nếu như em thật muốn giảm cân, anh có một cách rất hữu hiệu "Vận động gầy cơ thể", lần trước anh xem TV thấy được, nghe nói chỉ cần làm một thời gian sẽ gầy đi."

Oa oa oa, không nghĩ anh Sói hoang sẽ đồng ý cô giảm cân lại còn “ Hoạt động gầy cơ thể” chứ! Tiểu Dương kích động bắt lấy cánh tay hắn lay mạnh. "Anh Sói hoang, dạy em dạy em, em muốn học!" cuối cùng cũng có thể yên tâm mà ăn ngon rồi!

Hắc hắc he he, cá đã cắn câu. "Tốt, thế nhưng việc "Vận động gầy cơ thể" Vô cùng hao tổn thể lực, cho nên chút nữa em phải ăn thật no, ăn no rồi mới có thể học xong được khóa "Vận động gầy cơ thể." Này.”

"Vâng, lát nữa em sẽ ăn thật ngon ." Chờ một chút cô nhất định phải ăn thật nhiều, thật nhiều.

Thế là, thầy giáo Sói hoang chuẩn bị bài giảng "Vận động gầy cơ thể" la ~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play