Edit: Dĩm Dĩm

◇♥◇

Đang lúc Mặc Sĩ Phong nắm tay Dung An đi xuống, tiếng đập cửa vang lên.

Dung An lập tức lấy lại tinh thần, hơi hơi cúi đầu, lại nhìn thấy đối phương còn nắm tay mình, cắn răng, “Còn không mau buông ra!”

Nếu không phải bị đè nặng, nếu không phải một bàn tay khác không động đậy được, Dung An đã sớm ném Mặc Sĩ Phong một cái tát.

“Thật đáng tiếc.” Mặc Sĩ Phong nhỏ giọng nói thầm.

Nghe thấy tiếng đập cửa bên ngoài càng ngày càng gấp, Mặc Sĩ Phong đành phải buông Dung An ra, chỉ sợ người bên ngoài trực tiếp xông vào phòng. Giúp Dung An sửa sang lại quần áo, Mặc Sĩ Phong cuối cùng còn không quên kéo kéo cổ áo đối phương, sợ lộ một tấc da thịt ra ngoài.

Sau khi mở cửa, Mặc Sĩ Phong liền thấy Dung lão gia tử trưng một khuôn mặt lạnh đứng đó, “Tổ phụ.”

Tổ phụ cái đầu ngài, Dung lão gia tử không có trả lời, chỉ nói, “Cho hai người thêm một cái chăn.”

Dung lão gia tử đi vào phòng ngủ, Dung An đã trốn trong buồng vệ sinh rửa mặt. Dùng chút nước lạnh tẩy đi gương mặt khô nóng, Dung An là lần đầu tiên cùng một người nam nhân tiếp xúc gần gũi như vậy, còn thiếu chút nữa đã đụng chạm đến thứ đồ kia, giờ phút này, Dung An không có cảm thấy ghê tởm, thậm chí còn có chút tiếc nuối, thân thủ vỗ nhẹ gương mặt mình, trên người đối phương có, mình cũng có, nghĩ cái gì đâu, còn không phải là nhiều hơn một cái đinh 丨 đinh a.

Sau khi vào, Dung lão gia tử phát hiện trên sô pha đã có hai cái chăn, bình tĩnh mà từ nút không gian lấy ra thêm một cái chăn ném lên sô pha, “Một nệm, một cái giường, một cái giường trên mặt đất*, lăn xuống đất có thể giảm xóc.”

*Giải thích tí chỗ này, ý của gia gia ở đây là” một cái chăn dùng làm nệm, một cái dùng làm giường, còn một cái lót dưới đất”

Mặc Sĩ Phong nhìn chăn trên sô pha, không thể không thừa nhận Dung lão gia tử cùng Dung An thật là có quan hệ huyết thống, không nhìn thấy hành vi của hai người đều nhất trí như vậy sao?

“Vừa mới nãy An cũng cho một cái chăn, nói một nệm, một cái giường,” Mặc Sĩ Phong gật đầu, “Đỡ bị đông lạnh.”

“Đến buổi tối, có ‘đông’ một tiếng lăn xuống mặt đất, cũng không được dọa Tiểu An tỉnh,” Vì vậy, đại đế, ngài cũng đừng tự kỷ, Dung lão gia tử cũng không phải là quan tâm đại đế, chỉ là không muốn để cháu trai bé bỏng của mình chịu ảnh hưởng, “Được, vẫn là tổ phụ suy xét chu đáo,” Mặc Sĩ Phong gật đầu, “Không bằng ta trực tiếp nằm lên giường lớn, cũng thuận tiện chiếu cố An.”

“Giường không chịu được trọng lượng của ngài!” Dung lão gia tử lạnh mặt, “Nếu ngài muốn, cũng có thể trực tiếp nằm lên giường.” Biến thành rắn nhỏ rồi lăn lên giường đi.

Sau khi rửa sạch mặt, Dung An từ buồng vệ sinh đi ra thấy là Dung lão gia tử, vội đi lên trước, nhưng khi cách Dung lão gia tử không đến một thước, Dung An bị Mặc Sĩ Phong kéo ra phía sau.

Nhìn thấy động tác của Mặc Sĩ Phong, Dung lão gia tử không vui, kia chính là cháu trai của mình, “Đã là buổi tối, còn không đi nghỉ ngơi, lôi lôi kéo kéo làm cái gì?”

Dung An vội muốn rút tay đang bị đại đế nắm về, nề hà sức lực đại đế luôn rất lớn.

“Mặc Sĩ Phong!” Dung lão gia tử hô thẳng tên đại đế, “Không muốn nghỉ ngơi liền cút đi.”

Vì không chọc bực Dung lão gia tử, để ngừa đối phương hối hận việc đáp ứng đính hôn, vì thế Mặc Sĩ Phong đành phải buông tay, mà ngay sau đó Dung An liền dời bước, cách Mặc Sĩ Phong hai bước xa.

“Tất nhiên liền nghỉ ngơi,” Mặc Sĩ Phong cười làm lành, “Tin tưởng ta so với bất cứ ai trong các ông đều hy vọng được nghỉ ngơi thật tốt.”

Sắc mặt Dung lão gia tử tốt hơn một chút, dặn dò Dung An sớm nghỉ ngơi, đừng để ý đại đế, xem đối phương là như a uông coi cửa là được.

Đợi Dung lão gia tử đi rồi, Dung An trừng mắt nhìn Mặc Sĩ Phong một cái, gia hỏa này sao lại không biết xem tình hình, đối phương hiện tại là đang ngốc trong phòng ngủ của mình, mà lão gia tử lại ở cách vách đó. Cứ cho là hiệu quả cách âm rất tốt, cũng không đại biểu đối phương sẽ không lại đây gõ cửa.

“Nghỉ ngơi!” Dung An cắn răng, cậu thật sự không muốn bồi đối phương nghiên cứu cấu tạo thân thể, hiện tại rõ ràng không phải thời điểm.

Mặc Sĩ Phong nhún vai, quả nhiên Dung gia không phải hoàng cung, tới gần tiểu vương hậu một chút, Dung lão gia tử liền chạy ra.

Một người biến thành hình thái Kỳ Lân cuốn người ghé vào trên giường, một người nằm ở trên sô pha, cũng đều an tĩnh. Tắt đèn, như vậy mà nghỉ ngơi.

Nửa đêm, Mặc Sĩ Phong mở to mắt, tay chân nhẹ nhàng đi đến giường bên cạnh, cũng không dám biến thành Phệ Thiên Mãng, chỉ đến nằm một bên giường còn lại. Tiểu vương hậu ở hình thái Kỳ Lân quả nhiên không cần ngủ ở địa phương lớn, Mặc Sĩ Phong cũng không dám đem Kỳ Lân chuyển qua bên cạnh giường, thời điểm nhích sát vào tiểu Kỳ Lân còn lo lắng độ ấm thân thể quá thấp, nên trước tiên tăng nhiệt lượng thân thể lên sau đó mới dám đem tiểu Kỳ Lân ôm vào trong lòng ngực.

Bị ôm, Dung An không có nửa phần cảm giác, cậu chỉ là nằm mơ, mơ thấy khi cậu còn ngốc ở địa cầu, nghịch tập thành CEO, nghênh thú bạch phú mỹ, bước lên đỉnh cao nhân sinh. Chỉ tiếc phân đoạn nghênh thú bạch phú mỹ này là một sai lầm, mỹ nữ lập tức biến thành khuôn mặt soái khí của đại đế, ngay sau đó, khuôn mặt soái khí lại biến thành một cái mặt rắn.

Trong lúc ngủ mơ thân thể Dung An run lên, Mặc Sĩ Phong không khỏi thoáng buông Dung An ra, sợ đối phương bị mình làm lạnh mà tỉnh.

Ngày hôm sau, còn chưa mở to mắt, Dung An đầu tiên chính là biến thành hình người, sau đó mới mở to mắt, lại không nghĩ rằng vừa mở mắt liền nhìn thấy mặt đại đế, sợ tới mức cậu cho rằng mình còn ở trong mộng.

“Sớm.” Mặc Sĩ Phong cười cùng Dung An chào hỏi.

“Không phải anh…… Anh không phải hẳn là ngốc tại……”

“Tối hôm qua thấy em co thành một đoàn, nghĩ em có phải lạnh hay không?” Đánh gãy lời Dung An nói, biện giải, “Hai người cùng nhau có thể giữ ấm.”

“Cái…… Cái gì?” Giữ ấm sợi len a, Dung An nghĩ bản thân Kỳ Lân có lông, hơn nữa mình lại không phải ở bên ngoài, trong nhà lại có hệ thống điều hoà, đại đế thế nhưng còn nghiêm trang nói ra lý do như vậy, ai tin tưởng.

“Hôm nay xin nghỉ,” Mặc Sĩ Phong bình tĩnh mà nhìn Dung An, “Không đi trường học?”

Lời vừa nói ra, Dung An đúng là không có thời gian cùng đối phương nói lung tung chuyện khác, chạy nhanh rửa mặt, ăn bữa sáng, lại đi học.

Nhưng mà chờ đến khi Dung An xuống lầu, Dung lão gia tử lại thông tri Dung An hai ngày này không cần đến trường học, chờ sau khi đính hôn lại đi. Cũng trong thời gian hai ngày, đỡ phải phát sinh sự tình gì.

Không cần đi trường học, Mặc Sĩ Phong cũng đi xử lí chuyện khác, Dung An lớn mật chạy về phòng lên mạng, trước đi tìm Bạch Lão Đầu. Tuy rằng ngay từ đầu đã nói khi nào có rảnh mình sẽ đến, nhưng mấy ngày nay luôn không đến.

“Lại còn không tới, cậu cũng đừng tới nữa,” Bạch Lão Đầu thấy mặt hệ thống này rốt cuộc cũng xuất hiện, nhịn không được lải nhải, “Người trẻ tuổi, không phải là bị chút tri thức nhập môn này làm khó đi? Hiện tại thú nhân, một đám đều sống trong nhung lụa, về sau còn có thể tìm được tức phụ không? Bất quá không quan hệ, đại đế đã tìm được bạn lữ mệnh định, tinh hệ này không hủy diệt được, bọn họ còn có thể chậm rãi tìm.”

Dung An không nghĩ tới vừa thấy Bạch Lão Đầu, là phải nghe đối phương lải nhải cái này, đối phương không hổ là người bên cạnh đại đế.

“Hôm này vừa lúc có thi đấu, cậu đi đi,” Bạch Lão Đầu gật đầu, “Nhìn chằm chằm mặt hệ thống cũng không có quan hệ, có đánh số, xem cậu bộ dáng này cũng không giống như là học tập cơ giáp linh tinh, liền tính là chỉ huy, cậu hiện tại hẳn là chưa xuất sư, chi bằng học tập thêm một ngành, về sau tự mình nuôi trồng linh quả cũng không tồi, không cần lo lắng tìm không được tức phụ, không ai giúp cậu nuôi trồng linh quả.”

Dung An trầm mặc, mình rốt cuộc có bao nhiêu vô dụng, cũng không phải không biết chút tri thức này, còn bay đến nông nỗi không có người muốn.

“Thi đấu cái gì?” Khẽ nhíu mày, Dung An nghi hoặc.

“Tất nhiên không phải so bán được nhiều hay ít linh quả, cũng không phải giám định cấp linh quả lớn hay nhỏ,” Bạch Lão Đầu chụp đầu Dung An, “Nếm thử mùi vị dùng cây cối trên internet giả thuyết đào tạo linh quả đi, cái này tuy rằng không phải ở hiện thực, nhưng cậu vẫn có thể dùng tinh thần lực của cậu cùng linh thực sinh ra cộng minh, về sau ở trong hiện thực cũng càng dễ dàng nuôi trồng linh thực thành công.”

“Không phải, tôi chính là……”

“Liền chút bản lĩnh này của cậu, không cho cậu làm thử, sao có thể tích lũy tri thức,” Bạch Lão Đầu trừng mắt, “Cũng có quay lại video, cung cấp cho nhân viên dự thi sau quan khán.”

Nói thẳng ra là có mất mặt thì sẽ mất ở trước mặt người toàn tinh hệ, Dung An không thể không nói Bạch Lão Đầu này cực kỳ thủ đoạn, thật đúng là làm cậu có chút sợ. Một người địa cầu mất mặt cũng ném đến ngoài không gian, chuyện này cũng độc cậu một phần.

“Hiểu rõ.” Dung An gật đầu.

Bạch Lão Đầu dặn dò vài câu liền rời khỏi cửa hàng, Dung An ở lại thủ cửa hàng, học tập học tập.

Nửa giờ sau, trong tiệm tới một người, vừa mở miệng nói thì Dung An lại nghe không hiểu, toàn tinh hệ không phải đã phổ cập tiếng chuẩn sao, Dung An không hiểu người trước mắt muốn nói gì, “Xin hỏi ngài cần cái gì?”

“&*%#……” Người nọ lại nói tiếp hai câu Dung An nghe không hiểu, sau đó dứt khoát dùng tiếng chuẩn không lưu loát nói chuyện, “Linh quả của các cậu có thể vận chuyển đến tinh hệ khác không?”

“Người ngoại tinh?” Dung An nghi hoặc, bằng không vận chuyển đến tinh hệ khác làm cái gì.

Tộc thú nhân thích chính là thu hoạch tinh cầu phụ cận tinh hệ, đối tinh hệ hơi xa một chút cũng không cảm thấy hứng thú, cũng không phái thú nhân đóng giữ, tinh hệ khác tự nhiên cũng không có thú nhân cần linh quả, cứ cho là cần, đến tinh cầu thú nhân gần nhất mua là được.

“Phải,” Vị người ngoại tinh hình người này hào phóng thừa nhận, “Magar, tên của tôi. Vừa mới chụp được, lại bị lui khoản, vì đưa tọa độ quá xa.”

Lên mạng, hiện thực mà vẫn xa xôi như vậy, Dung An cảm khái, mình trước kia thế nào lại không có gặp qua người ngoại tinh ở bên ngoài thú nhân, “Linh quả không vận chuyển ra khỏi tinh hệ, đây là quy định.”

Linh quả chính là nhu yếu phẩm giúp thú nhân tăng lên lực lượng, người cầm quyền nào lại nguyện ý để vật như vậy chảy tới trong tay người ngoại tinh a. Dung An không cho rằng Mặc Sĩ Phong sẽ làm quyết định ngốc B như vậy.

“Như vậy có phải phải đến tìm đại đế của các cậu không?” Người ngoại tinh buồn rầu, trái cây này đối với bọn họ rất quan trọng, “Hắn ở Đế Tinh?”

“Có thể, để xem anh là chuẩn bị tấn công tinh hệ của chúng tôi, hay là muốn hoà bình thấy hắn,” Dung An nói giỡn nói, “Đương nhiên này cũng phải xem thực lực của anh.”

“Cậu, rất thú vị,” Vị người ngoại tinh kia rõ ràng không nghĩ tới sẽ được đáp án như vậy, “Cậu cũng ở Đế Tinh? Tôi có thể đi tìm cậu trước không?”

Lần đầu tiên gặp mặt, người ngoại tinh liền nói muốn tìm mình, Dung An mình nếu đáp ứng chính là ngốc thiếu, “Nhà tôi không hiếu khách, đành phải đấu.”

“Hảo đậu? Tôi cũng biết làm thế nào khôi hài vui vẻ,” Người ngoại tinh còn không hiểu biết hết từ ngữ ở thế giới thú nhân, “Có thể đi tìm cậu.”

“Không thể cùng người ngoại tinh tùy tiện nói chuyện,” Dung An ho nhẹ, “Tôi chỉ là học sinh.”

Cho nên, người ngoại tinh, anh tìm tôi cũng vô dụng. Dung An tỏ vẻ mình cũng sẽ không giúp đối phương giải quyết chuyện linh quả, chỉ là người ngoại tinh rốt cuộc vì cái gì lại cần linh quả, người này thật sự là người ngoại tinh?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play