“Chờ tới khi giải đấu kết thúc xong, tôi sẽ giúp cậu nhanh chóng nâng cao cấp bậc thể chất. Chỉ cần có thể đạt tới cấp B, phần lớn động tác cơ giáp và đối kháng đều đã có thể thực hiện rồi. Tới lúc chúng ta tiến vào quân đội, điều tra cũng sẽ dễ dàng hơn.” Nói xong, Hình Chiến liền đứng dậy đi về phía phòng tắm.
“Này!” Cố Khâm đột nhiên mở miệng gọi đối phương. Hình Chiến dừng bước, quay đầu nhìn hắn. Cố Khâm gãi đầu, hắn có cảm giác mình còn có thắc mắc khác nữa, nhưng trong thời gian ngắn lại không nhớ ra được. Cố Khâm cau mày suy nghĩ hồi lâu, nếu không nhớ được thì hẳn là không phải vấn đề gì quá lớn, hắn liền phất tay một cái, “Bỏ đi, không có gì đâu.”
“Ừ.” Hình Chiến không thay đổi sắc mặt đi vào phòng tắm. Cứ từ từ đã, nên chờ tới một thời cơ tốt hơn…
Hình ảnh hai người cùng lái một chiếc cơ giáp của Hình Chiến và Cố Khâm phảng phất như mở ra cánh cửa lớn dẫn tới một thời đại mới. Hóa ra cơ giáp còn thể chơi như thế! Đặc biệt là còn có một vài thanh niên thích lãng mạn lập tức kéo bạn đời của mình lên thử một chút, kết quả phát hiện cơ giáp đúng là có thể chuyển động được, nhưng muốn hoàn thành cơ sở động tác lại rất khó khăn chứ đừng nói tới chuyện đối chiến.
Sau đó một thời gian, có rất nhiều đôi yêu nhau cũng vì thế mà chia tay, nguyên nhân là vì ghét bỏ đối phương không đủ hiểu ý với mình, mà cũng bởi chuyện này mà cặp đôi Hình Chiến Cố Khâm được khen ngợi là cặp đôi đẹp nhất trong mắt người trẻ tuổi, hai người thân phận tương đương, thiên phú tương đương, thực lực tương đương, mà lại còn ăn ý đến vậy, quả thực chính là một đôi thần tiên quyến lữ khiến cho người khác ghen tị muốn chết.
Trong ngày nghỉ ngơi duy nhất dành cho các học viên dự thi nghỉ ngơi, hai người cũng nhận được vô số lời thăm hỏi từ khắp nơi gửi tới.
Mina phấn khởi vô cùng, “Hai người các anh thật quá xuất sắc! Có biết không? Hai người hiện tại được khen là cặp đôi điển hình đó! A a tôi muốn tu dưỡng cơ giáp cho hai người cả đời!” Mina thẹn thùng che mặt, trong giọng mang theo ngữ khí giống như đang muốn tỏ tình, sau đó ngữ khí của cô biến đổi, “Nói chung là, sau này nếu cơ giáp của hai người cần duy tu bảo dưỡng nhất định phải tìm tôi đó! Tôi muốn để toàn Liên minh biết, cơ giáp của các anh đều bị tôi nhận thầu hết rồi!”
Cố Khâm không nói gì, hai người họ giả làm người yêu lại bị coi thành tốt nhất… Sau đó mọi người biết được chân tướng, lại sẽ có bao nhiêu trái tim pha lê bị vỡ nát.
Đại sư Russell cười xán lạn không khác gì hoa cúc, “Khá lắm, các cậu đã cho tôi linh cảm! Linh cảm đấy có hiểu không! Đó là một thứ tốt lúc có lúc không, có người cả đời cũng không bắt được, lại có người giống như tôi lúc nào muốn bắt thì bắt! Ha ha ha ha! Tôi sắp sáng tạo một kỳ tích rồi! Cứ nhìn đi! Hai thằng nhóc các cậu sắp giàu to rồi! Sẽ rất kinh hỉ đấy!”
Một tràng không đầu không đuôi của đại sư Russell lại khiến cho Cố Khâm có linh cảm không lành. Thiết kế mà hắn và Hình Chiến đưa ra đều là bản vẽ cơ giáp chuyên thuộc tương lai của bản thân, trực tiếp bắt tay làm luôn sẽ không có vấn đề gì cả, nhưng đối phương lại đang chuẩn bị động tay chân với mấy chiếc cơ giáp ấy sao? Mí mắt Cố Khâm giật giật, Thương Lang của mình sẽ không bị sửa chữa tới mức biến đổi hoàn toàn chứ…
Cố Hoằng đã không thể không tin vào việc con trai mình cùng con trai Nguyên soái là người yêu, “Tình cảm giữa hai đứa là do hai đứa làm chủ, nhưng không được chỉ vì luyện mấy cái phương thức chỉ có mẽ ngoài ấy mà làm lỡ những huấn luyện khác, trên chiến trường việc hai người cùng lái một cơ giáp chính là đang đi tìm cái chết.”
Con cũng không phải là tự nguyện được chứ! Hừ, uổng công cha là cha con, ngay cả việc chúng con giả làm người yêu cũng không nhận ra… Cố Khâm trào phúng bĩu môi, vốn hắn còn muốn giải thích, trong lúc tức giận lại không nói nổi lời nào.
Chung Vân Tu đầy mặt vui mừng, “Khâm Khâm à, Chiến Chiến nhà ta tuy rằng không hay biểu đạt tình cảm, có điều nó thuộc phái hành động, hi vọng cháu sẽ không ghét bỏ nó. E rằng Chiến Chiến cả đời này sẽ không tìm được ai phù hợp với nó như cháu nữa đâu.”
Đợi chút đã Nguyên soái phu nhân, loại ngữ khí muốn giao phó con trai này của ngài là muốn làm gì vậy! Tôi cùng con trai ngài thật sự không tồn tại bất kỳ yếu tố tình cảm nào vượt qua giới hạn hữu nghị cả! Chúng tôi chỉ đang giúp nhau mà thôi!
Cố Khâm cảm thấy hiện tại hắn thật sự phải giải thích, “Xin lỗi, Nguyên soái phu nhân, chúng tôi chỉ là vì muốn tránh phiền toái mà giả làm người yêu thôi, không phải thật sự ở bên nhau.” Hắn nháy mắt ra dấu với Hình Chiến, cậu cũng vào nói một câu mau!
Hình Chiến duy trì vẻ mặt vạn năm không đổi của mình, chẳng ừ hử tiếng nào giống như không hề thấy hắn ra hiệu.
“Ồ?” Hóa ra con trai vẫn chưa ra tay? Động tác chậm như thế? Hay là con trai đã nhận ra tình cảm của mình với Cố Khâm cũng không phải là kiểu tình cảm đó?
Không, cũng không thể. Chung Vân Tu rất hiểu Hình Chiến. Hình Chiến là một người có trách nhiệm mạnh mẽ đến mức khắc sâu vào tận trong xương, nếu như y không có ý định bên nhau với Cố Khâm thì tuyệt đối sẽ không đưa ra phương pháp giả làm người yêu khiến cho người ta hiểu lầm này.
Vì thế nên là con trai chỉ là quá mức muộn tao không biết nên ra tay như thế nào sao? Còn nữa, Cố Khâm cũng là một đứa nhóc trì độn, lại đi ngây thơ cho rằng bọn họ đang nghiêm túc đàng hoàng mà giả làm người yêu hay sao.
Chung Vân Tu cười cười, chuyện tình cảm vẫn nên để cho bọn nhỏ thuận theo tự nhiên thôi. Hắn cũng không tin Hình Chiến lại sẽ để cho người mình coi trọng chạy mất, “Là ta đã hiểu lầm. Lúc trước ta nghe được cháu muốn Chiến Chiến bỏ tay ở trên eo cháu ra, là do nó động tay động chân với cháu sao.”
Cố Khâm sững sờ, đệch! Hắn nhớ ra mình quên hỏi cái gì rồi! Hình Chiến lại đi nhéo mông mình! Sắc mặt hắn trong nháy mắt đã xanh mét, nhất thời quên mất mình còn đang nói chuyện với Chung Vân Tu, quay đầu căm giận trừng Hình Chiến, “Lúc đó cậu làm gì mà lại đi xoa mông tôi?” Giọng điệu vô cùng giống như đang cáo trạng với phụ huynh đối phương.
Hình Chiến bình tĩnh nhìn lại vào mắt hắn, im lặng hồi lâu.
Chung Vân Tu cũng không có ý định giải vây giúp Hình Chiến, trái lại lại mở ra hình thức xem trò vui. Hắn nghĩ 80% con trai hắn sẽ không tìm được cớ đê giải thích chuyện này, cho nên ý định mà y lựa chọn khiến cho hắn rất tò mò. Không lẽ hắn có thể chứng kiến cảnh tượng con trai mình tỏ tình lần đầu tiên trong đời?
Hình Chiến càng im lặng lâu, Chung Vân Tu lại càng mong đợi, mà cơn tức của Cố Khâm cũng chầm chậm giảm đi. Cuối cùng Hình Chiến hơi nghiêng đầu, ngữ khí có chút chần chờ, “Vậy tôi cho cậu xoa lại?”
“Phụt!” Không đợi Cố Khâm kịp phản ứng, Chung Vân Tu liền bật cười, “Ha ha ha ha…” Hắn lắc đầu, dựng thẳng ngón cái với con trai biểu thị sự tán dương của mình. Hắn cảm giác mình còn tiếp tục cười như vậy sẽ rất hủy hình tượng cho nên hắn liền trực tiếp kết thúc liên lạc.
Cố Khâm bị câu trả lời của Hình Chiến làm cho rối loạn đến mức không tức nổi được nữa, chỉ có cảm giác dở khóc dở cười. Lúc trước hắn cho rằng việc Hình Chiến chạm vào mông hắn là đang đang muốn gây hấn với hắn, không khác gì mấy trò đùa dai với người bản thân thấy ngứa mắt mà đám thiếu niên trong kì phản nghịch ưa thích như giật tóc đối phương từ phía sau hoặc là giơ chân chặn ngã đối phương cả. Nhưng giờ nghĩ lại thì lại thấy hành vi này không phù hợp với Hình Chiến chút nào cả. Hơn nữa hiện tại đối phương cũng là người sống lại, trước khi sống lại đã là Thượng tướng, làm sao còn có thể ngây thơ như vậy?
Thấy Cố Khâm sắc mặt âm tình bất định, Hình Chiến bước hai bước đến gần hắn, gần như áp sát tới ***g ngực Cố Khâm, sau đó kéo tay Cố Khâm thẳng tới trên mông mình, nhấn một cái. Cố Khâm theo bản năng mà xoa xoa, thật rắn chắc…
Sau đó hắn lập tức phản ứng lại, cấp tốc rút tay về, sắc mặt biến hồng, có chút chột dạ cao giọng, “Cậu làm gì!”
“Để cậu xoa lại.” Ngữ khí của Hình Chiến vô cùng nghiêm túc.
Cố Khâm cũng không tiện tiếp tục truy hỏi đối phương nữa, nghĩ lại lại thấy, dù sao cũng đều là đàn ông con trai, bị xoa một cái cũng không thiếu miếng thịt nào cả.
Từ đầu đến cuối hắn chưa từng ý thức được Hình Chiến vốn là đang đùa giỡn làm trò lưu manh, bởi dù sao thì bất kể có là thân phận Thượng tướng của Hình Chiến, tính cách lạnh lùng, vẻ mặt liệt đều lừa người cả! Cho nên cuối cùng Cố Khâm cũng chỉ giơ giơ nắm đấm lên tượng trưng, “Lần sau còn như vậy thì sẽ đánh cậu!” Hắn quyết định đi ra ngoài giải sầu, lại nghĩ tới Hình Chiến không biết từ lúc nào đã thành như hình với bóng với mình, không quay đầu lại mà bổ sung một câu, “Không đi cùng nhau.”
Hình Chiến nhìn bóng lưng của Cố Khâm, ánh mắt quét qua cái mông được quần vừa vặn bao lấy của hắn. Cảm giác cũng không tệ lắm, rất có co giãn, nếu như không cần cách mấy lớp vải kia thì còn tốt hơn nữa.
Cố Khâm rời khỏi phòng nghỉ ngơi đi tới trường quân sự Liên minh chỉ huy. Mấy ngày nay hắn vẫn chưa đi thăm quan nơi này một lần nào, lần này đi loanh quanh xem một chút cảm giác cũng không tệ lắm, chỉ là không biết tại sao lại cứ thấy bên người thiếu thiếu thứ gì… Hắn chợt dừng lại, tại sao vừa mới tách ra không lâu đã nghĩ tới tên Hình Chiến kia? Cố Khâm hơi nhướng mày, cũng không trách những người khác lại luôn coi họ thành một đôi, ngay cả hắn cũng đã có ảo giác giống như thế rồi. Cái thứ gọi là thói quen này thật là…
Quần áo Cố Khâm mặc vạn năm cũng không đổi, chỉ có đồng phục học sinh. Vốn đồng phục trường quân sự Đệ Nhất đã khiến người khác chú ý tới, lại thêm vào cái mặt không ai không biết của hắn hiện tại, cho nên Cố Khâm một đường tản bộ cũng bị người ta một đường vây xem. Có vài người lớn mật thậm chí còn chạy tới tìm hắn kí tên, Cố Khâm bởi vì lo lắng một khi mình đồng ý sẽ lại kéo tới nhiều người hơn nên đành lịch sự từ chối. Như vậy, chữ kí trong tay Mina cứ thế mà trở thành phần chữ kí duy nhất.
Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, Cố Khâm gặp phải Antonio. Vị quân nhị đại này cũng không biểu hiện quá mức ân cần, khách khí hơn nhiều so với khi bọn họ gặp mặt lần đầu tiên, khiến cho Cố Khâm có chút ấn tượng đổi khác về hắn, “Xin chào, Cố Khâm, không nghĩ lại gặp phải cậu ở đây.”
Cố Khâm chỉ gật gật đầu không tiếp lời, tiếp tục đi tiếp. Antonio không để ý, đi ở cạnh hắn, nói, “Khi nãy đã có sắp xếp các trận đấu vòng đoạt điểm, ngày mai trường quân sự Đệ Nhất các cậu sẽ đối chiến với trường quân sự Thủ đô của chúng tôi. Tôi cũng là thành viên tham gia thi đấu đoàn đội, dẫn dắt chiến đội cơ giáp. Ngày mai cậu sẽ ở vị trí tổng chỉ huy sao?”
Ra là muốn hỏi thăm tin tức? Cố Khâm lạnh nhạt trả lời, “Không rõ.”
Antonio cho rằng đối phương trả lời cho qua chuyện với mình, hắn lại không biết rằng việc để Hình Chiến hay Cố Khâm chỉ huy đều chỉ được quyết định sau khi đã lên sàn đấu. Nhìn bộ dạng vẫn quá thờ ơ của Cố Khâm với mình, có lẽ ấn tượng đầu tiên đã gây ảnh hưởng quá mạnh mẽ. Nói thật hắn cũng không muốn cứ liên tiếp lấy mặt nóng đi dán mông lạnh như thế này, nhưng… Antonio cắn răng, “Dù thế nào đi nữa, cũng mong cậu hạ thủ lưu tình.” Nói xong hắn nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Cố Khâm.
Cố Khâm hờ hững nhìn bóng dáng đối phương biến mất. Hình Chiến từng nói trong cao tầng quân bộ có người phản bội, vậy liệu Thượng tướng Mendel cùng tham gia cái nhiệm vụ kia với cha vào năm đó có thể có vấn đề không? Nếu như thông qua Antonio thì có thể tìm được manh mối gì không? Càng nghĩ lại càng thấy có khả năng, Cố Khâm quyết định quay về phòng nghỉ ngơi thương lượng với Hình Chiến. Hắn cho rằng không cần thiết phải nói việc mình sống lại với cha mình, bởi vì nghe khẩu khí của Hình Chiến, Nguyên soái vốn đã biết chuyện đối phương sống lại, cũng đã bắt đầu điều tra manh mối làm phản, mà quyền lực của Nguyên soái chung quy sẽ mạnh hơn với cha vốn là một Thượng tướng rất nhiều. So với việc đi tìm người cha vốn có quan hệ lạnh nhạt với mình, không bằng đi tìm Nguyên soái thì hơn.