CHƯƠNG 3

“Ân………” Sáng sớm, Tấn Nhã tỉnh lại, xoay người một cái…….Đập ngay vào mắt chính là khuôn mặt ác ma say ngủ của Tễ Hồng Lẫm……..”A!” Hắn triệt để bị dọa cho tỉnh lại.

“Ân? Ai nha, sớm tốt lành nha Tiểu Nhã!” Tễ Hồng Lẫm mở mắt ra, cười đến thực vui vẻ! Sau đó thừa dịp Tẫn Nhã còn chưa kịp phòng bị, ở trên mặt y lưu lại một sớm an “KISS”…….(kiss là hôn nha, chị Sắc chị ấy ghi nha, yêm trích nguyên văn nhá :P)

“………..A a!!!!!!!”

Kiền Hi mùa xuân năm thứ hai mươi, thái tử tân hôn, sáng sớm ngày đầu tiên, tẩm cung thái tử vang lên một tiếng hét chói tai không rõ nguyên do!!!!!! (nhưng chúng ta đều biết nguyên do a ))

………………………………………………….

      Căn cứ quy củ, thái tử phi vào ngày đầu tiên từ sáng sớm phải đi tham kiến hoàng đế và hoàng hậu để biểu hiện hiếu đạo. Tấn Nhã tuy cùng thái tử thân cận từ nhỏ, đó cũng bởi Tễ Hồng Lẫm thường chuồn êm ra khỏi hoàng cung. Hoàng đế cùng hoàng hậu, y chỉ tại lúc hoàng cung tổ chức yến hội mà được cha nương mang theo gặp qua vài lần, trong ấn tượng về hai người đều cảm tình không tồi, hơn nữa đều rất tốt, nhưng hôm nay phải chính thức bái kiến vẫn không khỏi có chút khẩn trương. Chỉ là y không nghĩ tới, buổi sáng đầu tiên tên thái tử ngu ngốc kia thế nhưng đã quấn quýt lấy y la lối, còn kiên quyết theo hắn đi gặp bệ hạ cùng nương nương, thật sự là đen dủi tới cực điểm………….Hắn cũng không thể ở hoàng cung đối thái tử gây chuyện bất lợi đi? Cho nên hắn nhẫn!!!Hiện giờ bọn đã trên đường đến Vịnh Lân cung………….

“Tiểu Nhã a, ngươi không cần khẩn trương như thế! Ba ba cùng mẫu thân ta đều là người hiền hậu, bọn họ sẽ không đối ngươi làm gì đâu!”Tễ Hồng Lẫm nói thực thoải mái.

Tấn Nhã không chut kiêng kị trợn trắng mắt, “Bọn họ dù sao cũng là hoàng đế cùng hoàng hậu! Ngươi từ nhỏ đều cùng bọn họ ở chung, đương nhiên nói vậy! Ta chỉ là dân thường, huống gì………” Còn có ngươi cái tên ác ma đi cùng!

“Tiểu Nhã, ngươi cứ nghĩ thái quá!” Tễ Hồng Lẫm vỗ vỗ đầu hắn, “Ngày hôm qua ngươi cũng đã gặp qua, bọn họ chính là người như vậy…………Quên đi, rồi ngươi sẽ thấy!”

“Dục Hòa cung cách Vịnh Lân cung xa không? ” Tấn Nhã cũng không hi vọng cùng ác ma này ở chung lâu dài, tốt nhất hai cung chỉ có một bức tường ngăn cách, như vậy hắn có thể không cùng ác ma nói chuyện!

“A? Vì cái gì hỏi cái này?” Tễ Hồng Lẫm sửng sốt, “A…………Ta quên chưa nói với ngươi! Cha ta cùng ba ba là ở cùng một phòng! Cho nên ngươi không cần hao tâm tốn sức chạy hai nơi đâu!”

“Di?” Tấn Nhã ngây ngẩn, hắn biết hoàng đế và hoàng hậu cảm tình tốt lắm, vì thế hậu cụng không hề có phi tần, con bệ hạ đều do cùng một mẹ sinh ra………..Chính là hoàng hậu ngụ ở tẩm cung của hoàng đế sao???? Đây cũng quá khó để tưởng tượng……………

“Ngươi không cần giật mình, bằng không còn có nhiều điều ngươi phải kinh ngạc nữa……….A, chúng ta đến rồi!” Tấn Nhã còn chưa tiêu hóa lời nói của hắn, đã bị Tễ Hồng Lẫm lôi kéo vào Vịnh Lân cung!

Tấn Nhã lắc lắc tay hắn nói: ” Ngươi không cần kéo ta a, chình mình đi đi! Ngươi…………” Hắn ngẩng đầu lên vừa thấy, giờ mới phát giác, Vịnh Lân cung giờ đã chật ních người…………Hoàng đế một nhà đều ở đây!!!!

Tuyền cùng Phạm ngồi ở ghế trên phẩm trà (uống, nếm, thưởng trà), vẻ mặt xem cuộc vui nhìn biểu tình của hai người bọn họ song bào thai ở một bên đánh cờ vây, chính là lực chú ý cũng hoàn toàn không đặt trên bàn cờ, hai mắt hướng bọn họ thẳng chuyển Tiểu Tứ ngủ trên long sàng(giường vua), đã muốn tỉnh lại, chùm chăn cũng nhìn chăm chú bọn họ………….

Này…….Này là cái tình huống gì đây??? Tấn Nhã đã khẩn trương đến mức nói không nên lời, “Hoàng……Hoàng……..Bệ………” Trời ạ, hắn thế nhưng không biết nên xưng hô bọn họ như thế nào…………

“Ai…………Tiểu Nhã!” Tễ Hồng Lẫm chỉ có thể nói, “Đều đã nói ngươi đừng khẩn trương, ngươi xem xem! Bọn họ đều là người thôi! Có gì phải sợ nha?”

“Ngươi…….” Vô nghĩa, bọn họ là người thân của ngươi, ngươi đương nhiên nói vậy!!!!! Tấn Nhã còn do dự xem nên xưng hô thế nào, phụ vương?Mẫu hậu? Hay là……..

Tựa hồ nhìn thấu tâm sự của hắn, Hồng Lẫm hảo tâm giúp hắn giải vây, “Ba ba, phụ thân, Tiểu Nhã nên xưng hô các ngươi thế nào? Các ngươi tự định đi? Vẫn là căn cứ quy củ kêu ‘phụ vương’ cùng ‘ mẫu hậu’??”

“Không cần! Vẫn là kêu ba ba và phụ thân đi! Phạm cảm thấy thế nào?” Tuyền dẫn đầu đề nghị nói.

Phạm nhấp ngụm trà đáp: “Ân! Cứ như vậy đi!”

“Chúng ta nên xưng hô với ngươi thế nào?” Tễ Vũ Thần ‘không có hảo ý’ hỏi mọi người, “Tiểu Nhã? Nhã ca ca? Tấn Nhã? Đại tẩu? Vợ đại ca? Hay là mẹ của chắt tương lai?”

“………” Đối mặt với lời trêu chọc của Thần, Tấn Nhã không nói gì.

“Ba!” Nhưng thật ra một bên Tễ Tường Phong không chút lưu tình cho hắn một chưởng, “Thần, ngươi câm miệng cho ta!”

“Phụ thân cùng ba ba có thể gọi hắn Tiểu Nhã, về phần các ngươi sao, kêu Nhã ca ca đi!” Thái tử điện hạ chính là rất thương yêu lão bà(vợ) hắn!

Hồng Lẫm nói xong, mọi người đồng thanh hô: “Nhã ca ca hảo!”

“A…Các ngươi hảo………Cái kia………….Tai không phải là nên hướng………….Ba……….Ba ba cùng phụ thân kính trà?” Tấn Nhã vẫn là với hình thức xưng hô không quen lắm…………….Dường như có điểm rất tùy tiện đi……………..

“A? Nguyên lai nơi này cũng yêu cầu kính trà phụ mẫu a?” Tuyền kinh ngạc tự hỏi thốt ra.

Lời của hắn đổi lấy trừ Tấn Nhã thì mọi người đều trợn mắt……..”Sách………..Không cần như vậy xem ta a! Ta không có làm qua a………”

“Kính trà a……….Vậy kính đi!” Hồng Lẫm cầm lấy chén trà ba ba cùng phụ thân vừa uống đưa cho Tấn Nhã, ” Nhạ, ngươi dâng trà cho họ đi!”

Tấn Nhã hai tay cầm hai chén trà, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt, trong lòng hắn thầm mắng: ngu ngốc thái tử, hai chén trà cùng nhau cấp. . . . . . Nên kính trà như thế nào a? ? Ai ngờ đang ở hắn đang hết sức khó xử, Tuyền cùng Phạm lại thực hợp tác, không cần Tấn Nhã trình lên, tự mình nâng chén trà lên nhấm nháp!

“Tốt lắm tốt lắm! Trà kính xong rồi, nên đàm chính sự!”Hồng Lẫm vỗ vỗ tay, ý bảo đổi đề tài, “Tiểu Tứ, ngươi hẳn là nên rời giường ? Biết ngươi thích ngủ. . . . . . Nhưng hiện tại mặt trời đã lên đến đỉnh rồi đó!”

“Ân. . . . . .”Tiểu Tứ còn chơi xấu ôm ổ chăn, dụi dụi mắt, đánh cái ngáp thật lớn, “Phụ thân, quần áo đâu a?”

“Quần áo a. . . . . . A? Tối hôm qua đặt ở nơi này a. . . . . .”Phạm đứng dậy tìm kiếm, “Tuyền, ngươi hôm qua đem quần áo Tiểu Tứ để ở đâu ?”

“Nơi này!”Tuyền cũng đứng dậy tìm kiếm, chỉ thấy hắn lấy từ dưới nệm ra một kiện quần áo, đưa Tiểu Tứ mặc vào.

“Cái kia. . . . . . Lẫm ca ca. . . . . .”Tấn Nhã nghẹn ra cái xưng hô như vậy.

“ÂN? Chuyện gì?”Hồng Lẫm đương nhiên hưởng ứng nói.

“Bọn họ. . . . . . Ta nói ba ba cùng phụ thân. . . . . . Còn có Tiểu Tứ. . . . . . Bọn họ. . . . . . Bọn họ ngủ cùng nhau? ? ?”Này. . . . . . Rất khoa trương  đi. . . . . .

Không nghĩ tới ba thanh âm nhất tề(cùng lúc) trả lời: “Đúng vậy! Chúng ta cũng cùng nhau ngủ qua a!”

“Này. . . . . . Này. . . . . .”Này rất thái quá ! ! ! ! Như thế nào hắn bình thường nghe được cuộc sống hoàng tộc không giống vậy a? ?

“Tiểu Nhã a! Không nên kích động. . . . . . Bằng không về sau ngươi sẽ chịu kích thích lớn hơn nữa đó!”Hồng Lẫm hảo tâm an ủi hắn.

“Ân ân ân! Nhã ca ca bỏ đi a!”Song bào thai cũng trăm miệng một lời khuyên nhủ.

“Ba ba, chúng ta ngủ cùng nhau rất kỳ quái sao?”Tiểu Tứ thấy phản ứng của Tấn Nhã, khó hiểu hỏi.

“Sẽ không! Cùng con mình ngủ có gì kỳ quái chứ!”Tuyền đại nói nhảm, bỗng nhiên hắn nghĩ tới điều gì, không khỏi chuyển hỏi đứa con, “Đúng rồi, Tiểu Niên Cao, ngươi vừa rồi muốn nói chính sự? ?”

“Không phải là chuyện tối ngày hôm qua đi?”Phạm đoán nói.

“. . . . . .”Vừa nói tới tối hôm qua, tất cả mọi người đều không lên tiếng !

“Không hổ là phụ thân! Đều trúng! Tối hôm qua các ngươi hẳn là đều nghe được đi!”Hồng Lẫm cười hỏi.

Tấn Nhã cũng không lạc quan như vậy, nếu như xấu chuyện bị người nhiều như vậy nghe được, hắn thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào đi!

Chính là ở đây tất cả mọi người rất không nể tình nhất trí trả lời: “Nghe được!”

“Ha hả. . . . . . Cho nên ta muốn đến nói cho ba ba! !”Hắn lôi kéo Tấn Nhã ngồi xuống, “ Trong vòng ba năm, Tấn Nhã yêu thương ta trước, ngươi sẽ không muốn  ôm cục cưng sao! Thừa dịp ngày nào đó còn rảnh liền mang theo phụ thân du lịch đi thôi!”

“Nga nha! Tiểu Niên Cao, ngươi như thế nào thật hiểu tâm tư của ba ba a?”Tuyền mừng rỡ, hắn đúng là cũng nghĩ như vậy!

Nhìn Tuyền ánh mắt như vậy chờ mong, Hồng Lẫm thở dài: “Ba ba a! Ngươi hướng ta nói chuyện này không chỉ một lần! Thật sự nếu không cho các ngươi đi ra ngoài, phỏng chừng ngươi sẽ phát điên!”

“Ha ha. . . . . . Không hổ là con ta!”Tuyền vẻ mặt cười tủm tỉm về hướng Phạm trưng cầu ý kiến, “Phạm a, ngươi chừng nào thì cùng vi phu đi du lịch đây a?”

“Ta cũng rất muốn đáp ứng ngươi! Chính là. . . . . . Ngươi tốt nhất nên xem trước một chút tấu chương Hú đưa cho ngươi!”Phạm cầm lấy một phần sổ con trên bàn hồi đáp.

“Ân? Nói cái gì?”Tuyền tiếp nhận đến xem. . . . . .

“Ba. . . . . . Ba ba. . . . . . Ta xem ta nên tránh đi một chút nha?”Tấn Nhã thật sự không cho là chính mình nên ở trong này xem bọn hắn “thảo luận chính sự”.

“Không có việc gì không có việc gì!” Tuyền chú ý tấu chương, lại thân thủ gọi hắn lưu lại, “Có một số việc càng có nhiều người, càng có nhiều ý kiến chứ sao!”

“. . . . . .”, Tấn Nhã bắt đầu hoài nghi, người này thật là hoàng đế bệ hạ mà dân chúng ca tụng sao? ? ? ?

Hồng Lẫm thấy Tuyền nhìn chằm chằm tấu chương không chú ý tới bên ngoài, tự nhiên là biết sự tình không có đơn giản như vậy, cũng đi lên xem. . . . . .”Ba ba, chuyện gì xảy ra sao?”

Không nghĩ tới Tuyền thấy Hồng Lẫm lại đây, lập tức thu hồi tấu chương, còn bày ra khuôn mặt tươi cười, “Không có đại sự gì. . . . . . Chính là Hú bên kia đã xảy ra chút chuyện! Tiểu Niên Cao không cần lo lắng! Bất quá chúng ta dường như không thể đi du lịch rồi!”

“Thật sự không có việc gì?”Hồng Lẫm cảm thấy được kỳ quái, dĩ vãng cho dù thật sự có sự, ba ba cùng phụ thân cũng sẽ đem tấu chương cho hắn xem, có khi còn tìm hắn ra chủ ý, vì muốn rèn luyện năng lực của hắn, chính là lần này. . . . . . Nhất định có cái gì cổ quái! !

“Không có không có! Không tin ngươi hỏi Phạm!”Tuyền đem tấu chương thu lại phía sau.

“Phụ thân? ?”Hồng Lẫm chuyển hỏi Phạm.

Phạm liếc mắt nhìn bọn họ một cái, “Ân. . . . . . Không có gì! Các ngươi không cần lo lắng!”

“Tốt lắm tốt lắm, nên ăn cơm thôi! Các ngươi nhanh đi chuẩn bị! Như vậy đi, ba ba nấu cơm cho các ngươi ăn!”Tuyền phái mọi người.

Ngu ngốc cũng nghe ra hắn đuổi người, cho nên Hồng Lẫm kéo Tấn Nhã bước đi, “Vậy chúng ta đi trước!!”

“Chúng ta cũng đi thôi! Phong!”Tễ Vũ Thần vươn tay. . . . . .

Tễ Tường Phong nắm tay hắn nói: “Ân! Đi thôi!”

Thấy bọn họ một đám đều ly khai, Tuyền lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, “Hô. . . . . . Chuyện này quyết không thể để cho bọn họ biết!”

“Vậy được không?” Phạm hỏi.

“Tốt lắm a! Ngươi cũng không hy vọng Tiểu Niên Cao dính tới sự kiện phiền não này đúng không!” Tuyền đem tấu chương ném tới một bên.

“Ba ba, biên cảnh đã xảy ra chuyện đúng không?”Tiểu Tứ từ trên giường đi ra, lôi kéo quần áo Tuyền hỏi.

“!”Tuyền đầu tiên là cả kinh, sau lại vui mừng tươi cười, hắn ôm lấy Tiểu Tứ hỏi, “Tiểu Tứ a, ngươi có đôi khi thật sự là mẫn tuệ-sâu sắc khủng bố a!”

“Ta làm sao mà khủng bố?”Tiểu Tứ nghe không hiểu được.

“Tiểu Tứ!” Phạm cũng sờ sờ đầu của hắn, “Chuyện này không cần nói cho các ca ca, được chứ?”

Thấy ba ba cùng phụ thân vẻ mặt như vậy, Tiểu Tứ dùng sức gật đầu: “Ta tuyệt đối sẽ không nói!”

“Hảo hài tử!”

“Chính là ba ba. . . . . .”Tiểu Tứ giống như là muốn nói cái gì.

“Như thế nào?”Tuyền hỏi lại.

Tiểu Tứ suy nghĩ cả buổi, hỏi một câu: “Ba ba, phụ thân, các ngươi không biết là Tam ca rất kỳ quái sao? ?”

“Ân?” Tuyền bị hắn hỏi chẳng biết tại sao, “Tiểu Kẹo Đường (bạn Phong đã có biệt danh XD)? ? Hắn làm sao? ?”

Phạm cũng nhíu mày tự hỏi, “Phong nhi gần đây. . . . . . Không có gì kỳ quái a. . . . . .”

Nói xong hai người bọn họ nhất trí quay đầu chuyển hướng về phía Tiểu Tứ, Tiểu Tứ thấy bọn họ còn không hiểu được, liền lắc đầu trả lời: “Không có coi như xong. . . . . . Ta đi rửa mặt. . . . . .”Nói xong Tiểu Tứ không để cho bọn họ kịp ngăn trở chạy ra ngoài.

“Phạm. . . . . .”

“Cái gì?”

Tuyền cúi đầu nói: “Ta có dự cảm. . . . . . Liền cùng trước kia. . . . . .  Thời điểm cùng ngươi giống nhau. . . . . .”

“Đứa ngốc không nên suy nghĩ nhiều!” Phạm đập hắn một chút, cười trấn an nói, “Bọn họ đều tốt lắm! Vô luận phát sinh chuyện gì. . . . . . Chúng ta đều đã giúp bọn hắn . . . . . . Không phải sao?”

“. . . . . . Ân! Đúng vậy! Bọn nhỏ đều đã tốt lắm! ! !”Tuyền lại khởi dậy tinh thần. . . . . .” Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play