Thủ đoạn của Cơ Văn
Kỳ cũng coi như sắc bén, đêm đó liền xem hết tất cả tấu chương , chỉ cần nhìn ra người sinh dị tâm liền áp dụng đối sách tương ứng .
Chuyện Thái tử bức cung tạo phản có rất nhiều người liên lụy , hắn không thể
đem tất cả những người trong triều có dính dấp toàn bộ chém đầu, như vậy sẽ làm hỏng nền tảng căn bản của quốc gia . Hắn chỉ có thể từ từ mà
tính, thưởng phạt rõ ràng đồng thời cũng muốn áp dụng chính sách dụ dỗ . Những người trực tiếp tham gia tạo phản đương nhiên là phải xử tử,
nhưng những người khác có thể chọn hình thức trừng phạt thích hợp hơn .
Chỉ trong vòng hai ngày , Hỏa Vũ lại một lần nữa đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Thái tử tạo phản bị ban chết, Ngô Thái hậu tức Ngô hoàng hậu trước đây bị
biếm lãnh cung, Kiệt Vương Cơ Thịnh Duệ cũng tham dự chuyện tạo phản ,
nhưng tân hoàng niệm hắn có ý ăn năn , chỉ phạt hắn cả đời ở trong chùa
miếu ăn chay niệm Phật. Lại nói tiếp, Kiệt Vương Cơ Thịnh Duệ cũng coi
như không hay ho, vốn quan hệ của hắn cùng Cơ Vũ Trường bởi vì vương phi của bản thân mà ầm ĩ , đã sớm không nghĩ tham gia vào chuyện của Cơ Vũ
Trường , nề hà Ngô hoàng hậu tự mình khuyên bảo hắn, lại mắng hắn một
trận. Hắn cùng Cơ Vũ Trường cũng là huynh đệ nhất mẫu đồng bào
, ngôi vị hoàng đế rơi xuống trên
đầu ai cũng không thể là người khác. Sau này, Cơ Vũ Trường lại chính
miệng hứa hẹn rất nhiều , Cơ Thịnh Duệ có thế này mới đồng ý hỗ trợ, đem binh mã trong tay đều đưa đi ra ngoài. Kết quả, đúng là lòng tham làm
cho hắn rốt cuộc không thể làm Vương gia cao cao tại thượng , cả đời này cũng chỉ có thể cùng Phật đèn làm bạn rồi.
Trừ những
thứ đó ra, Ngô phủ cũng bị xét nhà, nam nhân sung quân hoặc bị đày đến
nơi hoang vu , nữ tắc bị bắt làm nô tì. Lại nghe, quan phủ xét nhà thế
nhưng lại lấy được mấy bao bạc trắng , làm người ta tắc lưỡi không thôi.
Về phần Kiếm gia, tuy rằng nhị lão gia cùng tam công tử Kiếm Vô Song cũng
tham dự chuyện tạo phản , nhưng Kiếm gia tiểu công tử Kiếm Thập Nhất đã
có công lớn sửa lại án sai . Cho nên Kiếm gia ưu khuyết điểm bù trừ cho
nhau.
•
Trong nhà giam của Hình bộ , Cơ Mộc Ly
thảnh thơi ngồi ở một bên, ánh mắt mỉa mai nhìn Thái tử Cơ Vũ Trường
chật vật trong phòng giam .
"Hiện thời ngươi rơi vào
tình cảnh này , lại trách được ai? Ai bắt ngươi tạo phản hay sao?" Cơ
Mộc Ly hớp miếng trà , đặt tách trà đến một bên, lập tức có thị vệ tiến
lên tiếp nhận.
Cơ Vũ Trường dáng vẻ chật vật ngồi xếp
bằng ở trong phòng giam, cười lạnh nhìn hắn, "Tam đệ, bản cung bình
thường thật sự là xem thường ngươi, không nghĩ tới thủ đoạn của ngươi
tàn nhẫn như thế . Nếu không phải ngươi, Cơ Văn Kỳ nào có dễ dàng như
vậy bắt được bản cung!"
"Thái tử tán thưởng." Cơ Mộc Ly miễn cưỡng ứng một câu.
"Bản cung cực hận, hận lúc ngươi còn nhỏ sao không bóp chết ngươi sớm hơn !" Khuôn mặt Cơ Vũ Trường trở nên dữ tợn , hoàn toàn không còn bộ dáng
kiêu ngạo như bình thường .
Cơ Mộc Ly chẳng phải luôn
luôn bị phụ hoàng yêu chiều , trước kia lúc hắn còn nhỏ , Cơ Lạc Phong
đối hắn chẳng những không để ý thậm chí có thể nói là chán ghét, mãi cho đến lúc bộ dạng hắn càng
lúc càng giống Như phi đã chết . Cơ Lạc Phong mới giật mình bừng tỉnh,
đối hắn áy náy , rồi sau đó là vạn phần dung túng và cưng chiều.
Trước đây, giết chết Cơ Mộc Ly là cơ hội tốt nhất , đáng tiếc Cơ Vũ Trường
cùng Ngô hoàng hậu đều lỡ mất cơ hội khó có được này , đợi đến lúc lại
sinh ra sát ý , phía sau hắn đã có hoàng thượng Cơ Lạc Phong, chính hắn
cũng đủ lông đủ cánh . Một nước cờ sai thua cả ván cờ, hiện tại chờ đợi
bọn họ đúng là loại kết cục này .
Cơ Mộc Ly nghe hắn nói xong , trong mắt xẹt qua chút sắc bén , cười nhạo nói: "Thái tử trí nhớ cũng không tốt, bổn vương nhớ được, lúc còn nhỏ ngươi không thiếu lần
ra tay với bổn vương . Nếu không phải bổn vương thông minh, thì đã chết
không biết bao nhiêu lần rồi ."
"Ngươi thế nào không
chết đi ? Ngươi sớm nên chết, đi cùng mẫu phi ma quỷ của ngươi đi ! Mẫu
tử các ngươi đoạt hết mọi thứ mà bản cung cùng mẫu hậu nên được hưởng ,
các ngươi thật sự là tiện nhân !" Tạo phản thất bại Cơ Vũ Trường cũng
không có nửa phần tu dưỡng, hiện tại hắn đã trở thành tù nhân, mắng chửi ác liệt cũng coi như giải toả oán khí.
Cơ Mộc Ly nhìn
người trông coi phía sau , thản nhiên nói: "Có thứ dân dám can đảm nhục
mạ bổn vương cùng thái phi đã mất , các ngươi nói, nên xử trí như thế
nào?"
Có người có nhãn lực lập tức trả lời: " Thưa vương gia, vả miệng, rồi sau đó dùng cực hình."
Thấy Viêm Đạm vương giống ám chỉ cái gì, hai binh lính lập tức tiến lên, mỗi người đánh mấy bạt tai.
Thanh âm bốp bốp ở trong phòng giam yên tĩnh có vẻ cực kì vang dội .
"Cơ Mộc Ly , ngươi dám để hạ nhân vũ nhục bản cung! Ngươi không chết tử tế được!" Cơ Vũ Trường nổi giận chửi ầm lên nói.
"Ngươi hiện thời bộ dáng này lấy tư cách gì để bổn vương lấy lễ đối đãi hả ?"
Cơ Mộc Ly ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, giống như xem một con kiến tùy
thời đều có thể giẫm chết .
"Cơ Vũ Trường , ngươi vẫn là thành thật khai báo đi, là ai hiến kế cho ngươi động đến vương phủ của
bổn vương ? Y theo đầu óc của ngươi , cũng sẽ không nghĩ đến việc đi bắt vương phi của bổn vương đến để uy hiếp bổn vương ." Cơ Mộc Ly phủi phủi cổ tay áo, trào phúng nhìn hắn.
"Thắng làm vua thua làm giặc, chuyện cho tới bây giờ, muốn chém giết muốn róc thịt tùy tiện,
ngươi cũng đừng mơ tưởng biết được tin tức gì từ bản cung "
"Ngươi nếu như thật sự có thể luôn luôn như vậy kiên cường, cũng sẽ không thể
đến mức này, ngu xuẩn." Cơ Mộc Ly thản nhiên nói, "Ngươi ngàn không nên
vạn không nên động tới Viêm Đạm vương phủ , lại càng không nên động tới
Viêm Đạm vương phi , ngươi đáng chết."
Miễn cưỡng khoát tay làm thủ thế, phía sau cách đó không xa công công bưng khay bằng gỗ hiểu ý, lập tức đi lên phía trước.
Chờ Cơ Vũ Trường thấy rõ trong khay để gì đó, sắc mặt liền trắng.
"Cơ Mộc Ly , ngươi muốn làm gì ? Bản cung là thái tử, là Hoàng thất con
trai trưởng!" Sợ hãi lấp đầy hai mắt của hắn , thân mình cũng lui về sau .
"Mới vừa rồi không phải còn kiên cường sao?" Cơ Mộc
Ly lạnh lùng liếc hắn một cái, cười mỉa mai, "Nể tình ngươi là người
trong hoàng thất , bổn vương sẽ làm cho ngươi chết không quá khó coi.
Nơi này có hai kiểu chết , một loại là dùng dải lụa , một loại là dùng
thuốc độc, ngươi chọn lựa một loại đi."
Cơ Vũ Trường lắc đầu, "Không, bản cung muốn gặp phụ hoàng, phụ hoàng nhất định sẽ không xử tử ta!"
"Phụ hoàng? Hiện tại Thái Thượng Hoàng cũng mặc kệ triều chính, đây là tân
hoàng hạ ý chỉ . Phạm phải tội mưu nghịch , ngươi còn nghĩ sống được?"
Cơ Mộc Ly ánh mắt miễn cưỡng nhìn lên , "Bổn vương cảm thấy thuốc độc
không sai, bị chết cũng nhanh mà lại không đau đớn , các ngươi giúp thái tử ăn vào đi."
Hai công công cùng đi lập tức tiến lên, cầm lấy bình thuốc độc liền đổ vào miệng Cơ Vũ Trường .
Cơ Vũ Trường phẫn hận nhìn Cơ Mộc Ly , "Cơ Mộc Ly , bản cung rủa ngươi
không chết tử tế được! Không chết tử tế được! khà khà ha... Bản cung nói cho ngươi, ngươi cũng sống không được bao lâu , bản cung cho dù chết
cũng muốn kéo ngươi chôn cùng , ục ... Nôn..."
Cơ Vũ
Trường bị bắt uống thuốc độc , một lúc sau liền mở to mắt đi, thuốc độc
này quả thật lợi hại, giết người không thấy máu , cũng không làm cho Cơ
Vũ Trường bị chết quá khó coi.
"Bổn vương khiến ngươi
thất vọng rồi, bổn vương không chỉ có tiếp tục còn sống, mà sẽ sống càng tốt hơn ." Cơ Mộc Ly nhìn lướt qua thi thể của hắn , biểu cảm lạnh
lùng.
Dừng lại ở đây, chuyện thái tử mưu phản cũng coi
như chấm dứt, nhưng Cơ Mộc Ly tâm lí thủy chung có chút nghi hoặc. Người sau lưng bày mưu tính kế đến cùng là loại người nào? Vì sao hắn cảm
thấy hết thảy đều giống như là có người có ý định an bày. Trải qua
chuyện thái tử chủ mưu tạo phản , Hỏa Vũ quả thật tổn thất không ít binh lực, tân hoàng vừa mới đăng cơ, cũng có rất nhiều chuyện cần xử lý. Có
thể từ giữa được lợi lại là loại người nào?
Cơ Mộc Ly
hai mắt hơi hơi nhíu lại rồi lại mạnh trừng mắt , xem ra không phải là
người của Hỏa Vũ , mà là người của một trong ba nước khác . Nhưng mặc kệ là ai, muốn phá hỏng căn cơ Hỏa Vũ , là tuyệt đối không có khả năng!
Xử lý xong chuyện trong triều , tảng đá trong lòng Cơ Mộc Ly cuối cùng là
rơi xuống đất , vội vàng chạy về vương phủ, nhịn lâu như vậy không gặp Y Hoạ . Hắn đã sớm nhẫn nại không được rồi.
Hoàng cung
cách Viêm Đạm vương phủ không tính rất xa, Cơ Mộc Ly ngồi xe ngựa, chỉ cần nửa canh giờ liền có thể đến. Nhưng chỉ cần trong nửa canh giờ này , thế nhưng đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Lúc xe
ngựa đi tới chỗ góc chết , trong xe Cơ Mộc Ly đang chợp mắt đột nhiên mở hai mắt, thân thể nhanh chóng từ trong xe phi ra ngoài , thuận tay xách xa phu đến một bên.
Nguyên bản xe ngựa còn đang chạy
tốt đột nhiên bị tách ra thành bốn mảnh , giống là có người dùng nội lực thâm hậu xé rách mở ra.
"Vương Gia!" Thị vệ hộ giá đi theo xe ngựa sắc mặt nhất thời biến đổi, đồng loạt rút đao hộ ở quanh người Viêm Đạm Vương .
Bọn họ thậm chí không có nhìn đến đối phương ra tay, xe ngựa đã bị phá nát , cho nên đối phương tất nhiên là một cao thủ . Nghĩ vậy , bọn thị vệ
càng thêm cẩn thận , ánh mắt băn khoăn nhìn bốn phía, ý đồ phát hiện tặc nhân ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó .
Cơ Mộc Ly nhíu mày, hai tay chắp sau lưng, một bộ dáng lười nhác thanh thản , nào có quẫn sợ đặt mình trong nguy hiểm .
Cơ Vũ Trường trước khi chết nói muốn lôi kéo hắn cùng nhau chôn cùng,
chẳng lẽ nói chính là này? Cơ Mộc Ly buồn cười . Đổi lại người bình
thường, vừa rồi khẳng định là đã chết, hơn nữa chết rất thê thảm, ứng
với câu " Không chết tử tế được" của Cơ Vũ Trường.
Nhưng là, Cơ Vũ Trường vĩnh viễn cũng không biết, trên đời này người có thể
giết được hắn ít lại càng ít, cho dù là... Phong Vân đường lão Đường chủ - - Mộ Dung Liệt!
Một trận gió thổi qua, hai mũi ám khí tùy theo bay tới, trong nháy mắt liền cắt vỡ yết hầu của hai người thị vệ .
Cơ Mộc Ly hai mắt ngưng trệ , nhìn thị vệ chắn ở phía trước người nói: "Các ngươi đều đi trước đi ."
"Vương Gia! Thuộc hạ phụng hoàng mệnh thề sống chết bảo vệ Vương Gia!" Này đó
đều là Đại Nội thị vệ Cơ Văn Kỳ chuyên môn phái ra , nhiệm vụ chính là
hộ tống Viêm Đạm Vương hồi phủ, lúc này gặp được nguy hiểm liền càng
không thể có thể rời đi .
"Bổn vương bảo các ngươi đi, ai dám cãi lại mệnh lệnh của bổn vương ? !" Cơ Mộc Ly hai mắt lạnh lùng đảo qua mọi người .
Chỉ nói hai câu ngắn ngủn này , lại có hai người thị vệ bị ám khí cắt qua yết hầu, không tiếng động ngã xuống.
"Các ngươi ở lại cũng không có tác dụng gì, còn không bằng mau đi kêu viện binh!"
Thị vệ còn lại cũng biết Viêm Đạm vương nói đúng, bọn họ ở lại chỗ này căn
bản không làm nên chuyện gì, đối phương không biết là loại người nào, võ công bí hiểm, chỉ trong chớp mắt đã lấy mạng vài người.
"Vương Gia, tiểu nhân thề phải bảo vệ Vương Gia!" Liền tính hiện tại đi gọi
viện binh cũng không còn kịp rồi, bọn họ cho dù chết cũng muốn bảo vệ
người trước mắt này.
Cơ Mộc Ly bất đắc dĩ day day cái trán, một đám vô dụng chỉ biết thêm phiền toái . Thôi, bại lộ liền bại lộ đi.
Lúc ám khí bay tới , thân hình Cơ Mộc Ly bay vút lên không trung, vung tay lên, hai mũi ám khí bị hắn kẹp ở giữa hai ngón tay , động tác phong lưu phóng khoáng, tiêu sái nói không nên lời .
Mấy người
thị vệ ngây người ra xem, khó có thể tin xem nam nhân tao nhã cao quý
chuẩn xác bắt được ám khí bay tới với tốc độ không tầm thường này .
Hoá ra Viêm Đạm vương đúng là một cao thủ võ công thâm tàng bất lộ !
Cơ Mộc Ly thưởng thức ám khí trong tay , cười lạnh nói: "Không nghĩ tới
Phong Vân đường lão Đường chủ lại là một con chuột âm thầm đánh lén .
Nếu truyền đến trên giang hồ chắc phải làm cho người ta cười đến rụng
răng rồi."
Lời này mới rơi xuống, không trung nổi lên một trận gió , một người tự chỗ tối hiện thân, rơi xuống trước mặt hắn.
Đó là một nam nhân tầm bốn năm mươi tuổi , trên cằm chòm râu đã có chút
hoa râm, một đôi mắt lạnh như chim ưng , nguy hiểm nhìn chằm chằm con
mồi trước mắt , trên mặt không vui cùng phẫn nộ đã hết sức rõ ràng.
"Ngươi là loại người nào , làm sao có thể thấy ra võ công của lão phu ? " Mộ
Dung Liệt nhanh mím môi, ánh mắt sắc bén âm ngoan nhìn chằm chằm người
trước mắt này .
Nếu không phải Cơ Vũ Trường dùng toàn bộ gia sản của hắn để mua mạng của Cơ Mộc Ly , diendanlequydon.com Mộ Dung Liệt là như thế nào cũng sẽ không tự mình xuất động. Người mà hắn đắc ý nhất là Mộ Dung Thất đã rời khỏi Phong Vân đường, trừ bỏ Mộ Dung Thất,
người khác ra tay hắn cũng không thể yên tâm, lúc này đây hắn là tuyệt
sẽ không cho phép lại xảy ra biến cố , nên đành phải tự mình đến đây.
Không nghĩ tới , Viêm Đạm vương cũng là một cao thủ, còn liếc mắt một cái nhìn ra võ công của hắn .
"Cơ Vũ Trường tới Phong Vân đường mua mạng bổn vương ?" Cơ Mộc Ly không đáp hỏi lại.
Cơ Vũ Trường cuối cùng là thông minh một lần , tìm sát thủ cũng hiểu được tìm người có trình độ cao rồi .
"Phong Vân đường cũng không lộ ra thân phận khách mua ." Mộ Dung Liệt hai mắt
nhíu lại, bàn tay khép lại ở trong tay áo run lên, một cây côn nhiều
đoạn bị quăng ra, "Ngươi chỉ cần biết một việc, hôm nay lão phu đến đó
là lấy tính mạng của ngươi !"
Âm cuối rơi xuống, Mộ Dung Liệt đã tấn công về phía Cơ Mộc Ly , có thể nói chiêu chiêu ngoan độc trí mạng.
Cơ Mộc Ly năm ngón tay nắm lại , nhanh chóng bay tới lấy một thanh đao bên người thị vệ , lập tức nghênh đón.
Đám thị vệ phía sau nhìn xem trong lòng run sợ, nhưng cũng biết bản thân đi lên căn bản giúp không được gì, chỉ biết tăng thêm phiền toái.
Hai người thị vệ thấy thế, đã lặng lẽ lui đi ra ngoài, chuẩn bị đi gọi viện binh. Vương Gia bây giờ còn có thể chống đỡ một lúc , bọn họ sẽ mau
chóng tìm tới cứu binh . Cho dù đối phương võ công lại lợi hại, cũng
chống không lại thiên quân vạn mã.
Mộ Dung Liệt nhận
thấy được thị vệ rời đi , lập tức bắn ra hai mũi ám khí, không nghĩ tới
Cơ Mộc Ly vung tay lên, hai mũi ám khí lập tức thay đổi quỹ đạo.
"Xem ra, là lão phu coi khinh ngươi rồi !" Mộ Dung Liệt giận dữ nói. Hắn vốn cho rằng cho dù có lại nhiều thị vệ che chở, muốn lấy tính mạng Viêm
Đạm vương cũng là việc rất nhỏ, nào biết hắn vận khí thật sự không tốt,
nhưng lại gặp phải cao thủ.
Trong lúc hai người đánh nhau , Cơ Mộc Ly đã dẫn hắn tới một con đường ít người qua lại .
Xác định lúc này chỉ có hai người , Cơ Mộc Ly trong mắt rốt cục loé lên
sát ý dày đặc , cười lạnh một tiếng nói: "Mộ Dung lão Đường chủ đã lâu
không gặp . Ngươi xác định hôm nay có thể giết được bản tôn?"
"Ngươi... Ngươi là Tiêu Dao cung Quỷ Sát Huyết Tôn? !" Mộ Dung Liệt đột nhiên mở
to hai mắt nhìn, liền ngay cả nhúm râu hoa râm trên cằm cũng giật mình
run rẩy vài cái.
" Đúng vậy , đáng tiếc - -" Cơ Mộc Ly khóe miệng cong lên , "Ngươi biết quá muộn rồi!"
Nhận thấy được trên thân người này sát ý dày đặc , trong mắt Mộ Dung Liệt
xẹt qua tia hoảng loạn. Hắn từng đánh nhau với Quỷ Sát Huyết Tôn , biết
bản thân căn bản không phải là đối thủ của hắn, có lẽ trong khoảng thời
gian ngắn không phân ra cao thấp, nhưng là chỉ cần qua hai trăm chiêu ,
hắn không còn là đối thủ của người này .
Mộ Dung Liệt
tránh đi chưởng phong của hắn , lập tức nói: "Lão phu nếu như biết ngươi là Quỷ Sát Huyết Tôn, có cho tiền cũng sẽ không dám trêu chọc tôn
thượng . Việc hôm nay xem ra là hiểu lầm , chúng ta bỏ qua được không ?"
Cơ Mộc Ly cười như không cười nhìn hắn, "Nhưng là lão đường chủ đã biết
đến thân phận của bản tôn , vậy phải làm sao bây giờ ?"
" Phong Vân đường ta rất biết giữ danh dự, lão phu hướng tôn thượng hứa
hẹn, tuyệt không tiết lộ thân phận của tôn thượng cho người thứ ba biết ! " Mộ Dung Liệt né tránh chiêu thức của hắn, nhận thấy được chiêu thức
của hắn không có ép sát như vậy , trong lòng không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng là khẩu khí còn chưa có nới ra bao lâu,
liền thấy người nọ cười đến xinh đẹp mị hoặc, nhẹ bổng mà nói: "Bản tôn
vẫn là cảm thấy, chỉ có người chết mới có thể tin."
Lời này mới rơi xuống, Cơ Mộc Ly chiêu thức đột biến, chiêu chiêu công vào tử huyệt của hắn .
Mộ Dung Liệt sắc mặt trở nên vừa xanh vừa trắng, gặp hoà giải vô dụng, chỉ có thể đả khởi mười hai phần tinh thần đối phó hắn.
Lần trước đánh nhau với hắn , Quỷ Sát Huyết Tôn dùng quỷ sát huyết tiên,
vốn tưởng rằng lúc này hắn không có vũ khí bên người , bản thân có thể
chiếm chút tiện nghi , nhưng là Mộ Dung Liệt hiển nhiên xem nhẹ vị Diêm
vương trong truyền thuyết này . Cho dù là cầm một cái đao phổ thông ,
hắn đều có thể bức mình thẳng lui về sau.
Mắt thấy Cơ
Mộc Ly thế công càng lúc càng nhanh, đánh nhau cũng nhanh đến hai trăm
chiêu, Mộ Dung Liệt mồ hôi lạnh trên trán càng lúc càng nhiều . Đối phó
hắn cũng càng ngày càng cố hết sức , bỗng nhiên lúc này xa xa truyền đến tiếng kêu của thị vệ .
Cơ Mộc Ly hơi khựng lại , Mộ Dung Liệt lập tức ném ra hai quả đạn mù.
"Lão Thất Phu!" Cơ Mộc Ly xem trước mắt không có một bóng người , trong mắt
bao trùm một tầng băng sương. Nếu là đám thị vệ phía sau kia lại đến trễ chút , hắn nhất định làm cho lão thất phu không chết tử tế được. Lại bỏ chạy , hắn tin tưởng Mộ Dung Liệt tạm thời sẽ không dám công khai thân phận của mình, trừ phi hắn tưởng bản thân sẽ tìm đến cửa giết hắn.
Vừa rồi thị vệ đi tìm viện binh đã dẫn theo gần 1000 người đến, hai trăm
cung thủ, hai trăm kỵ binh, còn lại tất cả đều là bộ binh.
"Mạt tướng đến chậm, làm Vương Gia bị sợ hãi!" Tướng lĩnh cầm đầu lập tức nhìn Cơ Mộc Ly cúi đầu.
Cơ Mộc Ly tùy ý khoát tay, " Thích khách nghe được các ngươi đuổi theo,
vừa rồi đã chạy, hiện tại muốn đuổi cũng là cản không nổi rồi. Các ngươi chạy một chuyến cũng vất vả , bổn vương nhất định thượng tấu hoàng
thượng, báo cáo ân tương trợ ."
Tướng lĩnh vội hỏi:
"Vương Gia khách khí , Vương Gia gặp được nguy hiểm, đây là việc mạt
tướng phải làm ." Nói vậy nhưng trong lòng hắn vẫn là có loại cảm giác
ra cửa nhặt được vàng . Hiện thời Viêm Đạm Vương là đại công thần bên
người hoàng thượng, bản thân cứu hắn, hoàng thượng chắc chắn ngợi khen.
Cơ Mộc Ly cho mọi người đi về , lấy một con ngựa của thị vệ , nôn nóng sốt ruột trở về vương phủ. Hắn muốn giết chết Mộ Dung Liệt , nguyên nhân
trọng yếu vẫn còn có một, thì phải là Lão Thất Phu dám chậm trễ hắn về
nhà gặp Y Hoạ !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT