Hai người yên lặng chơi cờ , chỉ có tiếng cạch cạch lúc hạ cờ , thời gian cứ chầm chậm trôi đi . .

Cho đến quân cờ trắng cuối cùng hạ xuống, Cơ Mộc Ly đầu cũng không nâng thản nhiên nói: "Phụ hoàng, ngài thua."

Cơ Lạc Phong cười khổ một tiếng, " Đúng vậy , cô thua."

Thua không phải chỉ là ván cờ này , mà là cả cuộc đời này . Hắn sống hơn nửa đời người kết quả có cái gì? Trừ bỏ ngôi vị hoàng đế lạnh như băng kia , hắn cái gì cũng không có được ...

"Ta sẽ trở lại thăm ngài, ngài bảo trọng." Sau một lúc trầm mặc Cơ Mộc Ly rốt cục ngẩng đầu nhìn hắn vài lần . .

Cơ Mộc Ly lôi kéo Thủy Y Họa đi xa, biểu cảm nhàn nhạt.

" Y Họa , chờ lâu không ? Vừa rồi hẳn là kêu hạ nhân mang cho nàng cái ghế đệm ngồi." Cơ Mộc Ly nhìn về phía Thủy Y Họa , ánh mắt đã trở nên nhu hòa .

Thủy Y Họa lắc đầu, "Ta không phiền lụy, huynh nói chuyện với phụ hoàng xong rồi hả ?"

"... Ừ , đi thôi."

Thủy Y Họa vụng trộm ngắm lão nhân tóc trắng một cái, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng. Đối với Cơ Lạc phong, nàng không tính là đồng tình, chính là Cơ Mộc Ly bởi vì người này nên không vui , trong lòng nàng cũng sẽ không thể tốt hơn Cho nên, nàng tình nguyện nghĩ biện pháp trợ giúp hai người hòa dịu mâu thuẫn, chỉ cần Cơ Mộc Ly có thể buông chuyện cũ .

Đợi đến hai người chuẩn bị rời khỏi vườn , Cơ Lạc Phong bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hai người, hoặc là nói ánh mắt chính là dừng ở trên người Cơ Mộc Ly .

"Ly nhi, mấy năm nay cô có lỗi với con , có lỗi với mẫu thân con ..." Trong giọng nói tràn đầy phiền muộn cùng thương cảm, còn có nồng đậm hối hận.

Cơ Mộc Ly bước chân hơi ngừng lại, chung quy là cái gì đều không có nói. Nhưng là Thủy Y Họa đã biết , Cơ Mộc Ly đã chậm rãi buông chuyện trước kia, đem đoạn thống khổ áp ở đáy lòng.

Bất kể như thế nào, người phía sau kia đều là phụ thân của hắn, cho dù người kia đã từng làm thương tổn đến mẫu thân của hắn . Cho dù hắn bỏ qua nhiều năm như vậy, mặc kệ hắn ở hoàng cung nơi ăn thịt người không nhả xương từng bước cẩn thận , rồi lục đục với nhau , nhưng hắn như cũ là phụ thân của mình.

Sau này , hắn lại không còn hận hắn, lại cũng không thể đối hắn sinh ra tình cảm phụ tử. Hiện tại những người ở bên cạnh hắn đã làm cho hắn thật thỏa mãn , Y Họa , Lăng, Thập Nhất , còn có Triệu Xương trung thành và tận tâm...

Gần đây, Hỏa Vũ có rất nhiều tin đồn , tất cả đều nói về một người - - Tần Khuyết Tần công tử.

Nói đến vị Tần công tử này , tất cả mọi người đều bị vẻ bề ngoài của hắn làm cho ngây dại . Tần công tử bộ dạng cực kỳ tuấn mỹ, một đôi mắt mắt đẹp như ngọc lưu ly tuy rằng thanh lãnh, lại giống như có thể câu hồn .

Dân chúng Hỏa Vũ đều biết Viêm Đạm vương Cơ Mộc Ly bộ dạng đẹp như thần , tuấn mỹ làm cho người ta không dám xúc phạm . Nhưng Tần khuyết tiểu công tử lại không giống như vậy , phàm nhân nhìn thấy trong lòng liền ngứa, rất muốn đụng chạm một chút . Đây là một mỹ nhân ở trong lòng của tất cả mọi người . Nếu không phải phía sau hắn có Kiếm gia làm chỗ dựa , thì chắc chắn không thiếu những công tử phong lưu sẽ tiến lên đùa giỡn .

Ham mê đoạn tụ của nước Hỏa Vũ vốn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với những quốc gia khác . Chuyện này phải nói từ lúc Viêm Đạm vương quang minh chính đại tuyên bố bản thân thích nam nhân, lại đưa vào trong phủ không ít mĩ nam . Kể từ sau đó phong trào đoạn tụ của Hỏa Vũ liền từ từ hưng thịnh lên.

Thử nghĩ một chút, đương triều Vương Gia là đầu lĩnh đoạn tụ , hoàng thượng cũng cam chịu , như vậy dân chúng tự nhiên càng lo lắng , mà Hỏa Vũ bởi vậy còn có không ít tiểu quan lâu . Trong lâu có đầy đủ các màu mĩ nam cho mọi người chọn lựa, điểm này ở những nước khác đều là không có, những nước khác cho dù có cũng chỉ dám lặng lẽ , nào dám công khai bên ngoài?

Lại nói về Tần Khuyết công tử, bộ dạng tuy rằng dẫn người phạm tội, nhưng là hắn là người của Kiếm gia tiểu công tử . Mọi người cũng chỉ dám ở trong lòng nghĩ nghĩ, không dám thật sự đùa giỡn người của Kiếm Thập Nhất . Nhưng mà , nói lên lai lịch của Tần Khuyết , dân chúng lại càng hoang mang .

Nghe nói tân nương tử của Kiếm gia tiểu công tử mới cưới vào cửa không lâu trong một đêm chết bất đắc kỳ tử . Mà tân nương tử có một đệ đệ là bà con xa , mà đệ đệ bà con xa này bộ dạng có tám phần tương tự tân nương tử , đúng là Tần Khuyết hiện thời cùng ăn cùng ngủ với Kiếm Thập Nhất . Bởi vì Tần Khuyết mặt ngoài phong cảnh, sau lưng thế lực mạnh mẽ, mọi người đều âm thầm xưng hô một tiếng Tần công tử.

Nghĩ đến Kiếm gia tiểu công tử Kiếm Thập Nhất luôn cùng Tần Khuyết công tử như hình với bóng, trong lòng mọi người khó tránh khỏi toát ra một ít ý tưởng ái muội , âm thầm cười đến đáng khinh .

Ngay từ đầu bọn họ còn đồng tình Kiếm Thập Nhất, dù sao hắn còn chưa có cùng tân phu nhân ân ái bao lâu, nữ nhân này liền không phúc khí đi, đáng tiếc hiện tại... Mọi người thấy đến bên người hắn nhiều mỹ nhân, tuy là nam tử, nhưng cũng muốn tán một tiếng: Kiếm Thập Nhất tiểu tử này diễm phúc sâu.

Vương phủ chính sảnh ngồi hai người, một người mặc cẩm y màu trắng , ôm một thanh trường kiếm . Tên còn lại mặc trường bào màu xanh ngọc ngắn tới gối , diện mạo tuấn tú xinh đẹp, nhưng đôi mắt đẹp như lưu ly lại cực kỳ lạnh lùng . Giống như không thích thân cận với người khác , chính là thỉnh thoảng nhìn về phía người ngồi bên cạnh , trong mắt lạnh lùng giảm xuống, trở nên có chút phức tạp.

Lão quản gia bưng trà cho hai người , cười nói: "Kiếm công tử cùng Tần công tử ngồi tạm một lát, Vương Gia và vương phi rất nhanh sẽ tới . Lời khách sáo, ta cũng không nói nhiều , đều là người một nhà."

"Lão quản gia cũng đừng vội , ta cùng Khuyết nhi đợi được ." Kiếm Thập Nhất tâm tình không kém, cười yếu ớt nói.

Nghe xong Kiếm Thập Nhất xưng hô một tiếng vô cùng thân thiết , lão quản gia nhịn không được vụng trộm chăm chú nhìn Tần Khuyết, đã thấy thiếu niên xinh đẹp nhéo nhéo lông mày, trừng mắt nhìn Kiếm Thập Nhất . Sau đó hắn lại lạnh nhạt ngồi như cũ , không nói được lời nào.

Kiếm công tử ở trong phủ ngây người đã hơn bốn năm, lão quản gia rất ít nhìn thấy vị tiểu chủ này cười, không nghĩ tới chỉ cách có mấy ngày đã làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa? Tiểu tử này gương mặt rõ ràng rất vui sướng . Đồn đãi Kiếm Thập Nhất cùng tân hôn phu nhân tình cảm thâm hậu, xem ra đồn đãi có lầm , bằng không Kiếm Thập Nhất làm sao có thể cười vui vẻ như thế được ?

Lão quản gia đầu óc càng nghĩ càng loạn, rõ ràng không đi quản chuyện của người trẻ tuổi , nhìn hai người hơi cúi người , sau đó đi ra ngoài .

Xác định người đi xa , Tần Khuyết lạnh lùng nhìn hắn, "Về sau đừng ở trước mặt người khác gọi nhũ danh của ta , ngươi không sợ dọa người, ta còn ngại !"

Kiếm Thập Nhất lơ đễnh phủi phủi chuôi kiếm của bản thân , "Ta thích."

"Ngươi thích thì liên quan gì tới ta ? !" Tần Khuyết cả giận nói.

"Khuyết nhi, đừng đùa giỡn tiểu tính tình , nơi này là vương phủ không là nhà chúng ta. Tưởng đùa giỡn tiểu tính tình đợi trở về lại đùa giỡn." Kiếm Thập Nhất bất đắc dĩ lại bao dung nhìn hắn, giống như xem một đứa nhỏ đang nghịch ngợm .

Tần Khuyết đã giận nói không ra lời rồi. Lão tử đùa giỡn cái rắm ! Hắn thật sự là chịu đủ tên Kiếm Thập Nhất này , trước kia coi hắn là nữ nhân liền thôi, đó là chính hắn tạo thành . Nhưng là hiện tại đổi về nam trang , nam nhân này liền bắt đầu coi hắn là tiểu hài nhi ? Nói chuyện với hắn giống như ông nói gà bà nói vịt, nói nữa chỉ tổ càng tức giận hơn !

Kiếm Thập Nhất uống vài ngụm trà , lúc Tần Khuyết không chú ý đã bắt trụ cánh tay của hắn , đưa hắn kéo lên, "Đi thôi, đi tìm gia."

Tần Khuyết hất tay hắn ra, nhíu mày nói: " Đừng có động thủ động cước. Không phải nói muốn tại đây chờ sao?"

Kiếm Thập Nhất mỉm cười, đúng lý hợp tình nói: " Vương phủ giống như nhà của ta , đến liền tới đi liền đi. Vừa rồi chẳng qua là làm cho người khác xem, ý tứ đến là được."

Nói xong đã đi trước làm gương ra chính sảnh, thường thường quay đầu nhìn nam nhân phía sau vài lần, "Theo sát ta, vương phủ rất lớn, cẩn thận kẻo lạc mất."

Tần Khuyết tức giận nở nụ cười, "Kiếm công tử, Kiếm Thập Nhất! Ngươi có phải đã quên hay không , lão tử đã từng ở trong vương phủ này ngây người mấy tháng? !"

Kiếm Thập Nhất nghe vậy ngẩn ra, sáng tỏ nói: "Vừa rồi thật sự là đã quên. Nhưng là, Tần khuyết đã chết , nàng quá khứ hẳn là cũng đã chết đi? Khuyết nhi, ngươi nói đúng hay không?"

Tần Khuyết chà xát cánh tay, giận dữ nói: "Ta nói Kiếm Thập Nhất, ngươi có thể đừng như vậy bảo ta sao, ta một đại nam nhân, ngươi kêu buồn nôn như vậy , ta nghe được cả người nổi cả da gà!"

Kiếm Thập Nhất hơi có chút kinh ngạc nói: "Làm sao có thể đâu, ngươi không phải nói người nhà của ngươi đã từng như vậy gọi ngươi sao ?" Hắn cảm thấy xưng hô cực kỳ thuận miệng, hơn nữa càng nghe càng thoải mái.

"Ngươi muốn làm cha hay nương của lão tử ? Chỉ có trưởng bối mới như vậy bảo ta."

Tần Khuyết đã không còn tức giận như lúc trước , bởi vì hắn đã quen rồi. Mấy ngày nay hắn đã sớm bị Kiếm Thập Nhất làm cho tức điên lên rồi . Tiểu tử này nói không nhiều lắm, nhưng là mỗi một lần đều có thể làm cho hắn tức giận nói không ra lời.

"Ha ha, Khuyết nhi, ta mang ngươi đi nghe nghe cái gì mới nghiêm túc buồn nôn."

Tần Khuyết không hiểu theo hắn đến bên ngoài Trúc Hương các , còn chưa đến gần, đã nghe tới tiếng nói chuyện từ bên trong truyền ra.

"Y Họa , còn chỗ nào không thoải mái, ta xoa bóp cho nàng ." Cẩn thận lấy lòng hỏi.

" Lại xoa sau lưng cho ta , ngồi lâu hơi mỏi ..."

Trung gian tạm dừng một lúc , xem ra là Cơ Mộc Ly đấm bóp sau lưng cho Thủy Y Họa .

Lại qua một lúc , nam nhân hỏi: "Lực thế này được chưa ? Thoải mái hay không?"

Nữ tử thoải mái rầm rì hai tiếng, "Bình thường. Ly Ly, bóc cho ta quả nho ."

"Được rồi... Còn muốn nữa không?"

Ngoài cửa hai người nghe đến không lời. Kiếm Thập Nhất tuy rằng nghe Đông Phương Lăng nói gia gần nhất khác thường, biết hắn đối Thủy Y Họa mọi cách dung túng, nhưng là Cơ Mộc Ly ăn nói khép nép như vậy thật đúng tưởng tượng không nổi .

Gia, khí thế trước kia của ngài đều đi đâu vậy? Thực cho nam nhân chúng ta mất mặt .

Tần Khuyết hiển nhiên cũng không dự đoán được nam nhân thần bí trong ngày thường lạnh mạc như vậy mà còn có... một mặt không muốn người biết như thế .

Trong phòng bỗng nhiên an tĩnh lại. Bên trong hai người giống như nhận thấy được có người tới gần.

" Thập Nhất , Tần Khuyết, còn đứng ở bên ngoài làm gì? Chạy nhanh lăn tới đây cho gia !" Cơ Mộc Ly thanh âm nổi giận vang lên . Chắc là vừa rồi hình tượng bản thân bị hai người này đã biết, trong lòng có chút giận giữ đi.

Trúc Hương các tuy rằng là tẩm điện để nghỉ ngơi , nhưng nơi này vốn rộng nên chia làm hai phần , bình thường bọn họ đều ở bên ngoài thương thảo mọi chuyện , nhìn không tới tình cảnh phía trong . Cho nên Kiếm Thập Nhất không e dè liền dẫn Tần Khuyết đến đây.

Trong phòng hai người đã ngồi nghiêm chỉnh trên ghế , chẳng qua dưới thân Thủy Y Họa rõ ràng lót thêm mấy tầng đệm lông , trên bụng cũng đắp thêm tầng chăn mỏng .

Nhìn đến Kiếm Thập Nhất cùng Tần Khuyết , trên mặt Thủy Y Họa rõ ràng mang théo ý cười chế nhạo , " Thập Nhất , ngươi phải kiềm chế chút , cẩn thận người bên cạnh bị người khác cướp mất ."

Kiếm Thập Nhất trong lòng hừ nhẹ một tiếng, hắn biết Tần Khuyết bộ dạng xinh xắn, nhưng là ai dám trước mặt hắn đục khoét nền tảng, hắn nhất định sẽ cho người đó một trận .

"Không nhọc vương phi quan tâm , ta trong lòng đã biết . Lần trước vương phi tặng lễ cho ta , ta còn không có cảm tạ ." Kiếm Thập Nhất nói cám ơn.

Trong lòng hắn là thật tâm cảm tạ Thủy Y Họa, lần trước trước khi rời khỏi vương phủ , Thủy Y Họa đưa cho hắn một gói đồ . Chờ hắn trở về mới phát hiện, đó là một quyển kiếm phổ của Cổ lão trong chốn giang hồ cứ tưởng đã mất đi , bên trong chiêu số vô cùng tinh diệu . Hắn nhìn xem chậc chậc khen ngợi, thật muốn một hơi luyện hết tất cả các chiêu thức trong đó .

Quan trọng hơn là, bản kiếm phổ này không phải của Kiếm gia , chờ hắn học xong là có thể dạy cho Tần Khuyết . Kể từ đó, hắn cũng không cần thiết phải truyền thụ cho Tần Khuyết kiếm pháp của Kiếm gia , làm cho liệt tổ liệt tông dưới suối vàng phải tức chết rồi.

"Giữa ngươi và ta khách khí làm gì , ngươi là phụ tá đắc lực của gia , thứ này ta không cho ngươi lại cho ai?" Thủy Y Họa cười cười, bản kiếm phổ kia vốn trong lúc vô tình phát hiện trong Tử Linh điện của cha nàng , cảm thấy thích hợp Kiếm Thập Nhất liền mang về.

Ánh mắt ngẫu nhiên xẹt qua Tần Khuyết . Thủy Y Họa đối Kiếm Thập Nhất tán dương không thôi . Mấy ngày không thấy, Tần Khuyết rõ ràng so trước kia khỏe mạnh hơn rất nhiều, cũng không có gầy như vậy , sắc mặt cũng hồng nhuận không ít. Xem ra, Kiếm Thập Nhất chăm sóc hắn rất tốt .

Cơ Mộc Ly khó chịu xoa nắn vài cái trên eo nàng , " Y Họa , đang nhìn đi đâu vậy ?"

Thủy Y Họa miễn cưỡng liếc xéo hắn một cái, "Nói chính sự đi."

Kiếm Thập Nhất hơi kinh ngạc hỏi, "Lại chuyện gì xảy ra? Cần ta đi làm gì , gia cùng vương phi cứ việc nói thẳng."

Cơ Mộc Ly nhíu mày lướt mắt nhìn hắn, ánh mắt sâu thẳm dừng ở trên người Tần Khuyết , nghiêm mặt nói: "Bổn vương đã mang đến một người có quỷ đồng tử nữa . Tần khuyết , ngươi cùng bổn vương đi một chuyến, ta cần ánh mắt của các ngươi nghiệm chứng truyền thuyết ."

Tần Khuyết nghe xong lời này, vẻ mặt kích động. Nói như vậy, hắn có thể nhìn đến một người khác giống hắn ?

Giống nhau, có được quỷ đồng tử .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play